Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 194: Phải Học Cách Tàn Nhẫn



"Chuyện này..." Hạ Hổ Vưu ngượng ngùng đáp: "Khó mà nói, việc ngươi nói kỳ thật ta đã sớm biết. Chung quy phải xem ngươi nghĩ như thế nào."

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Ta không nghĩ gì cả, ta muốn hỏi là anh ta có thể cung cấp cho ta bao nhiêu trợ giúp. Đúc Binh hệ Triệu Lập lão sư cũng đã từng kiến nghị ta nên bái ông ấy làm lão sư, ta chỉ muốn so sánh một chút, xem thử người nào đáng giá để ta đi đầu quân hơn mà thôi."

"..."

Hạ Hổ Vưu kinh ngạc nhìn hắn, "Triệu nghiên cứu viên cũng muốn nhận ngươi?"

"Đúng."

"Vậy ngươi... quả là có chút bản lĩnh!" Hạ Hổ Vưu giơ ngón tay cái lên, "Lão đầu tử kia lâu lắm rồi không nhận học viên, đừng chỉ nhìn thực lực, tính tình lão không tốt đâu nhưng vẫn là một trong những nhân vật đỉnh cấp của Đúc Binh hệ, địa vị không hề thấp."

Hạ Hổ Vưu chần chờ một chút mới tiếp tục "Nếu ngươi đã hỏi, ta nói đơn giản theo những gì ta hiểu rõ đi."

"Bạch Phong thì thực lực không tính là mạnh, tối thiểu thì đối với thế hệ trước là như thế, thiên phú mạnh thì đó cũng là chuyện của anh ta, không liên hệ gì tới ngươi. Trong hệ của Bạch Phong, tài nguyên cũng không coi là nhiều. Thực lực mạnh nhất hẳn là lão sư của Bạch Phong, Hồng đại sư!"

"Bất quá, hệ của Bạch Phong có lẽ tương đối thích hợp với ngươi..." Hạ Hổ Vưu giải thích: "Bọn họ chuyên về dung hợp thần văn, lấy thần văn làm chủ, mà cũng không giới hạn chỉ trong một cái thần văn, dung hợp hệ thần văn cũng rất cường đại!"

"Không những như thế, hệ của họ cũng rất xem trọng tu luyện thân thể, người ở giai đoạn dưỡng tính đều có sức chiến đấu khá mạnh, bởi vì thần văn nhiều, cho nên yêu cầu rất cao đối với thân thể..."

Tô Vũ nghe thế thì bấc giác cau mày, là vậy ư?

Liễu lão sư theo lý thuyết cũng là người của hệ thần văn, nhưng không thấy thân thể ông mạnh cỡ nào, trước đó ông vẫn chỉ là Thiên Quân cảnh.

Tô Vũ không ngắt lời, Hạ Hổ Vưu tiếp tục nói: "Bất quá hệ của họ quan trọng nhất không phải những thứ này mà là hạng mục mà mấy năm qua Hồng Đại sư vẫn một mực nghiên cứu, khai phá một chút bản lĩnh đặc biệt của nhân tộc... Ngươi bây giờ không hiểu đâu, mà ta cũng biết không nhiều, về sau ngươi sẽ biết thôi."

Hạ Hổ Vưu nhỏ giọng nói thêm: "Bạch Phong trợ giáo chẳng qua chỉ là Đằng Không thất trọng, nhưng ngay cả Hạ gia Hạ Ngọc Văn đều nói người nọ rất khó dây! Rất nhiều người nói tiềm năng của Bạch Phong khá lớn, chẳng qua vẫn luôn ẩn nhẫn chưa bộc lộ hết thực lực của bản thân, khả năng là có liên quan đến hạng mục nghiên cứu của Hồng đại sư, một khi bộc lộ, anh ta hoàn toàn có hi vọng độ sức một phen với Hạ Ngọc Văn!"

"Nếu ngươi lựa chọn hệ thần văn thì chắc chắn sẽ thu được không ít chỗ tốt từ Bạch Phong, dĩ nhiên, cũng có khả năng không thu hoạch được gì. Chuyện này ta không phải là người trong cuộc, không dám tùy tiện đảm bảo gì với ngươi."

Hạ Hổ Vưu nói xong bèn cười ha hả: "Bất quá ta cảm thấy, ngươi kỳ thật không có gì mà phải chọn, Triệu lão sư bên kia cũng được, nhưng những người khác... Trừ phi ngươi muốn theo Thần đan hệ, bằng không vẫn bái Bạch Phong làm thầy thì tốt hơn. Lão sư vỡ lòng của ngươi là Liễu Văn Ngạn đại sư, nếu ngươi không có thiên phú thì chẳng có gì, nếu ngươi có thiên phú thì ngươi chính là môn sinh của Liễu đại sư. Ngươi đến nơi này rồi lại không theo Bạch Phong thì sẽ có một chút phiền toái."

Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, thấp giọng nói: "Liễu đại sư... Liễu lão sư năm đó ở Đại Hạ Văn Minh học phủ nổi danh lắm à?"

"Xem như thế đi." Hạ Hổ Vưu gật đầu, "Cụ thể thì ta thật sự không rõ, chỉ biết một chút tin tức ngầm, Liễu đại sư khi còn rất trẻ đã vào học phủ, không hợp nhau với rất nhiều người, hiện tại những người kia đều tới vị trí cao! Ngươi suy nghĩ một chút đi, năm mươi năm! Ở trong đó có bao nhiêu biến cố?"

"Hiện tại Vạn phủ trưởng, còn có các phó phủ trưởng, nghe nói năm đó đều bất hòa với Liễu đại sư."

Tô Vũ nhíu mày, âm thầm gật đầu, hồi sau lại hỏi tiếp: "Vậy bên hệ Đúc Binh của Triệu Lập lão sư thì sao?"

"Đúc Binh hệ ư?" Hạ Hổ Vưu trầm ngâm suy nghĩ một hồi mới đáp: "Nói thật, hệ này rất thích hợp với ngươi, tính cách của Triệu lão sư cũng cực kỳ bao che khuyết điểm. Đúc Binh hệ vốn không thiếu tài nguyên, tối thiểu đối với học viên trung hạ mà nói, tài nguyên rất lớn, bất quá tương lai thì sẽ có hạn. Ở trong học phủ, Đúc Binh hệ có một vị cường giả Sơn Hải cảnh, hơn nữa đã rất nhiều năm rồi chưa từng xuất quan."

"Nếu ngươi là trung đẳng học viên, hoặc là thượng hạ gì đó thì ta sẽ đề cử ngươi đi tìm Triệu lão sư, nhưng mà ngươi là tối thượng đẳng, vậy ta vẫn kiến nghị ngươi đi theo Bạch Phong trợ giáo."

Hạ Hổ Vưu nói rất chân thành: "Dĩ nhiên, đây là kiến nghị của cá nhân ta! Ta cũng chỉ là nghe người trong nhà nói qua mấy lần mới biết được nhiều như vậy, còn có rất nhiều vấn đề ta cũng không hiểu rõ."

Tô Vũ gật đầu, thật lòng nói một tiếng cám ơn.

Do dự một chút, cuối cùng Tô Vũ lại hỏi tới vấn đề mà hắn vẫn canh cánh bấy lâu: "Ta nghe nói trong học phủ có rất nhiều tranh đấu, ngươi có biết bọn họ đấu tới trình độ nào rồi không?"

"Ý của ngươi là có thể chết người hay không ấy hả?"

"Đúng thế!"

Hạ Hổ Vưu phì cười: "Yên tâm đi, trong học phủ thì không đâu, nhưng nếu ở bên ngoài... thì khó mà nói! Chuyện này thật sự khó mà nói rõ, tối thiểu không có ai chứng kiến, nhưng có đôi khi có những người ra ngoài liền tẫn mạng, ai biết tình huống thật hư rốt cuộc như thế nào. Chuyện này ngươi hỏi ta cũng vô ích, chính mình cẩn thận thêm mấy phần là được."

"Nói như vậy, ở trong học phủ thì an toàn vẫn có thể bảo đảm?" Tô Vũ thở phào một hơi.

"Dĩ nhiên!" Hạ Hổ Vưu nghiêm mặt đáp: "Đây chính là Đại Hạ Văn Minh học phủ, Đại Hạ phủ bên kia nếu không có Phủ chủ thì thực lực còn chưa chắc đã so được với bên này! Văn Minh học phủ truyền thừa mấy trăm năm, nếu ngay cả học viên ở trường mà còn không thể bảo đảm an toàn, thế thì dẹp luôn cho rồi!"

"Tại đây, ngươi có thể ngáng chân kẻ khác, đùa nghịch âm mưu cũng được, quang minh chính đại khiêu chiến cũng không thành vấn đề, nhưng nếu ngươi lén lút muốn hại chết người nào... Ha ha, cứ chờ chết đi!"

Cậu ta đã nói như vậy, Tô Vũ liền thấy dễ chịu hơn nhiều.

Tối thiểu thì sinh mệnh vẫn được bảo vệ.

Hạ Hổ Vưu hiếu kỳ hỏi: "Tô Vũ, ngươi đã có quyết định chưa?"

"Để ta suy nghĩ thêm." Tô Vũ không nói thẳng mà chỉ hỏi: "Bao lâu nữa thì mới tới lúc phải bái sư?"

"Ba đến năm ngày, trước ngươi cứ thích ứng hoàn cảnh sinh hoạt ở đây đi đã, rồi sẽ mau chóng tới giai đoạn bái sư thôi." Hạ Hổ Vưu trấn an hắn: "Không cần khẩn trương, ở trong học phủ, ngươi chỉ cần có thể bảo trì trình độ ở các kỳ khảo thí tháng và quý thì sẽ chẳng có vấn đề gì, học phủ không khó như tưởng tượng đâu."

"Khảo thí?"

"Đúng, khảo thí." Hạ Hổ Vưu căn dặn: "Đừng không coi đó là việc to tát, ngươi là tối thượng đẳng học viên, mỗi tháng còn có 3 điểm công huân trợ cấp, một lần thi không tốt thì không có việc gì nhưng hai lần thi tệ sẽ hạ đẳng cấp, ba lần sẽ bị phạt công huân, bốn lần có thể sẽ bị khai trừ..."

"Chúng ta kiểm tra cái gì vậy?"

"Vạn Tộc ngữ, thần văn, ý chí lực... Không phải là những thứ quen thuộc ấy sao?" Hạ Hổ Vưu nhún vai nói: "Đều là sát hạch thông thường, bất quá yêu cầu khác biệt đối với học viên các cấp, ngươi là tối thượng đẳng, hưởng thụ đãi ngộ thì phải kiểm tra tốt, thi không được thì chẳng những ngươi sẽ bị phạt, mà ngay cả lão sư của ngươi cũng phải chịu ảnh hưởng theo."

"Ta hiểu rồi."

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, bất giác đã tới quán cơm hồi nào không hay.

Tô Vũ nạp tiền 1 điểm công huân, tùy tiện gọi vài món thức ăn, khấu trừ mất 300 khối, trong thẻ ăn chỉ còn lại 9700 khối.

Chỉ có thể thốt lên một chữ, hố!

Bữa ăn này Tô Vũ mời khách, không phải hắn hào phóng mà là vì hắn còn muốn hỏi Hạ Hổ Vưu thêm một vài vấn đề, đối phương biết rất nhiều thông tin, quả nhiên người xuất thân từ đại gia tộc thì sẽ khác biệt với Tô Vũ. Hắn thì hoàn toàn không biết gì cả.

Nói tới cuối cùng, Hạ Hổ Vưu ăn uống no đủ, cười tủm tỉm bảo: "Tô Vũ, ta ăn cơm của ngươi cũng sẽ không ăn không! Ta sẽ cho ngươi một lời khuyên, muốn sinh tồn tại học phủ thì phải tàn nhẫn!"

"Hả?" Tô Vũ ngạc nhiên nhìn đối phương.