Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 160: Hồi 160





Trong câu chuyện Cẩm Tiên cố hết sức tránh né việc Vương Hán Sơn giúp chân khí cho nàng luyện chiêu Sử Nữ âm kình và vừa rồi dưới đáy vực chàng đã thoát y nàng sử dụng Âm Dương Nhị Khí bất thành.



Cẩm Tiên càng hiểu rõ bất cứ một người đàn bà nào cũng phải sôi giận máu tim khi được biết vị tình lang của mình thoát y cùng cô gái khác.



Vì thiết tha yêu bạn, Cẩm Tiên không muốn có sự đổ vỡ tình yêu giữa Thượng Quan Linh Phụng và Vương Hán Sơn. Thà rằng chỉ mỗi một mình nàng âm thầm chịu đựng đau khổ còn hơn là cả ba cùng chung rơi vào hố đau thương.



Trái lại với Cẩm Tiên, trong lòng Thượng Quan Linh Phụng vẫn hoài nghi mối tình đã nảy nở giữa Cẩm Tiên và Vương Hán Sơn trong thời gian khá dài gần gũi bên nhau trên bước giang hồ.



Theo nàng có thể Cẩm Tiên đã thương yêu Vương Hán Sơn say đắm vì gương mặt tuyệt thế và cốt cách phong lưu khoáng đạt của chàng, nhưng chưa rõ chàng có yêu cô gái này không.




Nghĩ đến phận mình đã thất thân hoen ố bởi gã dâm tặc Tống Phi Bằng không còn xứng đáng với tình yêu của Vương Hán Sơn nữa. Giả nếu sau này Vương Hán Sơn kết duyên với Cẩm Tiên nàng cũng không hề ngăn cản. Nàng sẽ im lặng trong khổ đau và ước mong chàng được vô vàn hạnh phúc cùng người yêu mới.



Bấy giờ Cẩm Tiên và Thượng Quan Linh Phụng không nói nữa, mỗi nàng đều lặng lẽ theo đuổi tâm tư thầm kín của mình.



- Linh muội! Cẩm muội!



Theo tiếng gọi Vương Hán Sơn đã đứng sững trước mặt hai cô gái.



Thượng Quan Linh Phụng, Cẩm Tiên cùng lượt đứng dậy nhìn chàng.



Vương Hán Sơn nhìn Cẩm Tiên :



- Cẩm muội, giờ chúng ta đi cùng với Thượng Quan sư bá chứ?



Cẩm Tiên lắc đầu :



- Muội không đi.



Vương Hán Sơn kinh ngạc :



- Tại sao vậy?




- Muội đã giết bốn tên đại ác ma Vạn Độc Quỷ môn, kẻ đã nhúng tay vào vụ huyết án Miêu gia bảo, thù nhà muội đã trả xong, phần lão Vạn Độc Thần Ma, Vương ca và Linh tỷ hãy lo liệu.



Chụp lấy bàn tay Cẩm Tiên, Thượng Quan Linh Phụng lắc mạnh :



- Miêu muội định đi đâu?



Lệ thảm chạy quanh long lanh trong đôi mắt, Cẩm Tiên cất giọng run run :



- Muội tìm một nơi vắng vẻ tận cùng sơn cốc, sống cô độc cho đến hết kiếp này.



Phạch!



Cẩm Tiên đã rút bàn tay giật lùi về phía sau một trượng. Thượng Quan Linh Phụng thét :



- Miêu muội... Không thể như thế được.



Nàng định phóng tới, chợt thấy một vật đen bay vút ngay trước mặt.



Đưa tay chộp lấy vật đen, coi lại đó là cuộn da bí kíp Thiên Chiêu Bí Lục, Linh Phụng chưa kịp nói gì cả chợt nghe Cẩm Tiên nói lớn :




- Linh tỷ... Vương ca... vĩnh biệt.



Vèo!



Cẩm Tiên phóng mình xuống núi chạy thẳng về hướng cánh rừng già nhanh như vệt khói...



Trái tim Vương Hán Sơn nghe đau nhói. Chàng hiểu rõ Cẩm Tiên đang đau khổ cùng cực nên mới có hành động bất ngờ đó. Nàng vì mối tuyệt tình vô vọng nên định tìm một tuyệt cốc sống cô độc đến trọn đời.



Chàng định đuổi theo Cẩm Tiên giữ nàng lại, nhưng sự có mặt của Thượng Quan Linh Phụng chàng liền chùng bước.



Có tiếng quát của Thượng Quan Kỳ Long :



- Linh nhi, Vương hiền điệt hãy mau đuổi theo Miêu nữ điệt, nàng liều mạng đấy.



Cơ hội tốt đã đến, Vương Hán Sơn miệng ứng thanh, tay chụp lấy tay Linh Phụng phóng đi theo hướng Cẩm Tiên vừa hút dạng trong cánh rừng già.



Thượng Quan Linh Phụng toan rụt tay lại nhưng sợ gây thêm đau khổ cho Vương Hán Sơn, nàng để yên mặc chàng lôi đi đuổi theo Cẩm Tiên...