Vạn Người Ghét Cậu Ta Nghĩ Thông Suốt Rồi

Chương 53: Phát sóng rồi!



Người trong phòng live vẫn đang không ngừng cổ vũ cậu ta.

Cậu ta di chuột về phía dấu cộng nho nhỏ bên kia, mắt thấy sắp chạm phải liền dời trở về.

Ăn Gì lại lần nữa do dự.

Nhỡ đâu người này không phải Sữa Đậu Nành thì sao.

[Đừng do dự! Mau lên đi anh Ăn Gì! Tui đu không nổi Sữa Đậu Nành, nhưng chỉ cần anh Ăn Gì đu thành công, làm tròn lên chính là tui đu idol thành công ròi!]

[Cảm ơn, lúc Ăn Gì đang do dự thì tui đã lên rồi (an an tĩnh tĩnh đợi kết quả.jpg)]

[Cái đệt, lầu trên mới là phái hành động đích thực!]

[(Tui cũng gửi lời mời gòi nè)]

Chuỗi bình luận liên tiếp khiến Ăn Gì không còn tâm tư suy xét nữa, click chuột vào dấu cộng nhỏ kia ngay và luôn.

[Ngài đã gửi lời mời thêm bạn tốt với đối phương, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi hồi âm ~]

"......"

Ăn Gì buông lỏng tay nắm chuột, thở hắt ra một hơi, như thể vừa làm xong một cuộc phẫu thuật vậy, cậu ta xụi lơ trên ghế nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Sau khi end game năm người bên trong vẫn chưa ai thoát ra, cảm thấy vẫn còn cơ hội làm thêm ván nữa, có người hỏi mọi người có muốn chơi ván tiếp không.

Kết quả S4 gửi lên một tin nhắn, nói công ty tạm thời có việc, out trước đây.

S4 vừa biến mất thì avatar của S5 cũng không thấy bóng dáng đâu.

Ăn Gì mở lời mời kết bạn mình vừa gửi ra, kết quả phát hiện avatar của đối phương đã xám xuống.

[Nhìn đi nhìn đi, do dự sẽ thất bại (chỉ chỉ trỏ trỏ.jpg)]

[May mà đã gửi lời mời, dù sao vẫn hơn là chưa gửi]

[Hy vọng lần sau xem live có thể nhìn thấy danh sách bạn tốt của Ăn Gì nhiều thêm một người]

[Tui không có tiền đồ, chỉ cần có thể chơi cùng Sữa Đậu Nành một ván đã rất mãn nguyện ròi]

- -

Trần Thần vẫn như cũ là tên nô lệ tư bản kia, dù đang đón Tết nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi số phận xử lý sự vụ khẩn cấp.

Vui vẻ đánh xong một ván game đang chuẩn bị làm ván mới, kết quả vị Vua sốt sắng kia của anh ta lại gọi điện thoại đến.

Tiền công gấp ba lần phí làm thêm giờ, việc rất gấp, hy vọng anh ta mau chóng hoàn thành.

Trần Thần chỉ đành vừa mắng ông sếp nhà mình vừa thoát game.

Tống Vân Hồi không nghiện game, cậu vốn chỉ vì bồi đối phương chơi mà thôi, Trần Thần vừa đi cậu cũng out theo.

Sau khi tắt máy tính cậu ôm Cam Tử trên đùi lên giường, đang vò vò xoa xoa đầu mèo nhỏ trong tay thì điện thoại đặt bên cạnh chợt vang lên hai tiếng.

Là vị đạo diễn Lý từng hợp tác rất lâu trước đây gửi tin nhắn đến, tổng cộng có hai tin.

Tin đầu tiên là một câu [Nguyên đán vui vẻ] ngắn ngọn, tin thứ hai là đơn xin cấp phép phát sóng phim truyền hình đã được thông qua.

Tống Vân Hồi không chỉ nhớ ra mà ấn tượng còn rất sâu.

Rất lâu về trước, có lẽ đã qua hai năm gì đó, cậu có quay một bộ phim truyền hình, cậu đóng vai nam chính, đó cũng là vai chính duy nhất của cậu.

Trong thế giới tiểu thuyết, ngoại trừ cốt truyện chính, dường như có một bộ phận nhỏ người không chịu ảnh hưởng của cốt truyện, phần lớn bọn họ đều bị coi là tính tình lập dị, không theo lẽ thường tình.

Ở một khía cạnh không mang theo sắc thái tình cảm mà nói, những người này đều là người có cái tôi rất cao, luôn tin vào phán đoán của mình, cũng chỉ tin vào trực giác của bản thân, bất luận người khác có nói thế nào đi nữa cũng sẽ không thay đổi quyết định đã đưa ra.

Đạo diễn là người như vậy, đạo diễn bộ phim truyền hình này cũng thế.

Khi đó bên phía đầu tư có đề xuất ứng cử viên cho vai nam chính, dư luận trên mạng cũng gây áp lực cho đoàn làm phim, nói chỉ cần để cậu làm nam chính, sau khi phim truyền hình phát sóng họ nhất định sẽ chấm douban thấp, đuổi theo mắng chửi.

Nhưng cuối cùng đạo diễn Lý vẫn bất chấp nguy cơ bị rút vốn đầu tư mà lựa chọn cậu.

Bên đầu tư uy hiếp ông không được, lời nói hung ác của cộng đồng mạng cũng không khiến ông sợ hãi, ông chỉ kiên định với lựa chọn ban đầu của mình.

Phim truyền hình mang tên , quá trình quay phim liên tục gặp gian nan, cuối cùng cũng xem như vượt qua muôn vàn trắc trở mà hoàn thành, thuận lợi đóng máy.

Kết quả lại ngã xuống ở bước cuối cùng.

Đơn xin cấp phép phát sóng không được duyệt, đã bị người ta chặn mất.

Đạo diễn Lý nói chuyện hay làm việc đều vô cùng thẳng thắn, dạo trước đắc tội không ít người, có người mai kia có quyền có thế, liền bắt đầu nhắm vào bộ phim vô thời hạn.

Một nhắm này kéo dài hơn hai năm.

Hiện giờ bộ phim kia cuối cùng cũng được cấp phép, hẳn là đối phương đã rơi đài, bị người khác thế chỗ rồi tiện tay thả ra.

Đạo diễn Lý xưa nay kiệm lời, lần này cũng vậy.

Nhưng Tống Vân Hồi biết, đối phương ngay lập tức thông báo với cậu vào dịp này, trong lòng chắc chắn cũng rất vui, chỉ là không thể hiện ngoài mặt mà thôi.

Cậu nhấc tay hồi âm đối phương.

Bên kia có lẽ cũng đang chờ đợi tin nhắn của cậu, ngay khi tin nhắn cậu vừa gửi đi thì trên khung chat đã hiển thị [Đối phương đang nhập].

Tống Vân Hồi chậm rãi chờ đợi.

Bên kia nhập rất lâu, nhưng cuối cùng chỉ cho ra một câu:

[Trước mắt không có tiền quảng bá, chỉ có thể chiếu mạng trước rồi hẵng lên truyền hình vệ tinh sau]

Dù là ai bị dây dưa hai năm cũng sẽ hết tiền thôi.

Tống Vân Hồi nói bản thân đã biết, tỏ ý đã hiểu.

Không quảng bá tương đương với việc phát sóng không có tí sủi bọt nào, nếu chiếu mạng không đạt được thành tích nhất định thì việc lên truyền hình vệ tinh sẽ gặp vấn đề.

Đồng nghĩa với việc bộ phim này có khả năng sẽ trở thành một web drama thuần túy.

Khác biệt giữa chiếu mạng và chiếu đài họ đều rất rõ.

Nhưng đạo diễn Lý nói chiếu mạng trước rồi hẵng lên truyền hình vệ tinh, chứng tỏ ông ấy có lòng tin tuyệt đối.

Bên cạnh kịch bản được trau chuốt trong thời gian dài cùng biên kịch, diễn viên do đích thân mình chọn lựa, còn có kỹ thuật quay phim và hậu kỳ, ông vẫn luôn rất tự tin với các tác phẩm của mình.

Tống Vân Hồi đại khái có thể đoán được ông đang nghĩ gì, cậu tán đồng với quyết định của ông tiện thể nói lời cảm ơn luôn.

Đối phương không biết nên ứng phó với lòng biết ơn này thế nào, sau khi thông báo với cậu thời gian phát sóng xong liền nói còn có việc trước mắt không thể tán gẫu tiếp.

Đóng giao diện WeChat rồi nhét Cam Tử vào trong lòng, cậu lại lần nữa mở Weibo ra, search tên đoàn làm phim.

Trước đây đoàn làm phim có lập một tài khoản Weibo, fan hâm mộ còn rất nhiều - phần lớn trong đó đều follow để sau này khi phim phát sóng còn thuận tiện mắng chửi.

Chỉ là thời gian quá lâu, đã qua hơn hai năm trời, fan hâm mộ đã rơi rụng không ít, số còn lại đa phần cũng là fan ảo.

Trạng thái của đoàn làm phim vẫn dừng lại ở hôm đóng máy, là bức ảnh chụp chung của mọi người trong đoàn nhân dịp đóng máy.

Bình luận bên dưới là một chuỗi lời mắng chửi, chỉ là dạo gần đây lại có thêm vài bình luận lẻ tẻ bày tỏ mong đợi, có bình luận còn hỏi rốt cuộc khi nào bộ phim mới phát sóng.

Trang Weibo được quét mới, một trạng thái mới xuất hiện.

[Ngày 7 tháng 1 gặp nhau tại Quýt TV (video)]

Bài đăng còn kèm theo một đoạn trailer phim đã được chỉnh sửa ổn thỏa vào hai năm trước nhưng vẫn luôn không có cơ hội tung ra.

Tống Vân Hồi ấn mở video, ôm Cam Tử cùng xem.

là một bộ phim cổ đại quyền mưu, khi đó thứ khiến đạo diễn phí nhiều tâm tư nhất có lẽ là khâu tạo hình và dựng bối cảnh.

Cách hóa trang của hai năm trước dù có đặt ở hiện tại vẫn không có cảm giác lỗi thời, vẫn nhắm vào khiếu thẩm mỹ chung của người người.

Xem hết trailer từ đầu đến cuối, lúc Tống Vân Hồi thoát ra liền phát hiện bài đăng này đã có lẻ tẻ vài lượt thích.

Tài khoản trước của cậu đã bị xóa bỏ, cậu không muốn tài khoản hiện tại dính líu gì đến chuyện trước đây nên chỉ xem qua một lần, không ấn like.

Khu bình luận ngoài ý muốn lại toàn bình luận tốt.

[Tuy không biết bản thân trước đây vì sao lại follow bộ phim này, nhưng trailer phim thật sự rất hay! Mong đợi nha!]

[Tui cũng quên mất là gì rồi, tui thậm chí còn không biết bản thân đã follow tài khoản này (Đầu mèo con chảy mồ hôi.jpg)]

[Cảm thấy có chút ấn tượng, nhưng không nhiều, tóm lại rất mong chờ!]

[! Chỉ còn vài ngày nữa là phát sóng rồi ư! Vui vãi nồi! Vốn còn đang nghĩ xem còn bao lâu nữa mới có phim Tết, không ngờ tới mấy ngày nữa là có phim truyền hình xem rồi!]

[Tạo hình của Tống Vân Hồi thật sự rất đẹp!!! Đó giờ không biết cậu ta vậy mà lại hợp với phim cổ trang như thế đấy! Đẹp trai ngây ngất đẹp trai ngất ngây! Cái thao tác nhấc bút viết quyển trục kia thật sự đẹp trai chết tui ròi!]

[Sao lại phát sóng im hơi lặng tiếng thế nhỉ, liếc mắt nhìn thời gian, ồ, hai năm trước, vậy không sao rồi!]

Fan hâm mộ 'sống' tung hoành tại bài đăng chính thức của khá nhiều, thoáng cái đã kéo lên đầu.

Không tiếp tục xem di động nữa, Tống Vân Hồi lướt bình luận một lúc rồi tắt điện thoại, xuống lầu định bụng xem gameshow cùng Diệp Mẫn tiếp.

Lúc cậu xuống Diệp Mẫn vừa hay đã ấn tạm dừng show thực tế kia, ngồi trên sofa vọc điện thoại.

Sau đó điện thoại trên tay bỗng vang lên một tiếng, Tống Vân Hồi cúi đầu nhìn, phát hiện nhóm chat mà bốn người thường gửi tin nhắn cho nhau xuất hiện một tin nhắn mới.

Là một bài share Weibo.

Vừa khéo chính là bài Weibo cậu xem khi nãy.

Diệp Mẫn không hổ là người phóng khoáng đam mê lướt mạng hàng đầu, đoàn làm phim vừa tung trailer mà bà đã biết rồi.

Cậu cũng không biết làm thế nào mà bà tìm được bài đăng này từ trong xó xỉnh của Weibo.

Đối phương còn bổ sung thêm một câu trong nhóm chat: [Nhớ share ủng hộ đấy (hoa hồng)].

Tống Vân Hồi giống như nhìn thấy một thiếu nữ đu idol.

Nghe thấy động tĩnh bên cầu thang, thiếu nữ đu idol quay đầu qua, phản ứng đầu tiên là thu điện thoại về, sau đó cảm thấy không hề gì, lại thoải mái lấy ra.

Bà vẫy tay: "Nhóc Vân con đến đúng lúc lắm, thấy tin nhắn dì gửi chưa?"

Tống Vân Hồi bước đến sofa ngồi xuống cạnh bà, nói nhìn thấy rồi.

"Con còn nhớ tình tiết của bộ phim không? Chính là sau khi cầm quyển trục kia đi......"

Bà nói đến một nửa thì ngừng lại, nói: "Không đúng không đúng, dì vẫn nên tự xem thì hơn."

Nếu bây giờ sì poi, đến lúc đó lạc thú xem phim sẽ giảm đi phân nửa mất.

Diệp Mẫn nhịn xuống, sau đó để chuyển dời lực chú ý của mình, lại lần nữa mở show thực tế lên xem tiếp.

Hai người cùng xem TV, Cam Tử thì ở một bên tìm kiếm quả cầu lông của mình tự giải trí.

Vui vẻ xem TV một hồi, Diệp Mẫn tiện tay lấy hai quả quýt trên bàn, bà đưa một quả cho Tống Vân Hồi, hai người vừa ăn vừa xem.

Một buổi trưa rất khoan khoái dễ chịu.

Đối lập hẳn với sóng to gió lớn trên Weibo.

Không giống với dự đoán, nhiệt độ của không thấp như bọn họ tưởng.

Thời gian hai năm, diễn viên đóng vai phụ của bộ phim năm đó thoáng ngoi lên, share bài Weibo này, kéo theo đợt lưu lượng đầu tiên.

Đợt lưu lượng thứ hai còn lớn hơn so với đợt lưu lượng thứ nhất, đến từ một người đã xóa tài khoản.

Chính xác mà nói là đến từ fan hâm mộ hiện tại của Tống Vân Hồi.

Trước khi xóa tài khoản cậu đã bị mắng chửi rất nhiều, giờ lui khỏi giới ngược lại có mấy người tự xưng là fan hâm mộ trung thành.

Tài khoản của Tống Vân Hồi đã bị hủy, nhưng siêu thoại vẫn còn đó, hơn nữa gần đây còn rất sôi nổi, tuy sự việc dạo trước đã dần dần hạ màn, lượng truy cập đã bắt đầu giảm bớt, nhưng vẫn có không ít người đang hoạt động sôi nổi.

Đủ loại ngôn luận sai sự thật lan truyền rầm rộ trên Internet ngày trước gần đây dần bị bác bỏ từng cái một, có người đã chứng minh được những lời lẽ đó đều là tin tức giả, vốn dĩ ấn tượng về Tống Vân Hồi trong mắt bọn họ đã cố tình bị làm mờ hoặc thậm chí bị cưỡng ép thay đổi dần dà trở thành hình tượng thật trái ngược hoàn toàn với lời đồn.

Chỉ là trước đây đã hứng chịu bao nhiêu lời mắng chửi, hiện giờ vẫn chưa nhận được lời xin lỗi tương đương nào, đằng sau mỗi một lời xin lỗi đều có một người dùng mới gia nhập siêu thoại.

Lượng người trong siêu thoại âm thầm tăng lên càng lúc càng nhiều.

Không giống fan hâm mộ của các nghệ sĩ khác, bọn họ không đợi được chính chủ nhà mình đăng Weibo thông báo hoạt động hay tác phẩm nào đó rồi xông pha vì thần tượng, mà bản thân họ phải chủ động ra trận đào chút thức ăn còn sót lại trong đất, nếu không nỗ lực chỉ đành ôm bụng đói.

Dẫu sao thì nguồn thức ăn đã sớm rút khỏi giới giải trí, bọn họ chỉ đành tự thân vận động, không đến mức đói chết.

Sau khi có người nhìn thấy bài share Weibo của một diễn viên phụ trong liền lập tức chạy về siêu thoại không ngừng hò hét "có thức ăn rồi".

Các cư dân mạng đã bị bỏ đói rất lâu đồng thời còn cho rằng sẽ đói đến hết Tết nháy mắt lên tinh thần, nhao nhao lăn đến bài đăng gốc im hơi lặng tiếng kia.

Đoạn trailer chỉ vỏn vẻn 2 phút 30 giây miễn cưỡng bị xem tới xém nở hoa.

[Thật mong đợi! Trước đây chưa từng nghĩ tới hóa ra tạo hình cổ trang của Tống Vân Hồi lại đẹp như vậy!!]

[Hu hu hu, lúc biết có trailer phim tui vui lắm luôn á, nhưng vừa nghĩ tới việc Tống Vân Hồi không về nữa lại bắt đầu buồn, thật sự không có chút khả năng trở lại nào sao?]

[Nếu người khác không nói, có khả năng khi chúng ta vô tình nhìn thấy bộ phim này trên Quýt TV cũng không nhất định biết là do Tống Vân Hồi diễn, cứ vậy trực tiếp bỏ lỡ hu hu hu]

[Hu hu hu quả nhiên bản tính của con người là vậy, trước đây vì sao tui lại cảm thấy Tống Vân Hồi đăng Weibo nhiều đến phiền thế nhỉ, một ngày không đến 100 bài mà gọi là nhiều ư!]

Từ khóa # Hậu Duệ Quý Tộc # bắt đầu chễm chệ ở cuối top hotsearch, cập nhật một lần lại bò lên một lần.

Cuối cùng trực tiếp bùng nổ bởi bài share của Tần Thư.

Ảnh đế vạn năm không đăng Weibo, bất luận là nội dung gì thì mỗi bài đăng đều vô cùng trân quý.

Càng huống hồ bài đăng này còn rất có nội dung.

[Tần Thư V: Mong đợi (share nội dung)]

'Rất có nội dung' là chỉ đây không còn là bài share đơn thuần như trước nữa mà còn nhiều thêm vài chữ.

[Tui xong gòi, hồi sáng xem trực tiếp đầy đầu đều là Tần Tiểu Thư, vốn dĩ nhìn thấy bài đăng Weibo này nên tự động thay thế thành giọng nam thần mới đúng, kết quả phản ứng đầu tiên vậy mà lại là icon (xoa xoa tay mong đợi.jpg)]

[Thật sự rất mong đợi! (tiếng nổ --) không nói đến mấy thứ khác, chỉ riêng tạo hình thôi là đã thấy thắng tại vách xuất phát rồi! Thật sự cảm nhận được rất rõ ràng dụng tâm của đoàn làm phim]

[? Gì vậy trời! Đẹp trai vãi! Tui liên tục lăn lộn đến Quýt TV xem hẹn trước]

[Tần tổng thật sự rất thưởng thức Tống Vân Hồi, lúc này cũng không quên tuyên truyền giúp một chút, hu hu hu chỉ là không thể nhìn thấy hai người cùng chung khung hình nữa rồi hu hu hu]

[Ha ha ha bây giờ đầy đầu vẫn là Tần Tiểu Thư đây này]

[Xong rồi, bầu không khí bi thương bắt đầu dâng lên rồi, rõ ràng vừa nãy vẫn còn rất vui mà, thật sự cảm thấy rất tiếc nuối]

[Gửi một lá huyết thư cầu Tống Vân Hồi quay lại hu hu hu, Tần tổng nói chuyện giúp bọn tui đi hu hu hu]

[Gửi huyết thư +1]

......

Sau khi Tần Thư share Weibo, Thành Quả hoàn toàn không liên quan gì cũng share Weibo.

Một người nối tiếp một người, ngay cả các blogger cũng bắt đầu chủ động ăn theo.

Nhiệt độ cứ vậy tăng vọt.

Lượng hẹn trước của bắt đầu tăng lên như vũ bão, cộng đồng mạng mong chờ bộ phim phát sóng, còn Tống Vân Hồi là tâm điểm của đề tài mấy ngày nay đều ra ngoài vui chơi, thăm thú không ít nơi.

Một kỳ nghỉ Tết bình yên và vui vẻ.

Ngày thứ hai sau Nguyên đán cậu ra ngoài chơi cùng Trần Thần cả buổi chiều.

Nói là chơi, chi bằng nói là tìm một nơi như bản nâng cấp của quán net cùng leo rank thì đúng hơn.

Trần Thần thân là nô lệ tư bản cũng không mong muốn gì xa xôi, chỉ là muốn cùng người ta ra ngoài chơi vài ván game.

Hơn nữa anh ta cảm thấy nơi mình chọn vô cùng tốt, ít người hoàn cảnh tốt, chủ yếu là có phòng nhỏ dành cho hai người, bên trong có đầy đủ mọi thứ.

Trần Thần cả mặt đều viết 'mau khen tôi', nói: "Nơi này không tồi đúng không."

Vì thế hai người nán lại quán net cả buổi chiều.

Lúc lên game trở lại, Tống Vân Hồi phát hiện có thêm không ít lời mời thêm bạn tốt.

Có hơi nhiều, xử lý có chút phiền phức, cậu lựa chọn tạm thời lơ đi.

Trần Thần được gánh cả buổi chiều, cả người sảng khoái hẳn ra, hai người cùng hẹn ăn chút đồ ăn vặt, sau đó ai về nhà nấy.

Hai ngày tới Diệp Mẫn vốn muốn hẹn một nhà bốn thành viên cộng thêm Cam Tử nữa là năm cùng đi chụp ảnh, nhưng Cam Tử đã sớm lơ là sự mới mẻ của hôm tuyết vừa rơi, không muốn bước chân ra khỏi cửa lớn xíu nào, mỗi ngày đều vùi trong lòng ai đó hoặc nằm ườn trên sofa phơi bụng dưới điều hòa ấm áp mà ngủ.

Vì thế kế hoạch chụp ảnh bị hoãn lại, chỉ có thể đợi đến khi Cam Tử nguyện ý ra khỏi cửa.

Còn lâu trời mới ấm trở lại, nguyện vọng này ít nhất không thể thực hiện ngay lúc này.

Nhưng không sao cả, Diệp Mẫn đã có thú vui khác.

Mỗi ngày lúc không có việc gì bà đều xem gameshow, mãi đến ngày 7 mới hiếm thấy không ngồi trên sofa xem gameshow như thông thường.

Tống Vân Hồi hỏi bà vì sao không xem.

Diệp Mẫn trông còn nghi hoặc hơn cả cậu, "Phim mà con đóng hôm nay phát sóng đó, lẽ nào con không biết?"

Không lâu nữa là đến giờ phim chính thức phát sóng.

Bà nhất định phải cướp được slot đầu tiên.

Tống Vân Hồi thật sự quên mất.

Thấy bà nghiêm túc canh giữ trước TV, cậu cũng không nhiều lời, ngồi xuống bên cạnh xem cùng.

Hôm nay Tần Thư cũng ở nhà, tiện tay lấy quýt đưa cho Diệp Mẫn và Tống Vân Hồi mỗi người một quả.

Người chờ đợi giống Diệp Mẫn còn có rất nhiều, giả thiết "phát sóng không ai quan tâm" trước đây đã không còn khả năng.

***

Trong gian phòng an tĩnh, tài liệu trên bàn đã được sắp xếp gọn gàng đặt sang một bên, trên mặt bàn sạch sẽ chỉ còn lại một chiếc máy tính và một chiếc điện thoại di động.

Trợ lý gửi cho hắn một tin nhắn.

[Đã xử lý sạch sẽ hotsearch trước đó]

"Hotsearch trước đó" chính là tin tức sai sự thật về hắn và Tống Tử Thư đã lan truyền rầm rộ trên mạng gần đây.

Có thể đoán ra là ai đã phân tán tin tức này.

Có lẽ do thái độ mơ hồ của Tống Vân Dương đã khiến đối phương cảm thấy bất an, bắt đầu chuẩn bị thăm dò tìm người thay thế.

Chỉ là lần này bà ta đã thăm dò sai người rồi.

Nhiệt độ rất nhanh bị ép xuống, tin tức liên quan cũng bị xóa sạch sành sanh, hẳn là không còn sót lại gì mới đúng.

Chung Hứa nghĩ ngợi, nghe nói Tống Vân Hồi đã rất lâu không lên mạng, đối phương chắc là không đăng kí Weibo nữa, có lẽ vẫn chưa nhìn thấy tin tức lần này.

Không nhìn thấy thì dễ nói rồi, hắn cũng đỡ mất công giải thích với đối phương.

Hôm nay là thời gian nghỉ ngơi tại nhà, bình thường hắn không xem bất cứ tác phẩm phim truyền hình và điện ảnh nào, nhưng lần này lại muốn xem phim mà Tống Vân Hồi đóng.

Mãi đến khi biết có bộ phim này, hắn bảo người đi tra một chút, biết được bản thân không đầu tư vào đây.

Vậy cũng chỉ đành chờ đợi như người khác thôi.

Chung Hứa không vì tình tiết của bộ phim này hay vì cái gì khác, chỉ là đơn thuần hậu tri hậu giác phát hiện, bản thân không có nhiều thứ liên quan đến Tống Vân Hồi.

Bao gồm ảnh, bao gồm video, còn cả những thứ tương tự khác.

Ảnh chụp chung của bọn họ đã dừng lại từ rất lâu về trước, bức ảnh chụp cùng nhau đã bắt đầu ố vàng.

Hắn không hiểu tình hình của Tống Vân Hồi, cũng không giống ngày trước cho rằng bản thân hiểu rõ cậu.

Ngồi đây chờ đợi tác phẩm ngày xưa của đối phương, có hơi vô nghĩa nhưng lại nhịn không được mà làm.

Hắn muốn biết Tống Vân Hồi trông như thế nào tại nơi hắn không biết.

Con số trên điện thoại di động chậm rãi nhảy, cuối cùng thời gian cũng điểm đến 10 giờ.

Sau khi điểm đúng 10 giờ, giao diện tự động quét mới.

- -

Tập đầu tiên phát sóng, fan hâm mộ khắp nơi mặc sức vui vẻ.

Họ tràn vào trong tập phim, bình luận đều là người người tranh giành vị trí đầu, sau đó bắt đầu tung bông, điên cuồng rải hoa, chúc mừng phát sóng.

Mở đầu một phút rưỡi từ đầu đến cuối đều là rải hoa chúc mừng, màn hình tràn đầy không khí vui mừng hân hoan.

Sau khi nội dung chính thức bắt đầu, nội dung của bão bình luận từ vui mừng đơn thuần chuyển sang thảo luận về nội dung phim.

Điều kiện chống đỡ của một bộ phim không phải dựa vào độ nổi tiếng nhất thời, mà là dựa vào 'thực lực' của chính nó.

từ khi bắt đầu đã chứng tỏ thực lực mạnh mẽ.

Dù là tạo hình đắt đỏ hay bản lĩnh của diễn viên, cách tự sự vừa căng thẳng vừa thư giãn có chừng mực cũng thu phục được trái tim người ta.

Bộ phim này kể về hành trình dần trưởng thành của một vị hoàng tử nhu nhược bị đưa đến đất nước xa lạ khác làm con tin, cuối cùng bị ép chen vào trung tâm quyền lực, được cải biên từ lịch sử, có thêm thắt chút yếu tố nghệ thuật.

Mở đầu bộ phim là cảnh vị hoàng tử kia đang trên đường bị đưa đến nước khác làm con tin.

Ống kính lia từ xa đến gần, từ núi sông cây cỏ đến một đám người đang đi trên con đường cổ, cuối cùng là xe ngựa ở trung tâm.

Xe ngựa rung lắc, thân thể người đang chống tay ngồi trong xe cũng lay động theo, cẩm y hoa phục, cổ tay mảnh khảnh.

Ống kính lại dời lên, dung mạo hờ hững tựa núi xa dần dần xuất hiện.

***

Vừa đến giờ, giao diện điện thoại lag đôi chút, phải đợi một lúc mới khôi phục bình thường.

Diệp Mẫn bật cả điện thoại lẫn TV, ôm chiếc gối mềm mại hiệu Cam Tử qua, tiếp đó rạo rực cầm một nắm hạt dưa, vừa xem TV vừa cắn.

Tống Vân Hồi và Tần Thư ngồi bên cạnh xem cùng.

Cậu tựa vào gối mềm, cả người trực tiếp vùi vào sofa, trên người vẫn đang mặc đồ ngủ lông nhung mềm mại, nom rất thoải mái, cậu anh tĩnh nhìn màn hình TV.

Cậu cũng có hơi tò mò không biết những cảnh quay trước đây qua cắt nối biên tập sẽ như thế nào.

Cùng xem xong đoạn nhạc dạo đầu phim, cảm thấy hình như không tồi.

Múi quýt bụ bẫm bỗng xuất hiện trong tầm mắt, quýt được đưa đến bên miệng cậu, cậu theo phản xạ có điều kiện cắn xuống.

Rất ngọt.

Mãi đến khi nước cốt quýt tràn ra trong miệng, Tống Vân Hồi nhai nhai vài cái, sau đó nhận ra có gì đó không đúng, cậu thoáng nhổm dậy, quay đầu nhìn Tần Thư.

Như vậy có hơi không ổn lắm, cứ như cậu phế lắm ấy.

Trước khi cậu lên tiếng, đối phương hỏi cậu:

"Ngon không?"

Tống Vân Hồi lại nhai thêm vài cái, "......Ngon."

Quả thật rất ngọt.

Vì thế Tần Thư nhét cho cậu thêm múi nữa.

Tống Vân Hồi tiếp tục xụi lơ trên sofa, vừa xem TV vừa suy ngẫm, quýt đến bên miệng liền há mồm ngậm vào nhai nhai nhai.

Vừa rồi cậu định nói gì thế nhỉ.