Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1057: Rớt Xuống Ngàn Trượng



Tắt truyền âm rồi, Tô Vũ cúi đầu, trong lòng thầm suy nghĩ, lần này cử động sau lưng của Đại Hạ phủ rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Đại Hạ phủ muốn cúi đầu?!

Cúi đầu trước vạn tộc?

Cắt đất bồi thường thì có chút khoa trương, nhưng Hạ Hầu gia hiện tại đang truyền ra tiếng gió thổi, ý là muốn ngưng chiến với vạn tộc, thậm chí là nhượng bộ vài chỗ, đánh đổi một số thứ để mưu cầu vạn tộc buông lỏng với việc Hạ Long Võ chứng đạo.

Có khả năng này sao?

Tô Vũ cảm thấy không thể!

Chỉ vì Hạ Long Võ chứng đạo mà Hạ gia thật sự muốn làm như vậy?

Tô Vũ cảm thấy hơi khó chịu, Hạ Long Võ có đồng ý không?

Nếu y biết được và chấp nhận, vậy y vẫn là Hạ Long Võ khiến cho người người sùng bái sao?

"Hạ gia..."

Tô Vũ nhủ thầm một tiếng, Hạ gia như thế không phải là Hạ gia mà hắn chờ mong, hắn có thể lý giải khổ tâm của Hạ gia, bao gồm cả việc Hạ gia nhường nhịn đơn thần văn nhất hệ, nhưng dẫu sao đấy cũng là nhân tộc.

Bây giờ, họ lại muốn nhượng bộ với đại địch của nhân tộc, kể cả là Thần Ma cường tộc sao?

Đại Hạ phủ buông xuống cây đao, lưỡi đao ở Chư Thiên chiến trường chỉ còn lại Đại Tần phủ mà thôi!

Vì Hạ Long Võ chứng đạo có đáng giá không?

Tô Vũ không biết!

Hắn chỉ biết là Hạ gia như thế, Đại Hạ phủ như vậy có lẽ không còn là Hạ gia hắn từng ngưỡng mộ nữa rồi.

...

Đi xuống lầu, cất bước về hướng phủ thành chủ.

Hắn phải đi tìm Chu Thiên Đạo, yêu cầu một ít thứ cần thiết, bao gồm cả tinh huyết.

Thuận tiện hỏi xem tin tức bên chỗ Hạ gia, hỏi xem Chu Thiên Đạo có nghe được gì hay không.

...

Bây giờ ở trong Đại Minh phủ, Tô Vũ đi ra ngoài thì vẫn rất an toàn.

Ba vị Sơn Hải Đại Yêu cũng một mực âm thầm hộ vệ.

Đại Minh phủ mới chết một đám người, sẽ không có nhiều Nhật Nguyệt rảnh rỗi mà đến tìm cái chết.

Phủ thành chủ.

Tô Vũ gặp được Chu Thiên Đạo, đưa lên tài liệu do Ngô Lam chuẩn bị, mở miệng nói: "Phủ chủ, máu huyết của các chủng tộc này cứ mỗi tộc ta cần tối thiểu 3 giọt tinh huyết trở lên, tốt nhất là Đằng Không hay Lăng Vân cảnh, nếu như không có thì yếu một chút cũng được."

Chu Thiên Đạo mở ra nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu đáp: "Đều là chủng tộc kéo dài tuổi thọ hay trị liệu, thứ này ta sẽ mau chóng đi làm, bất quá... Trong đó có mấy chủng tộc rất hiếm xuất hiện, còn là các tộc trung lập, ta cần sắp xếp người đi thu thập."

"Đa tạ phủ chủ!"

Tô Vũ cảm tạ, sau đó lại nói: "Phủ chủ, ta nghe nói Đại Hạ phủ chuẩn bị tuyển nhận một chút Thần Ma học viên trong học kỳ mới?"

"..."

Chu Thiên Đạo bật cười, "Cái này mà ngươi cũng biết? Ta mới vừa nhận được tin tức, Hạ Tiểu Nhị chẳng qua là lộ ra chút tiếng gió thổi mà thôi, chẳng những là Thần Ma chủng tộc mà ý của Hạ gia hay kể cả Vạn Thiên Thánh đều là vào lúc này làm ra một chút nhượng bộ, tạm thời rút lui một số quân đội, ở Chư Thiên chiến trường thì liên chiến làm thủ. Dĩ nhiên, đây không phải là toàn bộ, ta nghe nói, Hạ gia cố ý nhượng lại mấy tiểu giới trước đó chinh phục được, mưu cầu bên ngoài giảm bớt sự quấy nhiễu..."

Tô Vũ cau mày: "Hạ gia thật sự muốn làm như vậy?"

"Việc này thì ta không dễ phán đoán."

Chu Thiên Đạo lắc đầu đáp: "Bất quá Hạ gia làm như thế ắt sẽ dẫn tới rất nhiều người không vừa lòng, Hạ Long Võ chứng đạo cũng sẽ bị lên án! Dĩ nhiên, nếu Hạ gia muốn kiên trì thì xác suất thành công không thấp. Trừ phi các vị vô địch đều tỏ thái độ ủng hộ Hạ Long Võ chứng đạo, rồi dốc toàn lực ứng phó thì mới ngăn lại được việc này. Bằng không nếu Hạ gia kiên quyết thì mọi người chỉ có thể ngầm thừa nhận."

"Bọn họ dẫn sói vào nhà cũng ngầm thừa nhận ư?"

Tô Vũ không vừa lòng, Chu Thiên Đạo cười khẽ: "Cũng không tính là thế, hai quân giao chiến không chém sứ giả! Những học viên này trao đổi có thể coi là sứ giả, dĩ nhiên, các đại phủ khẳng định sẽ đưa ra chút hạn chế, không có khả năng để cho cường giả của đối phương nhập cảnh!"

Chu Thiên Đạo lại nói: "Bất quá Hạ gia làm như vậy thì phải cẩn thận ở cảnh nội của chính họ sẽ xảy ra vấn đề, người Đại Hạ phủ thì ngươi biết rồi đấy, rất cừu thị vạn tộc, hiện tại ngay cả địch nhân lớn nhất là Thần Ma đều có thể vào cảnh, ta thấy Đại Hạ phủ làm như vậy, không sớm thì muộn sẽ có chuyện!"

Tô Vũ gật đầu, cắn răng nói: "Ta là người Đại Hạ phủ, ta biết tình huống, Đại Hạ phủ lấy việc tòng quân làm vinh, coi giết địch làm vinh, chinh chiến ở Chư Thiên chết cũng không đáng sợ, đào binh mới đáng hổ thẹn! Hạ gia làm như thế chính là muốn làm đào binh! Uy nghiêm của Hạ gia chắc chắn sẽ rớt xuống ngàn trượng!"

Chu Thiên Đạo thở dài: "Rớt xuống ngàn trượng... Có lẽ làm thế mới có thể để cho Thần Ma tin phục, Hạ gia nếu vẫn uy nghiêm như trước, chỉ đâu đánh đó, bọn chúng sẽ không dám để cho Hạ Long Võ chứng đạo, nhưng nếu rớt xuống ngàn trượng, có lẽ... chúng liền dám! Hạ gia trở thành phái cầu hoà thậm chí là phe đầu hàng, các ngươi xem đi, Hạ gia thiết huyết thiện chiến giờ đây đều thỏa hiệp, Thần Ma tới trợ giúp chúng ta, chúng ta hoàn toàn có khả năng chung sống hoà bình. Đây mới là điều đáng sợ nhất!"

Thở dài!

Tô Vũ cau mày hỏi: "Các vị vô địch tỏ thái độ ủng hộ Hạ gia, vậy cũng không được sao?"

"Không phải vấn đề tỏ thái độ..."

Chu Thiên Đạo lắc đầu, "Hiện tại rõ ràng rất nhiều người muốn mượn cơ hội dùng Hạ Long Võ làm bia ngắm đỡ đạn thay, ta hỏi ngươi, Chu gia có hai người chứng đạo, Đại Chu vương bảo hộ hậu duệ của mình hay là bảo vệ Hạ Long Võ?"

"Tần gia Tần Trấn chứng đạo, Đại Tần vương sẽ bảo vệ Tần Trấn hay là bảo vệ Hạ Long Võ?"

"Hậu duệ của Đại Hán vương chứng đạo, ông ấy sẽ lựa chọn như thế nào?"

"Nhân tính có đôi khi vẫn luôn rất ích kỷ, đây cũng không phải việc gì đáng trách, dùng một người như Hạ Long Võ đổi lấy mấy người chứng đạo thành công, lại còn là hậu duệ của mình, ngươi sẽ chọn bên nào? Không thể nói mọi người máu lạnh, nhưng vô luận từ góc độ nào thì mọi người cũng làm không được chuyện từ bỏ hậu duệ của mình để đi bảo đảm Hạ Long Võ thành công."

"Nếu không chứng đạo cùng lúc..."

Tô Vũ chưa nói xong, Chu Thiên Đạo đã ngắt lời: "Cơ hội ngàn năm một thuở! Đổi thành ta, nếu trong ngày thường chứng đạo, ta sẽ cửu tử nhất sinh, nhưng khi Hạ Long Võ chứng đạo, ta đi theo, sinh tử sẽ chia đôi. Ngươi nói xem ta chứng đạo vào lúc nào thì tốt nhất?"

Tô Vũ bất giác có hơi đồng tình.

Hắn cảm thấy bi ai thay cho Hạ Long Võ!

Trách được những vô địch đó sao?

Để tay lên ngực tự hỏi, giữa lựa chọn bảo vệ Hạ Long Võ hay bảo vệ hậu duệ của mình, đổi thành Tô Vũ thì thế nào?

Phụ thân hắn nếu cũng chứng đạo, hắn chỉ có thực lực đi bảo vệ một người, vậy hắn sẽ bảo vệ ai?

Đương nhiên là cha mình!

Dù cho hắn hết sức sùng bái Hạ Long Võ!

Việc này vẫn không trở ngại hắn làm ra lựa chọn như vậy, đồng dạng, các vị vô địch khác cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự, vô địch không phải kẻ vô tình, thân nhân vẫn là người nhà, người ngoài dù sao cũng chỉ là bèo nước mà thôi.