Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 336: Huyện trưởng Trần Thông



Phía Tây Nam huyện Thuận Thiên có làng Tướng. Làng Tướng được bao quanh bởi rào kẽm gai cao đến 1 trượng. Gần cổng làng có quân doanh nhỏ, nhà tranh vách đất, tường bao bằng đất là nơi đóng quân của hơn một trăm binh sĩ huyện Thừa Thiên dưới quyền Nguyễn Cư Đạo.

Làng Tướng đã hoàn thành từ cuối năm ngoái, là nơi an trí những Lê Hoan, Vũ Quan cùng các thuộc tướng thân tín, nay có thêm Thân Đại Phúc. Làng Tướng có hơn chục dãy nhà dài năm gian lợp mái tranh do quân Thiên Đức dựng sẵn, có một ao nước lớn thả cá ở giữa làng. Gần đây, trong làng mọc thêm gần chục nóc nhà tranh nho nhỏ là nơi ở riêng do các tướng bại trận tự dựng. Quanh làng có trồng cây, có hào nước nhỏ và ruộng đồng cày cấy. Các tướng sĩ bại trận ngoan cố đều bị đưa đến làng này an trí. Quân Thiên Đức chỉ cấp một ít tiền ban đầu cùng quần áo, nhu yếu phẩm, hàng tháng có trợ cấp lương thảo theo hạn mức tối thiểu. Các ông tướng phải tự trồng trọt, cày cấy, đào ao nuôi cá… chứ chẳng ai làm thay mãi được. Ban đầu vào làng còn phân trên dưới, đói rồi ai no thân người ấy chứ nào ai cung phụng như lúc trong quân.

Gia quyến các tướng được phép vào ở cùng trừ con cái. Con của những ông tướng lớn nhỏ phải theo học nội trú, một tháng chỉ được về thăm không quá bốn ngày. Vợ những người này được tự do ra vào nhưng phải có giấy của Nguyễn Cư Đạo cấp cho. Nhìn chung, làng Tướng là nhà tù giam lỏng những ông tướng đối địch. Chương áp dụng hình thức này hòng yên lòng binh sĩ mới gia nhập quân Thiên Đức. Bách tính trong vùng đều cảm phục lòng khoan dung độ lượng của Chương.

Nguyễn Cư Đạo không làm khó bất kì ai muốn đến thăm tướng sĩ trong làng ngoại trừ xét giấy, kiểm tra đồ đạc mang vào mang ra. Những người đến thăm đều là họ hàng thân thích, còn như trong quân tuyệt chẳng ai bén mảng đến vì họ biết chỉ cần vào thăm, tự nhiên bản thân sẽ bị liệt vào diện bị giá·m s·át bởi Ty Công an hoặc Phòng Tình báo. Bởi thế, các ông tướng trong làng nắm bắt tình hình thế sự thông qua các bà vợ.

Lòng thù hận Vạn Thắng vương của những Lê Hoan, Vũ Quan là khác nhau nhưng điểm chung là… nhạt dần theo những giọt mồ hôi đổ xuống đất cùng những nhát cuốc vỡ đất. Muốn có rượu uống phải có tiền, muốn có trà uống phải mua mà tiền bạc vợ con đem theo cũng chẳng phải vô hạn. Hồi đầu mới về làng, chủ đề sớm tối Lê Hoan hay Vũ Quan hay bàn định liên quan đến phục thù rửa hận. Sau nửa năm vẫn muốn phục thù rửa hận nhưng tuỳ tướng b·ị b·ắt cùng chẳng còn thiết tha. Muốn phục thù phải ra khỏi làng này, tập hợp binh mã nhưng trốn được ra hay không hãy còn là dấu hỏi. Quy định ở đầu làng rất dễ hiểu: Người nào trốn, những tướng cũ hoặc đồng liêu, vợ con sẽ bị trị tội đồng loã.