VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 480: Đến Jina’ Fou



Sau cuộc gặp, Turan chẳng chần chờ gì thêm liền di chuyển tới vị trí mạch nguyên khí tiên thiên Jina’ Fou. Đi cùng nó là một nam thanh niên thuộc quân đoàn Ungreilt mà nó chưa từng gặp mặt, sở hữu mái tóc màu nâu sẫm và cặp mắt hí. Đối phương cũng không có vẻ là nằm trong đội Khiên xám, thậm chí là không nằm dưới trướng Wyndur luôn.

Nhưng Turan chẳng lấy đó làm lạ. Sự tình hiện tại vốn không có liên quan đến vị phó đoàn trưởng kia, mà hẳn cậu ta cũng chẳng muốn chính mình bị dính líu tới sai lầm tai hại của quân đoàn.

Thông qua kỹ năng chủ đạo, Turan được biết nam thanh niên có Thần cấp là 20. Mặc cho vẻ ngoài trẻ trung của mình, anh ta đã ngoài ba mươi tuổi, khả năng cao là một thành viên cốt cán của quân đoàn Ungreilt. Được một người như thế này dẫn đi tới mạch nguyên khí tiên thiên, sẽ khiến không ít người lấy làm vinh hạnh, hoặc là bối rối. Turan ngược lại chỉ cảm thấy bất an, vô ý thức dè chừng.

Dù sao thì nó cũng chỉ mới có Thần cấp 12 mà thôi. Nếu đối phương có ý đồ xấu, như là bắt nó đến chỗ một Chính thần nào đấy giống quân đoàn Quả táo đỏ đã từng làm thì khó mà kháng cự được. Chỉ mong chim Len vẫn luôn ở cạnh Turan có thể giúp ích trong tình huống ấy.

Lo lắng là vậy, Turan kì thực không quá tin tưởng quân đoàn Ungreilt sẽ làm như thế. Nếu họ muốn thì đã chẳng cần đi qua nhiều bước phiền phức như đã làm, cứ trực tiếp mai phục ở khu vực săn giết quái rồi nhào thẳng tới tóm nó là được.

Suốt chuyến đi, nam thanh niên chỉ mở miệng nói vài lời chiếu lệ với Turan. Anh ta trông bộ dáng không được vui vẻ lắm, dù rằng theo như từ chính anh chàng thì bản thân cũng nhận được một lượt hưởng dụng mạch nguyên khí tiên thiên vào ngày hôm nay.

Cuối cùng, cả hai cũng đến nơi. Từ xa trông tới, Turan thấy rằng có không ít người đang tụ họp thành từng nhóm riêng biệt, vẻ như đang chờ đợi gì đấy.

– Chúng ta đến trễ.

Nam thanh niên lên tiếng, ngừng lại một chút để đưa mắt quan sát xung quanh rồi đạp chân thắng, dừng xe, tiếp tục:

– Theo như ước định trước giữa các bên, hôm nay mọi người phải đồng thời vào mạch nguyên khí tiên thiên theo từng đợt. Những ai đến quá muộn sẽ phải đợi lượt sau, thậm chí bị tước mất lượt hưởng dụng.

Turan gật nhẹ đầu tỏ ý đã hiểu. Ước định đặt ra này hẳn là để tránh mọi người cứ dựa vào lượt hưởng dụng của mình mà tranh nhau dùng mạch nguyên khí tiên thiên, không nghi ngờ gì sẽ gây ra hỗn loạn. Dù sao thì các bên cũng chẳng phải là không có tranh chấp, lại còn chưa kể đến mâu thuẫn cá nhân.

– Thế, chúng ta phải chờ rồi?

Lời là vậy, Turan lại tin chắc rằng nó và nam thanh niên này có thể sớm tiến vào trong. Anh ta dĩ nhiên không làm điều thừa thãi mà phí thời gian ở đây, và đám người kia ắt hẳn cũng có lý do để chờ đợi mà chưa tiến vào trước.

– Không phải lo. – nam thanh niên đáp – Giờ vẫn còn trong giới hạn cho phép.



Nói rồi, chiếc xe tiếp tục được lái đi, hướng thẳng vào trong hàng xe dựng sẵn mà có vẻ là dành riêng cho quân đoàn Ungreilt. Turan và nam thanh niên vừa bước ra ngoài thì lập tức có người chạy đến với vẻ hớt hải, bảo:

– Đội trưởng! Anh tới rồi. Đám người phía quân đoàn Sói săn mồi đang muốn làm loạn kìa.

– Tôi biết rồi. Cứ bảo chúng là tôi đã tới. Mọi người đừng quá khích.

– Đã hiểu, thưa đội trưởng.

Dứt lời, người đội viên chạy đi luôn, bộ dáng gấp gáp chưa từng có một giây vơi bớt. Cậu ta thậm chí còn chẳng thèm để ý tới sự tồn tại của Turan. Tùy nhiên, thế cũng có thể bảo rằng là do lòng tin tuyệt đối vào đội trưởng của mình.

– Có rắc rối?

Turan dò hỏi. Dù sao vẫn là do nó nên hai người mới đến muộn, biểu hiện ra một chút tinh thần trách nhiệm là điều nên làm.

– Không tính là. – nam thanh niên đáp ngay – Các bên đều vội vào trong, bất kì ai muốn làm loạn đều chỉ đang gây thù, tự biến bản thân thành mục tiêu bị nhắm tới. Đối phương không ngốc như vậy.

– Cũng phải.

Turan cười nói, cũng không nghĩ nhiều thêm. Chuyện nếu như không cần nó hao tâm tổn sức thì tự nhiên là điều tốt.

Dù vậy, hoàn toàn ngoài dự đoán của Turan, anh chàng đội trưởng vừa gặp người của quân đoàn Sói săn mồi, mới nói chuyện được chưa đến mười câu liền đã lao vào đánh nhau một trận.

Trận đánh diễn ra không quá kịch liệt, nhưng ai để ý một chút sẽ thấy rằng đội trưởng đến từ quân đoàn Ungreilt không hề đùa, chỉ cần đối thủ hơi sơ ý liền ra đòn sát thủ hòng lấy mạng luôn. Cũng may phía quân đoàn Sói săn mồi cũng là đã có kinh nghiệm đối đầu với anh ta, cử ra tới ba du hành giả kìm cặp trong khi bỏ mặc cho vị trí khác yếu thế hơn.

Đến cuối cùng, trận đánh kết thúc khi người có vẻ là trưởng nhóm phía bên kia bị tước vũ khí, buộc phải ra hiệu cho cả nhóm ngừng lại. Nhìn vào thế trận thì có vẻ quân đoàn Sói săn mồi là phe thua cuộc, nhưng nhóm du hành giả quân đoàn Ungreilt rõ ràng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Nếu còn đánh tiếp, ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết được.



– Hôm nay đến thế thôi. Mong ngươi ở trận đánh kế vẫn có thể cứng cáp được như thế này, Mesour.

Tên trưởng nhóm đến từ quân đoàn Sói săn mồi dõng dạc cất tiếng, xong rồi liền dẫn người của mình tiến đến lối vào mạch nguyên khí tiên thiên. Những du hành giả đến từ các thế lực khác đã sớm vào trong ngay khi trận đánh bắt đầu, chỉ để lại một đến hai thành viên làm nhiệm vụ quan sát. Đây có lẽ cũng là một phần lý do khiến trận đánh phải kết thúc nửa chừng.

– Tên khốn chỉ giỏi khua môi múa mép.

Người đội viên đi báo tin cho anh chàng đội trưởng lúc trước vẻ bực tức thốt.

– Hắn chỉ muốn thăm dò chúng ta mà thôi. Như hiện tại, chúng ta cũng đã đạt được mục đích rồi.

Người đội trưởng mắt hí, cũng chính là kẻ được gọi tên Mesour đáp. Dáng vẻ bây giờ của anh ta cho thấy bản thân không xem trọng những gì đã diễn ra, nhưng Turan ngờ rằng đó là sự thật. Nó chắc chắn rằng sát ý nổi lên mấy lần trong trận đánh không hề là giả.

Những nhát đâm hiểm hóc đến từ ngọn giáo của Mesour, nếu không phải nhờ có sự cảnh giác cao độ và phối hợp tốt của đồng đội thì không ít mục tiêu của anh ta đã phải bỏ mạng rồi.

Trong khi đó, tên trưởng nhóm đến từ quân đoàn Sói săn mồi cũng chẳng phải là tầm thường khi vừa có thể kìm chặt Mesour, vừa luân phiên trợ giúp người phe mình để không có chỗ nào trong đội hình bị đột phá. Tuy nhiên, do bản thân là một thuật sư, tiêu hao bủa chú lượng lớn trong trận đánh để bù đắp thiếu hụt là không thế tránh khỏi. E rằng đối phương chuyến này đã phải chịu thua thiệt, tốn không ít tiền.

Có điều, Turan không hiểu vì sao quân đoàn Ungreilt và quân đoàn Sói săn mồi lại phải đối chọi với nhau gay gắt đến như vậy. Tình báo của nó chẳng có chút nào cho thấy rằng hai bên đã từng xảy ra xích mích gì quá lớn cả. Các thế lực đồng quản lý mạch nguyên khí tiên thiên thường xuyên tranh chấp với nhau là điều dễ hiểu, nhưng tới mức đe dọa đến tính mạng đối phương như Mesour vừa làm thì lại thành kì lạ.

Có lẽ Turan đã bỏ sót gì đấy, hoặc rằng đây chỉ đơn giản là mâu thuẫn cá nhân của Mesour. Dù sao đi chăng nữa thì nó vẫn chẳng mong bị cuốn vào trong. Mục đích tới đây của nó còn chưa đạt được nữa là.

– Chúng ta cũng vào thôi.

Cùng với lời ấy, Mesour nhấc bước tiến tới lối vào. Turan đi ngay bên cạnh anh ta, bất đắc dĩ trở nên vô cùng nổi bật. Sau trận đánh vừa rồi, nó có muốn giảm đi sự chú ý cũng là không có cách.

Kiến trúc dựng lên nơi mạch nguyên khí tiên thiên Jina’ Fou hầu hết đều được làm từ các tảng đá sau khi cắt gọt cẩn thận mà ghép vào nhau. Nhờ khả năng chống thấm tốt cùng độ bền tự nhiên cao, đây quả thật rất phù hợp để cho các cá nhân thoải mái so tài một hai với nhau nếu có mâu thuẫn xảy ra.



Tuy nhiên, trận đánh trước đó giữa quân đoàn Ungreilt và quân đoàn Sói săn mồi dường như đã khiến cho mọi người đồng loạt từ bỏ ý định ấy. Cứ thế, từng nhóm chẳng ai bảo ai, vội vội vàng vàng thực hiện thủ tục rồi tiến đến khu được chuẩn bị sẵn cho mình.

– Cậu hẳn là muốn một gian riêng?

Mesour cất tiếng hỏi. Turan không chút suy nghĩ liền đáp:

– Phải. Ngoài ra, trong thời gian hưởng dụng, tôi cũng không muốn bị làm phiền, nên các loại dịch vụ kèm theo, vui lòng bỏ hết đi.

– Đã hiểu.

Mesour gật nhẹ đầu bảo, chìa tay ra nhận lấy tấm vé mời từ Turan. Sau một vài thủ tục nhàm chán kế đấy, nó cuối cùng cũng được phép tiến vào gian dành cho mình.

– Không có sự cho phép của tôi, bất kì ai cũng không được tiến vào đây.

Turan quay sang nói với người nhân viên gác cửa. Đối phương nhíu mày khó hiểu, trong lúc còn chưa biết đáp thế nào thì nó đã nói tiếp:

– Nếu có điều gì khiến tôi không hài lòng, cậu cứ chuẩn bị sẵn tinh thần tham gia một buổi trò chuyện thân mật cùng Mesour, hiểu chứ?

– A- Hiểu… hiểu rồi. Có gì cần thiết, tôi sẽ thông qua ngài ấy trước.

Nghe lời này, Turan mới coi như là an tâm, đóng cửa lại, thuận tay kích hoạt luôn ba loại biện pháp phòng chống dò xét được thiết lập sẵn của gian phòng. Xong, nó nhấc bước tiến tiến về trước, sẵn sàng đắm mình vào trong làn nước mát lạnh, trải nghiệm khoái cảm đã từng.

Truyện giải trí nhẹ nhàng không áp lực