Vào Nhà Mỹ Nữ Tổng Tài

Chương 33



Em ấy định làm gì? Nằm sấp đưa mông cho mình đánh? Lăng Khiêm Hi mơ hồ, thái độ nhận lỗi cô bé này không tệ, hiện tại cô không nỡ xuống tay, bất quá không động thủ sẽ mất mặt, sau này hình tượng của mình trong lòng nàng sẽ ra sao?

"Ừ, hừ! Đưa mông cao lên." Lăng Khiêm Hi cười trộm.

"Vâng..." Hạ Quân Thần nghe lời làm theo, còn đưa tay sờ sờ lấy gối che lên đầu mình.

Lăng Khiêm Hi vỗ vỗ mấy cái trên mông Hạ Quân Thần, sau đó dừng tay, buồn cười chờ phản ứng tiếp theo của Hạ Quân Thần. Đợi thật lâu không thấy Lăng Khiêm Hi tiếp tục đánh, Hạ Quân Thần trong gối nhô đầu ra, mũi nhăn lại, bĩu môi, đáng thương nói, "Chắc chắn đã đỏ, không chừng còn có dấu tay! Khiêm Khiêm chị rất xấu, cũng không đánh nhẹ một chút." Nàng buồn bực!

"Nga? Nếu như không có dấu tay chẳng phải là em đang vu oan chị sao? Mau cởi ra xem xem." Lăng Khiêm Hi nói, liền từ phía sau ôm lấy Hạ Quân Thần muốn tháo nút quần bò của nàng, Hạ Quân Thần theo phản xạ tránh khỏi cô, sau đó nhảy xuống giường định mở cửa.

"Hạ Quân Thần, em đứng lại cho chị! Dám bước ra khỏi cửa tối nay đừng lên giường ngủ!" Khóe miệng Lăng Khiêm Hi vẽ ra một đường cong, mang theo chút tà ác, từng bước tới gần Hạ Quân Thần. Hai tay chống lên cửa, nhốt Hạ Quân Thần vào lòng, đôi mắt nóng rực nhìn thẳng nàng, cô bé ở trong khoảng không nhỏ hẹp, đứng dựa vào cửa, không có chỗ trốn tránh.

"Nhìn vào mắt chị..." Làm gì vậy? Dưa ngốc này chỉ chăm chăm nhìn xuống sàn nhà. Trong lòng Hạ Quân Thần bắt đầu phát hoảng, hai lỗ tai dần dần đỏ, chậm rãi dời tầm mắt nhìn vào mắt Lăng Khiêm Hi, con ngươi màu xanh trong veo, bên trong mang theo ôn nhu ấm áp, tình cảm như nước nhẹ lay động. Lăng Khiêm Hi lộ ra nụ cười quyến rũ, khóe miệng cong lên hoàn mỹ tựa như trăng lưỡi liềm. Tại sao lại có người cười đẹp đến vậy? Ánh mắt Hạ Quân Thần đã bị cô hấp dẫn, không cách nào dời đi. Trong lòng như bị ai đó dày vò.

(Editor: Bật mí một chút là Khiêm Khiêm mang dòng máu Trung – Pháp đó mọi người. Gái lai nha~~~ =)))

Một đôi môi mềm mại phủ lên môi Hạ Quân Thần, trong khi chiếc lưỡi đang giao chiến hơi thở trở nên nóng bỏng, Hạ Quân Thần cảm giác cả người sắp tan vào nụ hôn này, thân thể như bị hút đi khí lực, hai tay ôm lấy eo thon nhỏ của Lăng Khiêm Hi tìm chỗ dựa. Lăng Khiêm Hi rời khỏi môi Hạ Quân Thần, hơi thở nặng nề thổi vào cổ nàng, khuôn mặt cọ cọ khô nóng không chịu nổi. Cánh tay ngọc bất tri bất giác trượt vào vuốt ve eo Hạ Quân Thần, gắt gao ôm chặt nàng, gần như muốn đem thân thể nàng dung hòa vào chính mình. Cô nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai Hạ Quân Thân, kíƈɦ ŧɦíƈɦ bất ngờ này khiến Hạ Quân Thần không tự chủ khẽ rên lên tiếng, "Ưʍ..."

Một tiếng nỉ non này rơi vào tai Lăng Khiêm Hi như quả bom được kích nổ, kịch liệt hôn một đường thẳng xuống, nụ hôn rơi xuống xương quai xanh Hạ Quân Thần, nơi nào cô hôn qua đều giống như mang theo một ngọn lửa, trái tim yếu ớt của Hạ Quân Thần bị một con sư tử nhỏ đánh ngã, nàng không chịu nổi! Không quan tâm gì nữa, "làm" trước tính sau.

Hai người ôm hôn tới trên giường, Lăng Khiêm Hi áp trên người Hạ Quân Thần, một tay cởi nút áo nàng.

"Tiểu Quân. Em ở đâu?" Giọng nói Tề Vĩ không đúng lúc vang lên. Lăng Khiêm Hi rõ ràng cảm giác được người dưới thân khựng lại. Này! Nàng là đang muốn đi mở cửa cho Tề Vĩ sao? Hiện tại Lăng Khiêm Hi thật muốn ra ngoài cửa đạp chết đồ ngu ngốc ngoài kia! Dám phá hư chuyện tốt của người khác?

"Em đi mở cửa..." Hạ Quân Thần thở phì phò, ngực hơi phập phồng, giãy dụa muốn đứng dậy. Nhìn đến tay Lăng Khiêm Hi đặt trên ngực mình, làm nàng đỏ mặt, tình huống này thật xấu hổ. Con ngươi Lăng Khiêm Hi trầm xuống, đang làm một nửa phải dừng lại? Không được! Cô tiến tới gần vành tai Hạ Quân Thần thấp giọng nói, "Chị biết em muốn..." Du͙ƈ vọиɠ thiêu đốt khiến thanh âm cô trầm thấp khàn khàn, càng tăng thêm phần gợi cảm.

Hạ Quân Thần bị Lăng Khiêm Hi đè lên giường một lần nữa, cái hôn cực nóng hạ xuống vai nàng.

"Tiểu Quân em ở trong này sao?" Tề Vĩ chết tiệt bắt đầu gõ cửa phòng một lần lại một lần.

"Khiêm... Khiêm Khiêm, cửa không khóa..." Hạ Quân Thần từ dưới thân Lăng Khiêm Hi tránh đi, sửa lại quần áo, xoay người xuống giường mở cửa.

"Tề Vĩ, em ở trong này."

Tề Vĩ sửng sốt, "Tiểu Quân, mặt của em..." Ngón tay chỉ chỉ mặt Hạ Quân Thần.

"Mặt của em?" Hạ Quân Thần trở về soi gương, thở ra một hơi dài----- Môi Lăng Khiêm Hi được khắc rõ rệt trên mặt nàng!!! Hạ Quân Thần quay đầu, nhìn Lăng Khiêm Hi dựa vào đầu giường vẻ mặt không liên quan, còn quyến rũ nháy mắt với mình.

"Tiểu Vĩ anh xuống phòng khách chờ em." Hạ Quân Thần đối Tề Vĩ nói xong liền đóng cửa lại, dùng lực bấm khóa. Hạ Quân Thần vào phòng tắm rửa mặt, sao đó vươn ra ngón trỏ chỉ vào Lăng Khiêm Hi, "Lăng Khiêm Hi chị -----" Lăng Khiêm Hi khẽ cắn ngón tay nàng, buông ra liền mỉm cười, "Chị sao?"

"Lần sau chị hôn em lau hết son đi. Em khinh thường chị" Hạ Quân Thần nói xong dang tay dang chân hình chữ đại nằm trên giường.

"Vậy em định giải thích với vị hôn phu của em thế nào?" Tất nhiên Lăng Khiêm Hi thật hứng thú với chuyện này.

Hạ Quân Thần trợn mắt, "Còn có thể giải thích thế nào? Thì nói chị thử son, nên lấy mặt em làm thí nghiệm."

"Em nha!" Lăng Khiêm Hi cưng chiều nhéo nhéo khuôn mặt mềm mềm của Hạ Quân Thần, "Thật thông minh! Có thể lừa được người khác, thế nhưng không cho lừa chị, bằng không... Hừ!"

"Biết rồi! Em nào dám lừa chị?" Nàng còn sợ lại bị chỉnh đốn! Hạ Quân Thần kéo tay Lăng Khiêm Hi đặt lên bụng mình, "Em nghĩ dẫn Tiểu Vĩ đi khách sạn."

"Khách sạn?" Lăng Khiêm Hi hỏi lại, tuy rằng cô biết quả dưa ngốc Hạ Quân Thần này không có ý gì, nhưng vẫn không vui khi nghe nàng nói đưa ai ai đi khách sạn.

"Vâng, chúng ta không có dư giường cho cậu ấy ngủ, không phải gần đây có một cái khách sạn sao?" Ít nhất là vậy, không lẽ để Tề Vĩ ngủ sô pha ở phòng khách. Hơn nữa buổi sáng rời giường hai nữ nhân này có thói quen mặc đồ ngủ đi lung tung trong nhà, lại để một người con trai ngủ ở phòng khách thì ra dạng gì? Hạ Quân Thần ngồi dậy, nhìn Lăng Khiêm Hi, "Cho em mượn chút tiền."

"Yêu chị mà còn nói mượn?" Lăng Khiêm Hi không hài lòng, "Em là vợ chị, tất nhiên ăn của chị, xài của chị." Dừng chút còn nói, "Nên lấy tiền của chị đi thuê phòng cho trai."

"Đồ ngốc, nói cái gì vậy?" Hạ Quân Thần học bộ dáng của Lăng Khiêm Hi, nhẹ nhàng nhéo mũi cô. Lăng Khiêm Hi cho phép Hạ Quân Thần toàn quyền quyết định thế nhưng cũng rất hẹp hòi, đừng thấy mặt ngoài cô là một người phụ nữ trưởng thành, mỗi lần ăn dấm chua lại y như con nít.

"Được rồi, đi sớm về sớm." Lăng Khiêm Hi hạ một nụ hôn lên trán Hạ Quân Thần, xong chớp chớp mắt nói với nàng, "Vừa rồi toàn cọ trên người em, không có dấu."

=====

"Tiểu Vĩ, em dẫn anh tới khách sạn."

"A? Ách..." Tề Vĩ gãi gãi đầu, lắp bắp nói, "Chúng ta vẫn chưa kết hôn, anh, anh chưa chuẩn bị sẵn sàng... Chuyện kia... Em, bất quá, nếu em có thể, anh cũng..."

"Nghĩ gì vậy? Em nói em đưa anh đi thuê phòng, tất nhiên em về đây ngủ. Đi nhanh lên."

Hạ Quân Thần nhanh chóng xử lí tốt chuyện Tề Vĩ, thuận tiện cho tiền anh mua vé về nhà.

"Mẹ, sinh nhật con không về nhà, đã hẹn bạn bè đi chơi rồi. Không cần phiền mẹ với ba." Hạ Quân Thần vào phòng ngủ, thấy Lăng Khiêm Hi đang gọi điện thoại, không lên tiếng, từ phía sau ôm lấy cô, gác cằm lên vai Lăng Khiêm Hi. "Được rồi, cứ như vậy. Ba mẹ ngủ ngon." Lăng Khiêm Hi cúp điện thoại, quay đầu lại hôn xuống môi Hạ Quân Thần, "Ngày mai sinh nhật chị, em đi với chị."

"Nga, đi cùng nhóm người Bao Tử sao? Còn có Phạm Duẫn Hách đáng ghét kia?" Hạ Quân Thần bĩu môi, nàng không thích Phạm Duẫn Hách, luôn giành Lăng Khiêm Hi với nàng.

"Chỉ em với chị, thế giới hai người, để người khác tiến vào làm gì?" Nhớ đến chuyện vừa rồi Lăng Khiêm Hi vẫn còn tức giận.

"Vâng, em muốn tự tay nấu đồ ăn ngon cho vợ! Hắc hắc, vừa nãy chính chị nói đi cùng bạn bè, cho nên em mới cho rằng..."

"Cho rằng gì?" Lăng Khiêm Hi xoay người, lấy trán đụng trán Hạ Quân Thần, "Không nói bạn bè, chẳng lẽ muốn chị nói tổ chức sinh nhật cùng cô vợ ngốc của chị sao? Chị không hề lo lắng cho mình, chỉ sợ ba sẽ cầm dao tới đây bổ đôi em."

Hạ Quân Thần ngây ngẩn, "Thật sao?"

"Rất có khả năng, bất quá chị sẽ bảo vệ em! Ai muốn ăn hiếp em, bước qua xác chị trước đã." Lăng Khiêm Hi thẳng sống lưng, vỗ vỗ ngực, bộ dạng vô cùng nghiêm túc, "Ngay cả ba chị cũng không được!"

=====

Editor: *Chậc chậc* Ba Khiêm Khiêm biết được sẽ khó đây.