VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 572: Quyển sách cũ



– Độc ma năng là do cô làm? – Wyndur hỏi.

– Phải. – người phụ nữ thành thật đáp – Cậu đến tìm tôi là muốn giải độc?

Wyndur chẳng buồn để ý tới câu hỏi của đối phương, nói tiếp:

– Cô cần gì ở tên nhóc ấy?

Người phụ nữ nghe vậy thì nhếch mép, vẻ khinh thường bảo:

– Vậy ra cậu tới đây mà chẳng biết gì cả?

Wyndur thật sự là không biết. Cậu không có nhiều thời gian để thu thập đủ thông tin. Nếu đối tượng hạ độc ma năng đã ở trước mặt rồi thì có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian thay vì phải chạy đôn chạy đáo làm điều thừa thãi. Hiển nhiên tiền đề là Wyndur có đủ thực lực để khiến đối phương chịu thỏa hiệp.

Wyndur cười một tiếng, vừa để đánh lạc hướng đối phương, vừa để tỏ ý thân thiện. Dù sao thì cô ta không có cách nào biết được chuyện gì đã xảy ra ở bên trong căn nhà của hai chị em kia, hẳn còn đang tưởng rằng cậu muốn nhờ giải độc.

– Cô không nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tập trung vào câu hỏi của tôi để chúng ta sớm giải quyết chuyện này à.

Người phụ nữ im lặng vài giây chừng như đang suy nghĩ, đáp:

– Chỉ là một quyển sách cũ do tên nhóc trộm được. Vật về với chủ mà thôi.

– Cô không có vẻ là chủ nhỉ? – Wyndur dò hỏi.

– Câu hỏi đó tôi không thể trả lời. – người phụ nữ nhún vai nói, lại bảo – Cậu đã hỏi ba câu rồi mà vẫn chưa trả lời tôi lần nào, chẳng phải có hơi bất công sao?

Wyndur nhíu mày, thầm tính toán sơ qua thì đúng thật là đã hỏi ba câu. Có điều, rất rõ ràng là hai câu trước đấy không cần phải được giải đáp, cũng chẳng có giá trị gì. Huống hồ chi, một trong số đó còn bị đối phương trực tiếp bỏ qua.

– Tìm đến cô, không phải muốn nhờ giải độc. – Wyndur nói – Cô có vẻ đang đánh giá quá cao độc ma năng của mình rồi.

Người phụ nữ không có biểu hiện gì ra ngoài, nhưng Wyndur tin chắc là cô ta cũng chẳng cảm thấy dễ chịu gì khi nghe lời như thế.

– Vậy cậu muốn gì? Tôi sẽ không thể để một kẻ vừa làm loạn ở công trường này rời đi một cách yên ổn không vì lý do gì được.


Đối phương có ý uy hiếp, nhưng vào tai Wyndur lại giống như cô ta đang nhờ cậu giúp đỡ tìm một lý do để thoái thác trách nhiệm.

Vấn đề là, người phụ nữ không có vẻ gì cần phải quan tâm một vài rắc rối xảy ra ở công trường cả. Cô ta nhắm đến thứ khác.

– Quyển sách cũ ấy, tôi sẽ lấy. – Wyndur thẳng thắn bảo.

– Không thể!

Người phụ nữ thốt, trong giây lát đánh mất đi sự điềm tĩnh đang có của mình. Áp lực mà cô ta đang phải gánh chịu trong công việc có lẽ là không hề nhỏ.

Nghĩ đến, tới mức phải hạ độc ma năng, thứ tàn độc như vậy thì quyển sách cũ kia tất nhiên không tầm thường. Có điều, cũng không thể loại bỏ khả năng đó là phương thức làm việc vốn dĩ của người phụ nữ. Hoặc là cả hai đều đúng.

– Chuyện này đã sớm được xác định. – Wyndur hời hợt nói – Tôi chỉ đến để thông báo một tiếng. Nếu cô có gì không vừa ý thì tốt nhất nên liên hệ với kẻ mà cô nhận định là chủ của món đồ. Chỉ một mình cô không đủ khiến tôi phải để tâm.

Người phụ nữ đứng bật dậy, đưa tay về trước. Một luồng ma năng được vận chuyển có thể cảm nhận được từ cô ta, nhưng Wyndur không hề nao núng. Ở mức độ này mà muốn chạm tới cậu còn khó chứ đừng nói đến việc gây sát thương.

Có lẽ bản thân cũng cảm nhận được chênh lệch giữa hai bên, người phụ nữ chậm rãi rụt tay về, lộ vẻ lúng túng. Nếu hai bên thật sự xảy ra xô xát thì còn tốt, giờ lại trông giống như cô ta đang e sợ đối phương. Dù cho đó là sự thật.

Ở vào khoảng Thần cấp 10 đến 12, nhiều nhất chỉ có thể đạt tới Thần cấp 13. Đấy là nhận định của Wyndur về người phụ nữ đứng trước mặt mình dựa vào những gì cô ta vừa thể hiện ra. Chỉ có bấy nhiêu mà muốn đối đầu với kẻ ở Thần cấp 20 như cậu thì chẳng khác gì tự tìm đường chết cả.

Huống hồ chi, nếu muốn, Wyndur hoàn toàn có thể thực hiện Lời mệnh lên đối phương, ngay lập tức khuất phục. Dĩ nhiên khi ấy tình huống sẽ thay đổi, thành gay gắt. giờ còn chưa tới mức phải làm như vậy. Lại nói, nếu đối phương nhận được sự bảo hộ từ đối tượng có Thần cấp cao thì đấy sẽ là một hành động thiếu khôn ngoan.

Chung quy lại, Wyndur đang thiếu thông tin. Lựa chọn tốt nhất cậu có thể làm ra lúc này là khiến kẻ đứng sau chủ động tìm tới mình, rồi cả hai sẽ tiến hành trao đổi. Thay vì cứ nhằm vào một tên nhóc cứng đầu đến mức độc ma năng cũng không khiến cho chịu thỏa hiệp thì bàn điều kiện với phó đoàn trưởng quân đoàn Ungreilt nghe vẫn hứa hẹn hơn.

Cảm thấy chính mình đã truyền đạt đầy đủ chủ ý bản thân, Wyndur đứng dậy, quay người toan rời đi. Lúc này, người phụ nữ mới hoàn hồn nhận ra mình cần phải làm gì, vội bảo:

– Cậu là ai?

Wyndur cười đáp:

– Wyndur. Cái tên này đã đủ, phải không?

Dứt lời, cậu liền nhấc bước tiếng về trước, cũng không lâu sau đó thì nghe được tiếng nói với đến của người phụ nữ:



– Tôi là Jayde. Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau.

Lần theo con đường đầy bụi, Wyndur tìm trở lại căn nhà nhỏ của hai chị em tên nhóc Velt. Đứng trước nhà là dáng người nhỏ nhắn quen thuộc có vẻ đã chờ được một lúc lâu rồi.

Vừa thấy Wyndur, Velt liền chạy đến, hơi do dự rồi cũng thốt:

– Tôi sẽ đưa món đồ cho anh.

– Nên vậy.

Wyndur đáp gọn, gật nhẹ đầu tỏ ý hài lòng.

Bất ngờ thay, Velt chẳng hề chạy đi đâu mà đưa tay lấy ngay từ túi trữ vật của mình ra một vật hình chữ nhật được gói cẩn thận trong lớp vải sẫm màu. Không thường có ai dám cất giữ những vật quý giá trong túi trữ vật của mình, nhất là đối với kẻ chỉ mới Thần cấp 1 như tên nhóc.

Vật phẩm trong túi trữ vật, chẳng những phải đối diện với nguy cơ bị rơi ra ngoài khi bị sát hại, còn có thể bị người khác thông qua phương pháp đặc thù dò xét và lấy đi. Đương nhiên các phương pháp đặc thù ấy không dễ thực hiện, yêu cầu điều kiện hà khắc, còn phải trả cái giá tương xứng, nhưng cũng không hiếm được thực hiện nếu món đồ có giá trị đủ lớn. Huống hồ chi, nếu người sở hữu bị uy hiếp, rất dễ dàng trong lúc hoảng loạn mà cấp quyền cho đối phương tùy ý xử lý túi trữ vật.

Có điều, cũng không thể loại bỏ khả năng tên nhóc thừa lúc Wyndur vắng mặt đã nhanh chóng đem món đồ từ chỗ cất giấu lấy về, giờ thì đưa cho cậu. Vậy thì hợp lý hơn.

Như đoán biết được điều mà Wyndur đang thắc mắc, Velt lên tiếng giải thích:

– Món đồ có năng lực khiến nó không thể bị dò xét.

– Ừm.

Wyndur gật đầu tán thành. Đúng là cậu đã bỏ qua khả năng này, hay đúng hơn là nhất thời chưa nghĩ đến. Dù sao điểm mấu chốt vẫn là thứ đang nằm trên tay, không phải bằng cách nào cậu nhóc có thể giấu qua được kẻ đang nhòm ngó giành lấy món đồ.

– Đã xong rồi chứ?

Wyndur cất tiếng hỏi, còn chưa vội cất món đồ trên tay đi. Cậu cảm thấy tên nhóc này vẫn còn điều gì muốn nói.

Vẻ e dè, Velt đáp:


– Nghĩ kỹ lại… tôi vẫn muốn làm công cho anh.

– Không thể.

Wyndur thẳng thừng từ chối. Về phần lý do, cậu tin chắc không cần phải giải thích thêm cho Velt làm gì.

– Nhưng-

– Nếu cậu lo lắng về việc cứu chữa cho chị mình thì đây.

Wyndur chen ngang, lấy ra một viên thuốc tễ cùng một bình thuốc màu trắng phát sáng màu lam nhạt đưa cho Velt, nói tiếp:

– Nếu chị cậu sốt cao trở lại thì dùng viên thuốc. Nếu chị ấy nóng lạnh thất thường kèm theo khó thở thì dùng bình thuốc. Cứ cho uống là xong, cậu chắc không gặp khó khăn với việc đơn giản như thế, phải không?

Velt trố mắt nhìn Wyndur hồi lâu, suy nghĩ vài giây liền nhận ra có gì đó không ổn với quá trình chữa trị trước đấy. Nhưng tất nhiên là cậu ta không thể biết được cụ thể vấn đề là gì. Nếu biết thì cậu ta đã chẳng phải lẻn vào điểm trị liệu trộm thuốc rồi còn nhờ đến người khác giúp đỡ.

Dúi viên thuốc và bình thuốc vào tay Velt xong, Wyndur liền quay người rời đi. Cậu bước rất vội, không muốn để cho tên nhóc có thêm bất kì cơ hội nào tính đến chuyện làm công.

“Mới tí tuổi đầu… Hừ hừ.”

Wyndur lẩm bẩm. Cậu quả thật chẳng thể loại bỏ khỏi đầu mình cái suy nghĩ ấy. Dù sao thì cẩn thận vẫn hơn.

– Duy trì cảnh giác trong vòng ba ngày tới. Sau đó thì chuyển sang bước tiếp theo.

Wyndur cất tiếng nói với độ lớn vừa phải. Ngay bên cạnh cậu chốc liền thoảng qua một cơn gió như lời đáp lại. Mặc dù bận rộn hơn, nhưng mọi việc xem ra vẫn còn đang tiến triển rất tốt.

Về phần Lily, Wyndur coi như đã đáp ứng được ý nguyện của cô bé. Đảm bảo cứu chữa cho người thân của tên nhóc Velt rõ ràng chẳng phải điều dễ dàng gì, nhưng cậu tất nhiên sẽ không đi kể khổ với Lily. Sự tình này, cô nhóc biết càng ít càng tốt.

Quyền sách cũ thì hẳn không phải vật tầm thường, nhưng để xác định đó là gì thì cần Wyndur phải dành thêm ít công sức. Mà xét theo tình huống thì có lẽ không thể đưa cho Lily được, liên lụy quá nhiều thứ, cũng dẫn tới nhiều nguy cơ. Nếu cô bé thật sự cần, có lẽ giao cho Turan mới là quyết định thông minh hơn cả. Như thế Wyndur cũng có thể thuận tiện lập công chuộc tội một cách chính đáng.

Ma nhưng không ma,hệ thống hố cha,kích thích, kịch tính... , nhanh kẻo cua đồng lướt ngang :))