Về Chung Nhà Với Chú

Chương 67: Buổi tối cùng baba thử ở bên ngoài (cao H)



Convertor: Vespertine – Editor: An Devy

Tiếng khóc của người con gái yêu kiều, Phó Thanh Hành ôm cô, ngắm gương mặt nhỏ đỏ ửng vì tình dục, hốc mắt rưng rưng, không kiềm chế nữa động eo chuẩn bị một trận chiến mới.

Con thịt đâm tới đâm lui trong vách thịt non, quy đầu đập vào sâu miệng tử cung đầy mạnh mẽ. Nguyễn Nhuyễn run rẩy ôm chặt cổ anh, há miệng cắn lên cổ anh.

“Bảo bối nhỏ, miệng nhỏ phía dưới mút baba thật thoải mái…”

“Ưm…” Lời nói thô tục của anh kích thích tiểu huyệt kẹp chặt.

“Miệng nhỏ thật nhiều nước, ‘chơi’ một chút đã chảy ra bao nhiêu, lại rất háu ăn lúc nào cũng nuốt sạch cây gậy của baba…” Hô hấp trầm đục của người đàn ông phả vào tai cô, người con gái rên rỉ không ngừng.

“Baba… Cửa… cửa…” Vừa khóc vừa gọi anh.

“Cục cưng dâm đãng, để người khác nhìn xem, thư ký nhỏ câu dẫn sếp như thế nào… Hửm?? Không phải muốn như vậy sao…. Cô thư ký lẳng lơ của Phó tiên sinh… Dùng đại gà hung hăng quất vào miệng nhỏ dâm đãng của thư ký nhỏ.”

Đầu cô ong ong như có pháo hoa nổ, hai mắt mông lung, từ dưới khoái cảm lan ra khắp các dây thần kinh, đáp lại anh chỉ là tiếng khóc rên.

Phó Thanh Hành ôm cô đứng dậy, cô sợ hãi ôm chặt lấy anh, tiểu huyệt mút chặt côn thịt, anh giơ tay lên đánh mông cô, “Muốn bấm gãy baba sao, sau này baba lấy gì ‘yêu’ em.”

Theo động tác của người đàn ông, đồ vật dũng mãnh tiến sâu vào vùng đất màu mỡ, biến đổi góc độ chà xát hoa tâm, cô gái nhỏ chỉ có thể há miệng thở dốc.

Anh khóa trái cửa, sau đó áp cô lên trên mặt cửa lạnh lẽo, Nguyễn Nhuyễn cắn môi không cho chính mình phát ra âm thanh… Cô lắc đầu… Đừng ở đây.

Cả người cô được nâng lên cao, côn thịt thẳng đường tiến vào huyệt nhỏ, bắp chân trắng mềm như bị rút cạn mạch máu. Nguyễn Nhuyễn che miệng kìm lại tiếng ngâm nga yêu kiều, cơ thể co giật lên đến cực khoái. Phó Thanh Hành nhìn đôi mắt ngấn nước của cô gái nhỏ, chỉ muốn ‘chơi’ cô … ‘chơi’ chết cô mới thôi.

Anh ôm cô đến bàn làm việc, cuối cùng cô cũng tìm được điểm chống đỡ, chống tay lên bàn, còn tay anh nắm lấy cổ chân nhỏ nhắn của cô, nhanh chóng thúc hông chuyển động, túi tinh hoàn vỗ vào má đùi từng nhịp.

“A… Baba… chậm lại… Nhanh quá…” Cô sắp tiêu đời rồi!

“Thư ký nhỏ, tội câu dẫn baba là phải bị ‘chơi’ đến chết biết chưa…”

“Biết… Em xin lỗi… Baba…”

Mỗi lần đều là cô nhận sai trước… Cô nghĩ bản thân mình có thể chịu đựng được thêm lần nữa đi… nhưng chưa kịp thêm lần nữa cô đã đầu hàng rồi.

“Không chịu nổi sao?” Phó Thanh Hành thở hổn hển nhìn cô.

“Ưm… baba… anh bắn nhanh lên…”

“Vậy buổi tối cùng baba thử ở bên ngoài được không?”

“Ô… ô… không muốn…” Người con gái nước mắt lưng tròng nhìn anh.

Người đó đẩy nhanh tốc độ, lại đập vào tử cung, cô gái nhỏ khịt khịt mũi, bộ ngực bị bàn tay to của anh dùng sức nắm lấy, bị ‘yêu’ đến không nói được lời nào.

“Muốn… Baba…Baba…” Cây thịt áp vào thịt mềm, cảm giác ngứa ran khiến cô phải thuận theo.

Anh vẫn tiếp tục đẩy hông về phía trước, quy đầu bị miệng tử cung hút qua lại, đâm vào hoa huyệt nhỏ hẹp, Nguyễn Nhuyễn khóc nức nở.

Phó Thanh Hành bóp chặt cổ chân cô, đập côn thịt nhanh chóng và dữ dội, cuối cùng tất cả đều bắn vào tử cung của cô gái nhỏ.

“Ô…ô…” Cô khó chịu cắn cổ anh rấm rức.

Người vừa được thỏa mãn thở hổn hển, bật cười vui vẻ.

“Cô bé ngoan…” Côn thịt đã mềm xuống nhưng vẫn cố nhích vào thật sâu, cô ngâm nga ra tiếng, “Ưm…”