VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 722: Ma pháp nguyên bản



Trước đây tòa tháp đã từng mở ra không ít lần, nhưng sự kiện lần này hoàn toàn khác. Dễ phân biệt nhất chính là bản thân người quản lý đang hiện diện trước mặt nó. Tin chắc những người còn đang bên ngoài, hay thậm chí là các vị thần nếu biết vị đại pháp sư vẫn còn sống, giờ trở thành người quản lý thì sẽ cực kì ngạc nhiên. Tin động trời.

Còn về các quy tắc trước đây, như rằng tòa tháp Ma pháp Tối thượng được chia làm ba phần, có sự giới hạn Thần cấp, vân vân đều chẳng còn đáng tin cậy nữa. Cartien và cả thành viên đội Khiên xám, cuối cùng là lo lắng thừa.

– Có cái gì ở đây, bản thân là người quản lý ông còn không biết sao? – Turan dò hỏi – Không bằng, ông giới thiệu một chút?

Velduran nghệch mặt ra. Đây vốn nên là chuyên môn của ông ta, nhưng thân là người quản lý, trực tiếp làm giới thiệu thật sự có hơi bị xem nhẹ. Nhìn quanh, chẳng có người khác thay thế, đối phương cũng chỉ đành bất đắc dĩ đáp:

– Như cậu thấy, hiện tại tòa tháp vẫn còn đang ở giai đoạn khởi động… À phải, những sự kiện trước đó ở đây không tính vào bên trong. Dù sao thì lần này là thật sự lột xác.

Turan lắng tai nghe, tỏ vẻ hứng thú. Velduran nhập vai, tiếp tục:

– Cậu hẳn không xa lạ gì với ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn. Tòa tháp Ma pháp Tối thượng từ giờ cũng sẽ chịu sự bảo hộ tương tự, cùng với dàn nhân viên hình chiếu tài năng và bất khả xâm phạm.

– Ồ!

Turan thốt lên một tiếng. So với ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn, xem chừng đối phương cũng là rất tự tin. Mặt khác, nhắc đến dàn nhân viên, nó lại không khỏi tò mò rằng liệu ở chỗ ủy ban, họ có phải cũng đều là hình chiếu.

Thấy dáng vẻ ngạc nhiên thích thú của Turan, vị pháp sư rất là hài lòng, không nhịn được liền nói tiếp:

– Tòa tháp Ma pháp Tối thượng, chủ đề tất nhiên là ma pháp. Nội dung và dịch vụ có rất nhiều, thử thách của tòa tháp lúc trước cũng sẽ được bao gồm, và chỉ chiếm một phần nhỏ. Tòa tháp có bao nhiêu tầng, kích thước ra sao, từ bên ngoài nhìn vào chắc chắn là không thể hiện được.

Turan gật đầu xác nhận. Lúc vừa mới vào tòa tháp, nó còn chưa để ý lắm, nhưng giờ nghe thêm lời đối phương đã có thể xác định kích thước bên trong tòa tháp lớn hơn vẻ ngoài rất nhiều. Đây dường như là một loại ma pháp không gian, hoặc có lẽ đơn giản hơn là gây ảnh hưởng tinh thần và các giác quan. Khó mà nói chính xác.

– Có thử thách sẽ có phần thưởng. Trước đây chỉ là một số món bảo vật hoặc tri thức mà tôi tích lũy được, giờ sẽ có sự bao hàm đến vô hạn. Dĩ nhiên chỉ đang nói về ma pháp.

– Vô hạn?

Turan tỏ vẻ nghi hoặc. Dù chỉ là ma pháp, dám dùng “vô hạn” thì vẫn thật sự ngạo mạn.

– Chỉ cần cậu có thể nghĩ đến, chắc chắn sẽ có. Nếu chưa có, thì có thể tạo ra.


– Tạo ra?

Turan càng nghe càng thêm khó mà tin được. “Vô hạn” mà đối phương bảo hẳn là chỉ “rất nhiều, không thể nào xác định”. Dù vậy, theo lời giải thích vẫn là ngoài sức tưởng tượng.

– Đặc quyền cho cậu, tôi sẽ làm mẫu một lần.

Velduran cười nói. Lời là thế, trông ông ta có vẻ đã sớm muốn thử rồi, chỉ là không có cái cớ thích hợp, liền bắt lấy ở chỗ Turan.

– Cậu biết phép ‘Cầu lửa’ chứ? – Velduran hỏi.

– Biết. – Turan đáp ngay – Đó là một trong những ma pháp cơ bản.

– Kì thực, phép ‘Cầu lửa’ không được xem là cơ bản. Chỉ là cái phép ‘Cầu lửa’ mà cậu biết được xếp vào loại cơ bản thôi.

Turan giữ im lặng thay cho việc đưa ra yêu cầu lời giải thích. Đối phương cũng chẳng để nó chờ lâu, đưa tay về trước vẽ nên một vòng ma pháp.

Chẳng có gì bất ngờ, đó là vòng ma pháp của phép ‘Cầu lửa’ mà ai học qua ma pháp cũng nên biết được.

– Đây là phép ‘Cầu lửa’ mà những người ở đây biết.

Velduran nói, hơi ngừng lại, sau đó thì đưa tay sang bên, vẽ nên một vòng ma pháp khác trông có phần tương tự với vòng ma pháp vừa vẽ. Turan nhìn vào, nhất thời lại không hiểu được tác dụng của nó là gì.

– Đây cũng là phép ‘Cầu lửa’.

Vị pháp sư cất tiếng, xong hòng xác nhận lời nói của mình, ông ta hơi dùng lực kích phát vòng ma pháp. Lập tức một ngọn lửa từ đó bùng lên, chốc thì cuộn tròn lại thành một quả cầu lửa to chừng quả bóng đá.

So sánh và kích thước, hiệu quả phép ‘Cầu lửa’ này kém hơn hẳn phép mà Turan biết. Có điều nếu để ý đến nhiệt lượng tỏa ra cùng sức bùng nổ đang ẩn chứa, lại là vượt trội hơn vài lần. Dĩ nhiên nếu chỉ dựa vào đó để bảo rằng ma pháp này mạnh hơn thì còn chưa đủ.

– Đây là “tạo ra” mà ông nói?


Turan hỏi, không có vẻ bất ngờ, thay vào đó là có hơi thất vọng. Nó trông chờ nhiều hơn thế.

– Hàng mẫu mà thôi. – Velduran vội đáp – Nhưng nếu dùng cho ma pháp hai vòng, cậu sẽ lập tức nhận ra tiềm năng của nó là khổng lồ.

– Tôi biết. – Turan nói – Nhưng chuyện tạo ra ma pháp như ông vừa biểu diễn, vốn chẳng phải điều gì đáng để gọi là phần thưởng cả.

Tự tin như vậy, là bởi vì bản thân Turan hay bất kì vị nào có nghiên cứu sâu về ma pháp đều có thể làm được tương tự. Khác biệt lớn nhất có lẽ là yêu cầu về thời gian và công sức đặc biệt nhiều. Ma pháp tạo ra không chỉ cần thành hình, cần có sự thử nghiệm và lặp đi lặp lại, thay thế vô số lần, sau đó mới bắt đầu ứng dụng lấy số liệu, dựa vào đó cải thiện. Một đời người, nhiều lắm có thể tạo ra một nửa ma pháp, còn phải chờ đời sau vào hoàn thiện.

Turan dù chỉ mới nhìn Velduran biểu diễn một lần, nhưng có thể thấy được ma pháp vừa rồi cũng chẳng phải vừa được tạo ra, mà đã sớm được chuẩn bị như một phần thưởng.

Thứ mà Turan trông đợi, là ma pháp nguyên bản. Gần như toàn bộ ma pháp được biết đến đều không phải là ma pháp nguyên bản, mà là sinh ra dựa trên sự tồn tại của ma pháp khác. Và do đó, chúng có cùng nguồn gốc và nguyên tắc, sẽ không thể sinh ra sự khác biệt, chỉ là thay đổi phương thức diễn đạt.

Cách ma năng sinh ra cho đến giờ vẫn luôn là một điều kì bí, ma pháp nguyên bản giúp vận dụng chúng lại càng thâm sâu hơn. Ma pháp khiến ma năng tạo nên lửa, ma pháp khiến ma năng tạo nên dòng chảy, ma pháp khiến ma năng hình thành áp suất, vân vân cùng nhau kết hợp lại tạo thành phép ‘Cầu lửa’.

Ma pháp khiến ma năng tạo nên lửa, ở tầng thấp nhất đó chính là ma pháp nguyên bản. Ma pháp nguyên bản lại không chỉ giới hạn ở những thứ đơn giản, mà có thể bao hàm những điều phức tạp như ma pháp được biết đến tựa một câu chuyện thần thoại: ‘Bầu trời sao’.

Điểm đặc trưng của ma pháp nguyên bản là tính đơn nhất, tức không thể tách làm thành ma pháp nhỏ hơn nữa. Chúng tự có quy tắc của riêng mình, sẽ chỉ gây ảnh hưởng tới ma pháp sinh ra từ chúng.

Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù ma pháp nguyên bản thâm sâu, nhưng được đánh giá là không đáng để đầu tư. Số ma pháp nguyên bản được biết đến đã quá dư thừa để tạo nên những ma pháp hùng mạnh, dành tâm sức hòng tạo ra ma pháp nguyên bản là không thực tế.

Mấu chốt ở đây. Nếu có thể nhờ vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng tạo nên ma pháp nguyên bản mong muốn, sẽ là một sự giúp đỡ vô cùng lớn. Nhưng rõ ràng, Turan đã nghĩ nhiều.

Gương mặt thoáng hiện lên vẻ tham lam vừa nãy của Turan không giấu được Velduran, và vẻ thất vọng ngay sau đấy tự nhiên làm lộ phần nào ý nghĩ của nó. Vị pháp sư tặc lưỡi, bảo:

– Cậu muốn ma pháp nguyên bản?

Turan nghe vậy cũng không tiện giấu giếm, thẳng thắn:

– Ai mà không muốn chứ!

– Ma pháp nguyên bản không dễ lấy như vậy.



– Hai chữ “Tối thượng” lại có ý gì?

Turan có ý châm chọc thốt.

– Tối thượng bao hàm bên trên, hết thảy. Nguyên bản cũng nằm trong đó, nhưng để tạo ra nguyên bản thì còn cần sự phù hợp.

– Người có riêng biệt? – Turan dò hỏi.

– Không chỉ thế. – Velduran giải thích – Nguyên bản, nhất định phải có điểm khởi đầu.

– Thế nên mới cần tạo ra.

Thấy Turan dần mất kiên nhẫn, vị pháp sư lắc nhẹ đầu, không vội nói tiếp mà chờ cho cảm xúc của nó dần lắng xuống mới lên tiếng:

– Cậu có biết về ma pháp đầu tiên?

Turan hơi suy nghĩ, lòng có chút mơ hồ nói:

– Là câu chuyện, hay là về bản thân ma pháp?

– Câu chuyện đi. Bản thân ma pháp cũng tốt, nhưng kì thực không có điểm nhấn.

Câu chuyện về ma pháp đầu tiên khá là phổ biến trong giới ma pháp sư. Câu chuyện có nhiều biến dị, nhưng đều xoay quanh việc dòng chảy ma năng được tìm ra và con người hoặc các vị thần đã lợi dụng chúng như thế nào. Sau một khoảng thời gian rất lâu từ đó, ma pháp đầu tiên mới xuất hiện.

Dĩ nhiên trước đó đều có thể coi là ma pháp bởi về cơ bản đều là vận dụng ma năng. Nhưng mọi thứ cần có tính chính quy và sự công nhận. Huống hồ chi, chúng đều thất lạc, không còn ai nhớ tới.


Xuyên qua huyền huyễn thế giới, mở ra vô địch lộ