Vạn Giới Vĩnh Tiên

Chương 266: Q.16 - Chương 2





Tôn Lập vung trường qua, liên tục trưởng thành qua chiến đấu, sử dụng Thương lan trảm càng lúc càng nhuyễn. Ban đầu gã chỉ phát được một đòn nhưng giờ tay phải thanh đồng trường qua, tai trái thiên tử đoạn kiếm, có thể đồng thời phát ra hai đạo Thương lan trảm.
Ma tu gầm vang xông tới, Tôn Lập cúi người, đội chính sau lưng xuất kích, địch nhân không kịp trở tay.
Đấy là lớp phòng tuyến sau cùng, phá được là rời trùng vây, ma tu từ Hiền nhân cảnh đệ nhị trọng trở xuống không ngăn được.
Trừ Phú nhân vương và A Tổ, ngoại vi chiến trường còn một người quan sát bọn Tôn Lập. Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng cường giả đó dừng chiến xa trên gò đất - - y là cường giả tọa trấn ở đó!
Tiểu độ của Tôn Lập sắp xông qua, Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng cường giả tỏ vẻ cười cợt.
Y lật tay, mười mấy cây mâu gãy vô chủ bay lên, y vẩy khẽ, mâu rực linh quang, bắn vào Tôn Lập.
Phú nhân vương ở trên không hừ lạnh: "Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng còn dùng thủ đoạn hạng bét này thì vĩnh viễn không thành nổi cường giả."
A Tổ nhìn Phú nhân vương nhưng không nói gì.
Tôn Lập rợn tóc gáy, cảm thấy cực độ nguy hiểm!

Gã ngoái lại, đoạn mâu đã áp sát, không kịp dùng đại đỉnh nữa.
Gã lỏng tay, thanh đồng trường qua và thiên tử đoạn kiếm cắm cạnh mình, khẽ rê tay, linh phù được kích phát. Huyền thiết cổ kiếm trên đầu cùng Mãng long tỏa liên xoạt quấn lấy nhau, càng nguy hiểm thì gã càng lãnh tĩnh, trong quang mang, huyền thiết cổ kiếm và Mãng long tỏa liên ngưng tụ quanh đại ấn giáng xuống!
Thiên thánh tru quỷ ấn!
Đại ấn ép lên đoạn mâu, đoạn mâu rung liên hồi, Thiên thánh tru quỷ ấn vẫn ép xuống.
Đoạn mâu không chịu nổi hai làn sức mạnh tuyệt cường nên nát vụn.
Tôn Lập vung thanh đồng trường qua và thiên tử đoạn kiếm, múa tít gạt hết, ba ma tu cạnh gã trúng đòn.
Thiếu mất ba người, ma tu không ngăn được, Tôn Lập dẫn chúng nhân xông ra.
Phú nhân vương bất mãn hừ lạnh: "Ngu xuẩn!"
Cường giả tọa trấn nổi giận giậm chân, kéo cả chiến xa va vào Tôn Lập.

Đội chính gầm to lao tới. Cường giả tọa trấn cười lạnh, sau lưng dấy lên minh hoàng sắc bảo diễm, nam thanh phi kiếm chĩa ra ngoài.
"Chát!"
Một thanh phi kiếm bắn ra, đội chính như bị hồng hoang cự tượng va vào, kêu lên văng đi, phi kiếm theo sát, đội chính văng xuống tắt hơi.
Kim Phong Tế Vũ lâu chúng nhân bi phẫn vô cùng, xông lên, cường giả tọa trấn hừ lạnh, năm thanh phi kiếm lóe hàn quang, tiếng kêu thảm không ngớt.
Tôn Lập quét giáo, Thương lan trảm phát động, bán nguyệt hồ quang như đại phủ, chém vào cường giả tọa trấn.
Đối phương cười lạnh, năm thanh phi kiếm thu lại thành kiếm trận kỳ dị, ràn rạt linh quang, Thương lan trảm bị ngăn cản rồi tan thành vô hình.
"Thủ đoạn không tệ." Cường giả tọa trấn thản nhiên.
Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng khí thế càng lúc càng cao, áp lực quanh Tôn Lập dâng cao, trán rịn mồ hôi.
"Hừ!" Đối phương cười lạnh, năm thanh phi kiếm dấy lên gió lốc bổ tới. Tôn Lập dốc hết thủ đoạn, chật vật ngăn đón!
A Tổ hơi kinh ngạc, chiến cục càng lúc càng thuận lợi, nhưng Kim Phong Tế Vũ lâu trừ Tôn Lập còn hai chỗ nữa rất ngoan cường.
"Nghĩa phụ, hai người kia cũng là nhân tài..." A Tổ định thu hút chú ý của Phú nhân vương, y chỉ đáp: "Ừ." Nhưng vẫn nhìn Tôn Lập và cường giả tọa trấn.