Vận Mệnh Kiếm Khách

Chương 81: "Battle Royale" thế giới mở ra!



Chương 81 : "Battle Royale" thế giới mở ra!

Ở trong lòng Mitsuko, hai ngày nay đặc biệt điên cuồng, thân thể liên tục tiến vào cực lạc trạng thái làm cho nàng thậm chí bắt đầu mê luyến nam nhân này.

Nhưng nàng lại cực kỳ bất an, mình rõ ràng không phải như vậy! Vì sao trong vài ngày ngắn ngủi này lại phát sinh biến hóa như vậy, vốn cho rằng thế giới này đối với mình đã không có lực hấp dẫn gì, cái gọi là sống cũng chẳng qua là quán tính mà thôi.

Dường như lý do duy nhất để tồn tại của nàng chính là hận thù, trả thù... Nhưng vì sao hết lần này tới lần khác tên ngốc này lại làm cho nàng khó có thể tự kiềm chế......

Mitsuko lâm vào mê mang đối với nam nhân này, đối với chính nàng, đối với tương lai của hai người.

"Hắn muốn theo ta cả đời ư... Vậy ta phải làm sao bây giờ? Hạ độc g·iết hắn đi? Ân...... Lén lút bỏ rơi hắn?"

"Hay là... Đưa hắn đi gặp bác sĩ? Không được... Nếu như hắn thật sự nhớ ra mình là ai thì sao? Ai, lòng có chút mềm nhũn a..."

"Không, không phải mềm lòng, hắn hẳn là thuộc về ta! Tựa như quần áo, xa xỉ phẩm ta không nỡ mất, chỉ là một món đồ mà thôi! Đúng, nhất định là như vậy......"

....

Du lịch tốt nghiệp rốt cục cũng bắt đầu, Kazu Noyama theo thường lệ đi theo bên cạnh Mitsuko, mà những bạn học kia đã sớm thấy nhưng không thể trách, ngay cả giáo viên chủ nhiệm lớp của bọn họ cũng không nói gì, dù sao Mitsuko cũng trả phí cho hai người.

Mitsuko lãnh đạm đáp lại cùng nàng chào hỏi bạn học - kỳ thật cũng chính là hai đồng bọn bên trong tiểu đoàn. Tự mình lôi kéo Kazu Noyama đến vị trí thân xe phía sau, an tĩnh tựa vào trên vai Kazu Noyama.

Nhìn quanh trong xe bốn phía, có thể nhìn thấy nóc xe bóng đèn chiếu xuống mờ ảo dưới ánh đèn, trong lớp học học sinh toàn bộ đến đông đủ, bao gồm hai cái chuyển trường học sinh ở bên trong, tổng cộng bốn mươi hai người. Cùng với Kazu Noyama đi theo và giáo viên chủ nhiệm lớp của bọn họ.

Một giờ trước, xe buýt xuất phát từ trường học ở ngoại ô, phong cảnh bên ngoài xe cũng từ khu vực điền viên dần dần biến thành đường phố đô thị. Đủ loại đèn neon, đèn xe không ngừng đi sai làn xe, ánh sáng trong tòa nhà văn phòng chưa hoàn toàn biến mất, người qua đường... Tạo thành một thế giới kỳ quái.

Trong xe, rất nhiều học sinh đang vui vẻ nói chuyện với nhau.

Mitsuko không hợp với hoàn cảnh chung quanh nên hoàn toàn không nhìn những ánh mắt nghi hoặc, chán ghét, ghen tị của bạn học, tâm tư nàng hoàn toàn đặt ở trên người nam nhân bên cạnh, trong lòng không thể ức chế ảo tưởng về tương lai giữa hai người.



Trong mười lăm năm nhân sinh vặn vẹo của nàng, tương lai thủy chung xa không thể với tới - - nhưng mặc dù bị tàn phá đến nhàu nát thì trang giấy vẫn như cũ có thể viết chữ lên, vẫn luôn khao khát được toàn vẹn, hạnh phúc, đây là bản chất vốn có của vạn vật.

"Cái này... Là bánh bích quy ta làm. Nếu không chê, mời Nanahara và Kuninobu cùng ăn đi." Giọng nữ ngượng ngùng của Noriko Nakagawa ở trong xe vang lên.

Khác với dung mạo kinh diễm của Mitsuko, Noriko là một thiếu nữ thoạt nhìn vóc dáng nho nhỏ, có khuôn mặt ôn nhu, tròn trịa. Còn có mái tóc dài đến vai, mặc dù không đẹp lắm, nhưng có thể mang đến cho người ta cảm giác thoải mái đặc biệt an tâm, hình thành một loại tương phản cực đoan với sự lạnh lẽo của Mitsuko.

Noriko cẩn thận buộc một chiếc hộp xinh đẹp với một dải ruy băng màu vàng và đưa nó cho chàng trai phía trước. Học sinh tên Kuninobu kia khoa trương kêu to một tiếng, đoạt lấy bánh bích quy vẻ mặt say mê ăn. Bạn học bên cạnh nhao nhao ồn ào, chụp ảnh, vui vẻ đến quên cả trời đất.

"Lại đang chơi loại trò chơi tình yêu học sinh trung học nhàm chán này, hừ." Mitsuko trào phúng bĩu môi, lạnh lùng nhìn tình tiết nàng cảm thấy dị thường ấu trĩ tặng quà cho nhau, rất nhanh lại đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

"Có lẽ lần này tốt nghiệp lữ hành sau, hẳn là mang hắn rời đi nơi này, đi tới một chỗ hoàn toàn mới..... Tokyo sao? Không không, đi nơi đó thì ta có thể làm gì đâu? Chẳng lẽ muốn lần nữa tìm một nhóm mới Ojisan......"

Trước kia Mitsuko cũng không quan tâm dùng thân thể của mình đổi lấy sinh tồn vật chất cách làm.nhưng hiện tại Mitsuko lại có chút mơ hồ kháng cự.

Chỉ là một thiếu nữ tốt nghiệp trung học cơ sở có thể làm được những gì?

"Có lẽ để cho tất cả mọi người trên thế giới này c·hết đi cũng là một lựa chọn không tồi, nếu như mình làm được..." Mitssuko nghĩ vẩn vơ.

Xe chạy vào một đường hầm dài dòng, trong xe trường học nhất thời mờ ảo một mảnh, nhìn gương mặt mơ hồ của Kazu Noyama, không hiểu vì sao, Mitsuko thần kinh trước sau như một có chút suy yếu dĩ nhiên dần dần khép hai mắt lại, thân thể chậm rãi mềm nhũn.

Cùng lúc đó, trong xe cũng rơi vào một loại yên tĩnh mất tự nhiên, tựa hồ tất cả mọi người trong nháy mắt té xỉu.

Ngơ ngác Kazu Noyama lông mày nháy mắt nhíu chặt, bản năng của hắn dị thường kháng cự loại tình huống này, đại não hỗn loạn phát ra thúc giục thân thể hành động khẩn cấp tín hiệu -- Nguy hiểm! Nguy hiểm! Dậy đi! Nguy hiểm! Dậy đi!

Tiếng cảnh báo phát ra từ sâu trong linh hồn tựa như từng đạo sét đánh, bắt đầu từng đợt từng đợt phá vỡ tư duy phong bế của Kazu Noyama...

"Aaaaaaaaa! Lại muốn ép ta ngủ sao? Tuyệt đối không thể!"

"Soạt!" Kazu Noyama lập tức mở to hai mắt, trong tròng mắt phủ kín tơ máu, tóc dài dựng thẳng lên, sát ý bừng bừng, giống như một con hung thú viễn cổ kh·iếp người!



Hắn cuối cùng vẫn tỉnh lại.

Trong khoảnh khắc tỉnh táo, Kazu Noyama nhận ra có gì đó không ổn, rằng sự mê man này không phải là ý chí không thể cưỡng lại, trực tiếp tác động lên linh hồn của mình trong thế giới của Seven Samurai.

Một cảm giác mừng như điên xuất hiện ở trong tâm tình của Kazu Noyama, chính mình rốt cục thoát khỏi sự khống chế của tồn tại kia sao?

"Nhưng đây là đâu? Hả? Tại sao cảm giác chóng mặt lại tăng?"

Thân hình Kazu Noyama bất động, thu liễm hơi thở, hơi nheo mắt lại, nhanh chóng quét mắt nhìn xung quanh một chút, thấy xung quanh mình ngồi đầy học sinh mặc đồng phục học sinh, bọn họ cũng đang mê man.

Mà trên mặt tài xế và phụ tá dường như đeo khẩu trang, phía trên còn có một cái ống nối liền xuống phía dưới. Hai bên tai đều quấn một dải nhỏ dùng để cố định.

"Cái gì vậy?"

Nếu không tính đến ống nối xuống đó, nó trông giống như mặt nạ oxy khẩn cấp trên máy bay. Trên xe buýt có bị thiếu oxy không Không đúng, là có người ở trong xe phóng ra khí độc, cho nên đám học sinh này mới hôn mê, ta mới có cảm giác mê muội mãnh liệt!

Sau khi phát hiện ra điểm này, Kazu Noyama nhanh chóng làm ra ứng đối, hắn lập tức điều chỉnh phương thức hô hấp, đem tần suất hô hấp và lưu lượng máu của mình giảm xuống mức thấp nhất, cả người lâm vào trạng thái giống như "Quy tức" – mặt không chút thay đổi, ngơ ngác ngây ngốc, không hề dao động, cùng trạng thái trước khi hắn tỉnh táo vô cùng tương tự.

Đừng tưởng rằng đây là ghê gớm bí thuật, đối với thân thể khống chế đạt tới Kazu Noyama loại trình độ này người, cơ bản đều có thể làm được điểm ấy. Lại càng không cần phải nói những Ninja chuyên trách á·m s·át kia, tuy rằng bọn họ xa không có cảnh giới Kazu Noyama nhưng phối hợp với bí thuật tổn thương công năng tim phổi, cũng có thể đạt tới loại trạng thái này.

Phía sau bên phải đột nhiên truyền đến một bóng người giãy dụa, Kazu Noyama bất động thanh sắc nhìn.

Nanahara Shuya cố gắng giãy dụa trên sàn xe nhưng cơ thể giống như là ở trong gel trong suốt khó có thể nhúc nhích. Vừa mới cố gắng đứng lên, nữ phụ tá đầu đeo mặt nạ phòng độc, không chút do dự dùng một cây gậy cảnh sát gõ lên trán hắn, chịu đả kích này, Nanahara vốn đang cố gắng chống đỡ nhất thời hôn mê.

"Đã trải qua huấn luyện nhất định, nhưng thân thủ vẫn vô cùng thấp kém, tuy rằng ta không có v·ũ k·hí, nhưng có thể trong vòng 0.2 giây chế ngự nàng ta. Chẳng qua một kích này của nàng ta cũng không dùng sức, hô hấp của người trong xe cũng đều bình thường, không có nguy hiểm đến tính mạng... Là b·ắt c·óc sao?"



Tố chất thân thể cường hãn cùng năng lực khống chế, làm cho hắn còn chưa hoàn toàn rơi vào hôn mê nhưng độc khí liên tục không ngừng vẫn như cũ không thể tránh khỏi xâm nhập vào trong thân thể, tư duy của hắn cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng chậm, lực chú ý nhạy bén cũng trở nên tan rã.

"Ta thật sự trở về thế giới ban đầu của mình sao? Vì sao hết thảy đều có vẻ không chân thật như vậy?"Sau khi phát hiện tạm thời không có nguy hiểm, Kazu Noyama bắt đầu suy tư.

Cho đến lúc này, hắn mới chú ý tới ôm lấy cánh tay mình, tựa ở trên người mình tuyệt mỹ thiếu nữ. Cảm giác quen thuộc mơ hồ là từ đâu tới?

Sau khi cẩn thận quan sát thiếu nữ này lần nữa, Kazu Noyama có thể xác định thiếu nữ này chưa từng xuất hiện trong cuộc đời trước đây của mình nhưng với tính cách của hắn tuyệt đối sẽ không để cho người xa lạ dựa vào gần như thế!

Kazu Noyama vắt hết óc tìm kiếm trí nhớ, rốt cục, những hình ảnh đứt gãy kia xuất hiện ở trong đầu :

"Nàng đang tắm rửa cho ta... Thức ăn... Trên mái nhà, thiếu nữ này muốn đẩy ta xuống... Nàng cưỡi lên người ta, ta và nàng..."

Dần dần, những hình ảnh đơn độc kia bị nối thành một đoạn ngắn, mà để cho hắn trí nhớ rõ ràng nhất, cũng là số lần xuất hiện nhiều nhất chính là thiếu nữ này cùng mình...

"Lăn qua lộn lại... Làm tình... Maki......"

Lấy Kazu Noyama bản lĩnh, đương nhiên phân rõ cơ bắp trí nhớ cùng mộng cảnh khác nhau, hắn biết những hình ảnh này bên trong hết thảy đều là chân thật, mà để cho thân thể hắn phản ứng mãnh liệt nhất hình ảnh cũng lại càng rõ ràng!

Hắn cuối cùng đem chính mình hôn mê mấy ngày nay phát sinh sự tình nhớ lại ra đại khái, nhưng chính là như vậy, cũng làm cho hắn sinh ra một loại chưa bao giờ có phức tạp cảm xúc, hắn không biết nên như thế nào đối mặt bên người thiếu nữ.

"Nàng là ân nhân của mình? Chắc chắn rồi! Nhưng chính mình cũng không quen thuộc nàng, bất quá không trọng yếu......"

"Nàng là người tình của mình? Không, tuyệt đối không phải! Vợ Maki và các con nhất định ngày đêm chờ mình về nhà..."

"Coi nàng như người xa lạ bình thường Không đời nào! Dù sao nàng cũng là nữ nhân của mình...... Ai......"

Thói quen dùng kiếm giải quyết vấn đề hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện khó giải quyết như thế! Không thể phủ nhận, thiếu nữ hơi non nớt trong lòng này so với vợ xinh đẹp hơn nhiều, nhưng chỉ dựa vào bề ngoài, còn xa mới có thể đột phá trái tim của Kazu Noyama.

"Quyết không thể bỏ lại nàng mặc kệ là được, nếu như thật sự đã trở lại thế giới của mình, chờ giải quyết chuyện này, liền mang theo nàng thẳng thắn với Maki, tận khả năng trả hết ân tình, sau đó cắt đứt liên hệ với thiếu nữ này, trời nam đất bắc; nếu như không phải thế giới của mình..."

Mang theo cảm xúc vô cùng phức tạp, Kazu Noyama tiến vào trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh.

Mà chiếc xe buýt năm ba lớp B của trường trung học Shiroiwa này bắt đầu tăng tốc rời khỏi tuyến đường dự định, dưới ánh trăng rõ ràng, lái vào một bến tàu đề phòng nghiêm ngặt. Một đám binh lính súng vác vai đạn thật sắp hàng chỉnh tề, đưa lưng về phía biển rộng âm u phương xa, nơi đó, một chiếc thuyền lung lay lắc lư đang chuẩn bị nghênh đón các "tuyển thủ" lên sân khấu.

Số người còn sót lại 42 người và Kazu Noyama đã bắt đầu tham gia Battle Royale thế giới chính thức mở ra!