"Ta muốn âm thầm thành lập một tổ chức giúp đỡ nhau đúng nghĩa!" Tô Vũ nói thẳng: "Trợ giúp lẫn nhau, thúc đẩy nhau cùng tiến bộ! Dĩ nhiên, chúng ta chẳng qua chỉ là tân sinh, sẽ không đối ngoại tuyên truyền, cũng sẽ không công khai nhận người, chỉ có người trong hội mới biết danh tính các thành viên. Những người quyết tâm theo đến cùng, một lòng muốn khiến bản thân mạnh lên thì mới có thể gia nhập hội của chúng ta!"
Tô Vũ trịnh trọng nói: "Sống trên đời ai cũng có lúc cần sự giúp đỡ. Tại học phủ, đơn đả độc đấu, dù cho thiên phú mạnh hơn thì có thể thế nào? Chỉ có hình thành vòng quan hệ tiểu đoàn thể của chính mình, thế thì khi đến Đằng Không, tiến vào Chư Thiên chiến trường thì mới có người nguyện ý cùng ngươi kề vai chiến đấu! Ít nhất thì khi thực hiện nhiệm vụ đều có thể yên tâm về đồng đội của ngươi, sẽ không lo lắng bị người sau lưng đâm một dao."
Hồ Tông Kỳ trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt biến ảo một hồi, một lúc sau mới chậm rãi cất tiếng: "Vì cái gì lại tìm ta? Thực lực của ta không mạnh, thiên phú thì tạm được, nhưng cũng chỉ là thượng trung..."
Tô Vũ mỉm cười: "Nghe thì thực dụng, nhưng đúng là ta đang suy nghĩ tới vấn đề này. Hội nhóm của chúng ta, nếu có người đủ điều kiện tiến vào thì dĩ nhiên người đó tự thân phải có ưu điểm, nói trắng ra là có thể mang đến sự hỗ trợ và lợi ích cho các thành viên khác, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, đây mới là điểm then chốt của mục đích ta lập hội!"
"Ca của ngươi là phó hội trưởng Thiên Thủy hiệp hội, nhị gia gia của ngươi là phó sở trưởng của sở Nhiệm vụ, tuy rằng bây giờ chúng ta còn chưa đủ sức để đi chấp hành nhiệm vụ, nhưng về sau thì sao?"
Tô Vũ chân thành nói: "Nhị gia gia của ngươi có thể hỗ trợ chúng ta giữ lại một vài nhiệm vụ có điểm công huân ban thưởng cao, nhưng lại không cần tốn quá nhiều thời gian thực hiện… Đây chẳng phải là những quy tắc ngầm vẫn thường thấy trong vòng này sao? Mà ta thì có sư bá là Quán trưởng Tàng Thư các, có một số việc hoàn toàn có thể mở cửa sau cho các ngươi, nhiều thêm một chút chỉ bảo cũng đã mạnh hơn so với chính mình đơn đả độc đấu rồi!"
Hồ Tông Kỳ không vội lên tiếng, gã đang suy nghĩ về những gì Tô Vũ vừa nói.
Tô Vũ bên kia lại tiếp tục thuyết phục: "Vả lại, các thành viên trong hội còn có thể chia sẻ ít nhiều tài nguyên với nhau, tránh làm lãng phí..."
Dứt lời, Tô Vũ xuất ra một phần ý chí chi văn.
"Đây là một bản ý chí chi văn do Đằng Không cảnh viết, không tính là vật gì quá tốt, thế nhưng ta còn có không ít, đều là do ta tự mua! Ta đã từng dùng qua, tuy nhiên xem xong mấy lần cũng còn chưa tiêu hao hết ý chí lực, vẫn có thể tái sử dụng!"
Tô Vũ mỉm cười, nói: "Thế nhưng ta không muốn bán ra ngoài, những người như chúng ta đều có phong cách và phương thức tu luyện riêng biệt, hầu hết đều sẽ tự mình mua sắm một vài bản ý chí chi văn chứ không ai đi nghe giảng ở những khóa công khai, cũng có nghĩa là chúng ta cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên!"
"Như vậy, điểm công huân có đủ không?" Tô Vũ nhìn thẳng vào mắt người đối diện, "Ngươi có đủ điểm công huân để tiêu dùng ư? Ngươi còn chưa tới Thiên Quân, đã chuẩn bị Trúc Cơ tinh huyết chưa? Chuẩn bị dùng thứ kém nhất? Gia đình ngươi đã chuẩn bị đầy đủ võ kỹ ý chí chi văn cho ngươi rồi?"
Hồ Tông Kỳ im lặng.
"Dựa vào gia tộc cung cấp cho ngươi, ngươi thật sự có thể phát triển được tới đâu?"
Hồ Tông Kỳ hít sâu một hơi, nói lên suy nghĩ của mình: "Tô Vũ, ta nói thẳng, ngươi đã nắm rõ hoàn cảnh của ta như vậy thì cũng biết, thứ ta có thể cung cấp cho ngươi là rất ít, ngươi xuất ra càng nhiều, ta ngược lại càng lo lắng, bởi vì thiên phú của ta không bằng ngươi, thực lực cũng không bằng ngươi, càng về sau, cũng là ta liên lụy tới ngươi, cứ như vậy, cái đoàn thể này sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ..."
Đúng là người thông minh!
Tô Vũ gật đầu, khẳng khái đáp: "Ta biết! Bất quá cùng một chỗ tiến bộ, chắc chắn ngươi sẽ mạnh lên, con đường ngươi đi cũng sẽ càng xa hơn, ta chỉ sợ ngươi không có đủ động lực và lòng tin! Mỗi người chúng ta đều có một cái vòng tròn khác biệt, ngươi có vòng tròn của riêng mình, mà ta cũng thế. Giống như ngươi nói ban sáng, ca của ngươi có quan hệ rất tốt với Lưu Hạ, vậy thì ngươi có thể cung cấp một chút tin tức trọng yếu cho ta…”
Tô Vũ lại nói: "Không nói đâu xa, chỉ xét riêng Đơn thần văn nhất hệ, bọn họ vẫn luôn một mực nhằm vào ta, thế nhưng ta không dung vào được vòng giao tế của bọn hắn, nhưng ngươi thì khác, ngươi có khả năng a!"
Tô Vũ mỉm cười, nói: "Thời đại này, ngươi không tự nghĩ biện pháp để giúp chính mình mạnh lên, không tự mình đi nắm lấy cơ hội, chẳng lẽ hi vọng người khác sẽ bố thí cho ngươi, thương hại ngươi?"
Hồ Tông Kỳ nhìn hắn, nửa ngày sau mới tủm tỉm cười nhận xét: "Đột nhiên ta phát hiện, hóa ra ngươi cũng không quá ngây ngô, chất phác như bề ngoài."
"..."
Tô Vũ bật cười: "Ta không có lòng hại người là được, dù sao thì cũng phải giữ cho mình một vài bí mật, miễn cho bị người khác xem thấu, như thế thì còn gì là riêng tư cá nhân nữa?"
"Cũng đúng!" Hồ Tông Kỳ gật gật đầu, nhìn về phía hắn, đoạn hỏi: "Ngoại trừ ta thì ngươi còn muốn thêm ai nữa?"
"Sẽ có, thế nhưng hiện tại ta sẽ không nói cho ngươi biết!"
Tô Vũ chân thành nói: "Cái đoàn thể này của chúng ta chẳng qua chỉ là một cái vòng quan hệ nhỏ hẹp, trước mắt ta tới câu thông là được, chờ tất cả mọi người đều trở nên mạnh mẽ, tự nhiên sẽ cảm nhận được sự tồn tại cũng như sự hỗ trợ mà các thành viên mang tới cho nhau. Khi đó chúng ta mới nên chân chính đi tìm hiểu đối phương, biết được sự tồn tại của đối phương! Bằng không, như bây giờ thì không có chút ý nghĩa nào!"
Hồ Tông Kỳ gật đầu, ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định nói thẳng: "Tô Vũ, cái dạng vòng tròn như vậy, ta biết nội bộ học phủ có không ít. Thế nhưng cuối cùng đều chung một kết quả, thời gian dần trôi qua liền mất đi liên hệ, vòng tròn đó cũng không còn tồn tại. Ngươi nói các thành viên trong hội sẽ giúp đỡ lẫn nhau, nhưng cuối cùng đoàn thể này có thể tồn tại hay không, hiện tại khó mà nói..."
Tô Vũ gật đầu, đồng ý với lời gã nhận xét, "Ta hiểu rõ! Cho nên ta sẽ cố gắng duy trì nó, khiến cho tất cả mọi người có thể cảm nhận được chỗ tốt, phải có lợi ích thì mới có lòng tin. Tỉ như sắp tới đây, ta sẽ thuyết phục mọi người tiến hành trao đổi những bản ý chí chi văn đã từng dùng qua, dĩ nhiên, chắc chắn sẽ không để bất kỳ ai phải chịu thiệt thòi."
Tô Vũ đưa ra ví dụ: "Chẳng hạn như bản ý chí chi văn của ngươi là do Đằng Không cảnh viết, còn có thể xem thêm ba lần nữa, vậy thì thứ ngươi bỏ ra và thứ ngươi thu lại phải có giá trị tương xứng nhất định. Ta cũng sẽ không để lộ thông tin ra là rốt cuộc người nào đã sở hữu bản ý chí chi văn của ngươi, cũng như ngươi lấy được bản ý chí chi văn này từ ai."
Hồ Tông Kỳ gật đầu, nói khẽ: "Loại đoàn thể như vậy kỳ thật trong học phủ cũng có, bất quá không ít hội nhóm đã giải tán chỉ vì có vài kẻ hội chủ đứng giữa kiếm lợi túi tiền riêng, hành xử không công bằng, nghiền ép hội viên..."
Tô Vũ bật cười, khẳng định chắc nịch: "Vậy liền thử nhìn một chút đi. Ta sẽ tìm chuyên gia phụ trách ước định công tác, giá trị nhiều hay ít đều sẽ rõ ràng sáng tỏ! Ngươi cung cấp tin tức cũng vậy, giá trị ít hay nhiều thì cũng sẽ công khai minh bạch."
Dứt lời, Tô Vũ ngẫm nghĩ một lúc liền quyết định dụ dỗ thêm: "Không nói đâu xa, ta có thể tiến bộ nhanh như vậy, kỳ thật... Cũng có một chút bí mật! Lão sư của ta nắm giữ một vài công pháp của các chủng tộc đẳng cấp cao, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện..."