Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 278: Tiểu Nha Đầu Bày Ra Linh Căn Của Ngươi





Yêu cầu cao hơn một ít?Chân Tiểu Tiểu bị cổ vũ đến hai mắt tỏa sáng.

“Như vậy… dao phay, hai thanh?” Nghĩ thôi đã khiến người ta phải hưng phấn.

Đúng đúng đúng, một thanh to một chút dày một chút, dùng để chặt móng heo là tốt nhất, một thanh khác cần nhẹ một chút mỏng một chút, dùng để gọt vỏ thái rau mới thuận tay.

Phải biết rằng, hiện tại động vật Tiểu Chúc Chúc mang về làm thịt đều là tinh thú Ngưng khí kỳ cao giai, những cái dao phay tầm thường đó chỉ dùng một chút là cong mép mẻ lưỡi, nấu cơm thực sự làm khó đầu bếp muốn chết.


Cảm thấy chủ ý này của mình thật tuyệt, Chân Tiểu Tiểu lập tức vui mừng, cười híp cả mắt.

Xong đời.

Phòng trưởng lão rõ ràng nhìn thấy, nụ cười trên mặt Tông chủ nhà mình bắt đầu nứt ra từng chút.

Tuy không tới mức so đo với một nhóc con, nhưng tất cả các pháp khí do Luyện Hỏa lão nhân luyện chế đều là tác phẩm thành danh theo khí chủ.

Có thể nói, chiến uy của vũ khí đại biểu cho vinh quang của bản thân người đúc khí.

Trong lúc cường giả Đông Linh đối chiến, thường xuyên sẽ xuất hiện cuộc đối thoại như này.

“Hắc, huynh đệ, trước khi chiến chấu ngươi cần phải xem kỹ, chuôi Bích Thủy Kiếm trong tay lão tử chính là bút tích của tiền bối Luyện Hỏa Cự Thần Tông, vật mới ra lò năm nay, lạc khoản trên đây còn tươi sáng đó!”“Trời ạ! Vừa nhìn tỉ lệ này là biết nhất định có thể một kiếm chặt đứt Khiếu Hổ Thương của ta, tốt tốt tốt, hôm nay tiểu đệ nhận thua.


Đại ca, chính là có câu lui một bước trời cao biển rộng, tiểu đệ bồi thường ngài chút bạc lại mời ngài uống rượu, như thế nào?”Đây chính là thể diện của một vị tông sư luyện khí.

Tưởng tượng đến hình ảnh ngày sau Chân Tiểu Tiểu cõng hai thanh dao phay khoe khoang khắp nơi……Đám người Cự Thần Tông lập tức hỗn độn trong gió.

Không xong rồi, đây là phải đập chiêu bài oa!“Tiểu nha đầu, bày ra linh căn, để lão phu nhìn xem tư chất của ngươi, dựa theo đặc điểm của ngươi sẽ giúp ngươi thiết kế pháp khí thích hợp chân chính.

”Tu dưỡng tốt đẹp khiến Luyện Hỏa lão nhân cứng rắn ép xuống xúc động đen mặt đương trường, đưa ra một biện pháp trung hoà.

Hả?Pháp khí càng thích hợp hơn dao phay?Chân Tiểu Tiểu cũng không so đo, dù sao đều là tặng không, hẳn là nên làm theo yêu cầu của Luyện Hỏa tiền bối.

Giống như khi kiểm tra linh căn trước Dược Các Thất Diệp Cốc, nàng thả lỏng tâm hồn của mình.

Thực ra vẫn là thí linh, chẳng qua Luyện Hỏa lão nhân đắm chìm trong luyện khí nhiều năm, có năng lực không cần dùng Thí Linh Thạch nhưng vẫn có thể cảm nhận được linh căn của người khác.

Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên kinh mạch Chân Tiểu, đưa thần thức thăm dò đan điền của nàng!Oanh!Trong khoảnh khắc, ý thức bị một mảnh lửa đỏ loá mắt bao vây chặt chẽ!Đây là cái quỷ gì?Luyện Hỏa lão nhân hoảng sợ phát hiện, thần thức của mình vừa tiến vào đan hải đã hoàn toàn bị hỏa tức bàng bạc trấn áp gắt gao! Hơn nữa, giữa một mảnh thiên địa nóng cháy, còn ẩn ẩn lan tràn vảy thú vàng kim, vô biên vô hạn!Oanh!Trên Chủ Phong của Tông chủ Cự Thần Tông vang lên một tiếng nổ lớn, địa hỏa ba sắc ngày đêm không tắt trong chín lỗ dưới chân núi đột ngột rút vào địa mạch, yên lặng một lát, lại thình lình bộc phát mãnh liệt gấp mấy lần.


Bởi vì lực lượng bất chợt biến mất rồi bất chợt bạo trướng, nên đại địa chấn động không ngừng, các trưởng lão Cự Thần Tông đứng trong tháp đều nghi hoặc đánh giá mọi nơi.

Hô……Thở ra một hơi, Luyện Hỏa lão nhân chậm rãi thu lại ngón tay đặt lên kinh mạch của Chân Tiểu Tiểu, lau mồ hôi trên trán.

“Tông chủ!”Phòng trưởng lão cảm thấy biểu tình của Tông chủ nhà mình có chút quái dị.

“Không sao!”Luyện Hỏa lão nhân đột nhiên hung hăng vỗ ngực, kêu to lên.

“Để cho đồ đệ Thần Quang của ta phụ trách cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của Chân tiểu hữu và Chu tiểu hữu trong tông môn những ngày sau.

Mấy người các ngươi, dốc hết sức lực, cung cấp tài liệu hiến tế cho Chân tiểu hữu, không được phép có nửa điểm chậm trễ! Lão phu có linh cảm, muốn lập tức phong sơn luyện đao! Nếu ta xuất quan mà thấy các ngươi làm việc tắc trách, lão phu nhất định sẽ băm nhừ mấy người các ngươi mang đi nhóm lửa!”.