Vị Bác Sĩ Của Đại Boss

Chương 11: Boss là đại dối trá



Nghiêm Chấn Âu vỗ vai Thần Vỹ nhoẻn môi cười "Cô gái này vạn người chưa chắc đã kiếm được. Cậu cao tay đấy!" Anh vỗ vỗ vai Thần Vỹ, hắn đáp trả lại bằng một nụ cười mãn nguyện.

Cô phủi tay quan sát nhất cử động của Thần Vỹ, rốt cuộc quá khứ của hắn đã xảy ra chuyện gì, tại sao hắn lại có đến hai nhân cách?!

"Bà cô, ngày mai lão già sẽ tổ chức một buổi yến tiệc để mừng tôi trở về. Ông trùm của các băng đảng cũng sẽ hội tụ đông đủ."

Thần Vỹ mở cánh cửa chấn song bằng sắt ngoắc tay ý bảo cô đứng dậy. Nghiêm Chấn Âu đứng cạnh đó đã bắt chiếc điện thoại lên rồi bỏ đi lên tầng trên trước.

"Bà cô sẽ cùng tôi tham dự yến tiệc đó."

"Tại sao phải là tôi? Với ngoại hình của cậu việc chọn người đi cùng không phải là vấn đề."

Không có tiếng trả lời.

Ánh đèn leo lét trong gian tối ẩm thấp thế này khiến tầm nhìn cô bị hạn chế. Cô bước gần đến Thần Vỹ, thấy hắn vẫn bất động. Trong phút chốc, cả người hắn bỗng đổ ra sau, hắn thở hổn hển bám lấy tường.

"Thần Vỹ..!"

Hắn đột nhiên nắm lấy cổ áo kéo phăng nút áo cổ, từng giọt mồ hôi chảy xuống khuôn cằm nam tính nhiễu xuống vạt áo, miệng thều thào "Nóng quá!"

"Cậu.."

"Con mẹ nó! Chơi đủ chưa tên khốn?!"

Hắn bỗng quát lên khiến cô giật nảy mình. Cô bắt đầu cảm thấy lúc này không nên đụng đến hắn, nên từng bước một cô từ tốn lùi ra sau..

"Bác sĩ Kim, cô thấy đấy." Hắn đột nhiên gọi tên cô. Đôi mắt ngập tràn những cảm xúc phức tạp nhướn lên nhìn cô đang dè dặt lùi dần ra sau.

"Người cô vừa tiếp xúc, là Triết Thần Vỹ, nhân cách trước đây của tôi." Hắn lau đi những giọt mồ hôi ngang cằm ngước nhìn cô, bộ dạng trông như vừa trải qua một trận giằng co.

"Triết..Triết Thần Vũ?!" Nghĩ đến vết thương hắn lưu lại trên cơ thể mình, cô không khỏi lạnh sống lưng. Nhưng làm sao có thể?! Thần Vỹ nào đã tiếp xúc với thuốc mê mà lại có thể hoán đổi nhân cách được!

Triết Thần Vũ rút một điếu xì gà ra châm lửa, hít một hơi thật sâu như để bù lại cho những ngày hắn không được đụng đến xì gà khi bị trói buộc bởi nhân cách Thần Vỹ.

"Thần Vỹ dẫu sao cũng chỉ là một tên nhóc. Chúng tôi vốn không xích mích, nhưng vì kế hoạch sắp tới tôi không muốn cậu ta xuất hiện."

Hắn nheo mắt nhìn cô từ đầu đến cuối khiến cô không khỏi ngượng ngùng, sau đó lại rít lấy một hơi xì gà, "Mẹ tôi không thích Thần Vỹ vì đó là nhân cách "thừa" của tôi. Còn với cô, cô có vẻ được lòng mẹ tôi."

Hắn ngày càng bước lại gần rồi cuối cùng dồn cô sát đến vách tường, "Hay cô cứ làm partner của tôi trong buổi tiệc ngày mai xem thế nào."

"Tại sao tôi phải làm thế?"

"Để tôi nhắc lại cho cô biết vị trí bây giờ của mình nhé?" Dứt lời hắn rút chiếc điện thoại ra, bấm vài con số, sau đó đưa cho cô xem, cao giọng, "Em trai cô đang học tại đại học X, là một sinh viên ưu tú với bảng thành tích đáng ngưỡng mộ; Cậu ta đang chuẩn bị hồ sơ đi du học và chỉ đang đợi cấp trên phê duyệt."

Cô bặm môi lắng nghe từng từ thoát ra từ bạc môi mỏng trước mặt, yếu điểm duy nhất của cô chính là cậu em trai kết nghĩa. Tương lai của cô bây giờ đã không còn, nên cô không muốn vì mình mà em trai lại bị tuyệt đường sống dù không liên quan.

"Chỉ cần tôi bấm gọi con số này, con đường sự nghiệp của em trai cô coi như chấm dứt. Và tiếp đến sẽ là con đường sống của cậu ta." Hắn lạnh lùng buông lời nói chắc nịch, như thể mạng sống con người không là gì trong mắt hắn.

Cô bấu chặt vạt áo để trút cơn uất giận, miễn cưỡng mở lời "Được, tôi sẽ làm partner của anh."

Dứt lời, cô chợt nhớ đến Thần Vỹ, cậu nhóc 18 tuổi đó. Triết Thần Vũ đã làm gì cậu?!

"Đừng lo cho Thần Vỹ, hắn vẫn ổn. Như đã nói, chúng tôi đã có thoả thuận." Trước khi bước đến cầu thang dẫn lên tầng trên, hắn bỗng quay đầu lại nói với cô, "Thuốc mê có ảnh hưởng đến việc hoán đổi nhân cách chỉ là thông tin giả để đánh lừa mấy tên tay sai của phe đối lập có mặt ở quán rượu lúc đó." Nhìn thấy nét mặt sửng sốt của cô, hắn cười khẩy, "Đó chỉ là thông tin giả. Tôi nghĩ cô có quyền được đính chính lại."

Nghiêm Chấn Âu đang dựa tường thưởng thức điếu thuốc Hoa hồng thì bắt gặp Triết Thần Vũ bước lên, anh ngạc nhiên khi thấy nét mặt lãnh khốc ngàn năm như một của hắn bỗng ửng một chút vẻ tươi tắn lạ thường.

"Chuyện gì vậy?" Anh lãnh đạm buông câu hỏi, tay vẫn giữ lấy điếu thuốc đưa ngang miệng, anh nghĩ rằng tâm trạng khác thường này của hắn có lẽ do tác dụng phụ việc chuyển đổi nhân cách.

Chưa kịp nghe câu trả lời từ Triết Thần Vũ anh đã nghe từ dưới tầng hầm vọng lên tiếng ai đó đang trút cơn giận xối xả lên các chấn song. Âm thanh dội vang lên cả mặt đất khiến các tay vệ sĩ cũng bị giật mình mà quay đầu lại e ngại nhìn.

"May mà cô ấy chưa thiến cậu." Anh dí đầu thuốc vào tường gạch lạnh lẽo đoạn cất bước đến chiếc Jaguar bạc, mở cửa ngồi vào vị trí tài xế.

Hắn bật cười ngồi xuống ghế sau, đôi mày khẽ chau lại như đang suy tính điều gì thú vị, " Thế thì tôi phải ăn sạch cô ấy trước khi cô ấy thiến được tôi."