VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 496: Gọi cho đội trưởng



Tờ mờ sáng, đôi mắt đang nhắm hờ của Kull mở bừng. Cậu từ lâu đã không còn cảm nhận được sự nguy hiểm nữa, nhưng vẫn quyết đợi đến bây giờ mới tạm thả lỏng. Dù thế nào thì cẩn thận vẫn hơn.

Kull nhấc chân rời đi, theo mấy con hẻm ra ngoài đường lớn. Bây giờ hãy còn rất sớm nhưng đường phố đã có không ít người cùng xe cộ qua lại, thể hiện phần nào tiếng tăm của thành Tailor. Chỉ thêm tầm một hai giờ nữa thôi, nơi đây sẽ thành tấp nập ngay.

Kull không vội về nhà trọ, mà đi một cách vô định trên đường. Dù sao thì cậu đã bỏ lỡ thời gian nghỉ ngơi, quay về cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chờ khi nào Darmil truyền tin báo cậu một tiếng, cả hai hẹn gặp ở cổng thành rồi cùng đi du hành là tốt đẹp.

Vừa đi, Kull vừa suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra đêm qua. Cậu chẳng cảm thấy có vấn đề gì với việc mình đã hạ sát được năm trên bảy mục tiêu đã đề ra, có chăng là tiếc nuối vì không thể tìm được hai mục tiêu Thần cấp 15 cuối cùng mà đánh giết.

Đáng nói là, chủ nhiệm vụ vẫn chưa liên lạc gì với Kull. Theo lý, ông ta nên sớm cho người truyền tin, chất vấn cậu về vụ việc đêm qua mới đúng. Dù cho đối phương không nên sở hữu bất kì bằng chứng nào, tra hỏi vẫn là cần thiết, ít nhất là để xác định cậu không có liên quan tới cái chết của thuật sư và y thuật sư.

Thành thật, Kull cho rằng hai người đó mới là nguyên nhân chính khiến nhiệm vụ ám sát bị hủy. Thân phận đặc thù của cô gái, mặc dù cậu còn chưa rõ ràng, chắc hẳn không phải là ngẫu nhiên. Có lẽ chủ nhiệm vụ bị gài bẫy, hoặc chỉ đơn giản là thiếu hụt tình báo, nhưng sự thật vẫn vậy, họ đã mất mạng vào đêm qua.

Manh mối mà Kull có gồm mấy miếng ngọc dưỡng thần, vài con chữ trên hai thẻ bài bằng gỗ và một viên tinh thể màu vàng nhạt. Viên tinh thể, cậu cho rằng nó khá bình thường, hẳn chỉ là một loại ngọc thô có cấp độ tương đối cao. Mấy miếng ngọc dưỡng thần thì có lẽ sẽ giúp ích được chút ít trong việc điều tra.

Quan trọng hơn cả là hai thẻ bài bằng gỗ. Kull ngờ ngợ là chính mình đã từng thấy qua loại con chữ này, nhưng nhất thời chẳng nhớ nổi là đã gặp qua ở đâu, hay chúng có ý nghĩa gì. Sau chuyến du hành hôm nay, đoán chừng cậu sẽ phải tự mình tra lại hàng đống tài liệu mới được.

Một vấn đề khác mà Kull cần quan tâm là liệu cậu có nên báo cáo chuyện này cho đội trưởng. Thông thường, nếu sự tình nằm trong tầm kiểm soát, Turan là sẽ ngầm cho phép cậu tự đưa ra quyết định và hành động dựa trên đấy. Dù sao thì, cậu ta vốn dĩ là bận bịu, chẳng hơi sức đâu mà phải lo lắng đủ diều cho mọi thành viên của mình.

– Ngọc dưỡng thần à…

Kull lẩm bẩm. Cậu mơ hồ cảm giác rằng đây hơn tất cả mới là điểm mấu chốt. Đối phương sở hữu tới hơn mười một miếng ngọc dưỡng thần, lại còn dễ dàng ném ra như thế, chắc chắn là còn sót không ít. Điểm đặc trưng này, không thể tìm thấy ở nhiều nơi được.

Suy nghĩ hồi lâu, Kull quyết định lách người rẽ vào một con hẻm, chờ đến khi xác định chắc chắn bản thân không có bị ai để mắt tới thì mới lấy ra một viên đá truyền âm, bắt đầu phát đi tín hiệu.

Lần này, có hơi ngoài ý muốn, tín hiệu phản hồi về chỉ sau vài giây liền xuất hiện.

– Tôi nghe.



Giọng của đội trưởng nghe qua vẫn trầm tĩnh như thường, nhưng Kull cảm giác được rằng tâm tình cậu ta đang khá thoải mái, khác hẳn sự e dè trộn lẫn với chút lo lắng trước đây.

Kull do dự trong giây lát, cuối cùng lựa chọn bác bỏ điều mà rất có thể Turan đang mong đợi trước:

– Tôi và Darmil vẫn chưa đạt tới giới hạn Thần cấp 10, nhưng hẳn là trong hôm nay sẽ được.

Phía bên kia im lặng hồi lâu. Rồi Turan đáp:

– Ừm. Thế có việc gì?

Lúc này, xác nhận Turan đã sẵn sàng nghe chuyện, Kull mới nêu lên câu hỏi:

– Cậu đã từng nghe tới ngọc dưỡng thần chưa?

Lại là một đoạn thời gian lặng im nữa. Chỉ đơn giản điều này liền cho thấy Turan là có biết tới, cũng đã có dự tính gì với cái gọi là ngọc dưỡng thần rồi nên mới phải mất thời gian trước khi trả lời Kull. Vậy thì đáng mừng.

– Ừm. Ngọc dưỡng thần có tác dụng tương đối đặc thù với tinh thần, thường được các thuật sư, pháp sư và y thuật sư ưa chuộng. Chỉ có điều, giá rất đắt, số lượng cũng là có hạn. Lại nói, đây là loại vật phẩm tiêu hao, không thể giống như mấy món trang bị mà dùng lâu dài, hiệu quả thực tế lại không tương xứng với cái giá bỏ ra. Nếu cậu muốn tìm mua, có thể dành thời gian nghe ngóng tình hình vương quốc Danlion một chút. Chỗ họ là nguồn cung lớn nhất loại vật phẩm này.

Kull gật nhẹ đầu, thầm thán phục. Bản thân là một sát thủ như cậu, vài lời này cung cấp thông tin hữu ích hơn mấy lời đêm qua của nữ y thuật sư rất nhiều. Turan đương nhiên không phải vô cớ chọn nói với cậu như thế.

– Trên người tôi hiện tại đang có mười một miếng ngọc dưỡng thần. Ngoài đổi tiền ra, tôi đoán chúng chẳng còn tác dụng gì đối với mình nữa.

Ý khác, là muốn để cho Turan quyết định.


– Tuần sau giải quyết nốt một số chuyện, tôi sẽ hẹn gặp hai người. Giữ lại, đến lúc đấy đưa cho tôi là được.

“Đội trưởng có hứng thú?”

Kull nhướn mày. Cậu bật lên ý nghĩ này trong đầu đơn thuần là tò mò, vì nghe qua, Turan như là rất vui vẻ nhận lấy mấy miếng ngọc, ắt hẳn là có tác dụng rất lớn với cậu ta.

Chỉ tiếc là, đối với Kull vô dụng. So với dưỡng thần, mấy loại vật phẩm gây kích thích tinh thần khiến cậu ưa thích hơn nhiều.

– Không có rắc rối gì chứ?

Turan đột nhiên hỏi. Kull như một phản xạ có điều kiện liền đáp:

– Đúng là có. Thành Junil, có cơ hội nào để chúng ta đến đó không?

Turan im lặng, rất lâu, khiến Kull vô thức trở nên lo lắng. Vấn đề cậu gặp phải không thể tới mức để đội trưởng suy tư quá nhiều mới đúng. Huống hồ chi, cậu còn chưa nói rõ cái gì.

– Có thể sở hữu số lượng lớn ngọc dưỡng thần không thể tính là bình thường. – Turan lên tiếng – Giá tiền có thể không quá cao, nhưng vấn đề chủ yếu là khó tìm. Đây là thế mạnh thuộc cấp độ quốc gia của vương quốc Danlion, nên mỗi một miếng ngọc bán ra đều sẽ được ghi nhận cụ thể, cũng cần phải trải qua một quá trình kiểm soát gắt gao. Kull, cậu động vào ai rồi?

Kull nghệch mặt ra một lúc, miệng cười méo xệch, có chút không nghiêm túc đáp:

– Ờ thì… không hẳn là động vào. Đêm qua có một tên sát thủ đâm chết một nữ y thuật sư, trong quá trình đó thì chiếm được một vài miếng ngọc dưỡng thần… Ừm, phải rồi. Là đối phương chủ động ném ra, cũng chẳng phải là uy hiểp gì.

Lại là một khoảng im lặng nữa. Có điều, lần này, Kull biết là cậu gây ra rắc rối lớn.

Lẽ dĩ nhiên, đối phương là sẽ không tra ra tới ai là tên sát thủ ấy, Kull tự tin như vậy. Vấn đề cần quan tâm là liệu vụ việc xảy ra có sẽ ảnh hưởng tới những tính toán của đội trưởng hay không. Dù sao thì, cậu ta sẽ chẳng vô cớ chú ý đến, còn làm ra vẻ nghiêm trọng nữa.



– Thành Junil à… - Turan cất tiếng – Cũng tốt. Đó sẽ là điểm đến tiếp theo của tổ đội chúng ta.

Nghe được lời này, Kull cũng chẳng biết là mình nên vui hay buồn. Đội trưởng giờ hẳn là đang chờ phản hồi từ cậu, xem có đồng tình hay phản đối gì không.

Hồi lâu, Turan coi sự im lặng của Kull như là đã chấp thuận, nói tiếp:

– Như vậy, hai người tiếp tục du hành đi. Sớm đạt tới giới hạn Thần cấp 10 rồi báo cho tôi. Trong kế hoạch, ừm, vừa mới đề ra, hai người sẽ cần đột phá giới hạt Thần cấp 10 trước khi chúng ta đến thành Junil.

Kull không bất ngờ. Đội trưởng của cậu luôn là tốt bụng đề cao thành viên tổ đội như vậy. Bắt một du hành giả thậm chí còn chưa đạt giới hạn Thần cấp 10 phải đột phá giới hạn đó trong vòng một tuần, trên thực tế chẳng khác gì kêu người đấy không được nghỉ ngơi đánh giết liên tục mấy ngày liền, mà vẫn chưa chắc gì hoàn thành nổi.

Có lẽ, đối với Darmil, chuyện ấy không khó. Kull thì hoàn toàn ngược lại. Bỏ chuyện thu thập Thần tinh sang một bên, lần trước sớm hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng của giới hạn Thần cấp 5 nhìn kiểu gì cũng là nhờ may mắn. Có thần Istrant mới biết nhiệm vụ tấn thăng kế tiếp của cậu sẽ là khó đến mức độ nào.

Nếu vẫn là giết vài mạng người ngang Thần cấp hoặc hơn thì còn tốt, Kull luôn hi vọng như vậy. Không phải thế, cậu thực chỉ đành lần nữa nhờ vào sự trợ giúp của Darmil mà thôi.

Sau đó, Turan dặn dò thêm vài lời, chủ yếu báo cho Kull về tình hình hiện tại, cùng với một số việc nên tránh dính líu tới. Đó nhìn chung đều là lời thừa, vì vốn từ đầu cậu đã chẳng muốn lo lắng đến chúng.

Tuy nhiên, có một điều khiến Kull bận tâm. Turan nhắc đến tòa tháp Ma pháp Tối thượng, với giọng rất nghiêm túc. Thường như vậy, chín phần mười khả năng là tổ đội sẽ bị cậu ta mang đi tham gia vào.

Cuối cùng, Turan chừng như muốn nói thêm gì đấy, lại thôi. Kull đoán là hiện tại có vẻ vẫn còn khá sớm để cậu được biết. Có lẽ một tuần tới khi gặp lại, hai bên sẽ trao đổi kỹ hơn. Dù sao thì liên lạc với Kull là một chuyện, Darmil cũng cần được bảo vài lời.

Turan làm việc luôn là như vậy, rất nhiều thứ đối với từng thành viên tổ đội khác nhau là sẽ truyền đạt theo cách thức khác nhau. Chẳng phải tự nhiên mà Kull thường xuyên cảm giác mình bị đánh giá thấp, cần phải cố gắng thêm thật nhiều.

Giới thiệu truyện đọc khá thoải mái, nhẹ nhàng đọc giải trí khá ổn.