Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 477: Trùng Kích



Bạch Phong cười cười đi vào căn phòng nhỏ.

Trong căn phòng bỗng nhiên có một cỗ ý chí lực bùng nổ.

Máy móc ở bên ngoài kết nối với căn phòng hiện ra từng hàng chữ.

"Đẳng cấp ý chí lực: Nhị giai đỉnh cấp

Số thần khiếu đã mở: 30 - 40

Số lượng thần văn: 15 - 25

Đánh giá tổng hợp: Đằng Không cửu trọng"

Thứ gì vậy?

Tô Vũ kinh ngạc nhìn Bạch Phong đi ra, "Lão sư, máy móc này còn có thể đo lường số lượng thần văn và số lượng thần khiếu ư?"

"Kiểm tra đại khái thôi!"

Bạch Phong cười đáp: "Chủ yếu là để đánh giá đám gia hỏa bị tóm kia, đề phòng bọn chúng ẩn giấu thực lực, phải biết rằng có vài chủng tộc rất đặc thù, cho dù Sơn Hải cũng chưa chắc có thể quan sát ra cái gì, kể cả một vài thần văn thuộc tính ẩn giấu nữa."

Tô Vũ gật đầu, kích động hỏi: "Lão sư, ta có thể thử không?"

"Có thể, ngươi yếu như vậy, thực lực đo lường ra tương đối chính xác, đợi lát nữa bùng nổ ý chí lực là được, muốn chính xác hơn thì bộc phát thần văn. Thực lực càng yếu, thứ này càng chuẩn!"

Tô Vũ hơi xúc động, cảm thấy thứ này rất thú vị.

Hắn lập tức chạy vào phòng nhỏ, ý chí lực bùng nổ!

Quanh phòng nhỏ như có vô số thần phù tồn tại cấp tốc hấp thu ý chí lực của hắn.

Sau đó Tô Vũ bùng nổ thần văn.

Mà giờ khắc này, Bạch Phong đang bên ngoài quan sát số liệu bỗng có chút sững sờ.

"Đẳng cấp ý chí lực: Nhất giai đỉnh cấp

Độ chứa đầy: 68%

Số lượng thần văn: 5

Đẳng cấp thần văn: 2 nhị giai

Đánh giá tổng hợp: Dưỡng tính đỉnh phong"

Bạch Phong nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Vũ, anh nháy mắt mấy cái, quát: "Ra đây!"

Tô Vũ vội vàng đi ra, "Lão sư, làm sao vậy?"

"Ngươi vẽ ra thần văn thứ năm lúc nào, sao ta không biết?"

"..."

Tô Vũ vò đầu, ta chưa nói à? À mà chưa nói thật!

Thần văn chữ "Âm" quá mất mặt, không phù hợp với khí chất tao nhã của ta, ta quên nói không được sao?

"Cái kia... mới phác họa vài ngày trước."

Bạch Phong trợn trắng mắt, sau đó kinh ngạc nói: "Đẳng cấp ý chí lực của ngươi lại là nhất giai đỉnh cấp, kì quái, theo lý thuyết, độ chứa đầy không đến 90% thì không tính là nhất giai đỉnh cấp. 0 - 30% xem như hạ đẳng, 31% - 60% là trung đẳng, 61% - 90% là cao đẳng, 90% trở lên mới tính là đỉnh cấp."

Anh nhìn Tô Vũ, cảm thấy kỳ quái, hỏi: "Ngươi mới đạt 68% độ chứa đầy, theo lý thuyết là cao đẳng, còn là loại mới vào, sao đã đỉnh cấp rồi?"

"Trước đó ta cho rằng ngươi tu luyện Khoách Thần quyết, mà hình như không phải, không thì đã biểu hiện ra, tiểu tử ngươi thật kì quái!"

Đẳng cấp ý chí lực của Tô Vũ rất mạnh!

Điều này đại biểu ý chí lực của hắn không hề kém một vài kẻ dưỡng tính đỉnh phong.

Cho nên hắn có thể giao phong với mấy người Trịnh Vân Huy mà không rơi vào thế hạ phong.

Máy móc đánh giá hắn đã là dưỡng tính đỉnh phong!

Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Ta từng nói với ngài rồi mà, ta bị Triệu lão sư dùng búa đập mấy cái, ngài quên rồi à?"

"Ta nhớ!" Bạch Phong trợn mắt nói: "Hiệu quả tốt như vậy ư? Đập cho ngươi từ thượng đẳng lên đỉnh phong luôn, gặp quỷ à? Sao Triệu lão quỷ không đập ta đi?"

"Khó trách ngươi có thể giao thủ với đám gia hỏa dưỡng tính đỉnh phong kia, ý chí lực của ngươi tương đương bọn họ!"

Nhưng anh vẫn cảm thấy ngoài ý muốn: "Sao ngươi tiến bộ nhanh như vậy, thoáng cái đã 68% độ chứa đầy rồi?"

Anh nhớ mấy ngày trước Tô Vũ chỉ mới dưỡng tính, không phải sao?

"Lão sư, ta luyện công pháp Thiên giai kia, sau mỗi lần đối kháng đều có tiến bộ rất lớn!"

Trên thực tế, chuyện này có chút liên quan đến việc trước đó Tô Vũ dùng tinh huyết ngũ hành chủng tộc và thu nạp ý chí lực, lần đó đã tăng lên không ít.

"Ta quên mất vụ này!"

Bạch Phong gật đầu.

Anh nhìn Tô Vũ, ngạc nhiên khen ngợi: "Tiểu tử, ngươi giỏi lắm! Tìm lão Triệu đập ngươi một trận, chưa đến dưỡng tính đỉnh phong, độ mềm và dai của ý chí lực đã có thể so với Đằng Không!"

Tô Vũ ngượng ngùng, nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: "Lão sư, ngài không phải cũng đã là nhị giai đỉnh cấp rồi sao?"

"Nói nhảm!" Bạch Phong cả giận mắng: "Dù sao ta cũng là cường giả đa thần văn nhất hệ, nhất định mạnh hơn Đằng Không bát trọng bình thường! Trong tình huống bình thường, đẳng cấp ý chí lực của Đằng Không bát trọng là nhị giai thượng đẳng."

Tô Vũ gật đầu, không cảm thấy ngoài ý muốn.

Bạch Phong Đằng Không thất trọng có thể hạ gục Hồ Văn Thăng, huống chi bây giờ anh đã là bát trọng.

...

Sau đó, Bạch Phong lại giới thiệu cho Tô Vũ máy móc khác.

Tô Vũ xem hoa cả mắt!

Trung tâm nghiên cứu thật chịu khó đầu tư!

Mỗi vật đều giá trị trên ngàn điểm công huân, thậm chí là hơn vạn!

Bán trung tâm nghiên cứu quả thật là có thể phát tài.

Không nói đâu xa, chỉ riêng những vật này thôi muốn bán hai ba mươi vạn công huân cũng không thành vấn đề.

Đúng là kẻ có tiền!

Sư tổ thật chịu chi, đổi thành Tô Vũ chắc chắn không nỡ tiêu như thế.

Hai người đi dần đến gần một phòng thí nghiệm nhỏ.

Bạch Phong nhẹ nhàng thở ra, chỉ phòng thí nghiệm kia rồi nói: "Đây là nơi ta thường tiến hành nghiên cứu! Cùng vào đi, cho ngươi mở mang kiến thức một chút, xem thành quả nghiên cứu của lão sư ngươi gần đây!"

Tô Vũ vội vàng đi theo.

Vừa tiến vào, Tô Vũ phát hiện trong này tràn đầy ý chí lực!

Hắn hơi kinh ngạc!

Đương nhiên cỗ ý chí lực này cũng không hề táo bạo, mà là chủng loại hết sức nhu hòa, cảm giác có khả năng hấp thu.

Hiện tại hắn chưa mở thần khiếu, không thể hấp thu.

Bạch Phong nhắc nhở: "Chỗ ý chí lực trong đây đã được tịnh hóa vô số lần, không được phép hấp thu! Nó dùng để uẩn dưỡng thần văn, thần văn Đằng Không cảnh có khả năng cụ hiện, nhưng không thể trường tồn, sau thi tách ra, cần ý chí lực uẩn dưỡng mới không tiêu tán. Dù ngươi tiến nhập Đằng Không cũng không được hút, thứ này hao tốn rất lớn, ngươi mà hút ta sẽ giết chết ngươi!"

Tô Vũ gượng cười, "Ta sẽ không làm vậy đâu, ta không phải loại người như vậy!"

"Xéo đi!"

Bạch Phong mắng một câu, nếu ngươi Đằng Không chắc chắn đã hút rồi.

Bạch Phong không để ý đến hắn nữa, anh đi đến cạnh một bàn thí nghiệm, vẫy Tô Vũ.

Tô Vũ vội vàng đi tới, ánh mắt khẽ động, giờ phút này, trên bàn thí nghiệm đang có mấy thần văn nổi lơ lửng!

"Đây là..."

"Thần văn Hỏa Đồn tộc!" Bạch Phong giới thiệu: "Phần lớn Hỏa Đồn tộc đều là Chiến giả, cực ít Văn Minh sư, vạn người không có một, lúc trước ta và sư tổ ngươi đi săn giết vô số Hỏa Đồn mới giết được ba Văn Minh sư Hỏa Đồn tộc."

"Miễn cưỡng tách ra thần văn của chúng nó, nhưng không thể trường tồn, chỉ có thể tồn lưu ở đây!"

"Tiểu tử, ngươi nhìn kỹ này!"

Nói xong, 5 thần văn trên bàn bay lên.

Giờ phút này Bạch Phong hết sức nghiêm túc, Tô Vũ cũng quan sát không chớp mắt.

Chỉ thấy 5 thần văn dần dần dung hợp, dung hợp từng chút một, thời gian dần qua bắt đầu biến hóa, không lâu sau, biến thành một thứ giống như con heo!

Tô Vũ hốt hoảng, hắn dường như nhìn thấy một con heo vô cùng to lớn!

Hắn từng quan sát thi thể Hỏa Đồn!

Giờ phút này, dường như có một Hỏa Đồn chân chính xuất hiện ở trước mắt.

"Trùng kích!"

Một tiếng dị tộc ngữ vang lên trong đầu Tô Vũ, giống như là ngôn ngữ Hỏa Đồn nhất tộc.

Ngay sau đó Tô Vũ vội vàng lui lại!

Trước mặt hắn, 5 thần văn hóa thành heo bỗng nhiên tấn công về phía hắn!

Tô Vũ cảm nhận được khí thế cường đại vội vàng rút lui, sau đó mắt hắn bỗng hoa lên, tất cả chợt biến mất!

Thần văn vẫn là thần văn!

5 thần văn mờ đi rất nhiều, phân tán ra.