Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát

Chương 2: Không Một Ai Tin Tôi Cả



Sáng hôm sau cô đi đến Hàn gia để đưa tiễn cô bạn mình lần cuối nhưng lại bị đám vệ sĩ của anh đuổi ra ngoài không cho vào trong. Từ phía trong nhà anh thấy Gia Hân thì tức giận hơn nên anh liền đi ra cho cô mấy bạt tay cho hả giận

" Chát ,chát "

" Cô vừa lòng chưa bây giờ em tôi nó đã chết rồi mà là chết không nhắm mất đấy .Tại sao cô lại ác độc như vậy chứ em gái tôi nó luôn coi cô là chị em tốt trong nhà mà ..."

" Không,em không có đẩy Uyển Linh mà anh tin em lần này được không "

Gia Hân quỳ xuống chân anh mà cầu xin , nước mắt thì không ngừng rơi xuống.

" Anh tin em được không ngày hôm qua em thấy bạn gái anh quan hệ cùng với người khác cho nên bọn em muốn nói cho anh biết thôi nhưng không giờ lại bị Hà Thanh đẩy xuống dưới lầu "

Lúc này thấy Gia Hân nói lên toàn bộ sự thật thì cô ta mới bắt đầu diễn tiếp vỡ tuồng của mình

" Anh đừng tin lời của cô ấy nói bởi vì Gia Hân thích anh cho nên mới vu khống em mà thôi.Chúng ta đã yêu nhau lâu như vậy rồi em làm sau dám cắm sừng anh được chứ với lại ngày hôm qua anh chính mắt thấy Gia Hân ngồi kế bên vũng máu của em gái anh mà "

" Bách Quân,Bách Quân việc em yêu anh là thật nhưng em sẽ không bao giờ làm hại bạn của mình đâu ,xin anh hãy tin em lần này được không.Tình yêu em dành cho anh là thật và những gì em nói ra cũng là thật đấy ..."

" Hức ,hức "

" Đoàn Gia Hân cho dù cô có chết thì tôi cũng không tin cô đâu đợi tôi lo đám tang cho em gái mình xong thì tôi sẽ xử lý cả nhà của cô luôn "



Bách Quân nói xong liền nắm tay Hà Thanh đi vào trong nhà mặc cho cô quỳ ở giữa sân trống thời tiết nắng gắt như thế này .Thời gian cứ thể trôi qua cô đã quỳ ở đó cho đến tối ,mưa cũng bắt đầu rơi xuống dường như ông trời cũng không tin tưởng cô thì phải cơn mưa ngày một lớn hơn nhưng ý chí vẫn không dừng lại mà vẫn quỳ ở đó .Cho đến 9 giờ tối thì cũng bị đám vệ sĩ lôi ra khỏi nhà .

Gia Hân cô bây giờ chỉ biết gào khóc mà thôi trái tim cô cũng vỡ vụn theo từng mãnh luôn rồi .Cô nói là cô không có làm mà nhưng anh ấy vẫn không tin tưởng cô nữa rồi .

Hà Thanh đứng ở trên lầu nhìn xuống thấy cô bị hành hạ như vậy khiến cho cô ta rất là hả dạ rồi gọi điện cho Lý Duy đến nhà hàng tiêu hủy chứng cứ cho chắc ăn chứ lỡ mà Bách Quân tìm được thì người quỳ ở dưới sân chính là cô chứ không phải là Gia Hân .

Trong đêm tối cô đi lang thang trên con đường vắng vẻ rồi ngã quỵ xuống đất .Trong vô thức cô nghĩ mình đã chết rồi nếu cô chết chắc anh ấy sẽ không oán hận mình nữa . Nhưng ông trời vẫn không cho cô tội nguyện như những gì mà cô ước mong .

Sáng hôm sau cô tỉnh dậy thấy mình đang nằm ở trong bệnh viện trên tay được ghim kim tiêm .

" Tại sao mình lại ở đây chứ ,là ai đưa mình vào đây "

Lập tức trong đầu cô có hàng ngàn câu hỏi tại sao và vì sao ở đây .Bởi vì ngày thường trong mắt của ngươi ta cô chỉ là một cái gai trong mắt mà thôi nếu có gặp thì cũng muốn tráng xa ra 5 mét .

" Cô đừng nghĩ gì nữa hãy nằm ở đây mà tịnh dưỡng đi sức khỏe của cô đang bị suy nhược đấy "

Trịnh Dương Tuấn dựa người vào bức tường rồi nói chuyện với cô .Từ khi Uyển Linh mất thì anh ta cũng không có thiện cảm gì với cô nhưng dù gì thì lương tâm của bác sĩ cũng không cho phép anh làm điều đó với bệnh nhân của mình .Người đàn ông này còn là bạn thân của Hàn Bách Quân quen nhau cũng trên 10 năm rồi cho nên cũng được gọi là anh em trong nhà cho nên em gái của Bách Quân cũng là em gái của anh cho nên Dương Tuấn cũng đau lòng không kém ...

" Anh Dương Tuấn anh tin em được không, em không có hại Uyển Linh đâu "



" Hức ,hức ,""

" Em không có hại cô ấy đâu , anh tin em được không"

" Hức ,hức "

" Đoàn Gia Hân chứng cứ rành rành ở đó rồi cô lúc nào cũng đi chung với cô ấy với lại khi cô ấy nằm trên vũng máu thì cô cũng có mặt ở đó mà vậy nên tôi không thể tin cô được "

" Còn nữa tôi biết cô rất thích Hàn Bách Quân nhưng em gái của cậu ấy luôn xem cô là chị em tốt vậy mà cô nỡ lòng nào hại Uyển Linh.."

" Không, em không có ,em không có đẩy cô ấy mà "

" Hức ,hức "

Sau khi nói xong thì Dương Tuấn đi ra ngoài bỏ mặc cô la hét ở trong phòng bệnh như một kẻ điên vậy.

" Uyển Linh mình đâu có làm hại cậu đâu tại sao bọn họ ai cũng không tin mình "

" Hức ,hức "

Gia Hân ngồi dựa vào đầu giường rồi khóc nấc lên không ngừng, hai tay hai chân thì run lẩy bẩy không những.Dường như cô đã trải qua một cú sốc quá lớn cho nên mới có chút hoảng loạn và không làm chủ được bản thân ,miệng thì không ngừng gọi tên cô bạn quá cố của mình , nước mắt cũng từ đó mà rơi xuống ướt đẫm cả gương mặt vốn dĩ rất xinh đẹp nhưng hiện tại cô chẳng khác gì là một đứa ăn xin ở ngoài chợ .