Vãn Ngân Hà - Miên Miên Băng Thị Tối Hảo Đích

Chương 60: Động phòng (1) (H)



Đôi tay khéo léo đưa xuống dưới cơ thể, Tạ Tinh Diêu nhẹ nhàng nắm g/ậy th/ịt, nhìn xuống dưới, g/ậy th/ịt màu trắng hồng dần dần cứng lên trong tay nàng.

Nàng vuốt ve nhẹ nhàng một cách nghiêm túc, một chút xa lạ bị sự cần cù và thật thà của nàng che đậy. Nàng không có vẻ xấu hổ khi làm những việc này, tỉ mỉ cân nhắc chỗ động tình của hắn.

Nàng nhìn bộ dáng thanh tú còn chưa trở nên dữ tợn của món đồ, không khỏi liếm môi, đôi mắt tròn xoe không ngừng đảo quanh.

“Muốn ăn.”

Hiểu được tâm tư của nàng, hai người ngồi dậy, mái tóc đen xõa tung, dung nhan xinh đẹp trở nên dịu dàng quyến rũ, nàng hé miệng cố gắng bao món đồ kia. Khác với nụ hôn và sự lướt qua trước đó, nàng ngậm hết nửa cây, nhíu mày, cảm thấy ngột ngạt.

Nàng thử vài lần, càng rất khó nuốt, nhất thời lộ ra vẻ khó xử, nước miếng dính trên môi. Nàng hít một hơi thật sâu, lại mở miệng rồi đột ngột đưa vào trong, món đồ kia lập tức chống trong cổ họng. Sự chật hẹp và nóng ẩm bao bọc, hơn nữa hàm răng nhẹ nhàng cọ xát, dụng vọng đang dâng lên khiến g/ậy th/ịt hiện ra bộ dạng hung dữ. Tần Xước thở hổn hển, sờ khuôn mặt hơi thống khổ của nàng, nói “Ngoan”, sau đó đâm vào trong.

Cổ họng đột nhiên bị đẩy, nàng bị đâm khó chịu, g/ậy th/ịt ở trong miệng làm nàng không có cơ hội khép lại. Sự khó chịu ở cổ họng khiến nàng ứa nước mắt, kêu ú ớ hai tiếng rồi nhanh chóng phun ra, ho một hồi lâu, lắc đầu nói “Không ăn”. Tần Xước không tiếp tục làm nàng khó xử, chỉ cầm g/ậy th/ịt cười: “Nên làm sao giờ?”

Sau một hồi do dự, nàng vẫn cúi người nhẹ nhàng hôn lên g/ậy th/ịt, liếm hai túi, trấn an g/ậy th/ịt đã hơi nóng. Làm như vậy, nàng cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, có thể tiếp cận nhưng không khó chịu.

Tần Xước ôm eo nàng, bảo nàng quỳ trước mặt hắn. Hắn đưa tay xuống dưới người nàng, nhẹ nhàng khảy khảy cuống hoa. Nàng run rẩy, đầu ngón tay hắn cũng dính nhơm nhớp.

“Có phải lại ướt không?” Nàng cảm nhận được chất dính ở miệng huyệt bị hắn bôi khắp â/m hộ, nhẹ giọng hỏi.

“A Tinh ướt mau ghê.” Tần Xước chồm lên hôn vai nàng, không ngừng dùng tay trêu chọc â/m hộ, “Cũng biết mình ướt à.”

Nàng không quay đầu nhìn hắn, chỉ nhìn chằm chằm cái gối dưới người, tai dần dần ửng đỏ: “Lúc không có chàng, nhớ tới chàng, đôi khi sẽ ướt.”

“Nhớ cái gì?” Giọng nói trầm thấp của hắn mang theo ý cười, trêu chọc thịt trai vừa mở ra rất nhẹ nhàng, nấn ná ở miệng huyệt nhưng không vào, khơi dậy dục vọng của nàng từng chút một.

“Nhớ eo, ưm… ngực, vai của chàng, và, và” Nàng cúi đầu, lại bị hắn móc cằm, không thể không quay qua nhìn hắn, tai đỏ bừng nói: “Và tiểu Tần Xước.”

Thấy hắn bật cười, nàng càng xấu hổ hơn, hắn lại hỏi tiếp: “A Tinh ướt thì tiếp theo phải làm sao?”

Nàng không nhúc nhích, nuốt nước miếng, cẩn thận quan sát biểu tình của hắn. Nào ngờ hắn ghé sát vào tai nàng, nhẹ giọng dụ dỗ: “Làm cho ta xem đi.”

Do dự một hồi, nàng thì thầm “Không”, quá mắc cỡ. Hắn lại nói: “Làm cho ta xem nhé”, giọng nói trầm thấp dịu dàng bên tai đang cám dỗ nàng, nàng chần chừ nhưng vẫn đưa tay đến nơi bí ẩn.

Nàng nằm sấp, hai vai tựa lên giường, hắn hôn và vuốt ve nàng. Lòng bàn tay nàng có rất nhiều vết chai, tự mình xoa cuống hoa càng làm mình không chịu nổi. Nàng kiềm chế động tác của mình, đút hai ngón tay vào đường hoa, bên trong ẩm ướt, nóng hổi và nhớp nháp khiến nàng khó chịu. Nàng cực kỳ ướt, không khắc chế được, khi rút ra, hai ngón tay dính d/âm thủy ướt đẫm.

Cẩn thận nhét ngón tay vào lại, chậm rãi mở hoa h/uyệt đang khép kín, ấn những hạt thịt nhạy cảm trong hoa h/uyệt. Tiếng nức nở khe khẽ vang lên, ngón tay nàng vùi vào trong, không nhịn được run rẩy, cong người lại như chú mèo con.

Miệng huyệt hồng hào chứa đầy d/âm thủy bị tràn ra, ngón tay đang ra vào, móc vài sợi chỉ bạc. Tần Xước nhìn nàng run rẩy, nghe thấy dục vọng bị đè nén nhưng quyến rũ trong giọng nói của nàng, miệng huyệt đối diện với mặt hắn, nàng tự tách ra, để lộ màu sắc diễm lệ, thu hút người ta đến hái.

Cổ tay Tạ Tinh Diêu bị nắm, nàng tự an ủi chưa xong, dục vọng mới dâng lên đột nhiên dừng lại. Nàng khó chịu rên rỉ hai tiếng, miệng huyệt bị sự ẩm ướt nóng hổi lấp kín.

Hắn ôm chân nàng, nghiêng người đến trước hoa h/uyệt hút nước. Nụ hôn vừa ngứa vừa thoải mái, nàng không khỏi rên rỉ vặn vẹo mông, thấp giọng nói: “A Tinh khó chịu, muốn ăn phu quân.”

Tần Xước không trêu nàng nhiều, g/ậy th/ịt đã ngẩng đầu thật lâu không thể nhẫn nại thêm, cọ cái trục hơi nóng vào khe thịt của nàng một lát, nhìn nàng phát ra tiếng rên rỉ đói khát càng thêm tùy tiện, hắn nhét g/ậy th/ịt đã ngẩng đầu vào hoa h/uyệt.

Chỗ bị ngón tay mở ra vẫn căng chặt. Thứ này quá thô to đối với nàng, ăn có chút mệt, cho nên hắn chỉ có thể liên tục thử nhét nó vào. Nàng bị đẩy lên, vai run rẩy, mỗi một lần thử tiến công đều làm nàng không khỏi rên rỉ khe khẽ.

Nàng đã học được cách hưởng thụ cảm giác no căng và đau nhức khi nguyên cây vùi vào hoa h/uyệt. Miệng huyệt căng chặt cho thấy nàng nuốt thứ này rất miễn cưỡng. Vật nhạy cảm có thể chạm đến từng tấc trong hoa h/uyệt nhanh chóng khiến nàng chìm vào say mê. Hắn thong thả ra vào, cảm nhận được thịt huyệt có chút trúc trắc từ từ hấp thụ. Không thể nói là nàng nhiệt tình, nhưng cũng không quá nhút nhát, mỗi khi muốn thì tách miệng huyệt ra, thúc giục hắn di chuyển, lúc đau thì hét lên muốn trốn.

“Đừng nhúc nhích, A Tinh đừng sợ.” Hắn chỉ có thể ôm eo nàng, hôn lên hõm eo và rãnh lưng nàng.

Hắn đâm hơi mạnh. Bình thường nàng có thể khống chế một chút khi tự mình ăn, không đến mức bị đâm quá tàn nhẫn, nhưng khi rơi vào tay hắn, luôn luôn là từng đợt đâm sâu. Đùi hắn chạm vào mông nàng, nhụy h.oa của nàng bị đánh trúng, khoái cảm xon xót làm nàng run rẩy, cong eo, phát ra tiếng rên rỉ. Hắn cứ liên tục như vậy, đâm vào thật sâu từng chút một, nàng không thể trốn thoát lần nào, đành vặn tấm ga trải giường, gân xanh trên mu bàn tay lộ cả ra.

Thấy nàng hơi khó chịu, Tần Xước giảm tốc độ, đẩy đưa nhẹ nhàng, nàng thở phào nhẹ nhõm, hắn nói: “A Tinh tự ăn đi.”

Tạ Tinh Diêu sửng sốt, nửa g/ậy th/ịt vẫn còn nhét trong huyệt. Nàng ngẫm nghĩ, vặn eo ép người về phía sau, cọ mông đụng bụng hắn, g/ậy th/ịt bị nàng ăn trọn vẹn. Nàng bắt đầu nắm giữ nhịp điệu này, đong đưa cơ thể của mình, coi g/ậy th/ịt như một vật hoàn toàn bất động, tự mình xoa bóp nó.

Nhưng nàng không thành thạo lắm, chưa được hai lần đã làm cho g/ậy th/ịt rớt ra ngoài. Nàng không chịu nổi sự trống rỗng đột ngột này, không cần nghĩ ngợi đã đưa tay ra nắm g/ậy th/ịt, ấn nó vô huyệt. Sau khi nhét g/ậy th/ịt vào, nàng rên rỉ đầy thỏa mãn. “Bộp”, mông nàng lại bị vỗ mạnh, dấu tay màu đỏ lập tức xuất hiện trên làn da trắng nõn.

Nàng khó hiểu, quay đầu nhìn hắn, Tần Xước chỉ cười: “Rớt lần nào thì đánh nàng lần đó, lo ăn đi.”

Nàng nhíu mày, hơi ấm ức, nhưng không từ chối, cẩn thận cảm nhận nhịp điệu phun ra nuốt vào của mình, động tác trở nên thong thả hơn. Kết quả g/ậy th/ịt lại tự đẩy vào, nàng rên rỉ hai tiếng, đành trở lại tốc độ bình thường.

Vòng eo mềm mại sụp xuống, hắn xoa bóp cặp mông mượt mà trước mặt, nhìn nàng đong đưa eo, bộ ngực tròn trịa run rẩy dưới thân. Nàng thỉnh thoảng thay đổi tư thế, lộ ra đường cong quyến rũ nhất của eo và lưng, hơi ngửa đầu, khoái cảm xen lẫn đau đớn khi nàng đang tận hưởng niềm vui được bộ lộ qua từng tấc cơ bắp. Nàng đắm chìm trong ăn uống, không cho g/ậy th/ịt ra ngoài nữa, nhưng hoa h/uyệt càng ngày càng ướt và nhờn, sự thoải mái không ngừng tăng lên khi ra vào càng mượt mà hơn.

G/ậy th/ịt lại rớt ra ngoài, nàng đã thích ứng với khoái cảm do va chạm liên tục mang đến, hoa h/uyệt lập tức khó chịu. Nàng nức nở nhét g/ậy th/ịt vào, Tần Xước lại cố ý trêu nàng, mới bỏ vào hai lần rồi giả vờ hoa h/uyệt quá ướt nên nó tuột ra, vỗ vào mông nàng một cái.

“Chàng cố ý!” Nàng nổi giận. Lúc Tần Xước còn đang cười, nàng xoay người đẩy hắn ngã xuống giường, chịu đựng dục vọng đỏ cả người.