Vạn Người Ghét Sống Lại Thành Thụy Thú Vạn Người Mê

Chương 26: Cừu nhỏ đáng yêu



Ngày hôm sau, Lâm Úc cố ý dậy sớm, không chơi trên giường mà ngồi nghiêm chỉnh nhìn về phía cửa.

Cái đuôi to bồng bềnh vung tới vung lui, ý đồ không thể rõ ràng hơn.

Hoắc Vọng xoa xoa tai cậu, như suy tư: “Thật sự muốn đi cùng tôi?”

“Meo meo!” Muốn đi!

Hoắc Vọng híp mắt lại, xoay người đi tìm một cái thùng lớn đựng mũ trùm đầu, tất cả đều là đồ trúng thưởng ngày hôm đó.

Năm sau, nếu có mẫu mới, họ sẽ tiếp tục gửi.

Lâm Úc ở nhà không thích đội mũ trùm đầu, chỉ cho cậu đội khi ra ngoài.

Nhìn người đàn ông lựa chọn cẩn thận, Lâm Úc chất vấn những tinh linh: [Anh ta thích mấy thứ lông mềm sao?]

Những chấm vàng xung quanh cậu lơ lửng không trả lời được, chúng không còn sợ Hoắc Vọng như trước, nhưng khi hắn đi tới, chúng vẫn sẽ ầm ĩ phân tán thành một vòng tròn lớn.
Lâm Úc đã hoàn toàn quen với những tinh linh này, coi chúng như những người bạn có thể nói chuyện với chính mình.

Hoắc Vọng chọn năm sáu phút, cuối cùng lựa chọn ra một cái mũ đầu dê nhỏ, trên lông cừu trắng còn có hai cái sừng xoăn nho nhỏ, đội trên người Lâm Úc toàn thân không có lông tơ lại hợp đến lạ.

Giống như một con cừu nhỏ đáng yêu.

Hoắc Vọng nhịn một chút, vẫn không nhịn được lấy điện thoại di động ra chụp một tấm.

Lâm Úc nghe được một tiếng tách trong trẻo, mê mang ngẩng đầu: “Meo?”

Hoắc Vọng đã cất điện thoại lại giả vờ không có chuyện gì xảy ra: “Ừ, đi thôi.”

Khi ra khỏi cửa, Lâm Úc phát hiện ra rằng hình như tầng dưới đang được sửa chữa, công nhân ra vào, mang theo nhiều loại thiết bị lớn.

Cậu tò mò một chút, chưa kịp nhìn thấy gì đã bị ôm xuống thang máy.
...

Khi chạy đến bữa tiệc, hầu hết mọi người đã đến, Hoắc Vọng vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Có người âm thầm đánh giá, cũng có lấy lòng cùng kinh ngạc, phần lớn đều xem kịch, không ai muốn đắc tội Hoắc Vọng, đối với bọn họ, Hoắc gia đã không còn huy hoàng, kém xa một ngón tay của Hoắc Vọng.

Người họ muốn lấy lòng là Hoắc Vọng, nếu không phải đêm nay Hoắc gia ám chỉ Hoắc Vọng cũng sẽ đến, rất nhiều người trong số họ cũng sẽ không nhận lời mời.

Bản chất của vòng tròn thượng lưu chính là chạy theo xu hướng.

Vì vậy. sau khi Hoắc Vọng có mặt, rất nhiều người lại gần bắt chuyện, ban đầu Hoắc Tri Tri và Trần Minh Hồng được mọi người mọi người vây quanh, là nhân vật chính đêm nay, lúc này lại biến thành nền.

Sắc mặt Hoắc Tri Tri lập tức tối sầm lại, nói với người mẹ có vẻ cũng đang phẫn nộ: “Sao không giống như đã nói?”
Hoắc Vọng không chỉ không xuất hiện bất kỳ sự cố nào ngoài ý muốn vì xui xẻo, ngược lại, quần áo chỉnh tề kết hợp với thân hình cao lớn cùng đường cong cơ bắp mượt mà, toàn thân tràn ngập cao quý cao không thể chạm tới.

Sự quý phái như vậy là bẩm sinh, ngay cả khi không được đào tạo đặc biệt, từng cử chỉ vẫn khiến nhiều tiểu thư có mặt ở đây đỏ mặt.

Thỉnh thoảng hắn lại thờ ơ liếc nhìn hai mẹ con họ Trần Minh Hồng, giống như đang nhìn hai chú hề.

Dù sao Trần Minh Hồng cũng sống nhiều hơn Hoắc Tri Tri hơn hai mươi năm, thấy thế cũng không quên treo nụ cười khéo léo trên mặt, cười cứng đờ hạ thấp giọng: “Lát nữa tự mẹ sẽ sắp xếp, khiến nó bẽ mặt trong bữa tiệc, con chỉ cần làm như chúng ta đã bàn trước, hôm nay hẹn ước với Tưởng Văn Đào là được, đến lúc đó đính hôn với Tưởng gia, chúng ta có thể lấy một khoản tiền hậu hĩnh.”