Vạn Giới Vĩnh Tiên

Chương 72: Q.5 - Chương 7





Tử sắc hỏa cuốn quanh như con rắn rồi hóa thành hỏa cầu hoàn chỉnh trên trung không.
Tôn Lập cho Ngọc thiết mẫu vào ngọn lửa cháy đỏ.
Võ Diệu giải thích: "Các loại nguyên liệu cần độ nóng khác nhau, không cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả đoán khí, chỉ một chút sai lệch về nhiệt độ là hậu quả kinh nhân."
"Ta có thể cho ngươi mượn cảm giác nhưng ngươi phải dụng tâm cảm nhận! Đoán khí là một môn kỹ nghệ, có thể thứ một kẻ tay mơ như người rèn ra lại hơn của người đã thông thuộc nhiều năm..."
Tiếp đó, Tôn Lập cảm giác được kinh nghiệm lan tỏa toàn thân.
Trong Tử cực thiên hỏa hỏa cầu, khối Tinh ngọc thiết mẫu đỏ lên, gần như màu ráng chiều thì Tôn Lập nhận ra đã đến lúc!
Không cần Võ Diệu nhắc, Tôn Lập máy động tâm niệm, linh nguyên hóa tơ, kéo khối Tinh ngọc thiết mẫu ra, đồng thời kích phát Cự linh chùy linh phù.
"Phốc!"
Linh phù nát vụn, hóa thành linh quang, thiên địa linh khí tụ lại nhanh, kim chi lực ngưng tụ thành kim sắc đại chùy cỡ nửa thân người trên đầu gã gõ xuống.
"Choang! Choang! Choang!..."
Tiếng gõ giòn đanh, Cự linh chùy cứ gõ, Tôn Lập liên tục điều khiển linh nguyên, lật khối Tinh ngọc thiết mẫu. Mỗi nhát gõ xuống, Tinh ngọc thiết mẫu lại biến hình.
Sau mười hai nhát gõ, khối Tinh ngọc thiết mẫu đã biến thành một dải dẹt, tương tự Hỏa khôi lợi trảo.
Tôn Lập dùng tín niệm khống chế Cự linh chùy, lấy ra Ngũ sắc vân đồng, xử lý theo phương pháp tương tự.
Khí phôi tương lai chủ yếu do Tinh ngọc thiết mẫu, Hỏa khôi lợi trảo và Ngũ sắc vân đồng tổ thành.

Võ Diệu thiết kế hai trận pháp cho Tôn Lập, vốn có thể điệp gia nhiều lần, nhưng Tôn Lập hiện tại chỉ khắc được một tầng.
La Hoàn thiết kế cho gã Binh hỏa phù tăng cường, độ khó cực cao, bất quá Binh hỏa phù thì gã quá quen, nên không thành vấn đề.
Phôi Tinh ngọc thiết mẫu và Ngũ sắc vân đồng được khắc hai trận pháp; Hỏa khôi lợi trảo được cho thêm Binh hỏa phù.
Nói nghe đơn giản, nhưng ba khâu này tiêu hao của Tôn Lập ba ngày! Thậm chí gã không động nổi đầu ngón tay.
Xử lý phức tạp như thế xong mới chính thức đoán khí.
Tôn Lập liên tục dồn linh nguyên vào Tử cực thiên hỏa, Tử cực thiên hỏa rực quang mang, hỏa cầu to lên, gã cho Tinh ngọc thiết mẫu, Ngũ sắc vân đồng và Hỏa khôi lợi trảo vào hỏa cầu, khi ba nguyên liệu này đạt đến nhiệt độ thích hợp thì cho cả Thái ất tinh sa và Quỷ giao ác xỉ vào.
Tôn Lập thao tác, Tinh ngọc thiết mẫu và Ngũ sắc vân đồng kẹp lấy Hỏa khôi lợi trảo, cả ba dồn lại, Quỷ giao ác xỉ tắc phân bố đều giữa cả ba rồi dùng Thái ất tinh sa tương bao lấy tất cả thành phôi.
Phôi bị nung thành trắng lên, Tôn Lập lấy ra, kích phát Cự linh chùy linh phù gõ.
Trong lúc gã, vừa quan sát màu sắc thay đổi vừa rót thêm Nam hải bối du.
Phôi vẫn nóng bỏng, mỗi lần rót Nam hải bối du vào đều bốc lửa, vừa để giữ nhiệt độ vừa hỗ trợ các nguyên liệu kết hợp.
Dùng mất bốn trong sáu tấm Cự linh chùy linh phù thì khí thành hình, phần nguyên liệu đầu tiên hao hết.
Cả quá trình thể hiện rõ đặc tính không thể xác định của đoán khí.
Trận pháp và linh phù, trong quá trình các loại nguyên liệu bị gõ thì kết hợp lại, khó tránh khỏi thay đổi hình dạng.
Thay đổi hình dạng này thường thì giảm đi uy lực trận pháp nhưng có một phần tỷ lệ nhỏ hợp cùng nguyên liệu thành hiệu quả điệp gia, uy lực pháp khí đại tăng.

Tôn Lập tcho khí phôi vào Tử cực thiên hỏa hỏa cầu. Đến nhiệt độ thích hợp, gã lấy khí phôi ra, lại kích phát Cự linh chùy linh phù gõ tiếp.
Lần này không chỉ chỉnh lại hình dáng khí phôi, theo hướng cần thiết.
Một thanh đao dài cỡ cánh tay, rộng hai ngón tay dần thành hình. Đoản đao không có cán, hai đầu đều là lưỡi, sử dụng tất linh xảo vô cùng.
Tấm Cự linh chùy linh phù sau cùng cũng được Tôn Lập kích phát, nhát gõ thứ hai mươi chín giáng xuống, Võ Diệu chợt gọi: "Đợi đã!"
Nhát thứ ba mươi đã tích lực ngưng lại trên không.
Hồng sắc đoản nhận đã hoàn toàn thành hình, chỉ vì rèn ra nên bề ngoài còn nhiều chỗ sần sùi.
Võ Diệu bảo Tôn Lập: "Nhát sau cùng này là trọng điểm, cảm tri kết cấu nội bộ của khí phôi đã."
Tôn Lập từ từ dồn linh nguyên vào khí phôi.
Linh nguyên lần theo các kết cấu nguyên liệu, trận pháp, linh phù.
"Có cảm giác thấy chỗ nào không thoải mái? Nhát cuối này là cơ hội sau cùng để điều chỉnh. Ta không giúp được, phải trông vào ngộ tính của ngươi."
Tôn Lập đích xác cảm giác được.
Lần đầu tiên đoán khí, vì Võ Diệu tá ượn kinh nghiệm nên thành công, trong khí phôi không có chỗ nào khiến gã thấy khó chịu quá nhiều.
Gã cảm nhận được hai điểm.
Gã điều chỉnh góc độ khí phôi, điều chỉnh lực độ Cự linh chùy, chuẩn bị một chốc sau, rồi kiên định gõ xuống!

"Choang!!"
Kim quang cự chùy giáng lên khí phôi, chút sức lực sau cùng tan hết, quang mang tóe lên. Linh nguyên ẩn vào khí phôi cũng bị chấn tan.
Gã cuống quít xem pháp khí rèn ra, nhưng ý nghĩa chân chính là tác phẩm luyện khí của gã!
Linh nguyên dồn vào, lưỡi dao bay vút lên, Tôn Lập chuyển động tâm niệm, lưỡi dao bay qua bay lại, linh xảo vô cùng.
Đùa chơi một lúc, gã hiểu được thực lực của pháp khí này.
Võ Diệu thở dài: "Nhát sau cùng còn kém, thứ này chỉ là trung bình, không khác gì chế khí pháp khí tương."
Nhưng Tôn Lập thật sự vừa ý.
Võ Diệu và La Hoàn có tiêu chuẩn quá cao, cả hai coi là tầm thường thì lấy ra tất khiến cả Tố Bão sơn cả kinh. Điền Anh Đông và Tần Thiên Trảm sẽ bị đả kích đến mức về sau không bao giờ dám nói với người ta tác phẩm chế khí đầu tiên là gì!
Lưỡi dao ánh lên hồng quang, thân đao hơi trong như huyết phách khiến người ta say mê.
Thấy gã hứng khởi, Võ Diệu bất mãn ho khẽ: "Ngươi bằng lòng rồi? Vật này là thứ ngươi theo đuổi?"
Võ Diệu không hiểu dùng cách gì mà như chuông vang vọng, chỉ hai câu đã khiến Tôn Lập tỉnh lại.
Gã ngẩn ra, ném con dao sang bên: "Võ tổ giáo huấn rất đúng, tiểu tử biết sai rồi!"
Chút bằng lòng ban nãy khiến gã suýt quên hết.
Nếu chỉ cần pháp khí uy lực này thì cần gì chọn đoán khí chi thuật? Cứ theo đó là tu hành chế khí chi thuật, không lãng phí nguyên liệu là có được pháp khí theo tiêu chuẩn rồi.
Hà huống pháp khí này là do Võ Diệu chỉ dẫn, trừ nhát gõ sau cùng thì coi như y thao tác.
Tôn Lập xưa nay tuân theo quy tắc cẩn thận, lần đầu đoán khí thành công khiến gã có phần mờ mắt.

Ném con dao sang bên, gã lần thứ hai đoán khí. Lần này Võ Diệu để mặc gã phát huy.
Lần này chật vật hơn nhưng vẫn thành khí phôi. Chỉnh trang hình dáng đoạn đến nhát gõ sau cùng.
Gã dùng linh nguyên tra xét, liền thở dài, ném đi, bắt đầu xử lý phần nguyên liệu thứ ba.
Khí phôi này có quá nhiều điểm khiến gã cảm thấy "khó chịu", không thể một nhát gõ mà giải quyết vấn đề - khối khí phôi đó đã hỏng.
Lần này gã có kinh nghiệm, vừa rèn vừa dùng linh nguyên tra xét nội bộ khí phôi, đợi đến nhát sau cùng.
Võ Diệu không cản.
Tôn Lập làm thế, phát hiện chỗ nào không ổn là chữa ngay, kết quả vì đang rèn nên một nhát gõ không sửa được mà càng tệ hơn, hoặc dù sửa được nhưng gõ lại hơi lệch một chút.
Kết quả khí phôi thứ ba này chưa đến nhát cuối đã thành tan nát, đành bỏ đi.
Gã đã hiểu vì sao phương pháp có vẻ đơn giản này mà các tiền bối lại bỏ. Vì phương pháp này kỳ thực cắt đi ưu thế lớn nhất của đoán khí: tùy cơ ứng biến.
Cứ chỉnh đi chỉnh lại thì chế khí cho xong, hà tất đoán khí?
Phần nguyên liệu thứ tư, Tôn Lập đã có kinh nghiệm, theo mô thức cố định mà thực hiện rồi để lại ba nhát gõ cuối nhằm thay đổi. Như thế đích xác hiệu quả hơn hẳn ba lần trước, khí phôi sau rốt cũng thành công.
Uy lực pháp khí này không bằng món trước. Đoán khí quả thật còn trông vào may mắn.
Tôn Lập không chán nản, mà vì tự rèn thành công càng khiến gã được cổ vũ.
Còn lại một phần nguyên liệu, Tôn Lập không hề do dự chọn cách liều mạng!
Có lẽ vì thành công ban nãy mang lại lòng tin, Tôn Lập tự tin vô cùng, mỗi cú gõ đều tóe hoa lửa, nguyên liệu hình biến cực kỳ hợp lý.
Hao phí năm tấm Cự linh chùy linh phù, khí phôi đã xong, đến ba nhát gõ sau cùng.