VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 307: Cái nhìn của tộc yêu tinh



Sáng, mặt trời còn chưa kịp lên đủ cao để những tia nắng đầu tiên của ngày len lỏi qua mấy tán cây chiếu xuống nơi đây thì vua yêu tinh đã cho người tới mời Turan đến gặp. Ông ta xem ra là làm việc rất có năng suất, hoặc là có ý đồ để cho nó không có thời gian nghỉ ngơi. Và vì không đoán trước được điều đó, nó chỉ kịp giải thích một ít chuyện cho Tiffia, cũng bảo cô nàng trên đường đi suy nghĩ kỹ càng, không cần xoắn quýt rằng giao kèo phải được ký kết.

Tiffia đi cùng Turan, còn Kull và Darmil thì để họ tự do hoạt động, coi như là trải nghiệm thú vị với các yêu tinh rừng Cultiven. Mèo Jorz mới đầu thì không tìm thấy đâu, nhưng khi nó vừa rời khỏi căn nhà gỗ chừng hơn trăm mét thì ông ta bỗng bay tới bên cạnh.

– Nếu Kull đi cùng thì chắc ông sẽ trốn luôn nhỉ? – Turan dò hỏi.

– Hừm. Ta mới không sợ hắn.

Mèo Jorz hơi vênh mặt lên dõng dạc bảo, nhưng hai mắt lại không nhịn được liếc nhìn xung quanh một chút vẻ cẩn trọng.

Thở hắt một hơi, Turan nói:

– Kì thực tôi mong là ông đi theo giám sát hai người họ hơn. Dù sao ở đây cũng là địa phận của đối phương.

– Không cần phải lo chuyện đó. Đám yêu tinh có lẽ vài tên sẽ có ý xấu, nhưng hai tên quèn ấy là không phải dạng có thể khi dễ.

Turan không nói thêm gì. Bản thân nó cũng đồng tình với lời của mèo Jorz, nhưng vẫn là lo lắng. Tuy nhiên, giờ nó cần tập trung hơn vào chuyện sắp tới. Dù sao thì vua yêu tinh không phải là đối tượng nên xem nhẹ, kể cả khi nó đã chuẩn bị đầy đủ và còn đang nắm thế chủ động.

Đi trước dẫn đường cho Turan không ai khác chính là nam yêu tinh tên Eriltch đã gặp vào đêm qua. Hắn ta vẫn giữ vẻ lạnh nhạt với mọi thứ, khiến Turan có chút khó xử, nhất là khi hôm nay quãng đường đi khá dài, cộng với việc không ít yêu tinh đứng cách không xa quăng tới ánh mắt soi mói.

Nhưng âu cũng là không có cách. Giờ cả nhóm là đang ở trong địa phận của họ, tránh được xung đột không cần thiết đã là điều rất tốt rồi. Chỉ mong vua yêu tinh sẽ không khiến nó thất vọng với lựa chọn của ông ta.

Điểm đến là một căn nhà gỗ trông to hơn hẳn những căn khác, và có vẻ như là nằm ở trung tâm của cả khu. Ngay trước căn nhà còn có cả hai tên lính gác với Thần cấp lần lượt là 13 và 14 đang đứng với bộ dáng nghiêm trang và oai vệ. Có vẻ như đây sẽ là một cuộc gặp gỡ lớn, và hẳn không tránh khỏi sự trịnh trọng. Turan ghét thế này.

Eriltch bước tới trước, trao đổi đôi chút với hai người lính gác, để cho họ tránh sang hai bên chừa ra một lối đi. Dù vậy, Turan có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của họ gắn chặt lấy mình, còn có vẻ dè chừng cô yêu tinh đi bên cạnh nó.

Turan khẽ liếc mắt nhìn về sau, xác nhận trạng thái của Tiffia vẫn ổn thì mới tiến tới, bước vào trong căn nhà gỗ.

Trái ngược với tưởng tượng của Turan, bên trong không có quá nhiều người, ít ra thì chỉ có sáu mà thôi.

Hai nhân vật quen thuộc là vua yêu tinh và Quilter. Vua yêu tinh giờ đang ngồi trên chiếc ngai được hình thành từ mấy khúc cây và dây leo quấn quanh khô cứng lại trông hệt như là tự nhiên mà có chứ không thể nào chế tác được. Đứng bên cạnh ông ta là một nam yêu tinh có dáng vẻ cao lớn và gương mặt góc cạnh, cũng chính là người đã từng cưỡi nai đi cùng Eriltch và vua yêu tinh đến gặp nhóm Turan chiều hôm qua.

Quilter thì giờ đứng ở một bên, trông vẻ như chỉ là đến xem, góp cái mặt. Ngay bên cạnh cậu ta là một nữ yêu tinh để tóc màu hạt dẻ suôn mượt dài quá vai, trông vẫn còn khá trẻ, có khi còn trẻ hơn cả Tiffia.

Ở đối diện là một cặp nam và nữ. Nam yêu tinh có bộ dáng tự tin, thân hình cao, hơi gầy. Nữ yêu tinh thì có đôi mắt xéo với mái tóc gợn sóng, thái độ như là đang buồn bực gì đấy, hoặc đơn giản là không ưa thích buổi gặp ngày hôm nay. Cách mà cô ta nhìn Turan, nếu nó không nhầm thì là đang muốn đuổi nó đi cho khuất mắt.

Turan không để ý quá nhiều tới các thành viên tham gia buổi gặp làm gì cả. Họ có chào đón nó hay không thì cũng không thể thay đổi được kết quả giao kèo. Vua yêu tinh không ngốc, và ông ta nên biết điều gì là tốt nhất với tộc yêu tinh lúc này.

Kích hoạt kỹ năng chủ đạo lần lượt lên từng người, Turan xác định được nam yêu tinh đứng cạnh Valder có Thần cấp là 25, ngang bằng với Eriltch; nam yêu tinh còn lại có Thần cấp mới 23, còn cặp nữ yêu tinh là 18 và 20.

Turan không ngạc nhiên với kết quả này, nhưng lại hơi tò mò rằng vì sao vua yêu tinh lại để họ tham gia buổi gặp. Nếu ông ta muốn chèn ép nó thì nên mang nhiều người hơn nữa, và cũng nên làm từ hôm qua rồi.

Liếc mắt nhìn sang Quilter, trong đầu Turan chợt nảy lên vài ý tưởng, nhưng sau đó lại gạt bỏ đi. Nó giờ chẳng muốn vội đánh giá cái gì, vẫn nên tập trung vào mục đích chính trước đã. Chuyện của hắn ta, thành hay bại không phải là vấn đề lớn.

Eriltch sau khi đưa nhóm Turan đến thì nhẹ nhàng di chuyển sang bên, đứng cạnh nữ yêu tinh có đôi mắt xéo. Hai người nói nhỏ với nhau gì đấy, và ánh mắt của nữ yêu tinh cứ thế càng thêm khó chịu khi nhìn về phía nó.

Bầu không khí quả thật có chút khó xử, nhất là khi vua yêu tinh từ nãy tới giờ chẳng chịu nói gì, vẻ mặt thì trông đăm chiêu như thể còn chưa quyết định được về giao kèo. Hồi lâu, ông ta mới đột nhiên đứng dậy, dấn bước tiến về trước hai bước, nghiêm giọng:

– Ta rất vui vì cậu đã đến.

Turan suýt nữa thì phụt cười. Nó hiểu tình huống lúc này, nhưng lại không tính tới việc vua yêu tinh mở đầu buổi gặp bằng lời như thế.

– Ta cũng rất mừng khi được gặp con.

Quay sang Tiffia, vua yêu tinh cất giọng hơi trầm, nghe còn có chút vẻ ấm áp.

Tiffia đối với cha mình chỉ đáp lại bằng ánh mắt nghiêm nghị, cũng là thể hiện rằng bản thân vẫn còn ghi nhớ rõ mọi chuyện đã xảy ra. Cô nàng có lẽ không hận cha mình, nhưng chán ghét là có thể thấy được.

Cảm giác buổi gặp bị lệch khỏi mục đích chính, Turan vội lên tiếng:

– Tôi cho là ngài đã nghĩ thông suốt.

– Ta không. – vua yêu tinh đáp ngay – Như cậu đã nói, chỉ có một lựa chọn mà thôi.

Turan cười thầm. Lời này của Valder cho thấy ông ta từ sớm đã làm ra quyết định của mình. Từ đêm qua tới giờ, ông ta có lẽ chỉ tìm gặp và cố thuyết phục những người có liên quan.

– Tuy nhiên, – vua yêu tinh nói tiếp – có một số điều mà các vị ở đây cần phải xác định rõ với cậu. Neluei.

Dứt lời, Valder ngồi trở lại vào ghế của mình. Ngay sau đó, ở phía bên trái, nữ yêu tinh với đôi mắt xéo bước tới trước mặt Turan, cất tiếng:

– Cậu chính là người yêu cầu quyền sử dụng mạch nguyên khí tiên thiên của tộc yêu tinh chúng tôi?

Turan có chút bất ngờ nhìn cô nàng. Nó đã đoán trước tình huống rằng sẽ gặp khó khăn với việc thuyết phục các yêu tinh cho phép kẻ ngoại tộc sử dụng mạch nguyên khí tiên thiên, nhưng lại không tính tới chuyện bản thân cần đối mặt với một yêu tinh khác thay cho vua yêu tinh.

– Cô là…?

Turan không trả lời mà hỏi ngược lại. Nó không định phí lời nói chuyện với người không có phận sự.

– Tôi là chủ quản mạch nguyên khí tiên thiên mà cậu đang nhắm tới. Nếu cậu muốn có được cái thứ cậu mong muốn thì cần có sự chấp nhận của tôi.

Turan nhướn mày. Đây không giống như là lời nói thật, hay đúng hơn thì như cô ta đang cố vượt khỏi quyền hạn của bản thân để đặt điều kiện với nó. Nhìn về phía vua yêu tinh, chỉ chốc Turan đã nhận được sự phản hồi.

– Neluei. Đừng có làm loạn.

Nữ yêu tinh nghe, cúi gằm mặt vẻ bực tức, sau lại quay lên, bảo:

– Cậu… Cậu định dùng mạch nguyên khí tiên thiên như thế nào?

Về vấn đề này, Turan kì thực cũng không rõ ràng. Tuy nhiên, nó biết người thông thuộc chuyện đó.

Biết là cần đến mình, mèo Jorz liền bay tới trước, đáp:

– Chỉ cần hưởng dụng mà thôi, cũng không phải là đem đi cái gì, càng sẽ không khai thác. Nói cách khác, là thỉnh thoảng đến tắm cho mát mẻ một trận.

Nữ yêu tinh nghiêm mặt nhìn lấy con mèo mập lơ lửng ở trước mình, nín thở chờ đợi. Tuy nhiên, mèo Jorz không có nói thêm gì, quay đi bay trở lại vị trí cũ.

– Hả? – Neluei thốt – Chỉ có thế?

Turan cũng không khỏi bất ngờ với lời của mèo Jorz, nhưng nó đoán là ông ta có dụng ý riêng của mình.

– Phải. Chỉ bấy nhiêu thôi. – Turan xác nhận.

– Thế…

Neluei lộ vẻ lúng túng. Cô nàng hoàn toàn không đoán được tình huống này, không kiềm được quay đầu nhìn về phía vua yêu tinh. Hành động đơn giản đó như khiến cô ta bị khủng hoảng tâm lý, run rẩy lùi bước trở về chỗ của mình, cũng chẳng thèm cho Turan một câu trả lời.

Dù vậy, trông tình hình có lẽ là không có vấn đề gì. Turan nhìn về trước, nhếch mép, bảo:

– Mời tiếp tục.

Lời là thế, nhưng hẳn một lúc lâu mà không có ai phản ứng gì cả. Đến khi nam yêu tinh đứng cạnh Neluei định tiến lên thì Valder đã đưa tay, thốt:

– Không cần. Là chúng tôi nghĩ xấu cho cậu rồi. Nếu cậu đã được một linh thú tán đồng thì mọi nghi ngờ đều là nhảm nhí.

Ngừng lại một chút, nhìn sang Tiffia, ông ta nói tiếp:

– Tiffia, con nghĩ sao về việc quay lại với danh phận vốn có của mình, đưa tộc chúng ta đến với huy hoàng khi xưa?

Tiffia định lên tiếng lại thôi, giọng như bị nghẹn lại ở cổ họng. Bộ dáng của cô nàng lúc này khiến Turan có chút lo lắng, nhưng còn chưa kịp hỏi thăm thì mèo Jorz đã nói ở bên tai:

– Đám tinh linh ấy đã bắt đầu làm loạn rồi.