Vì sao trong tên của mỗi nữ quỷ đều có Tony... Mặc dù Lệ Nam khổ học ba năm, không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ muốn thi đỗ đại học cũng biết "thầy Tony" là cách gọi của thợ cắt tóc.
Ngôn Hành Yến nheo mắt lại phán đoán trong ba giây, "Trương Tony." Cuối cùng Ngôn Hành Thiện vạch cánh tay nữ quỷ chỗ mình ra: "Lý Tony."
"Trương Lý Lưu Vương, bộ tứ Tony à?" Lệ Nam chịu đựng cảm giác kinh khủng tiếp tục quan sát đốt ngón tay của nữ quỷ trong gương, chúng mặc đồ gợi cảm xinh đẹp nhưng gầy trơ xương, nhìn thế nào cũng thấy quần áo chúng mặc như đeo lên khung xương, chỉ thấy kinh dị chứ không hề đẹp đẽ.
Ngay cả Ngôn Hành Yến trước đây vì thiếu một phách mới gầy gò còn đẹp hơn chúng nhiều, nghĩ tới đây Lệ Nam nhịn không được quay đầu liếc nhìn Ngôn Hành Yến. Vì mình trời xui đất khiến Ngôn quỷ sư tìm cho y một quỷ phách, quỷ phách sau khi được bồi dưỡng dần trở thành phách của người, Ngôn Hành Yến và hắn dùng chung một phách, chưa đầy nửa năm đã béo lên không ít, cộng thêm vẻ ngoài ban đầu của y cũng đẹp nên hiện tại nhìn từ góc độ nào cũng thấy đẹp vô cùng.
Suy nghĩ đột ngột dừng lại khi Lệ Nam đối diện mới con mắt quỷ đỏ thẫm, một giây sau Ngôn Hành Yến có hơi bối rối dời ánh mắt đi để lại Lệ Nam đầu óc trống rỗng, qua một lúc lâu sau khi trố mắt trong đầu hắn hiện lên một suy nghĩ ngớ ngẩn: Lẽ nào lúc nãy y đang nhìn mình?
"..." Không được, sao tự nhiên lại gay lọ vậy? Lệ Nam chợt lắc đầu, bỏ ngay cái suy nghĩ gay lọ kia ra khỏi đầu.
"Mấy người nói..." Đào Tuyền quay người lại lên tiếng, "Có khi nào chờ bốn Tony biến mất trên gương sẽ xuất hiện đề bài: Xin hỏi Lý Tony thích nhất màu gì?"
"Ông nghĩ mình là ngôi sao chương trình truyền hình thực tế à?" Ngôn Hành Thiện cười ha ha, "Thua còn bị phạt đánh vào tay."
Ngôn Hành Yến cải chính nói: "Không phải bị phạt trồng cây chuối ngậm nước đen trong miệng à?"
"Ê..." Lệ Nam lập tức lộ ra vẻ mặt không đành lòng như thể người bị phạt chính là mình. Đào Tuyền tin tưởng không hề nghi ngờ phán đoán của mình, hai mắt nhìn chằm chằm vào con Lưu Tony, thề phải nhớ kỹ nó có bao nhiêu sợi tóc.
Quai hàm của Vương Tony trước mặt Lệ Nam dài hơn hẳn người thường như dùng dao cắt khớp xương trên hai má xuống rồi lại ghép vào với nhau, hắn nhìn lên nhìn xuống một hồi thực sự cảm thấy buồn nôn, cuối cùng nhịn không được nhắm mắt quay người sang chỗ khác.
Vừa quay người hắn may mắn được thấy cảnh Ngôn Hành Yến mài dao soàn soạt đâm kiếm vào trong cái gương, Lệ Nam vội vã lớn tiếng ngăn cản y: "Ngôn Hành Yến, đừng lộn xộn, thời gian nước đen yên ổn đồng thời với lúc quỷ xuất hiện trong gương, Lỡ đâu cậu phá gương nước đen sẽ đang lên tận ghế cắn nuốt cậu."
"Vậy làm sao bây giờ? Ngoại trừ đánh vỡ cái gương từ bên ngoài tôi không nhìn ra có thể làm gì khác... Cũng không thể vỗ tay cho màn biểu diễn vũ đạo đặc sắc này à?" Ngôn Hành Yến vẻ mặt không tình nguyện nhưng trên tay đã nhanh nhẹn cất kiếm trúc đu, Lệ Nam mím môi, cung cấp một suy nghĩ lạ đời: "Triệu Tiền Tôn Lý, Chu Ngô Trịnh Vương, Phùng Trần Chử Vệ, Tương Thẩm Hàn Dương, Chu Tần Vưu Hứa, Hà Lữ Thi Trương. Theo Bách Gia Tính(1)... Lý đầu tiên, tức là anh họ đi trước... Khụ, thử trước."
"**!" Ngôn Hành Thiện bi phẫn chửi bới, "Dựa vào đâu tao phải lên trước? Tao không muốn phải rúc đầu vào nước đen đâu, không phải Yến Yến đã sớm không nhịn được con nữ quỷ gớm giếc kia à, Yến Yến trước đi!"
Ngôn Hành Yến đâu có ngu, y vô cảm nói: "Thế này đi, giơ tay biểu quyết, thiểu số phải theo đa số!" Lời còn chưa dứt y và Lệ Nam đã nhao nhao giơ tay lên, Ngôn Hành Thiện thấy mình không đấu lại hai con hàng dùng chung một phách này nhanh chóng nhìn lão Đào nhà mình cầu xin giúp đỡ.
"Ồ, đọc thuộc Bách Gia Tính luôn, vừa nhìn đã biết là phần tử trí thức cao cấp có ăn có học." Không ngờ trọng điểm chú ý của lão Đào lại sai lệch như vậy, anh ta không thèm quan tâm Ngôn Hành Thiện đang lý sự nói với Lệ Nam: "Nếu cậu có thể đọc đến họ Lưu anh mới thật sự phục cậu."
"Lưu đứng thứ 192, Tổ Võ Phù Lưu, Cảnh Chiêm Thúc Long." Lệ Nam thể hiện tố chất của một thí sinh đại học trên thông thiên văn dưới tường địa lý, lúc này Đào Tuyền giơ tay lên, "Tống tiễn Ngôn Hành Thiện vô dụng nhất đi!"
Ngôn Hành Thiện: "..."
Anh họ tức giận nhận lấy sáo trúc Ngôn Hành Yến ném tới hung tợn đâm vào mặt kiếng. Tiếng thủy tinh vỡ trong dự đoán không xuất hiện, cái gương bỗng nhiên trở nên vô cùng co dãn lõm xuống khi mũi kiếm chọc vào, thay vào đó tiếng lục ục như bong bóng vỡ vang lên, mặt gương mềm dẻo bỗng nhiên sụp đổ, Ngôn Hành Thiện mới vừa cảm thấy không đúng nhíu chặt lông mày bỗng nhiên bị nước đen tạt đầy mặt.
Nước đen dinh dính chảy như mủ cao sau dính chặt tứ chi của anh họ vào gương, không thể động đậy. Càng bi thảm hơn là cái đầu đỏ cùng nửa bên mặt của anh bị dính chặt vào mặt nước, chỉ còn bên mắt trái lộ ra bên ngoài có thể miễn cưỡng chuyển động, hiện trường ngã xe vô cùng thảm khiến người ta hít thở không thông.
"Tất cả đều là giả." Giọng Ngôn Hành Yến khó được lúc vững vàng, y đứng trên ghế nỗ lực giải cứu Ngôn Hành Thiện, "Anh, nhớ kỹ đây là giả, chưa có chuyện gì xảy ra hết, chỉ là cảm quan của anh đang bị cảnh trong mơ lừa gạt mà thôi."
Tròng mắt Ngôn Hành Thiện điên cuồng xoay chuyển, Đào Tuyền phiên dịch: "Nói thì dễ, làm mới khó."
"... Vậy kệ anh ta, cứ để bị nhốt thế đi!" Ngôn Hành Yến dời mắt khỏi Ngôn Hành Thiện cách đó không xa nhìn Lệ Nam đang rơi vào trầm tư, "Lệ Nam, có lẽ trình tự theo Họ Bác Gia là sai. Hoặc vốn dĩ không nên phá hỏng cái gương."
"Hay là đứng trên ghế bắt chước hành động của nữ quỷ?" Đào Tuyền nhìn bên ngoài thì thông minh nhạy bén nhưng tính cách lại khác xa vẻ bề ngoài, lúc quan trọng vẫn lắm mồm, "Cửa hiệu cắt tóc, nữ quỷ nhảy múa, ừm... Mọi người có biết nhiều khu đèn đỏ đều nguy trang thành tiệm cắt tóc để kinh doanh mua bán xác thịt không, có phải đây là tin tức dã quỷ muốn ám chỉ? Nguyên nhân hắn đi tới tận tỉnh S... thực ra là bị bán vào tiệm cắt tóc làm trai bao!"
Ngôn Hành Yến ghét bỏ bĩu môi, "Không ngờ anh lại thành thạo như thế, hồi trước có kinh nghiệm lắm à?... Nhưng lẽ nào anh chưa thấy hình dáng béo tròn của dã quỷ ư, không lẽ nhiện tại trai bao đang mốt loại này?"
"Chú nói béo tròn... cũng không khá hơn đâu. Như anh mà là quỷ thì hiện tại sẽ dùng nước đen dìm chết chú mày."
Lệ Nam: "Khụ."
"Có chết đuối cũng là anh chết trước."
Lệ Nam: "Khụ khụ!"
"Đến đây, mày có giỏi thì đếm ngược ba hai một chúng ta cùng nhau nhảy, xem đứa nào chết trước."
Hai thanh niên một 20 một 17 phun vào mặt nhau như không có khoảng cách thế hệ mặc cho Lệ Nam khụ tới ná thở, rơi vào đường cùng Lệ Nam chỉ đành lớn tiếng ngắt lời: "Mọi người đã từng nghe một bài hát, ca từ là..."
Có vẻ là tự thấy xấu hổ, Lệ Nam không hát ra miệng mà chỉ đọc lại lời: "Bố em toàn nói anh vô dụng, nên anh theo Vương sư phụ học gội cắt sấy, rồi ông ấy sẽ không còn chia cắt đôi ta."(2)
"..." "..."
Ca từ vừa cất lên ở đây liền chìm trong yên lặng, thời gian lặng yên trôi qua, vệt đỏ ửng dần lan rộng trên má Lệ Nam, cuối cùng hắn nhịn không được cắn răng hỏi: "Chưa nghe bao giờ à?"
Ngôn Hành Thiện liều mạng chớp mắt không biết đang muốn biểu đạt cái gì, đáng tiếc ba người còn lại không rảnh để ý đến anh họ.
"Hí hí." Không biết là ai lén cười trộm, lúc Lệ Nam thẹn quá thành giận ngẩng đầu lên chỉ thấy hai khuôn mặt nghiêm túc, Ngôn Hành Yến mặt không đổi sắc gật đầu: "Nghe rồi, cậu cảm thấy liên quan đến smart(3) và gội cắt sấy?"
Đào Tuyền cũng nghiêm túc gật đầu, "Rất có thể, kiểu tóc của chúng ta bây giờ chẳng khác gì bốn thằng smart."
"Em nhớ... Đoạn lời phía sau còn có uống Coca, Fanta còn có Vương Lão Cát(4). Anh nhìn thứ chất lỏng màu đen dưới chân chúng ta xem, có giống đồ uống có ga không?"
Đào Tuyền quá phục khả năng liên tưởng của Lệ Nam luôn, "Cậu đây là gắng sức gom góp à?" Khóe mắt anh ta thoáng nhìn Ngôn Hành Thiện lại lần nữa chớp mắt như điên, từ tần suất Đào Tuyền có thể phân tích ra: "Có vẻ Cơ Đức đồng quan điểm với cậu."
"Chắc vừa nãy anh ấy không may nuốt nước đen, nhận ra vị ngọt." Lệ Nam ngồi xổm xuống, ngón tay duỗi ra lại rụt về, không dám quyết tâm thử một lần, "Bài hát này có một nhân vật mấu chốt: Vương sư phụ, nên em đoán đúng ra phải là cái gương Vương Tony ở chỗ em."
Vừa dứt lời như để chứng thực suy đoán của Lệ Nam là chính xác, nữ quỷ trong gương phát sinh biến hóa, chúng không đứng trên mặt đất giương nanh múa vuốt nữa mà đổi thành...
Vẻ mặt Lệ Nam trong nháy mắt chuyển từ vui mừng khôn xiết sang không nói nên lời, Ngôn Hành Yến nhíu chặt lông mày nói lên tiếng lòng của hắn: "Trong đầu con dã quỷ này chứa cái gì vậy?" Đào Tuyền lại than thở bằng giọng nói vô cùng kính nể: "Không hổ là mộng quỷ, tất cả nội dung đều hỗn loạn phi logic. Mở rộng tầm mắt...
Để anh thử đoán xem nó muốn nói cho chúng ta biết cái gì... Ừm, tôi theo Vương sư phụ học uốn tóc, sau đó Vương sư phụ nhảy nhót trên mộ tôi?"
Ngôn Hành Yến thật sự không nhịn nổi nữa: "Mộ anh dài thế à?"
"Không phải Lệ Nam nói phải học liên tưởng à?"
Lệ Nam ngồi xổm trên ghế xem văn nghệ nhanh chóng thanh minh cho mình: "Em không phải, em không có, đừng nói lung tung."
Đào Tuyền há miệng vừa định nói khóe mắt bỗng thấy gì đó, đầu lưỡi vừa chuyển vội la lên: "Đừng suy đoán vớ vẩn nữa, anh Thiện sắp toi rồi, mắt trắng dã rồi!"
Lệ Nam chăm chú quan sát cái bàn đá tròn vừa xuất hiện, sau khi bên tai an tĩnh suy tư của hắn càng thêm rõ ràng.
"Mang tiền không? Nhân dân tệ hoặc tiền chôn theo người chết cũng được." Hắn đột nhiên hỏi, hai người khác nhao nhao nghi ngờ hử một tiếng, Đào Tuyền hỏi: "Sao lại nói thế?"
Ngôn Hành Yến không hỏi nhiều trực tiếp móc ví tờ một trăm gấp hình con hạc, một tay kết ấn để con học chậm rãi vỗ cánh bay về phía Lệ Nam.
"Lẽ nào anh không nhìn ra cái vòng tròn này chính là cối xay?" Lệ Nam chỉ vào gương, "Quỷ, xay, có câu tục ngữ là..."
"Có tiền có thể sai khiến ma quỷ." Ngôn Hành Yến tiếp lời của hắn, Lệ Nam nhìn vào mắt y, hai người nhìn nhau cười, trong nháy mắt Đào Tuyền bỗng nhiên cảm thấy mình có chút thừa thãi, anh ta không nên ở trên ghế, lẽ ra phải cùng nhau bị dìm vào nước đen với Ngôn Hành Thiện.
Tiền giấy càng lúc càng tới gần động tác vặn vẹo của nữ quỷ càng lúc càng nhanh hơn, khi Lệ Nam dán tờ tiền lên mặt gương nữ quỷ Vương Tony nhảy xuống khỏi cối đá, cánh tay ba khúc ôm lấy cối xay gắng gượng nâng cối lên, sau đó hung tợn đập vào mặt gương.
Lệ Nam vô ý thức nhích sang bên trốn, đúng lúc trốn vào một vòng tay ấm áp, hắn giương mắt nhìn, màu sắc sặc sỡ của cảnh trong mộng đã biến mất, ánh mặt trời lộng lẫy xua tan tất cả tối tăm, hẵn vẫn đang ở trong xe của anh họ Ngôn Hành Thiện, dưới thân còn đang đè lên một người.
Ngôn Hành Yến cũng mở mắt ngay lúc này, cái chụp mắt vẫn che khuất con mắt nhân loại, mắt quỷ màu máu đầy sương mù nhìn người trong lòng. Lệ Nam cảm thấy đôi tay đang ôm lấy mình siết chặt nhưng một giây tiếp theo bỗng nhiên buông ra, Ngôn Hành Yến hoàn toàn mở mắt, trong con ngươi chỉ có thanh tỉnh.
***
(1)Bách Gia Tính (chữ Hán: 百家姓, nghĩa là họ của trăm nhà): là một văn bản ghi lại các họ phổ biến của người Trung Quốc. Văn bản này được soạn vào đầu thời Tống. Ban đầu danh sách có 411 họ, sau đó tăng lên 504 họ, gồm 444 họ đơn (chỉ gồm một chữ, ví dụ Triệu, Hồ,...) và 60 họ kép (gồm hai chữ, ví dụ Tư Mã, Gia Cát,...). Hiện nay có khoảng 800 họ phát sinh từ văn bản gốc này. Đây là thể thơ vần 8 chữ. Thứ tự không xếp theo sự phổ biến của từng họ, mà theo như học giả đời Tống Vương Minh Thanh (王明清), các họ đầu tiên được nói tới trong danh sách là họ của các gia tộc quan trọng của triều đình phong kiến lúc đó, trước hết là Triệu (趙) - họ của các hoàng đế nhà Tống, sau đó là Tiền (錢) - họ của các vua nước Ngô Việt, Tôn (孫) - họ của chính phi Ngô Việt vương và Lý (李) - họ của các vua nước Nam Đường. Bốn họ tiếp theo sau đó - Chu (周), Ngô (吳), Trịnh (鄭), Vương (王) - là họ bốn người vợ khác của Tiền Thục, vua Ngô Việt cuối cùng. Toàn bộ văn bản được xếp vần điệu và có thể đọc lên như một bài thơ 4 chữ một câu, vì vậy đôi khi trẻ em Trung Quốc sử dụng tác phẩm này để học vỡ lòng bên cạnh cuốn Tam tự kinh.
(2) Đoạn lời bài hát: Đây là bài Ring Ding Dong (Shinee) chế do Ngũ Sắc Nam Thạch Diệp (五色石南叶) thể hiện, bài chế này có tên "Cắt gội sấy".
Lời dịch:
baby
my lady
Baby
Mẹ em toàn nói anh quê mùa
Anh liền tìm tới Vương sư phụ đầu thôn uốn tóc
Rồi bà ấy sẽ không chia cắt chúng ta nữa
My lady
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy
Butterfly Cùng anh hát nào
Em yêu cứ chầm chậm bay
Em yêu em cùng anh bay
Em yêu
Anh yêu em~
Yêu em~
Như chú chuột yêu gạo
Hán tử sáo mã cậu là bad boy
Khoan thai hát bài Phong tục dân tộc tuyệt đẹp nhất
Tôi không kìm được mà muốn giẫm, không nhịn được mà muốn hái
Lòng em
Quá mềm yếu~
Quá mềm yếu~
Tình yêu không phải muốn mua là có thể bán
Một tôi cuối cùng biết được sự thật, nước mắt không khỏi rơi xuống
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy (Nước ngoài cũng hot đến thế)
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy (Mẹ em có thích không)
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy (Bố em sẽ vui chứ)
Sờ mát tờ sờ mát tờ
Gội cắt sấy gội cắt sấy sấy sấy
(3) Smart: 杀马特 - Smart – Theo Baidu: Là một trào lưu của giới trẻ bắt đầu từ năm 2008, bị ảnh hưởng bởi phong cách Rock n' Roll từ Mỹ và Nhật, mặc dù người mặc thì tự xưng là "thông minh, đẳng cấp", nhưng lại bị dân mạng coi là đám "não tàn" đú đởn.
(4) Vương Lão Cát (王老吉凉茶): Wong Lo Kat hay Wanglaoji trong tiếng Quan Thoại bính âm, là một loại trà thảo mộc của Trung Quốc, và là một trong những thức uống trà phổ biến nhất ở Trung Quốc ngày nay. Nó được bán dưới nhiều hình thức và các loại hộp hoặc hộp các tông khác nhau.