Vết Máu Và Mùi Hương

Chương 31



Khi Tôn Thanh kéo Phong Bách rời đi bước chân vô cùng nhanh, leo lên xe Phong Bách liền lập tức lái trở về Tôn thị, hắn dùng tốc độ nhanh nhất để lái về Tôn thị, cũng thông báo cho Giang Hà Vũ và Tường Liên Khanh giải quyết công việc trong vài ngày vì Tôn Thanh đến kỳ phát tình

Phong Bách lái xe nhanh nhất có thể trở về Tôn thị. Vừa đến tầng hầm gửi xe, hắn định bước xuống xe mở cửa xe thì người phía bên cạnh đã kéo hắn lại, gương mặt ửng đỏ xung quanh tràn ngập pheromone nóng bỏng

Phong Bách cố gắng giữ tỉnh táo, chỗ này không thích hợp để làm, cũng không có thứ gì để ngăn cách pheromone, người khác có thể cảm nhận được mùi vị phát tình của Tôn Thanh. Phong Bách đương nhiên không dám làm liều ở nơi này, pheromone kỳ phát tình của sigma có tính kích thích vô cùng cao, nếu chẳng may ở đây có omega hay alpha khác đều sẽ bị pheromone của sigma làm cho mất kiểm soát

Nhưng Tôn Thanh bây giờ không còn bao nhiêu tỉnh táo, y ôm lấy cổ của Phong Bách mà tìm kiếm pheromone quen thuộc

“Pheromone của cậu đâu, thả nó ra một chút đi, được không”

Giọng nói vừa trầm vừa nũng của Tôn Thanh khiến cả người Phong Bách khó chịu, hắn phải giữ bình tĩnh hết mức có thể

“Lên đến nhà sẽ thả pheromone cho anh được không, ở nơi này không thích hợp”

Phong Bách cố gắng ôm lấy Tôn Thanh, dáng người của y so với hắn cũng không nhỏ, muốn ôm người lên phòng cũng chẳng dễ dàng nhất là khi Tôn Thanh bây giờ cứ lộn xộn đòi hỏi pheromone từ hắn

“Không được, mau thả chút pheromone ra đi, nếu không tôi sẽ trừ lương của cậu”

Phong Bách thật sự đau đầu, nếu biết hôm nay Tôn Thanh đến kỳ phát tình hắn sẽ ngăn y đi làm việc, để bây giờ không phải xảy ra chuyện như vậy

Mà Tôn Thanh quả thật rất khó chịu, không có pheromone của alpha khiến y chẳng dễ chịu chút nào cả



Giang Hà Vũ và Tường Liên Khanh khi nhận được tin nhắn của Phong Bách đã lập tức phong toả tầng hầm khi Phong Bách lái xe vào liền chặn các thang máy giữa các tầng để cho Phong Bách có thể đưa Tôn Thanh lên thang máy chuyên dụng lên thẳng trên nhà không để những người khác phát hiện ra

Giang Hà Vũ cũng đem tất cả công việc mà Tôn Thanh đang xem xét đi xử lí. Còn Tường Liên Khanh đích thân thay Phong Bách xem xét việc ở cảng cũng như KTV. Hai người đều chú ý giữ an toàn cũng như không để người khác phát hiện ra pheromone sigma của Tôn Thanh

Phong Bách rất vất vả mới mang được Tôn Thanh vào thang máy đi lên trên, khi vào thang máy Tôn Thanh cứ ôm lấy Phong Bách mà bảo khó chịu, bảo cậu thả pheromone ra cho mình, Phong Bách bất đắc dĩ thả ra chút pheromone để Tôn Thanh có thể an tâm

Hắn cũng nhắn cho Giang Hà Vũ biết họ đã vào thang máy, nhờ Giang Hà Vũ đến xử lí phía tầng hầm và xe, mùi của Tôn Thanh ở đó rất nồng sợ sẽ bị người khác chú ý

Giang Hà Vũ đích thân xuống tầng hầm mang xịt khử mùi để xua tan đi pheromone của Tôn Thanh sau đó đích thân lái xe mang đi rửa thật cẩn thận để không còn lại bất cứ pheromone của sigma nào trong xe cả

Phong Bách đưa Tôn Thanh lên trên nhà, Tôn Thanh so với lần phát tính trước lần này càng khó đối phó hơn, cũng may Phong Bách luôn có sự đề phòng sau khi Giang Hà Vũ nhắc nhở hắn rằng kỳ phát tình của Tôn Thanh sắp đến, hắn luôn để sẵn bao trong người, nếu không sợ rằng chuyện không mong muốn sẽ xảy ra

Vào trong nhà Phong Bách trực tiếp bị Tôn Thanh kéo đến chổ sofa mà hôn

“Ưm…Tôn tổng…anh bình tĩnh một chút”

Phong Bách bị Tôn Thanh đè hôn lấy, y bây giờ đang hành động theo bản năng chứ không còn là lí trí nữa. Rất khó cho Phong Bách trong trường hợp này. Xung quanh là pheromone mùi rượu vô cùng kích thích của Tôn Thanh. Phong Bách thừa nhận pheromone của Tôn Thanh trong kì phát tình sẽ khiến người ta xoay trong mùi vị rượu mà mất đi tỉnh táo. Cũng may Phong Bách là người tỉnh táo, tửu lượng cũng cao, không thì hắn thật sự bị pheromone mùi rượu làm cho say đến mức trực tiếp đăm vào mà không nghĩ ngợi nhiều

Quần áo của cả hai người nhanh chóng được cởi ra, trên người của Tôn Thanh bây giờ chẳng còn một chút quần áo nào cả, giày cũng bị quăng ở phía xa, mà Phong Bách ngoài trừ áo sơ mi bị cởi ra cùng với khoá kéo quần bị Tôn Thanh kéo xuống thì vẫn còn tươm tất không ít

Tôn Thanh muốn cuối người xuống ngậm lấy nhưng bị Phong Bách ngăn cản, lật người anh lại trên sofa



“Tôn tổng…chuyện này không thể…anh tỉnh táo lại sẽ hối hận. Vẫn là tôi…nên tới trước”

Phong Bách nhanh chóng xoa nắn cơ thể của Tôn Thanh, phía sau đã chảy nước dằm dề, mà một ngón tay của Phong Bách dễ dàng đẩy ra vào. Hắn cho thêm hai ngón rồi lại ba ngón ra vào vô cùng dễ dàng

Tôn Thanh thoả mãn mà rên rỉ

“A…ưm….nhanh….tay…nhanh….nhanh……một chút….ưm…ah”

Phong Bách dùng tay khuếch trương cho Tôn Thanh, miệng ngậm lấy tiểu Thanh vào trong miệng giúp Tôn Thanh thoả mãn

Hắn nhẫn nhịn rất tốt mới không nhanh chóng đâm vào bên trong. Đợi khuếch trương đã đủ, Phong Bách liền mang bao vào sau đó một phát liền đâm lút cán. Tôn Thanh bị hắn đâm đến mức mất khống chế mà bắn ra

“Ahhh….chậm…chậm…cậu………ưm”

Một phát đâm vào kích thích tế bào mẫn cảm toàn thân của Tôn Thanh, y bị hắn đâm đến bắn ra, mà Phong Bách bị Tôn Thanh siết chặt cũng chẳng dễ dàng gì, hắn bắt đầu đưa đẩy, dù sao thì chỉ mới là lần đầu tiên không có gì phải gấp gáp, kỳ phát tình sẽ diễn ra cả ngày có khi ba ngày tuỳ thuộc vào nhu cầu của sigma, hắn cũng không gấp gáp

Tôn Thanh vừa qua cao trào đầu óc vốn dĩ thanh tỉnh lại lần nữa tiếng vào nóng rực mà cầu hoan

Trong khi đó Tường Liên Khanh đích thân thay vị trí của Phong Bách để xử lí việc ở cảng biển đang xây dựng, những người thấy sự xuất hiện ở một omega ở nơi này đều vô cùng tò mò nhưng không ai dám lại gần Tường Liên Khanh vì cậu toát ra một cảm giác khiến người ta sợ hãi không thôi

Tường Liên Khanh xem xét việc xây dựng, sau khi cảm thấy ổn thoả rồi cậu mới rời đi, bây giờ cũng chả thể quay về nhà để ăn ké cơm nhà Tôn Thanh được vì Tôn Thanh trong kỳ phát tình thật sự, sự xuất hiện của một omega như cậu không những bất lợi mà sợ pheromone của Tôn Thanh khiến cậu rơi vào kỳ phát tình mất, mà Tường Liên Khanh đã rất lâu chưa đến kỳ phát tình, chuyện này cậu hiểu rõ hơn ai hết, chỉ mong Tôn Thanh sớm kết thúc kì phát tình, cậu không thể xử lí hết mọi việc mà không có quyết định từ phía Tôn Thanh được