Đạo Thành và Ngân Khải, hay là Thành Khải cùng Cửu Huyền?
Không thể chính diện giao chiến mà chỉ có thể ám sát, dĩ nhiên giết cường giả là tốt nhất.
Có điều hắn có thể giết được Thành Khải sao?
Dù cho tập kích thì cũng rất khó.
Có lẽ vẫn nên giết Đạo Thành trước?
Nhưng gia hỏa này có rất nhiều thủ đoạn cực kỳ tà môn.
Theo Tô Vũ, hy vọng giết Đạo Thành có lẽ cũng không lớn bằng giết Thành Khải.
Toàn bộ thành trì, kỳ thật uy hiếp lớn nhất đối với hắn chính là Thành Khải, cùng với Ma Đa Na và vị Thiên Hà thành chủ.
Tô Vũ cắn răng hạ quyết tâm, đã giết thì phải giết kẻ mạnh, cứ quyết định vậy đi. Mục tiêu của hắn chính là Thành Khải và Cửu Huyền!
Nhất là Thành Khải.
Sơn Hải đỉnh phong.
Gã mà chết thì chắc chắn sẽ có hàng loạt thiên địa ban thưởng xuất hiện, có lẽ có thể giúp mình hoàn thành thêm vài lần đúc thân.
Có điều Sơn Hải đỉnh phong không dễ dàng bị giết như vậy, dù là đánh lén.
Tô Vũ bây giờ chỉ có thể bộc phát ra thực lực Sơn Hải tam trọng. Đánh lén là cơ hội chỉ có một lần duy nhất, một khi bỏ lỡ, bị gã kịp phản ứng thì chính mình chết chắc.
"Nếu không thì chờ Sơn Hải Tử Linh ra tay với gã?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ, có lẽ cũng chỉ có thể như thế.
Sơn Hải Tử Linh chưa chắc có thể giết Thành Khải, thế nhưng có thể ép Thành Khải ra khỏi phòng, tìm được cơ hội rồi thì không phải không có hi vọng giết gã.
Tô Vũ cấp tốc tan biến ngay tại chỗ, rất nhanh lại xuất hiện ngay gần phụ cận cổ ốc. Lần này, hắn thu liễm tử khí, nghịch chuyển nguyên khiếu, trong nháy mắt, khí tức của chính hắn đã hiển hiện, nhưng rồi lại lập tức tan biến.
Mà chỉ trong chớp mắt đó, ba đầu Sơn Hải Tử Linh liền hiện ra.
Bọn chúng cảm nhận được khí tức của Tô Vũ, khí tức của kẻ giết chết số Tử Linh kia.
Ba đầu Sơn Hải Tử Linh này cách đám Thành Khải rất gần.
Bọn chúng điên cuồng tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy gì.
Khí tức đâu?
Tìm không thấy khiến tính tình ba đầu Tử Linh trở nên táo bạo nóng nảy.
Ầm ầm!
Bọn chúng lần nữa bắt đầu phá phòng
Tiếng ầm ầm vang lên không ngớt.
Không ngừng có người hoảng sợ trốn chạy.
Mà sắc mặt Thành Khải cũng khẽ biến.
Có lẽ là do khí tức của gã quá mạnh mẽ, khiến ba đầu Tử Linh đồng thời xuất hiện ngay trước cửa phòng gã. Trong đó có một đầu Tử Linh lao thẳng về phía bên trong, có điều nơi đây thuộc về vòng 18, chấn động dâng lên, đầu Sơn Hải Tử Linh kia vẫn bị ngăn trở.
Mà bên chỗ phòng Cục lông nhỏ cũng có vài đầu Tử Linh đang ầm ĩ chuẩn bị phá phòng. Tô Vũ không chút chần chừ, vội cản ở trước cửa, cũng giả bộ như chính mình đang oanh kích.
Có vài đầu Tử Linh thấy hắn chặn đường thì động tác liền khựng lại, đầu óc đờ đẫn mê man một hồi, rất nhanh, cả bọn liền đổ xô sang hướng đối diện đánh tới.
Bên này có Tử Linh!
Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, còn may.
Mà bên đối diện thì xui xẻo rồi.
Thành Khải bắt đầu phản kích, nhất kích đánh lui một đầu Sơn Hải Tử Linh, nhưng cũng bởi vì vậy mà dẫn đến Tử Linh vây công càng ngày càng nhiều.
Sắc mặt Thành Khải cực kỳ nặng nề, nói với Cửu Huyền: "Có lẽ phải từ bỏ địa phương này, đợi chút nữa hãy đi theo sát ta."
"Đi?"
Cửu Huyền vội vàng nói: "Nhưng Đạo Thành ca bọn hắn..."
"Bọn hắn không có việc gì, chúng ta rời đi trước rồi lại tụ hợp sau!"
"Ba bốn đầu Sơn Hải Tử Linh đã xuất hiện, còn may nơi này là vòng 18 nên bọn chúng mới chưa phá nổi, nhưng đợi chút nữa nếu có càng nhiều Tử Linh tới thì rất có thể sẽ phá được. Chúng ta nên rời đi trước.”
"Ta biết!"
Cửu Huyền cũng cảm nhận được mối nguy, không chần chờ nữa, vậy liền tìm thời cơ rút lui thôi!
Thành Khải cố chấp nhìn thoáng qua căn phòng đối diện. Phòng của Tô Vũ cũng đang bị Tử Linh công kích, có điều thực lực Tử Linh bên đó có vẻ không mạnh bằng chỗ gã, gã cũng thấy có chút bất đắc dĩ.
Thôi được rồi, ta đi, biết đâu đám Tử Linh kia sẽ thành công phá vỡ cửa phòng của hắn.
Vả lại bây giờ đã phong thành, Tô Vũ có muốn chạy cũng không chạy được.
Gã lần nữa nhất kích đánh lui một đầu Sơn Hải Tử Linh, thế nhưng không dám dùng sức quá mức, sợ đánh chết nó thì sẽ dẫn tới Tử Linh càng mạnh hơn.
Bây giờ mà Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện thì chính gã cũng phải chết.
Thành Khải đánh bay vài đầu Tử Linh, cấp tốc nói: "Đi!"
Dứt lời, gã liền lôi kéo Cửu Huyền bay ra ngoài.
Đám Tử Linh xung quanh vội vàng đuổi theo, mà Tô Vũ lúc bấy giờ cũng trộn lẫn trong đội ngũ một đám Tử Linh. Tính cảnh giác của Thành Khải rất cao, đây chưa phải là thời cơ tốt để hắn hạ thủ.
Đợi chút nữa hắn lại tìm cơ hội phóng thích khí tức của mình một phen. Có lẽ sẽ dẫn tới tất cả Tử Linh bao vây hai người Thành Khải và Cửu Huyền.
Các ngươi nghĩ rằng chỉ cần chạy ra khỏi đây thì Tử Linh sẽ không truy đuổi các ngươi nữa?
Nghĩ gì thế!
Có ta ở đây, Tử Linh nhất định sẽ giết chết các ngươi a.
Tô Vũ dần dần thả chậm tốc độ, sau một khắc, nguyên khiếu lần nữa nghịch chuyển, trong nháy mắt, bốn phía có vô số Tử Linh phá không lao tới.
Phía trước, Thành Khải điên cuồng mắng to một tiếng!
Chuyện gì xảy ra?
Những người khác bỏ chạy, Tử Linh truy một hồi thì đều từ bỏ, nhưng vì sao đổi thành gã thì lại dẫn tới nhiều Tử Linh như vậy? Đều là Sơn Hải cảnh, chẳng lẽ là do thực lực mình quá mạnh đưa đến?
Giờ khắc này, Thành Khải nghĩ mãi mà không rõ!
Mà sắc mặt Cửu Huyền thì càng lúc càng khó coi, hàng loạt tử khí xâm nhập quấn thân khiến nàng cũng khó mà gánh được.
...
Hàng loạt Tử Linh hội tụ, cơ hồ phá hỏng đường chạy trốn của đám Thành Khải.
Thành Khải điên tiết, vì sao Tử Linh cứ quấn lấy mình không tha?
"Có phải ngươi mang theo đồ vật gì hấp dẫn Tử Linh hay không?"
Gã nổi nóng nhìn về phía Cửu Huyền.
Tiên tộc!
Hợp tác với bọn họ đúng là sai lầm. Từ lúc bắt đầu đến giờ Tiên tộc chẳng làm nên được việc gì, đã vậy còn năm lần bảy lượt định rời khỏi, hiện tại có khả năng còn dẫn dắt Tử Linh. Trong khi Huyền Khải nhất tộc đã chết vài vị Sơn Hải.
Cửu Huyền nghe vậy liền cau mày, "Không có, làm sao có thể là ta!"
Nàng không mang theo đồ vật gì quá đặc thù, dĩ nhiên bảo vật thì vẫn phải có một ít.
Có điều là thứ hấp dẫn Tử Linh thì không phải.
Trước đó bọn họ đã từng gặp Tử Linh, cũng đâu thấy Tử Linh vây công cả bọn ráo riết như bây giờ.
Cửu Huyền nhìn thoáng qua biển Tử Linh lít nha lít nhít bốn phía, trầm giọng nói: "Thành Khải tướng quân, nhất định phải phá vây!"
"Làm sao phá vây?"
Sát lục sao?
Thành Khải cũng đau đầu.
Nếu là ngày thường thì cùng lắm giết xong cứ đi ra khỏi thành tránh né một thời gian, sau đó chờ khí tức tiêu tán thì hẵng quay lại. Nhưng hôm nay phải giết thế nào?
Tại đây giết Tử Linh chính là dây dưa không ngớt.
Thành Khải quát một tiếng lớn, nguyên khí bùng nổ ầm ầm!
Tiếng nổ lớn truyền ra, bức hàng loạt Tử Linh bị chấn động trực tiếp rơi xuống!
Vài đầu Sơn Hải Tử Linh cũng bị gã chấn tới phải lui bước.
Nhưng mà tiếng động mới rồi cũng đã hấp dẫn vô số Tử Linh dồn dập bay tới bên này.
Cửu Huyền hốt hoảng, toàn thân trên dưới lúc này đều được Thiên Nguyên khí bao bọc!
Là thiên tài Tiên tộc, đương nhiên bảo vật trên người nàng không ít, nàng quát: "Tướng quân, tranh thủ cho ta một chút thời gian!"
Dứt lời, mặc kệ Thành Khải có đáp ứng hay không, một viên thần văn đã hiển hiện.
Một viên thần văn phù không, bao trùm cả một mảnh không gian xung quanh.
Cửu Huyền quát lên một tiếng lớn!
"Định!"
Từng đạo quang mang bắn ra bốn phương. Vẻ mặt Cửu Huyền tức khắc trắng bệch, hàng loạt Tử Linh bị nàng trực tiếp lăng không định trụ, Tử Linh rớt xuống.
Mà Tô Vũ đang lẫn lộn bên trong đám Tử Linh cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng ngưng trệ, ép cho hắn cũng khó mà ngăn cản.
Trong lòng Tô Vũ hơi rung động!
Má nó.
Là ta xem thường tiểu tiên nữ này, quả nhiên thiên tài trên Địa Bảng không có ai là kẻ bất tài.
Này nếu là đơn độc đối mặt, thần văn định thân của đối phương vừa xuất ra, có lẽ Tô Vũ cũng sẽ dính chưởng.
Văn Minh sư là khó dây dưa nhất, Chiến giả Lăng Vân cảnh dù mạnh hơn thì vẫn dễ thở.
Nhưng Văn Minh sư thì có rất nhiều thủ đoạn vượt quá dự liệu của ngươi.