Phó Thanh Hành đỡ eo cô gái nhỏ và bất ngờ đứng dậy, chân cô kẹp chặt người anh, người đàn ông rên lên và đẩy đẩy hông.
“Muốn kẹp chết baba?”
Nguyễn Nhuyễn sợ hãi ôm anh, “Không phải, chờ một chút…” Phải ngược lại mới đúng, cả người cô đang bị vây hãm trong lồng ngực anh, muốn chuyển động cũng không được.
Người đàn ông giương khóe môi, ngó lơ lời nói của cô, bắt đầu hoạt động thắt lưng, cây gậy như vũ bão ra vào lỗ nhỏ, Nguyễn Nhuyễn nhỏ giọng nỉ non.
“Baba… Đừng mà, sâu quá…” Lông mu áp vào môi âm hộ, cọ đến vừa rát vừa ngứa, người con gái muốn lui người ra liền bị tay của anh giữ chặt.
Quy đầu thô to áp sát vào miệng tử cung, thịt non hai bên vách bị nghiền ép sang hai bên, cô gái nhỏ khó chịu nắm chặt cổ áo người đàn ông, nhịp thở rối loạn.
“Sâu không sướng sao, baba sẽ ‘chiều’ em hết nấc…” Phó Thanh Hành ôm cô ép vào tường, đè lên cô và bắt đầu dùng lực.
“A…a… baba chờ đã… nhanh quá…” Nguyễn Nguyễn bị đâm lên xuống lắc lư, khoái cảm mãnh liệt khiến cả người cô căng ra, tiểu huyệt điên cuồng co rút mút lấy côn thịt, bên tai cô vang lên tiếng thở hổn hển của người đàn ông.
“Bảo bối dâm đãng.” Anh phủ kín đôi môi hồng hào của cô, lưỡi anh khuấy động khoang miệng người con gái, mút lấy lưỡi thơm của cô, hạ thân nhanh chóng di chuyển.
Nguyễn Nhuyễn rên rỉ, được anh ‘yêu’ khiến cô thỏa mãn không nói lên lời, tay nhỏ nắm chặt cổ áo anh, ngâm nga từng hồi, cả người như bị rút cạn sức lực, chân mềm nhũn ra, không ôm nổi lên eo anh.
Anh đặt cô xuống, cô quỳ gối trên sàn, người đàn ông nhanh chóng cưỡi lên người cô.
“A!!!” Hoa huyệt vẫn đang trong cơn khoái cảm thì đột ngột dương vật cắm vào toàn bộ. Nguyễn Nhuyễn ngẩng đầu hét lên, quy đầu áp vào tử cung, dâm dịch ấm áp gột rửa quy đầu, hai tay người đàn ông bấu vào eo cô.
“Bảo bảo, gả cho baba, nhé?”
“A… Không được… Không muốn… Phó… Phó Thanh Hành… anh dám…” Cô gái nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, cô đây không cần.
“Vậy thì ngoan ngoãn để baba ‘chơi’…” Người đàn ông như bị điện giật, nện thật sâu vào huyệt nhỏ, côn thịt khuất dạng sau cánh cửa nhỏ, hai túi tinh hoàn vỗ ‘bạch bạch’, dâm dịch ân ái từ chỗ giao hợp nhỏ giọt trên sàn nhà. Cô gái nhỏ ngẩng đầu, tay nhỏ nắm lấy bàn tay to của anh, chống một tay xuống đất, không ngừng hét lên.
“Baba… Chậm một chút được không…A…” Va chạm mạnh bạo đẩy cô chạm đỉnh dục vọng lần nữa, mặc kệ cô khóc hét, anh tiếp tục đẩy hông, cô thở hổn hển vỗ nhẹ vào tay anh xin tha.
“Không cần… Baba… Em bỏ cuộc… Bỏ cuộc…”
Tiếng kêu của cô gái nhỏ cũng không thể ngăn được lực đẩy vừa lớn vừa dồn dập, ngược lại nó trở thành liều thuốc kích thích cám dỗ người đàn ông, Phó Thanh Hành cưỡi trên người cô, nắm lấy eo của cô, bên dưới đập vào vừa nhanh vừa mạnh, quy đầu hết lần này đến lần khác nghiền phần thịt non và tung hoành trong đó, Nguyễn Nguyễn bị ‘chơi’ đến không kìm được dòng nước mắt.
“Gả cho baba không?”
“Không!!! Không muốn!!! Không…A…” Nhịp đâm sâu khiến người cô xịu lơ, tay anh nắm chặt eo khiến cô không thể bỏ chạy, cô cũng không biết mình đã đạt cực khoái bao nhiêu lần, dù sắp bị sóng tình cuốn bay lý trí nhưng cô không muốn được cầu hôn trong hoàn cảnh này.
“Mẹ kiếp!!!” Trách không được tên Cố Quyền kia phòng không gối chiếc… Con mẹ nó, anh đúng là bị ngu rồi nên mới tin một tên đàn ông độc thân lâu mới được khai trai như vậy.
“A… A… Baba!!!” Quy đầu ép vào tử cung và nghiền nát.
Phó Thanh Hành nắm eo cô nhấn xuống, quét sạch rồi nghiền sạch hoa tâm, người con gái há miệng nhưng không nói được lời nào, người đàn ông rên lên một tiếng, hung hăng thúc sâu, tinh dịch nóng bỏng bung toản phía bên trong.