Trong một lần xem phim cổ trang của Hàn Quốc Mạnh rất thích cảnh một dàn hỏa tiễn có khả năng phóng mưa tên cùng lúc, xuyên thủng nhiều loại giáp giêt toàn bộ mấy trăm samurai nên anh cũng lên mạng tìm hiểu.
.
Hwacha là sản phẩm do hai nhà phát minh Yi Do và Choi Hae-san phát triển. Họ cho rằng một hỏa tiễn rất khó đánh trúng mục tiêu do độ chính xác thấp, nhưng việc phóng hàng chục đến hàng trăm mũi tên cùng lúc sẽ bảo đảm tiêu diệt mọi thứ trong tầm ngắm. Dàn hỏa tiễn này ứng dụng thiết kế của Trung Quốc, nhưng có thể phóng đồng thời 50-100 mũi tên, vượt xa hệ thống do Trung Quốc phát triển. Hạm đội viễn chinh Triều Tiên hủy diệt hoàn toàn lực lượng c·ướp biển Nhật vào năm 1419 với sự hỗ trợ đắc lực từ hỏa tiễn hwacha, một trong những hệ thống pháo phản lực phóng loạt đầu tiên trên thế giới.
Mỗi tổ hợp hwacha được đặt trên hai bánh xe để tăng khả năng cơ động. Bệ phóng gồm hàng chục ống đặt theo hàng, bên trong chứa được mũi tên dài 1,1 m gắn ống giấy nhồi thuốc phóng ở gần đầu nhọn. Các mũi tên đều được kết nối bằng dây cháy chậm, cho phép chúng khai hỏa toàn bộ trong 2-3 giây chỉ với một lần châm lửa. Đây phải nói là hệ thống t·ên l·ửa phóng loạt đầu tiên trên thế giới.
Về lý thuyết thì anh hiểu, nhưng triển khai thì là một vấn đề lớn, những công tượng người Tống làm pháo thăng thiên rất quen thuộc, thậm chí q·uân đ·ội Tống đã sử dụng pháo thăng thiên gắn thêm mũi tên bịt sắt để làm v·ũ k·hí t·ấn c·ông. Việc gắn tên vào pháo thăng thiên và bắn thì rất dễ nhưng tính toán dây cháy chậm để cùng một lúc năm mươi mũi tên cùng bắn thì cả một vấn đề, phải tính toán độ dài ngắn các mũi tên ở vị trí khác nhau phù hợp để cùng cháy và bay đi một lúc. Thử đi thử lại hàng trăm lần, tốn không biết bao nhiêu nghìn mét dây cháy chậm.
Ngoài ra việc chế tạo bệ phóng cũng có nhiều thách thức, đầu tiên để dễ chế tạo Mạnh cùng các công tượng dùng giá gỗ lắp nhiều ống tre để lắp mũi tên chứa thuốc pháo nhưng về sau khi bắn nhiều ống tre bị đốt cháy bởi thuốc súng khi phóng nên nhanh chóng bị hỏng anh phải thay bằng ống đồng.
Đêm đã khuya Giang đang cùng tốp thợ năm người đang miệt mài ngồi làm dây cháy chậm, do thử quá nhiều nên Mạnh giao cho thợ làm ba ca cho kịp thử nghiệm. Từ lúc bị cụt ngón tay do nhận nhiệm vụ nguy hiểm là rang thuốc pháo anh được Mạnh chú ý hơn. Thân là gia nô nên anh chỉ được chủ cho ăn uống và năm cho ba bộ quần áo là quá tốt so với nơi khác. Có nơi gia nô trái ý chủ b·ị đ·ánh đến c·hết chủ nô có quan hệ nên lót với quan phủ là êm chuyện, thân phận gia nô rất thấp hèn trong thời đại này. Khi được Vương Gia ban thưởng, là gia nô nên Giang không được thưởng, nhưng Mạnh vẫn trích thưởng của anh cho Giang năm lạng bạc, Giang rất mừng. Anh dự định tích cóp số tiền để chuộc thân, Mạnh hứa nếu đợt này làm tốt anh sẽ xin Vương Gia hoặc chuộc thân cho anh nên Giang càng quyết tâm đi theo anh. Giang quay lại nhắc mọi người.
-Mọi người cố gắng lên, hôm nay có cháo gà bồi dưỡng chút cháo chín có người mang lên.
Mạnh rất chú ý đến sức khỏe người làm, nên ca đêm bao giờ cũng cho mọi người ăn bồi dưỡng lúc thì cháo gà, lúc thì cháo chim hoặc xôi … thỉnh thoảng bỏ tiền túi thưởng cho những người lao động tốt nên những người làm rất biết ơn anh. Thậm chí anh còn pha trà Ulimate để những người làm đêm uống cho tình táo lúc buổn ngủ, uống xong họ thấy tỉnh táo và sảng khoái nên gọi là thần tiên trà. Họ luôn tỏ ra chăm chỉ, làm những việc nặng nhọc không kêu ca phàn nàn. Đến lúc tản sảng thì lượng dây cháy chậm đã xong Giang cho mọi người nghỉ ngơi, còn anh thu gom lại để nộp cho người giữ kho.
Khi Mạnh châm ngòi, năm mươi quả pháo đồng loạt rít lên bay về phía đám người rơm cách đó một trăm năm mươi mét và cắm chi chít mũi tên. Anh cho lắp thêm bốn dàn nữa, thì đúng là một trận mưa tên bắn ra, anh tưởng tượng khó kẻ thù nào sống sót dưới đám mưa tên này. Anh đặt tên cho nó là hỏa tiễn rồng lửa.
Sau đó anh triển khai nỏ thần nguyên mẫu từ thời An Dương Vương. Có một lần đơn vị đóng quân ở Cổ Loa, vô tình hôm đó các kỹ sư quân sự đang thử uy lực của nỏ thần phục chế, Mạnh có chứng kiến và xem. Trong lúc giải lao anh có gặp và hỏi người đứng đầu dự án và được anh giải thích tận tình. Bí quyết chính của nỏ thần chính là ống đựng tên lắp trên thân nỏ, nó được làm bằng đồng như một dạng t·ên l·ửa mẹ con. Các mũi tên được gắn vào đó sau đó thì dây nỏ đẩy ống đồng ra đầu mũi nỏ, các mũi tên không có đuôi được gắn vào ống sẽ bay đi theo lực quán tính. Mỗi lần bắn ra hàng chục mũi tên đồng, làm quân thù kh·iếp vía.
Mạnh nắm được nguyên lý chế tạo, tuy nhiên anh muốn phát triển thêm cơ quan lắp trong ống đựng tên để tạo nên lực đẩu cho tên bắn xa hơn. Sau khi vẽ bản thiết kế anh mang ra cùng bàn với các công tượng. Chu Phàm là công tượng nhiều kinh nghiệm nhất, thậm chí đã từng làm liên hoàn nỗ của q·uân đ·ội Tống nhìn thấy cũng nhíu mày vì hai loại nỏ cách bắn khác nhau. Nỏ liên châu An Dương Vương bắn một lúc hàng chục mũi tên, còn liên nỗ của q·uân đ·ội Tống thì bắn phát một, sau khi bắn xong có cơ quan để kéo dây nỏ kết hợp với nạp thêm một mũi tên khác để bắn liên tục. Chu Phàm nói cho tôi bảy ngày tôi sẽ nghĩ cách để phát huy hết sức mạnh của nỏ ngài thiết kế. Mạnh nói luôn.
-Nếu trong vòng bảy ngày các ngươi hoàn thành việc chế tạo nỏ, ta sẽ thưởng năm mươi lạng bạc.
Các công tượng hít ngụm khí lạnh, lương của họ một tháng có năm lượng nếu ai làm được sẽ coi như được năm tháng lương. Như hít được thần dược năm người trở về ngày đêm suy nghĩ, họ muốn kết hơp nghiên cứu liên nỏ của nhà Tống vào nỏ liên châu của An Dương Vương.
Một tuần sau Chu Phàm và đám thợ đã hoàn tất chiếc nỏ, ống đựng tên làm bằng đồng bên trong có cơ quan bằng lò xo thép. Khi nạp mũi tên các lò xo bị nén lại, khi bóp cò hộp đựng tên sẽ trượt về phía đầu nỏ, một bộ phận hãm sẽ giữ hộp đựng tên đồng thời kích hoạt cho các lò xo bị nén bung ra. Lực kết hợp giữa dây nỏ và lực đẩy lò xo đẩy mũi tên ba cạnh đi xa một trăm năm mươi mét. Mạnh thầm nghĩ đúng là những công tượng có kinh nghiệm sản xuất cung nỏ thời này cũng không thể coi thường họ. Chỉ cần chỉ cho họ con đường sáng họ sẽ tự đi đến đích. Sau đó anh đề nghị mọi người chế ra loại nỏ to có thể bắn một lúc vài chục mũi tên, tuy nhiên lúc kéo nỏ phải dùng hệ thống ròng rọc để dễ kéo dây nỏ. Sau một tuần thì nỏ to cũng hoàn thành anh đặt tên là nỏ liên châu.
Lúc này cũng tròn hai tháng như lời hứa với Vương Gia. Thực ra Mạnh có thể tìm cách chế tạo v·ũ k·hí bằng nguyên liệu rẻ hơn để dễ chế tạo hàng loạt, nhưng mục đích của anh là tạo ra v·ũ k·hí để lấy lòng tin từ đó tiếp cận với giới cao cấp trong triều đình. Anh chỉ còn hơn ba tháng để rời khỏi đây nên cũng không quan tâm việc sau này sản xuất được nhiều hay không.
Nhận lời nhắn của anh, Chiêu Văn Vương đã tổ chức một buổi thử v·ũ k·hí mới tại thao trường. Khi chứng kiến sức hủy diệt của hỏa hổ, uy lực của bệ phóng loạt rồng lửa và nỏ liên châu Chiêu Văn Vương mừng lắm nói
-Để ta tâu bệ hạ đến xét duyệt cho sớm triển khai trong q·uân đ·ội.
Thấy thế Mạnh tiến tới nói nhỏ vào tai Chiêu Văn Vương, thấy ông chau mày rồi gật gù. Lúc ra về Chiêu Văn Vương nói.
-Để ta suy nghĩ kỹ đề nghị của ngươi. Ngươi cứ chuẩn bị kỹ thao trường luyện tập cho binh lính sử dụng v·ũ k·hí mới thành thạo. Ta sẽ thông báo sớm cho ngươi quyết định của ta.