Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 3: Biến cố



Chương 3 : Biến cố

Buổi sáng ngủ dậy, đang chuẩn bị đi tập chạy Mạnh thấy số điện thoại của bố gọi đến đoán có việc xấu lên Mạnh vội nghe máy. Tiếng bố gấp gáp trong điện thoại lẫn trong tiếng xe c·ấp c·ứu.

-Mạnh ơi sáng mẹ đi chợ sớm để bán rau, không may bị va phải xe công nông ngã c·hấn t·hương sọ não. Bố đưa mẹ vào bệnh viên tỉnh nhưng họ sơ cứu rồi chuyển nên tuyến trung ương vì mẹ con bị rất nặng. Giờ xe lên Hà nội vào bệnh viện Việt Đức con lên ngay nhé.

Mạnh nghe xong chân tay muốn rụng rời, vội vàng thay quần áo chạy ngay đến bệnh viện Việt Đức, gửi xe rồi chạy ra cổng đợi. Được một lúc thì xe cứu thương biển Nam Định tới Mạnh vội chạy ra hỗ trợ y tá đưa mẹ vào phòng mổ c·ấp c·ứu. Bác sĩ tiếp nhận đưa vào hội chuẩn sau đó yêu cầu người nhà đóng tạm viện phí để mổ c·ấp c·ứu. Mạnh vội vàng chạy ra đóng viện phí chi phí tạm đóng các loại nên đến 100 triệu.

May thời gian vừa qua Mạnh tích cóp được một số tiền nên anh cũng có thể đóng được, đổi lại trước đây hồi làm bảo vệ chỉ có thể đi vay mượn mà không biết vay đâu được số tiền lớn. Sau khi đóng xong anh trở về cùng bố và em trực trước cửa phòng trực. Bố than thở thanh minh.

-Từ hồi con gửi tiền về bố đã không cho mẹ đi chợ như lời con dặn. Đợt rồi gà đẻ nhiều thừa đến trăm trứng gửi lên cho con cũng còn thừa mẹ tiếc của sáng nay ra chợ bán sớm. Ai ngờ lại bị t·ai n·ạn ra nông nỗi này

Mạnh lo lắng tâm thần bấn loạn không biết làm gì, chỉ biết ngồi của phòng mở cầu cho mọi việc tốt lành, chợt nhớ lời ông lão anh thầm khấn “ Mong trời phật phù hộ cho mẹ con, con khổ mấy cũng chịu được kể cả có cụt chân tay chỉ mong mẹ an bình “. Mấy tiếng sau phòng mổ mở ra, bác sĩ gọi người nhà lên phòng trực để trao đổi. Mạnh và bố vào phòng gặp bác sĩ mổ, bác sĩ nói

-Bà cụ đã qua nguy kịch, tuy nhiên chúng tôi mới chỉ mổ c·ấp c·ứu để bệnh nhân phục hồi một thời gian nữa chúng tôi phải mổ lại để điều chỉnh lại. Ca mổ sau sẽ phải dùng các thiết bị hiện đại và có thể phải mởi các bác sĩ nước ngoài tư vấn trực tiếp nhưng chi phí sẽ rất lớn gia đình phải chuẩn bị. Nếu không chúng tôi chỉ có thể để như tình trạng hiện nay thì 80% bệnh nhân sẽ phải sống thực vật khó hồi phục.

Mạnh hỏi bác sĩ

-Chi phí hết bao nhiêu vậy, gia đình chúng tôi sẽ cố gắng thu xếp.

Bác sĩ ái ngại nói

-Hiện có một số loại thuốc phải mua từ nước ngoài, mời giáo sư nước ngoài tư vấn online trong suốt ca mổ trước có ca tương tự chi phí khoảng 1,5 tỷ gia đình cân nhắc xem có thể thu xếp được không.

Bố Mạnh nói

-Kể cả bán nhà ra đường chúng tôi sẽ cố gắng

Bác sĩ bảo



-Vậy gia đình phải thu xếp sớm, nếu được tuần tuần nữa sẽ mổ vì để lâu sẽ có nhiều máu đọng ảnh hưởng đến não sẽ khó khăn cho việc hồi phục.

Hai bố con ra ngoài phòng, bố lo lắng nói

-Nhà mình giờ bán cũng được hơn một tỷ, nhưng bán gấp thế này sợ không được giá. Để bố về quê lo gấp vay họ hàng xem sao con và em ở đây chăm mẹ.

Mạnh suy nghĩ và trao đổi với bố.

-Con còn hơn hai trăm, đóng viện phí cho mẹ chắc còn hơn một trăm để con hỏi vay bạn bè xem sao.

Vài ngày sau bố goi điện lên giọng buồn rầu

-Tình hình căng lắm, đợt này nhà đất đóng băng bố cũng rao bán mà họ trả cao lắm có bảy trăm triệu. Mấy chỗ mình quen ai cũng khó khăn do kinh tế kém bố vay mãi cũng được có hai trăm chỗ con thì thế nào.

Mạnh cũng rầu rĩ

-Con trên này ít bạn có hỏi vay mấy bạn ở công ty cũng được có ba trăm. Giờ bán nhà xong mẹ ốm về nằm ở đâu để con xoay thêm xem sao, bố đừng bán nhà vội.

Mạnh cầm máy gọi cho mấy chỗ quen nhưng cũng chỉ hỏi vay thêm được vài chục triệu, chán nản Mạnh ngồi thừ trên ghế sopha mặt nhìn mông lung nên tường. Chợt mắt liếc thấy cuốn sách lịch sử mượn của ông lão, Mạnh đánh liều gọi cho ông lão.

-Bác ah cháu có việc cấn nhờ bác giúp đỡ.

Ông lão ôn tồn trả lời

-Việc gì vậy cháu, cứ nói xem bác có thể giúp được gì

Mạnh ái ngại

-Mẹ cháu mới bị t·ai n·ạn c·hấn t·hương sọ não, phải mổ gấp mà hiện nhà cháu ở quê chưa bán được, cháu vay mãi chưa đủ tiền. Cháu biết là bất tiện nhưng bác có thể cho cháu vay vài trăm để trả tiền cho mẹ cháu, cháu sẽ thu xếp trả bác sớm.



Ông lão hỏi lại

-Cụ thể cháu còn thiếu bao nhiêu

Mạnh ngần ngừ

-Dạ một tỷ, nhưng bác giúp cháu được bao nhiêu cũng được, cháu cũng ngại quá vì bác mới quen cháu.

Ông lão nói

-Thế này nhé, tiền bác có thể cho cháu mượn 1,2 tỷ nhưng bác có việc cần nhờ cháu. Chiều qua bác trao đổi cụ thể.

Như c·hết đ·uối vớ được cọc, chiều hôm đó Mạnh phi ngay đến nhà bác. Khi đến cửa Mạnh bấm chuông thấy ông lão ra mở cửa Mạnh nói.

-May quá có bác giúp cháu chưa biết xoay ở đâu số tiền lớn như vậy.

Ông lão ôn tồn nói.

-Vào nhà đi, bác cháu mình nói chuyện.

Khi vào đến nhà, hỏi cụ thể tình hình của mẹ ông lão nói.

-Bác có thể giúp cháu, với một điều kiện cháu làm cho bác một việc trong một năm. Công việc bác chưa thể nói cụ thể nhưng cháu phải xa nhà một năm không liên lạc được với người thân, công việc đảm bảo không phạm pháp không buôn gian bán lậu. Khi bắt đầu triển khai công việc bác sẽ đưa cháu thêm một tỷ nữa. Nếu cháu đồng ý bác chuyển tiền cho cháu ngay, sau nửa tháng mẹ cháu mổ xong thì qua bác chúng ta tiến hành luôn.

Mạnh ngần ngừ



-Một năm không liên lạc gia đình, cháu sợ gia đình lo lắng cho cháu. Bác có thể nói rõ hơn công việc không. Cháu sợ cầm tiền của bác rồi lại không đủ khả năng làm việc cho bác thì cháu cũng khó nghĩ.

Ông lão giải thích

-Đây là một nhiệm vụ khoa học mà ta chưa thể giải thích ngay được vì tính bí mật của nó. Chỉ biết cháu sẽ góp công cho nền khoa học hiện đại và cháu đủ năng lực làm việc đó nên bác mới nhờ.

Mạnh suy nghĩ “ quen biết ông ấy một thời gian cũng thấy ông ấy là người tốt chắc sẽ không làm hại mình. Mà giờ cũng chỉ có ông ấy tin tưởng cho mình vay một tỷ, thôi vì mẹ có hy sinh một năm cũng không sao”. Mạnh quyết đoán nói.

-Vâng vậy bác cho cháu vay, đợi mẹ cháu mổ xong sau 2 tuần cháu sẽ qua bác.

Ông lão bảo chờ bác một chút, cháu nhắn tin số tài khoản ngân hàng cho bác. Ông lão đi vào trong phòng một lúc sau đưa cho Mạnh một lọ thuốc trông rất lạ. Ông dặn

-Cháu về cho mẹ cháu sử dụng ngay thuốc này, thuốc này con bác gửi ở nước ngoài về rất quý và đắt tiền đừng để ai biết. Tiền cháu sẽ nhận được ngay trong tối nay cháu cứ về đi.

Mạnh vội đi vào viện, lúc anh vào viện mẹ vẫn hôn mê nên anh lấy ống tiêm bí mật tiêm thuốc vào uống truyền cho mẹ. Sau đó anh dặn em trông mẹ cẩn thận rồi về nhà. Về đến nhà mở điện thoại ra đã thấy số tiền một tỷ của ông lão để chuyển đến tài khoản, anh mở zalo nhắn tin. “ Cám ơn bác cháu đã nhận được tiền” sau đó đi ngủ. Đêm đó Mạnh ngủ rất thoải mái sau mấy ngày mất ngủ vì lo tiền cho mẹ. Sáng hôm sau Mạnh nhận được cuộc gọi của em trai

-Anh ơi, sáng nay bác sĩ khám nói mẹ đã chuyển biến tốt hơn dự kiến, có thể mai mổ sớm cho mẹ, anh và bố thu xếp để đóng tiền sớm trong hôm nay nhé.

Mạnh trả lời

-Ok để anh gọi bố lên anh lo xong tiền rồi.

Mạnh gọi điện thoại để bố lên luôn, trong buổi sáng anh đóng xong tiền viện cho mẹ và chờ bố đến. Lúc sau thì bố lên ông mừng rỡ nói

-May quá có con lo, bố mấy hôm nay mất ngủ xoay xở mãi mà không đủ.

Mạnh cười động viên

-Vâng con cũng mới lo được, bác sĩ nói mẹ đang chuyển biến tốt có thể mổ ngày mai hy vọng mẹ sẽ sớm khỏi bệnh.

Ngày hôm sau, khi ca mổ hoàn tất bác sĩ thông báo bệnh nhân tiến triển tốt mọi người chăm sóc tốt để bà mau hồi phục. Hôm sau mẹ của Mạnh tỉnh và hồi phục rất nhanh trước sự ngạc nhiên của bác sĩ. Một tuần sau mọi người đưa mẹ về quê, đích thân bác sĩ trưởng khoa khám kiểm tra trước khi xuất viện. Ông nói với gia đình.

-Trường hợp của bà rất đặc biệt, thông thường bị c·hấn t·hương não thì phải mất ít nhất một tháng bệnh nhân mới tỉnh táo và có thể nói chuyện được. Nhưng bà nhà mất có 3 ngày đã nói chuyện, chúng tôi kiếm ra thấy có một phần não bị tổn thương đang phục hồi rất nhanh. Trong đợt hội thảo tới chúng tôi sẽ thuyết trình bệnh án của bà nhà như một trường hợp đặc biệt trong y học.

Mọi người như trút được gánh nặng, đưa mẹ lên xe về quê. Nhớ lời hứa với ông lão Mạnh nói với gia đình ra nước ngoài làm việc để trả nợ nên thời gian tới sẽ khó liên lạc gia đình chơi với gia đình vài hôm anh trở lại Hà Nội. Mọi người lưu luyến đưa tiễn anh ra bến xe, không ai ngờ đó là chuyến đi định mệnh mà không biết bao giờ mọi người mới có thể gặp nhau.