Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1225: Tác Dụng Của Thân Phận Đúc Binh Sư



Chờ đến lượt Tô Vũ đăng ký, lính thủ thành còn chưa kịp hỏi thì Tô Vũ đã thản nhiên nói trước: "Tới cá nhân, mang ta tới phủ của Trần đại sư đi!"

"Trần đại sư?"

Thủ vệ kia ngạc nhiên, Tô Vũ liền cau mày hỏi: "Trần Khải đại sư đang không ở Tĩnh Tâm thành sao?"

Nghe Tô Vũ hỏi vậy, thủ vệ liền đáp: "Trần đại sư đang ở bên trong, có điều đại nhân tìm Trần đại sư là vì muốn nhờ đúc binh à?"

Trần đại sư chính là Đúc Binh sư Huyền giai đỉnh phong.

Kỳ thật bên trong thành còn có vài vị Đúc Binh sư khác, thế nhưng thực lực của Trần Khải chính là lợi hại nhất.

Tô Vũ cười nhạt, qua loa đáp: "Không phải, tới thăm bạn thôi, bớt nói nhảm, mau kêu người lại đây dẫn đường cho ta qua đó!"

Dứt lời, Tô Vũ liền nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó vẫy vẫy tay gọi một vị Đằng Không đang đứng trên tường thành, đoạn nói: "Tiểu tướng quân, xuống đây một chút, ngươi dẫn ta đi!"

Vị Đằng Không cảnh kia hơi khựng lại, tuy nhiên sau đó vẫn nhanh chóng phi thân xuống, ôm quyền nói: "Xin hỏi các hạ là..."

"Thôi Lãng!"

Tô Vũ cười tủm tỉm nói: "Quen biết không? Tiểu tướng quân, đừng nói nhảm, ta có việc gấp tìm Trần huynh, vì việc này mà mấy ngày qua ta không thể ngủ ngon nổi, có thể nhanh lên không?"

"Thôi Lãng..."

Đối phương giật mình, như thể nhớ ra cái gì đó, vội vàng đáp: "Thôi đại sư xin hãy đi theo ta, giờ này có lẽ Trần đại sư đã đi ngủ, thế nhưng hai ngày trước khi Trần đại sư trở về còn từng đề cập về Thôi đại sư. Thôi đại sư tới, Trần đại sư tất nhiên sẽ cao hứng..."

Dứt lời, y tự mình nắm cương ngựa, thay Tô Vũ dẫn ngựa vào thành.

Còn về chuyện phải thẩm tra, tra hỏi gì gì đó đều bị y trực tiếp lướt qua.

Đây là Thôi Lãng - thiên tài Đúc Binh sư đến từ Đại Minh phủ.

Mấy ngày trước các vị đại sư trong thành còn nô nức kéo đi xem hắn đúc binh, sau đó trở về thì khen ngợi hết lời, cho nên sao y có thể không biết Thôi Lãng là ai.

Về phần Thôi Lãng từ Đại Hạ phủ tới... Cái kia có quan hệ gì.

Dù cho Phủ chủ đến đây thì biết một vị Đúc Binh sư Huyền giai đỉnh phong tới, ông chắc chắn cũng sẽ không ngăn lại. Địa vị của Thôi Lãng không thấp, xét ra không kém cạnh gì so với cường giả Sơn Hải bình thường. Tùy tiện cản đường vị này để rồi lại đắc tội với mấy vị Đúc Binh sư khác thì phải làm sao bây giờ.

...

Hơn mười phút sau, bên trong một đại trạch viện.

Một lão giả tầm trên 80 tuổi vui vẻ nói: "Thôi tiểu hữu, sao ngươi lại tới đây?"

"Trần lão ca không chào đón ta à?"

Tô Vũ cười một tiếng, tiếp đó vờ phàn nàn: "Lão ca đi quá nhanh, cách ngày ta mới nhớ ra có một việc cần lão ca hỗ trợ. Làm hại ta nghĩ đến vụ này, giục ngựa trong đêm đuổi theo, mấy ngày nay trên đường ăn không ngon, ngủ không ngon, thậm chí đi ngang qua vài tòa đại thành nhưng ta cũng không có tâm trạng tiến vào nghỉ ngơi!"

"Hỗ trợ sao?" Lão nhân cười hỏi: "Thôi tiểu hữu đây là gặp phải vấn đề khó khăn gì?"

Tô Vũ bất đắc dĩ nói: "Mấy ngày trước khi ta đúc binh, Triệu Lập đại sư có nói hỏa khí của ta quá thừa, tiếp tục như vậy thì ba tới năm năm nữa cũng khó thành địa giai. Quá mức cương mãnh, hỏa khí sôi trào, cứng thì dễ gãy, tuy rằng đúc binh pháp ở Đại Minh phủ ta lại không cảm thấy vậy, bất quá Triệu đại sư đã khuyên ta tốt nhất là nên gột rửa bản thân một thoáng, làm giảm bớt nhiệt khí đi. Mà toàn Nhân cảnh này địa phương thích hợp để làm việc đó nhất hiển nhiên chính là Tĩnh Tâm tuyền."

Tô Vũ thở dài, "Nếu là lúc bình thường thì ta còn lười tìm người hỗ trợ, dù sao thiếu nợ ân tình cũng không dễ chịu gì. Nhưng lần này ta muốn mau chóng tiến cấp, hy vọng có thể đúc binh ngay bên trong Tĩnh Tâm tuyền, muốn vậy cần phải phong tỏa Tĩnh Tâm tuyền tối thiểu một hai ngày mới được!"

Hắn nhìn về phía lão nhân, bất đắc dĩ nói: "Ta nghĩ tới nghĩ lui, đương nhiên ta không có mặt mũi gì để nói ra lời này, chỉ có Trần lão ca mới có đủ tư cách để nhờ thành chủ đại nhân phong tỏa Tĩnh Tâm tuyền giúp ta. Lão ca ngài cũng biết, đúc binh cần phải an tĩnh, cộng thêm ta có một vài bí pháp không thể ngoại truyền, cho nên biện pháp tốt nhất chính là phong tỏa nơi đây..."

Lão nhân nghe vậy liền hiểu rõ, khó trách Thôi Lãng muốn tìm mình nhờ hỗ trợ!

Phong tỏa Tĩnh Tâm tuyền một hai ngày quả thật là việc không dễ làm.

Ông chần chờ một chút, cuối cùng quyết định, "Để ta thử xem sao, vấn đề cũng không quá lớn, thế nhưng có lẽ cần Thôi tiểu hữu phải đánh đổi một số thứ, dù sao mỗi ngày đều có hơn trăm người muốn vào Tĩnh Tâm tuyền gột rửa, nếu trực tiếp ra lệnh phong tỏa thì chắc chắn sẽ khiến không ít người bất mãn."

Tô Vũ xem thường nói: "Có đáng là gì. Ta tới đây đúc binh là vì muốn khiến bản thân tiến cấp, không phải vì binh khí. Trần lão ca xem thế này có được không? Trong hôm nay và ngày mai, những ai muốn tiến vào trong thì cứ báo cái tên, sau khi ta đúc binh hoàn thành sẽ lựa chọn ngẫu nhiên một người trong số bọn họ để tặng thanh binh khí đó. Ít nhất cũng là Huyền giai cao đẳng, vận khí tốt thì cái kia chính là Huyền giai đỉnh phong!"

"Phong tỏa một ngày đưa một thanh, hai ngày liền là hai thanh. Mặt khác thành chủ bên này ta tự có đáp tạ, tặng ngài ấy một thanh văn binh Huyền giai đỉnh phong thì thế nào?"

Lời này vừa nói ra, lão nhân liền líu lưỡi đáp: "Tiểu hữu ra tay hào phóng... Đương nhiên không có vấn đề! Tin tức này mà truyền đi thì bảo đảm người tới báo danh chỉ sợ có thể lên tới ngàn vạn, ngay cả lão phu còn muốn báo danh tham dự đây!"

Dứt lời, lão nhân lại vội vàng hỏi: "Khi nào Thôi tiểu hữu muốn bắt đầu?"

"Ngay sáng ngày mai đi!" Tô Vũ nói: "Đúc binh xong ta còn phải đi tới địa phương khác, vì việc này mà ta đã bôn ba mấy ngày!"

"Vậy được, ta lập tức đi nói chuyện với thành chủ. Nếu Thôi tiểu hữu có thể đạt thành tựu Địa giai ngay tại Tĩnh Tâm thành thì lại càng tốt, có khi Phủ chủ sẽ đích thân tới chúc mừng..."

"Địa giai thì khó, thực lực của ta vẫn còn kém một chút." Tô Vũ nói thật, "Nếu lần này ta có thể may mắn đột phá Lăng Vân thì may ra còn có chút hi vọng, không vào Lăng Vân thì đừng đùa, độ khó quá lớn!"

"Điều này cũng đúng." Lão nhân gật đầu, thở dài đáp: "Là rất khó, tiểu hữu có thể tại Đằng Không cảnh đúc Huyền giai đỉnh phong đã hết sức đáng sợ, cũng là ta nói bừa!"

Hai người trò chuyện phiếm một hồi, sau đó Tô Vũ đi theo đối phương tới bái kiến thành chủ.

Tác dụng của địa vị Đúc Binh sư giờ phút này được thể hiện vô cùng rõ ràng.

Chẳng trách trước đó Triệu Lập cứ cố ý kéo quan hệ giúp hắn.

Không nghĩ đến tại đây Tô Vũ cũng có người quen, hơn nữa địa vị còn không thấp!

Kỳ thật ở bất kỳ đâu thì địa vị của Đúc Binh sư Huyền giai đỉnh phong đều không thấp.

Trước đợt rèn binh này thì Triệu Lập đã là Huyền giai đỉnh phong, dĩ nhiên, so với Huyền giai đỉnh phong bình thường thì ông mạnh hơn một bậc, thế nên địa vị của ông rất cao, không đơn thuần vì ông là con của Tứ Đại.

Đại Hạ phủ như thế, Đại Kim phủ cũng tương tự.

Quả nhiên vào phủ thành chủ, nghe thấy Tô Vũ muốn phong tỏa Tĩnh Tâm tuyền để đúc binh, đồng thời chế tạo binh khí xong sẽ đưa tặng cho người may mắn, thành chủ Tĩnh Tâm thành không nói hai lời, cấp tốc truyền lệnh xuống. Bắt đầu từ ngày mai Tĩnh Tâm tuyền sẽ phong tỏa vài ngày, cho đến khi Thôi Lãng chế tạo kết thúc mới thôi!

Đây không phải đuổi khách, mà là hút khách.

Ngươi chỉ cần báo cái tên liền có hi vọng thu được một thanh huyền giai đỉnh phong binh khí, người nào không vui lòng?

Còn về việc chờ một hai ngày thì có tính là gì?

Lần này mà làm tốt, có lẽ còn có Đúc Binh sư khác cũng tới đây làm giống “Thôi Lãng”. Qua mấy lần, nơi này rất có thể sẽ trở thành Thánh địa đúc binh, dĩ nhiên chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi.

Cơ hồ không có gì lưỡng lự, cũng không có cái gì cần cân nhắc, ngay cả việc tướng chủ phủ quân nói không cho phép người đến từ Đại Hạ phủ vào gột rửa huyết khí... Có quan hệ gì với thành chủ ông. Dù sao đối phương cũng không phải cấp trên của mình.

Ông là thành chủ, chỉ trực tiếp nghe lệnh từ Phủ chủ. Huống chi Thôi Lãng cũng không phải người Đại Hạ phủ.

Đó là thiên tài của Đại Minh phủ!