- Ngoan nào, nếu nàng không ngoan, ta sẽ không cho nàng ra khỏi phủ
Hắn cứ như vậy bế nàng rời đi, La Huân Phong một mình ngồi đó nhìn theo bóng lưng hắn.
Hai người lên xe ngựa một mạch hồi phủ, đến nơi hắn bế nàng xuống trực tiếp đi về phòng.
- Nàng nghỉ ngơi đi, bản vương đi ra ngoài một chút
- Ngươi đi đâu vậy, không cho đi
Nàng nhất quyết bám lấy cánh tay hắn, Hàn Sơ gỡ thế nào cũng không ra. Hắn hết cách đành nhỏ nhẹ dỗ ngọt nàng.
- Khinh Ti, ta đi ra ngoài lấy chút nước ấm cho nàng, ngoan nào, lát nữa ta sẽ quay lại
- Ngươi không được nuốt lời đâu, nói dối mũi sẽ dài ra đấy
- Ừm, ta quay lại nhanh thôi
Nhận được lời đảm bảo của hắn nàng ngoan ngoãn bỏ tay ra, hắn để nàng nằm ngay ngắn trên giường rồi mới ra ngoài.
Điềm Vương gia cao cao tại thượng vậy mà hôm nay lại đích thân lấy nước lau mặt cho nàng, còn chu đáo sợ nàng tỉnh dậy đau đầu cho nhà bếp chuẩn bị canh giải rượu .
- Nào, nàng nằm yên để ta lau giúp nhé
- Ừm
Khinh Ti hiếm thấy ngoan ngoãn nghe lời hắn như vậy, nàng nằm im lặng ở đó cho hắn lau mặt.