Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 154: Thần Văn Chữ "Lôi" Và Thần Văn Chữ "Máu", Cái Nào Tốt Hơn?



Thời gian từng ngày trôi qua.

Ngày 15 tháng 7, Tô Vũ cuối cùng cũng nhận được thư thông báo nhập học của Đại Hạ Văn Minh học phủ.

Trong nhà.

Tô Vũ đọc lướt qua một lượt thư thông báo, nhịn không được chửi bậy một tiếng, tâm tình tốt đẹp trước đó cũng lập tức bay biến sạch sẽ.

"Phí báo danh khi nhập học là 1 vạn, phí ăn ở dùng hết 3000, đồng phục học viên là 5000, sách vở thì 2000, tổng cộng gần 2 vạn."

"Học viên ngủ lại có thể điều chỉnh, thượng đẳng học viên có thể đến Dưỡng Tính viên, phí ăn ở cả năm là 5 vạn (hoặc giao nạp điểm công huân)."

Đọc hết một lượt các hạng mục cần chú ý trong thư thông báo xong, nét mặt Tô Vũ đã đen thui.

Hiện tại tiền mặt trong người hắn chỉ còn khoảng hai vạn.

Nếu hắn mà không muốn ở ký túc xá bình thường, chọn ở trong Dưỡng Tính viên thì cần phải chi ra con số 5 vạn, hoặc giao nạp lên điểm công huân.

Vét sạch cả điểm và tiền đưa cho học phủ xong, chẳng phải hắn sẽ chết đói luôn ở đó hay sao?

"Cha à... Tiền cha lưu lại thật sự không đủ dùng!"

Tô Vũ nghiến răng than thở, cha hắn lưu lại số tiền quá ít, nếu không phải bản thân hắn bấy lâu có thể kiếm thêm, e đã sớm chết đói ngoài đầu đường rồi.

Còn cái Dưỡng Tính viên gì gì đó, Tô Vũ hiện tại chắc chắn sẽ không ở, điểm công huân của hắn còn không đủ dùng, làm sao dám nghĩ tới việc ở nơi xa xỉ như Dưỡng Tính viên làm gì.

"Đại Hạ Văn Minh học phủ... thật là tràn ngập mùi tiền."

Tô Vũ chửi nhỏ một tiếng, cái gì cũng đều thu phí, bọn họ muốn nhiều tiền như vậy làm gì chứ?

Khoảng cách kể từ lần mở ra Chiến Thần quyết đệ nhất khiếu huyệt đã qua hơn nửa tháng, lần trước Tô Vũ đã đổi tinh huyết, ngoài ra còn dùng thêm một giọt Nguyên Khí dịch để tu luyện, hiện tại cũng chỉ còn lại có mỗi một giọt Nguyên Khí dịch.

Một giọt Nguyên Khí dịch, 30 điểm công huân, hơn hai vạn khối tiền mặt, đây là toàn bộ gia sản của hắn bây giờ.

Khoảng cách tới lúc nhập học vẫn còn nửa tháng, hắn còn phải tiếp tục hối đoái tinh huyết, thậm chí Nguyên Khí dịch, khả năng đến lúc đó thì điểm công huân của Tô Vũ đã xài sạch hết rồi cũng nên.

Thật sự là tay không đi tới Đại Hạ phủ!

"Ai!"

Tô Vũ đau đầu thở dài, đãi ngộ của thiên tài thì không phải không có, điểm công huân cùng cơ hội tiến vào bí cảnh hai lần, đây đều là những phần thưởng quý giá, có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Nếu thật phải bỏ tiền, thì có khi mấy trăm, hoặc cả ngàn vạn cũng đều không đủ.

Đại khái có lẽ Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng không nghĩ đến, sẽ có học viên thiên tài bởi vì phí báo danh mà suy sụp tới vậy.

"Hôm nay cần phải đi một chuyến đến học phủ, đổi thêm một ít tinh huyết cùng Nguyên Khí dịch mới được."

Nửa tháng này, Tô Vũ bất chấp đại giới dùng tiền để tu luyện, bây giờ hắn đã mở ra Chiến Thần quyết khiếu huyệt thứ ba.

Nửa tháng tiếp theo đây, hắn vẫn phải đổi thêm một chút tài nguyên, để dành tiếp tục tu luyện.

Đem tài nguyên chuyển đổi thành thực lực, có thực lực rồi thì tới Đại Hạ phủ mới có vốn liếng để đi kiếm tiền, đạo lý này Tô Vũ vẫn là hiểu rõ.

...

Phòng tài nguyên.

Tô Vũ cắn răng nghiến lợi, ngữ khí đau xót mà kiên quyết nói: "Lão sư, cho ta đổi 15 giọt Thiết Dực điểu tinh huyết, 3 giọt Nguyên Khí dịch."

"Thiết Dực điểu tinh huyết thì không có vấn đề, nhưng Nguyên Khí dịch..." Lão sư quản lý phòng tài nguyên lắc đầu nói: "Thứ này vốn dĩ học phủ cũng không có, lần trước ngươi đổi được một giọt kia chính là do chúng ta đi tìm Liễu chấp giáo mượn dùng trước, nhưng gần đây Liễu chấp giáo không đưa Nguyên Khí dịch tới, thế nên học phủ cũng chẳng có để đổi cho ngươi."

Tô Vũ nghe vậy thì khẽ nhíu mày, hắn cũng quên mất việc học phủ không có cường giả Đằng Không cảnh, không đúng, Liễu Văn Ngạn chính là cường giả Đằng Không cảnh, nhưng gần đây ngài ấy cũng phải tích cực tu luyện để củng cố cảnh giới, chỉ sợ cũng không có tinh lực nào cung cấp Nguyên Khí dịch cho học phủ.

Nguyên Khí dịch vốn là thứ chỉ có thể mua được tại Đại Hạ phủ.

Nam Nguyên quá nhỏ, cường giả Đằng Không cũng chỉ có ba người.

Nhưng Tô Vũ bây giờ hiển nhiên không có khả năng chạy tới Đại Hạ phủ mua sắm.

Tô Vũ suy nghĩ một chút, bỗng nghĩ ra một ý tưởng: "Lão sư, nếu bây giờ ta tới phủ thành chủ Nam Nguyên thì có thể đổi được Nguyên Khí dịch không?"

Thành chủ cũng là Đằng Không, trước đó 3 giọt Nguyên Khí dịch mà hắn có cũng đều là do ngài ấy cung cấp.

"Đẳng cấp điểm công huân của ngươi thì có thể đổi đấy, chỉ là chưa chắc bọn họ đã có sản phẩm dự trữ cho ngươi đổi..."

Lão sư quản lý phòng tài nguyên suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Nếu ngươi thật sự muốn đổi, ta kiến nghị ngươi nên đi tới Long Võ vệ bên kia xem sao, Long Võ vệ thập trưởng cũng là Đằng Không, bọn họ lại ít người, hẳn là có một ít dự trữ."

"Nhưng ta không rõ mình có thể vào được trụ sở Long Võ vệ hay không." Tô Vũ ủ rũ đáp.

Lão sư mỉm cười, nói: "Cái này không khó, gần đây Nam Nguyên đang bận rộn chuẩn bị công tác hộ tống học viên các ngươi tới Đại Hạ phủ nhập học, Long Võ vệ sẽ phụ trách bảo hộ ven đường, ta đoán là bọn họ đang hiệp thương ở phủ thành chủ bên kia, ngươi cứ đi xem thử một chút, biết đâu lại có khả năng gặp được Hạ thập trưởng."

"Tạ ơn lão sư." Tô Vũ nói lời cảm tạ, sau đó nhanh chóng làm thủ tục đổi lấy 15 giọt tinh huyết. Nhiêu đây không chỉ để mỗi hắn dùng, mà tiểu đệ chữ "Máu" cũng đã bắt đầu thức tỉnh hấp thu máu tươi.

15 giọt tinh huyết, hắn có thể mở ra được 10 lần tu luyện, còn tiểu đệ chữ "Máu" tối thiểu cũng phải hấp thu 2 giọt.

3 giọt còn lại thì để dành phòng trữ, đề phòng gặp phải nguy hiểm bất trắc.

"Vẫn là tiểu đệ chữ "Lôi" tốt nhất!" Tô Vũ âm thầm cảm khái một tiếng, thần văn chữ "Máu" đã biết hấp thu tinh huyết, dùng tiền đến lợi hại, nhưng nuôi thần văn chữ "Lôi" thì không cần tốn tiền, nó chỉ hấp thu ý chí lực của hắn, mà cái này là thứ miễn phí, Tô Vũ cũng không quá để ý.

Trên thực tế, nếu để bất kỳ vị Văn Minh sư nào biết được tâm tư của Tô Vũ, đại khái sẽ mắng chết hắn.

Hấp thu tinh huyết bên ngoài để giúp bản thân lớn mạnh, này nghĩa là gì?

Nghĩa là tiểu đệ chữ “Máu” mới là thần văn ưu tú nhất, mẫu mực nhất!

Còn loại thần văn giống như chữ "Lôi", “ăn uống” bằng cách hút ý chí lực thì mới là thứ khiến Văn Minh sư nhức đầu nhất.

Bởi vì khi các Văn Minh sư uẩn dưỡng thần văn, ý chí lực một mực tiêu hao rất lớn, khó mà bổ sung. Trong khi tinh huyết chỉ là vật ngoài thân, bỏ tiền ra là có thể có được.

Nào ngờ đến lượt Tô Vũ thì hắn ngược lại còn trách cứ chữ "Máu" làm hao tốn tiền của của mình, đúng là thân ở trong phúc mà không biết hưởng.

...

Nửa giờ sau, phủ Nam Nguyên thành chủ.

Tô Vũ đứng đợi ở bên ngoài phủ thành chủ, chờ một hồi, cuối cùng cũng thấy được bóng dáng Hạ Binh.

"Hạ đại nhân..."

Tô Vũ mau chóng chạy lên chào hỏi một tiếng, Hạ Binh quay đầu nhìn về phía hắn, ngạc nhiên hỏi: "Ngươi tìm ta?"

"Hạ đại nhân!" Tô Vũ cũng không quanh co lòng vòng, lập tức trình bày vấn đề: "Nam Nguyên học phủ không có Nguyên Khí dịch để cho ta hối đoái, lão sư kiến nghị ta tới Long Võ vệ hỏi một chút, ngài ở bên này có Nguyên Khí dịch dự trữ không?"

"Nguyên Khí dịch..." Hạ Binh nhìn hắn, tinh quang trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, ông kinh ngạc hỏi: "Ngươi đã mở ra khiếu huyệt khác rồi sao? Nhanh như vậy?"

Khó trách Tô Vũ cần Nguyên Khí dịch!

Tiểu tử này, không nghĩ thế mà đã mau chóng mở ra một khiếu huyệt khác.

Tô Vũ thành thật đáp: "Lần trước thành chủ đại nhân có ban thưởng Nguyên Khí dịch cho ta. Ta liền dùng nó để thử tu luyện khai khiếu, bất quá tiêu hao quá lớn, Nguyên Khí dịch không đủ dùng."

"Lẽ thường mà thôi." Hạ Binh gật đầu, nói: "Nam Nguyên nguyên khí yếu kém, bàn tới việc tu luyện liền phiền toái, khai khiếu phải tiêu hao không ít nguyên khí. Long Võ vệ bên này quả thật là có sẵn Nguyên Khí dịch, nhưng dưới tình huống bình thường thì không cho phép người ngoài tự do hối đoái. Ta cũng không có cách nào yêu cầu bên quân đội mở hệ thống đổi Nguyên Khi dịch cho ngươi được."

"Như vậy đi, cá nhân ta còn có một ít dự trữ, ngươi trực tiếp dùng điểm công huân đổi với ta là được."