Trương Nhược Trần kinh ngạc nhìn một màn này, hắn không thể tin nổi, một nữ nhân tựa như bông hồng có gai, vậy mà lại cầu được làm tình với hắn?
"Số trời đã định, thôi, đành nghe theo thiên mệnh vậy". Trương Nhược Trần quyết định hi sinh tấm thân này để cứu lấy linh hồn Tần Nhã.
Tần Nhã kéo hắn vào một gian phòng nhỏ cách đó không xa, đây hẳn là phòng cách âm, bức tường rất dày, cửa rất chắc.
Trong phòng có một chiếc giường, một cặp bàn ghế cùng vài chậu hoa, kế bên còn có giá sách, hẳn đây là nơi nghỉ ngơi của nàng.
Tần Nhã kéo hắn vào phòng, khoá cửa, không đợi hắn cởi y phục, nàng nhào lên người hắn, mạnh mẽ kéo từng nút áo.
"Thôi, dù sao thì mình cũng có vài bộ trong thời không linh tinh, cứ để nàng xé đi, dù sao người chiếm tiện nghi là mình". Trương Nhược Trần mặc kệ nàng, tu vi của hắn không bằng một góc của người ta, phản kháng vô ích.
Tần Nhã rất nhanh xé nát y phục hắn thành từng mảnh nhỏ, ngay cả quần lót hắn vừa may hôm qua cũng xé.
Một cây côn thịt chĩa vào mặt nàng.
Tần Nhã không ngại bẩn, mở rộng môi anh đào, nuốt nó vào.
Chụt chụt chụt.
Trong phòng vang lên âm thanh nút lấy nút để của Tần Nhã, tiếng hô hấp dồn dập của Trương Nhược Trần cùng hơi thở như lửa của nàng.
Tần Nhã tựa như biến thành một đầu sư tử đang nhấm nháp con mồi của mình, ánh mắt tràn ngập dục vọng, đầu tiên lưỡi của nàng như con rắn quấn lấy đầu côn, tiếp theo nó liếm láp, trêu chọc lỗ nhỏ của côn thịt.
Chưa hết, bàn tay ngọc của nàng vân ve hai viên bi, khi thì nàng xoa nắn, khi thì nàng dùng sức bóp chặt lấy nó, doạ cho Trương Nhược Trần kêu đau không ngớt.
Sau cùng, nàng mở miệng nhỏ ngậm lút cán côn thịt, Trương Nhược Trần kinh hãi, phải biết hiện côn thịt của hắn hơi nhỏ so với bình thường nhưng cũng có 15cm, nàng vậy mà ngậm lút cán, thật đáng nể.
Nước bọt của nàng bao phủ lấy côn thịt, chỉ chốc lát côn thịt đã ướt nhẹp như vừa ngâm nước nhưng nước này rất nhớp nháp.
Nàng buông côn thịt, đẩy ngã Trương Nhược Trần xuống giường rồi cười hắc hắc, nàng cúi xuống hôn hắn, nụ hôn nồng nàn, thấm thiết mang theo chút điên cuồng.
Bốn cánh môi hòa quyện cùng nhau, tận tình cuốn lấy lưỡi của đối phương, như muốn hút lấy toàn bộ chiếm thành của mình…
Trương Nhược Trần say mê ngắm nhìn gương mặt tuyệt mỹ của nàng khi hôn môi cùng hắn, môi nàng vẫn thơm, vẫn ngọt lịm, vẫn tươi mát…
Nàng như đóa hoa cao quý trên đỉnh tuyết sơn, chờ hắn hái lấy…
Tần Nhã chỉ cảm thấy thân thể bản thân mẫn cảm hơn bao giờ hết…
Hôn nàng hồi lâu, Trương Nhược Trần không nỡ tách môi, bàn tay lại tham lam tìm đến nơi bầu ngực…
Ma trảo của hắn không chút thương hoa tiếc ngọc, mạnh mẽ bóp ngực nàng, Tần Nhã khẽ rên lên một tiếng.
Một đôi sơn phong ngạo nghễ nẩy nẩy trong bàn tay hắn, xúc cảm tuyệt diệu này, nằm mơ hắn cũng muốn.
Trương Nhược Trần tay ôm eo nàng, một tay xoa nắn bầu sửa thành muôn hình vạn trạng…
Hai đầu ngón tay thỉnh thoảng không quên xoa nhẹ cái núm đỏ hồng bên trên…chúng đã cương cứng như kim cương đỏ…
Tần Nhã không nghĩ được gì, dịch thủy của nàng nhỏ xuống từng giọt thấm vào ga giường trắng tinh.
Chỉ mới bị hắn hôn môi và xoa ngực, nàng đã lần đầu tiết thân.
Đào nguyên ướt nhẹp, sẵn sàng đón lấy một vật gì đó tiến vào mà không sợ khô khan hay nhét vào không vừa.
Tần Nhã cúi đầu, vươn ra đầu lưỡi nhỏ xinh, ân cần liếm láp khắp người hắn.
Trương Nhược Trần cảm thấy cả người tê rần, động tác trong tay nhanh hơn, hắn không nhẹ tay, mạnh mẽ dùng lực bóp mạnh khiến ngực nàng biến dạng.
"Ưm…...sướng quá…..mạnh nữa lên đi chàng….". Tần Nhã vô thức nói, hai mắt tràn ngập dục vọng.
Hắn không khách khí, mở miệng hôn lên cái núm đỏ hồng như bú sữa mẹ, dùng mọi cách để liếm, từ trên xuống từ trái qua phải, ngực nàng rất nhanh cũng dính đầy nước bọt.
Trương Nhược Trần nắm bàn tay bé nhỏ của nàng đặt lên côn thịt đầy gân guốt đã sớm ngạo nghễ vươn dài…
Tần Nhã hô hấp dồn dập, đào nguyên càng thêm róc rách nước nhờn…bàn tay tinh xảo nắm lấy thân côn thịt, nhẹ nhàng vuốt ve…
Bàn tay nhỏ của nàng không thể nắm trọn côn thịt dữ tợn của hắn, vì thế nàng dùng cả hai tay…
Thỉnh thoảng lại trêu chọc hai hòn ngọc…
Rốt cuộc, trước ánh mắt thỏa mãn của Trương Nhược Trần, nàng thì thào nói:"Mau cho vào bên trong ta đi".
Dứt lời, nàng đem dương vật cứng ngắc đặt giữa hai cánh môi đã hơi hé mở, nhẹ nhàng ma sát thấm đẫm dâm thuỷ.
Ót…
Hắn không chần chờ nữa, đặt đầu côn ngay đúng khe thịt.
Hông hắn đẩy mạnh, âm thanh lúc cán vang lên…
“Hít”
Cả hai sung sướng hít sâu một hơi, cơn sướng khoái dâng tràn lên đến tận não…
"Khít quá…..Tần Nhã này đã có 7 đời chồng, vì sao vẫn khít như vậy? Thật khó hiểu mà!". Trương Nhược Trần khẽ cảm thán.
Tần Nhã không nói gì, nàng đang tận hưởng phút giây này.
Trương Nhược Trần cúi đầu liếm láp mồ hôi trên mặt nàng, hắn cười nói:"Tần Nhã, từ nay về sau ngươi yên tâm làm vợ ta đi, ta hứa sẽ chăm sóc cho ngươi".
Tần Nhã khẽ lắc đầu, nói:"Không, thực lực ngươi bây giờ quá yếu, đừng nghĩ lung tung, chú ý công việc đi".