Đám người Chu Thiên Đạo vẫn đang không ngừng truyền âm, phiền toái lớn rồi!
Người bị thu hút tới ngày càng nhiều!
4 vị Nhật Nguyệt cảnh, 9 vị Sơn Hải.
Có vài người khả năng không phải là Vạn Tộc giáo, mà là cường giả đang ngao du ở lân cận.
Bây giờ họ cũng bị động tĩnh lớn hấp dẫn, nên mới chạy tới bên này quan sát.
Nửa giờ sau, vị Nhật Nguyệt quang minh chính đại đầu tiên đã đến rồi!
"Chu phủ chủ... Đây là chuyện gì thế?"
Một vị cường giả cách không hô một tiếng, Chu Thiên Đạo nhận ra đối phương, đó là cường giả của Đại Tống phủ kế bên, nằm về phía nam của họ, nghe vậy ông bèn đáp lại: "Việc nhỏ thôi, Tô Vũ đột phá Đằng Không, không có gì cả..."
Vị Nhật Nguyệt kia cạn lời, đây là chuyện nhỏ hả?
Nhà ngươi có ai đột phá Đằng Không mà làm thành như vậy không?
"Cần ta giúp một tay không?"
"Không cần, Tống thự trưởng xin đừng nên vào thành, để tránh dẫn tới hiểu lầm!"
Chu Thiên Đạo cất cao giọng nói: "Nhật Nguyệt Sơn Hải từ bên ngoài tới đừng vào Thiên Đô phủ, sau này Chu mỗ sẽ bồi tội với chư vị! Lúc này không nên vào thành, chư vị đừng để ta khó xử, đừng khiến Đại Minh phủ khó xử!"
Vị Tống thự trưởng kia mặc dù rất muốn vào trong Thiên Đô phủ để tìm tòi hư thực, bất quá vẫn đành nhẫn nhịn lại, đổi thành bất luận đại phủ nào thì lúc này cũng sẽ không để cường giả tiến vào, ông ta đành phải trả lời: "Chu phủ chủ cứ tùy ý, chúng ta sẽ không vào thành!"
Chu Thiên Đạo lại quát lớn: "Sơn Hải, Nhật Nguyệt trong nội thành đừng lộn xộn! Chớ có hỗn loạn, dừng để cho người ngoài thừa dịp cơ hội, mỗi người quản lí chức vụ của mình, bảo vệ tốt cương vị, khu vực mà mình trấn thủ!"
Ông đã mấy lần nhắc nhở, nếu mà có Nhật Nguyệt, Sơn Hải lén lút trà trộn vào thì đều có thể coi thành địch nhân để xử lý!
Ông không quan tâm có phải thám tử từ địa phủ khác hay không, ngươi ẩn giấu thực lực để chui vào thì ngươi cũng không phải là người tốt!
Mà lúc này thân thể Tô Vũ bên kia đang tỏa ra ánh sáng vàng kim càng ngày càng thịnh!
Chu Thiên Đạo hơi nóng nảy, truyền âm hỏi hắn: "Còn bao lâu nữa?"
"Ba giờ!"
Tô Vũ đáp rất nhanh, "Ta muốn thân thể Đằng Không trước rồi mới cụ hiện ý chí lực, hoàn thành hai đúc thậm chí là ba đúc!"
Ý chí lực cụ hiện cũng có một cơ hội cấp tốc tăng lên.
Tô Vũ cũng muốn tiết kiệm chút thời gian, một lần hoàn thành luôn mấy lần đúc thân.
Chu Thiên Đạo câm nín.
Ngươi còn muốn thêm mấy giờ nữa?
Tiểu tử này trước đó không phải nói, hôm nay chỉ để thân thể Đằng Không thôi sao?
Đệch!
Lại chờ thêm mấy giờ, rất nhiều người đều sẽ nhận được tin tức mà đổ xô tới đây.
...
Sau một tiếng.
Ngoài thành, Hồ tổng quản đạp không mà tới, cất cao giọng hỏi: "Chu Phủ chủ, Hầu gia nhà ta hỏi có chỗ nào cần hỗ trợ không?"
"Không cần, không được vào thành!"
Hồ tổng quản cũng không nhiều lời, ông dừng lại ở ngoài thành, cách không mà nhìn nhau với vị Thự trưởng của Đại Tống phủ, đôi bên đều không nói gì, bất quá nhãn thần đều lộ rõ vẻ nghi ngờ không thôi!
Tô Vũ?
Đây là phá Đằng Không sao?
Mẹ nó, ngươi bảo là phá Sơn Hải, Nhật Nguyệt thì còn không sai biệt lắm!
Hồ tổng quản càng nghĩ thì trong lòng lại càng thấy tiếc hận, đáng tiếc, đây vốn là thiên tài của Đại Hạ phủ, cái tên này lần này đột phá gây ra động tĩnh quá lớn, đây là dấu hiệu của vô địch sao?
Trước đó, Hầu gia đã nói, Tô Vũ muốn tới Nhật Nguyệt đều không ngại.
Nhưng hôm nay nhìn lại, có lẽ hắn thật sự có thể chứng đạo vô địch.
...
Mà ở bên trong thành.
Lúc này dân chúng cũng đã hơi yên tĩnh trở lại, bất quá ai cũng không chịu rời đi, đều đang ngó chừng bầu trời.
Càng ngày càng nhiều cường giả chạy tới, cũng để cho bọn hắn được xem cảnh náo nhiệt hiếm thấy.
Tuy những cường giả kia đều ở ngoài thành, nhưng những vị Nhật Nguyệt cảnh này lớn tiếng hỏi chuyện thì mọi người đều có thể nghe thấy, còn là lần đầu tiên cảm nhận được Đại Minh phủ thật sự rất có mặt mũi!
Về phần mấy vị Nhật Nguyệt lén lút tiến vào thì đương nhiên chỉ có thể im lặng.
Bên ngoài có nhiều vị Nhật Nguyệt đã đến, bây giờ chúng muốn đi đều không dám tùy tiện rời đi, được rồi, tiếp tục ẩn núp, cẩn thận một chút, chờ sự tình kết thúc thì lập tức rời khỏi.
Bọn họ vẫn đang chờ, chờ xem Tô Vũ bên đây rốt cuộc có mở ra Nguyên Thần khiếu huyệt hay không.
...
Không ai quản bọn họ.
Bấy giờ, đám người Chu Thiên Đạo không vội, nếu người đều ẩn núp tiến đến, bị để mắt tới rồi thì đừng hòng chạy!
Hiện tại, tốt nhất thuận lợi hoàn thành hết thảy, Tô Vũ phá Đằng Không thành công, sau đó xua tan đám người, thu thập từng tên một, đừng đánh rắn động cỏ vào lúc này. Nếu trong thành bùng nổ Nhật Nguyệt đại chiến thì tổn thất của dân chúng cũng sẽ quá thảm trọng!
...
Tô Vũ mặc kệ hết thảy mọi người.
Lúc này hắn không ngừng đánh nát những tiểu nhân thiên hỏa, thiên thủy, tẩy luyện ý chí lực, thối luyện Thần khiếu, thu nạp tiểu nhân đã bị bể nát để cường hóa thần văn.
Uy lực như vậy nếu đối phó với Đằng Không đại khái đã sớm đánh chết Đằng Không.
Đối phó với Tô Vũ thì còn kém một chút.
Tô Vũ coi đây là điều may mắn, toàn bộ thu nhận!
Hai giờ trôi qua...
Thân thể Tô Vũ càng ngày càng cường hãn, Thiên Nguyên khí tiêu hao còn lớn hơn nhiều so với mong muốn, bất quá hiện tại khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới cơ hồ đều biến thành màu vàng kim!
Chỉ còn mỗi cái đầu là chưa biến hóa thành màu vàng kim hoàn toàn!
Một đúc đã sắp hoàn thành!
Hoàn thành một lần rèn đúc, hắn sẽ chân chính là Đằng Không cảnh!
Đầu của hắn cũng bắt đầu dần dần hiện ra sắc thái chói lóa.
Dần dần, hai mắt, mũi, miệng, răng, lỗ tai... đều đang thay đổi thành màu vàng kim.
Huyết dịch thì lại nhấp nhô!
Xương cốt đang biến hóa!
Sắc mặt Tô Vũ trầm tĩnh, hắn không lo lắng gì, bên ngoài có cả đám Nhật Nguyệt bảo vệ, nếu bây giờ mà lại thật sự xảy ra vấn đề thì hắn cũng hết cách, ở đâu cũng đều như thế cả thôi.
Dù sao thì có Chu Thiên Đạo là Nhật Nguyệt cửu trọng tọa trấn, hắn vẫn thấy rất yên tâm.
Nếu đã như này mà vẫn còn có người liều mạng đánh giết mình, vậy thì hắn thật sự không còn đường nào để đi.
Thời khắc này, chỉ còn thừa lại chút vị trí cuối cùng chưa hóa thành màu vàng kim.
Một đúc đang ở trước mắt!
Sau một khắc, Tô Vũ nuốt vào hàng loạt Thiên Nguyên khí!
Oanh!
Một tiếng nổ đùng đoàng từ thân thể truyền ra, giống như tiếng sấm vang vọng, xương cốt cùng vang!
360 khiếu huyệt phân tán, dồn dập bộc phát ra ánh sáng màu vàng óng!
Một đúc đã hoàn thành!
Nhưng cũng vào lúc này, bầu trời lại lần nữa xuất hiện biến hóa!
Từng áng từng áng mây xuất hiện, hạ xuống!
Chúng lớn hơn so với đám mây giả trước đó rất nhiều lần!
Đám mây lan tràn, 10m, 20m... 100m!
Đám Chu Thiên Đạo trừng lớn hai mắt!
Ơ đệt!
Thật sự có dị tượng kìa!
Lần này không phải Thiên phạt mà là Thiên chúc!
Cùng lúc đó, từng đám mây hóa thành từng chữ lớn, "Chu Thiên đúc thân, Nhân Hoàng đưa chúc!"
Chữ lớn này vừa hiện ra, bốn phương đều trở nên im ắng!
Hàng loạt Thiên Nguyên khí đang quay cuồng!
Nhưng mà bây giờ chẳng còn ai có tâm tư để để ý.
"Không... Không phải thật sự... Là quy tắc, thượng cổ quy tắc..."
Bên ngoài có vị Nhật Nguyệt hét lớn: "Thượng cổ quy tắc cụ hiện, đây là... là... Cổ nhân hoàng đưa ra Thiên chúc! Chu Thiên đúc thân! 360 nguyên khiếu đúc thân!"
"Tô Vũ, 360 Chu Thiên khiếu mở ra như thế nào?"
"Xưa nay chỉ có vô địch chứng đạo mới có Cổ Hoàng chi chúc, Đằng Không cũng có thể có sao?"
Có người không dám tin, vội vã hét lên!
Chu Thiên đúc thân, lại có Cổ nhân hoàng đưa chúc, dẫn phát tới quy tắc Nhân cảnh biến động!
Điều này đại biểu cho cái gì?
Có cường giả rung động bàng hoàng: "Dị tượng, Thiên chúc... Ở thời kỳ Thượng Cổ, từng có người đúc thân như thế, không chỉ có một, bằng không sẽ không có quy tắc hiện ra, chẳng lẽ... Chẳng lẽ thiên tài cổ xưa đều là đúc thân 360 Chu Thiên khiếu huyệt ư?"
"Tô Vũ... Tô Vũ biết được phương pháp mở ra 360 nguyên khiếu!"
Bọn họ nghị luận ầm ĩ, mà Chu Thiên Đạo cũng trợn mắt há hốc mồm, sau một khắc, ông quát to: "Vô nghĩa, thứ này là giả! Chính là do chúng ta chế tạo dị tượng giả, tạo ra chơi đùa chút thôi..."