Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1006: May Mà Triệu Lập Không Tới



"Đương nhiên, nên thế mà!" Hạ Hầu gia cười đáp: "Đại Minh phủ trước đó cũng đã nhắc tới việc này, hai bản Hợp khiếu pháp, đến thời khắc này tổng cộng có 126 vạn người đổi, vậy thì chính là 126 vạn điểm công huân..."

Lời này vừa nói ra, ba vị Các lão đều âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

Thật là biết kiếm tiền!

126 vạn công huân, Đại Hạ Văn Minh học phủ từ già trẻ lớn bé có gần 100 ngàn người, một năm kinh phí chi ra đại khái cũng chỉ có thế.

Đương nhiên, rất nhiều lão nhân đã sớm không được chia một phân tiền.

Tô Vũ dễ dàng kiếm lời bằng con số chi tiêu trong cả năm của mấy vạn người ở Đại Hạ Văn Minh học phủ!

Ngẫm kĩ ra thì Hầu gia sẽ kiếm càng nhiều!

Tối thiểu là gấp 10 lần Tô Vũ!

Y quả là càng đáng sợ!

Một bộ công pháp có đôi khi sáng tạo ra lợi ích dọa người, nhất là loại công pháp cho Chiến giả thế này, thường sẽ kiếm nhiều hơn so với công pháp cho Văn Minh sư!

Được rất nhiều người ưa thích!

Tô Vũ thì chẳng hề ngạc nhiên, hắn dùng tiền cũng rất nhanh.

Trước đó giết nhiều cường giả như vậy, kiếm lời mấy chục vạn công huân, quay qua quay lại hắn đã tiêu 35 vạn mua một sở nghiên cứu, kỳ thật 35 vạn ấy nếu không tính phòng cắt kim loại thì là Tô Vũ thua thiệt.

Tính vào thì hắn mới kiếm lời.

Bất quá thứ đồ chơi kia trong thời gian ngắn Tô Vũ vẫn không dùng được.

Tô Vũ không nói nhảm mà đi thẳng vào vấn đề: "Hầu gia chuyển khoản, hay là hiện tại giao luôn?"

"..."

Hạ Hầu gia bật cười, đoạn nói: "Tô Vũ, hay là thế này đi, ngươi sắp đúc thân, có muốn Hạ gia đem một cơ hội vào Chiến Thần điện đúc thân cho ngươi không? Cơ hội này 50 năm mới có một lần đấy..."

"Không cần!"

Tô Vũ biết ý của y, hắn nói thẳng: “Ngài cứ giữ cho Hổ Vưu huynh đi! Chu phủ chủ cũng muốn cho ta, còn là cho miễn phí nhưng ta cũng chẳng cần!"

Hạ Hầu gia hơi ngẩn ra!

Mẹ nó.

Chu Thiên Đạo đây là dốc hết vốn liếng à?

Tô Vũ cười bảo: "Hầu gia, trực tiếp đưa tiền đi, tài nguyên gì thì ta đều không cần! Dĩ nhiên, nếu ngài nguyện ý bán thức hải bí cảnh hoặc là nguyên khí bí cảnh cho ta, ta sẽ trả cho ngài 1 triệu công huân!"

Hạ Hầu gia không lên tiếng, trực tiếp lấy thẻ chuyển khoản!

Đừng nói đùa!

Không nói những cái khác, chỉ riêng nguyên khí bí cảnh một lần thu phí từ 100 đến 200 công huân, một năm thu nhập cũng lên tới trăm vạn công huân.

Con số hết sức đáng sợ!

Đương nhiên, duy trì bí cảnh cũng cần chi phí, nhưng Đại Hạ Văn Minh học phủ hiện tại kỳ thật vẫn dựa vào chút bí cảnh này để trợ cấp sinh sống. Thật sự bán đi thì mới là có quỷ.

Không phải thần văn của mỗi một vị Nhật Nguyệt đều có thể hình thành bí cảnh!

126 vạn công huân, tính ra thì cũng không ít.

Tô Vũ lười đi thăm dò, rốt cuộc có phải truyền bá cho 126 vạn người hay không, thứ này Hạ gia có thống kê, hắn thì không cách nào tra.

"Thanh toán xong!"

Tô Vũ cũng không nhiều lời, đứng lên nói: "Hầu gia, ta cáo từ trước, ngoài ra ba vật cưỡi của ta..."

"Lần này ta đã mang đến, để cho người ta đưa cho Đại Minh phủ trước."

"Vậy làm phiền Hầu gia!"

Tô Vũ không nói thêm gì, chỉ hơi hơi khom người, đoạn bảo: "Các vị Các lão, xin lỗi, ta còn có việc!"

Hắn không dừng lại thêm, đứng dậy liền đi.

Sau lưng, Hạ Hổ Vưu cười ha hả nói: "Tô Vũ, ta vất vả lắm mới tới một lần, cùng nói chuyện phiếm vài câu đi."

"Đi thôi!"

Tô Vũ cũng không quay đầu lại, Hạ Hổ Vưu cấp tốc đuổi kịp.

Chờ bọn họ đi rồi, Tề Các lão mới thở dài than một tiếng: "Đáng tiếc!"

Hạ Hầu gia thản nhiên nói: "Chuyện đã qua không cần nhắc lại, hắn ở nơi này cũng đủ tiêu dao, Chu Thiên Đạo thật sự là dám bỏ ra được, cơ hội vào Cầu Tác cảnh đúc thân nói đưa liền đưa... Hạ gia không làm được như thế!"

Hạ gia dù cho muốn đưa, kỳ thật cũng đưa không được.

Trước đó Hạ Hầu gia chỉ là thử hỏi Tô Vũ một chút mà thôi, cơ hội này của Hạ gia đã sớm dành cho người khác, Hoàng Đằng của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ.

Hạ gia lựa chọn đầu tư cho Hoàng Đằng!

Hạ gia có người đầu tư, Chu gia đầu tư cho Tô Vũ, vậy cũng là lẽ thường.

Vài vị Các lão không nói thêm gì nữa, lần này tới bọn họ đã chứng kiến thái độ của Tô Vũ rất rõ ràng, chỉ giải quyết việc chung, không nói tới quan hệ cá nhân.

Tề Các lão trầm mặc một hồi vẫn thở dài, "Đáng tiếc lão Triệu không nguyện ý tới..."

Hạ Hầu gia tức giận mắng: "Chủ ý ngu ngốc gì thế? Người nào đề nghị hắn tới? Không đến mới là tốt nhất! Thật sự đến đây rồi, với tính tình của lão đầu tử ấy thì sẽ lập tức trở về khiêng nguyên khí bí cảnh đến bầu bạn với Tô Vũ, ngươi phụ trách à?"

"..."

Tề các lão ngượng ngùng, Hạ Hầu gia nói rất có đạo lý.

May mắn là Triệu Lập không tới!

Lão Triệu mà tới thì sẽ thật sự muốn làm ra việc này, Hạ gia sẽ tức điên, Chu gia thì sẽ cười điên.

...

Bên ngoài.

Tô Vũ không nói tiếng nào, hắn nhắm thẳng đến sở nghiên cứu.

Đứng ở ngoài sẽ không thích hợp giao dịch.

Trở về rồi hãy nói.

Hạ Hổ Vưu nhìn chung quanh một lượt, cũng không đề cập tới chuyện tinh huyết, cậu vừa đi vừa nhận xét: "Hoàn cảnh nơi đây thật quá tốt, Đại Hạ phủ nên học một ít, hoàn cảnh như này cưa gái mới có hứng thú a!"

Tô Vũ mặc kệ cậu, đi một hồi thì thấp giọng hỏi: "Sư bá ta còn chưa có tin tức sao?"

"Vẫn chưa."

"Phiền toái rồi!"

Tô Vũ bất đắc dĩ, ngẫm lại thì thôi cũng may, Triệu tướng quân và Hầu thự trưởng đều đi tìm người, hai vị Nhật Nguyệt ở đó, nếu thật có đại chiến thì đối phương cũng có thể phát giác được.

Có đôi khi không có tin tức thì đó chính là tin tốt.

Rất nhanh, họ đã tiến vào sở nghiên cứu.

Hạ Hổ Vưu vừa vào liền nhịn không được hít sâu một hơi, "Nơi này là sở nghiên cứu à? Phải là hội sở cao cấp mới đúng!"

Tô Vũ phì cười nhìn cậu, để mặc Hạ Hổ Vưu quan sát một hồi thì mới hỏi chuyện chính sự: "Đồ của ta đâu?"

"Biết ngươi có tiền rồi, 113.000 điểm công huân Phá Sơn ngưu tinh huyết, ta đã tập hợp đủ cho ngươi! Mặt khác, ta cũng gom góp 87.000 điểm công huân Vân Hổ tinh huyết, tổng cộng là 20 vạn điểm, thế nào?"

"Tốt lắm!" Tô Vũ gật đầu, hiệu suất của Hạ Hổ Vưu vẫn luôn thật nhanh.

"Nhị gia gia của ngươi có biết không?"

"Nói nhảm, hạn mức lớn như vậy, y mà không biết thì ta đào đâu ra chừng đó!"

Hạ Hổ Vưu nói xong, cấp tốc bổ sung ngay: "Không sao, ta nói là giao dịch cùng Chu Hồng Lượng, Nhị gia gia có tin ta hay không thì ta đành chịu."

Hạ Hổ Vưu dứt lời lại cười lớn, trấn an Tô Vũ: "Không sao đâu mà."

Tô Vũ cũng không nhiều lời, hy vọng giấu giếm được Hạ Hầu gia không lớn, đây là điều khẳng định.

Ai bảo hạn mức quá lớn!

Hắn tiếp nhận nhẫn trữ vật, vừa muốn nói gì đó thì Hạ Hổ Vưu đã cười bỉ ổi, "Nhẫn trữ vật cũng không rẻ, thêm 1 vạn công huân thì ta sẽ bán cho ngươi."

Ngươi đi cướp luôn đi!

Không cần!