Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát

Chương 80: Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau



Khi mà Bách Quân đi được một chút thì cô cũng đã tỉnh dậy ,hai mắt cô quay sang chỗ bên cạnh thì không thấy anh đâu nhưng hơi ấm vẫn còn đó .Vậy chứng tỏ một điều là anh ấy cũng mới thức mà thôi .

Gia Hân rời giường rồi đi vào trong nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt ,lúc này khi cô nhìn vào gương thì mới biết được là nhan sắc đang bị tàn phai ,mắt thì thâm quần và môi khô .Chết rồi,lỡ một hồi anh ấy mà thấy bộ dạng này của mình thì sẽ chê cười mình cho mà xem .

" Không ... không được .. mình phải làm cái gì đó mới được..

20 phút sau ,sau khi thay quần áo xong thì cô cũng cầm lấy điện thoại và túi xách của mình rồi đi ra ngoài .

Đường ở đây cô không rành cho lắm nên cô cũng đành phải đi bắt taxi đi cho chắc ăn .

" Cô gái cô muốn đến đâu .."

"Dạ bác cho cháu đến trung tâm thương mại gần nhất đi .."

" Được ."

Hơn nữa tiếng sau thì Gia Hân cũng đã đến trung tâm thương mại ,bây giờ cũng đã gần giờ trưa cho nên trung tâm thương mại cũng khá là đông ,ai nấy cũng chen chúc nhau mua hàng .Có lẽ hôm nay là ngày cuối tuần có giảm giá cho nên ai nấy cũng tranh nhau mua ..

Lúc này Gia Hân được một nhân viên nữ ra chào đón cho nên cô cũng vui vẻ đi vào trong

"Chị ơi ở đây có sản phẩm chăm sóc da mặt và kem thâm quần mắt không .."

"Có chứ ,vậy cô đi theo tôi nhé "

"Được.."

Lát sau Gia Hân đi đến quầy mỹ phẩm ở đây có rất nhiều mặt hàng khiến cho cô có chút choáng ngợp bởi vì không biết nên chọn loại nào cho phù hợp .

"Chị ơi chị lấy cho em bộ mỹ phẩm và kem trị thâm quần mắt này đi .. "

" Vâng .."

"À mà ở đây còn có son và sữa rửa mặt cô có muốn lấy không..."

"Được ...vậy tôi lấy thêm bộ đó luôn "

Hơn 15 phút sau thì cô cũng thanh toán xong rồi rời khỏi trung tâm thương mại . Nhưng cô chưa đi được bao lâu thì đã bị một đứa bé đụng trúng làm cho cô té ngã ở dưới sàn nhà .

"A.."

Thằng bé nó có chút hoảng sợ rồi sau đó thì đi lại kéo cô lên rồi tỏ vẻ có lỗi .

" Cô ơi cho con lỗi .."



"Ừm ..cô cũng không có sao..."

"À mà ba mẹ con đâu, không có ở đây sao .."

"Dạ con chỉ có mẹ thôi còn ba con đang đi công tác "

Tại sao càng nhìn thì cô lại thấy thằng bé lại có nét giống với Gia Khiêm vậy ,thật sự rất là giống .

Bỗng dưng từ đằng xa có một cô gái chạy đến, người này cũng trạc tuổi với Gia Hân .Như Y đi lại nắm lấy tay của con trai mình rồi ôm vào lòng .

" Nãy giờ con đi đâu thế, làm cho mẹ lo chết đi được"

" Con chỉ đi quanh đây mà thôi "

Lúc này Như Y mới để ý đến cô gái đứng trước mặt mình, người này chẳng phải là Đoàn Gia Hân sao ,đúng là trái đất tròn thật đi đâu cũng gặp nhau cả ..

" Cô là Đoàn Gia Hân đúng không..."

Gia Hân bây giờ có chút bất ngờ khi cô gái này biết mình,vậy lẽ nào người này là Dương Như Ý sao .

"Con trai con mau qua bàn ngồi đợi mẹ một chút nhé ,mẹ có chuyện muốn nói với cô gái này một chút..."

" Dạ ,vậy mẹ cho tiền con ăn kem đi "

"Ừm "

Như Ý mở túi xách đưa cho con trai một tờ tiền rồi kéo Gia Hân đi lại bàn ngồi xuống .

"Cô là vợ của anh trai tôi đúng không" Gia Hân có chút rụt rè khi đối diện với người phụ nữ này .

"Đúng vậy nhưng mà là trước kia còn bây giờ thì tôi và anh ấy đã ly hôn rồi .."

Lần trước ở trong nhà hoang hình như là Đoàn Khanh đã nói về vấn đề này rồi nên cô cũng không có bất ngờ cho

เล็ท .

"Đoàn Gia Hân tại sao cô lại ở đây mà không phải là Trung Quốc, không lẻ nào cô muốn làm gì hai mẹ con tôi à .Còn chuyện lúc nãy con trai tôi đâm trúng cô có khi nào là mưu kế của cô hay không"

Giọng nói của Như Ý rất nhẹ nhàng nhưng nó cũng đủ sát thương lên trái tim của người khác..

"Không có đâu ,cô đang hiểu lầm tôi rồi .Lúc nãy tôi vừa mua mỹ phẩm xong định ra về thì thằng bé lại đâm trúng tôi .Còn việc tôi đang có mặt ở nước Mỹ này là vì sức khỏe của Bách Quân ,anh ấy đang điều trị ở đây .."

" Cô nói là thật à ,anh ta bị bệnh gì thế "

"Anh ấy không bị bệnh mà là vì cứu tôi cho nên mới như thế .Mấy tháng trước tôi bị ông Đoàn Khanh bắt đến căn nhà hoang ,ông ấy nói vì tôi mà gia đình cô mới tan nát ,chia năm xẻ bảy nên ông ấy định giết tôi bằng cách gài bom nhưng cuối cùng thì Bách Quân cứu tôi cho nên tôi mới không sao còn anh ấy thì bị thương.."



"Đáng sợ như vậy sao ,dù gì tôi và anh ta cũng đã ly hôn rồi cho nên cũng không thể trở về như trước được nữa "

"Lúc trước tôi rất hận cô vì anh ấy lúc nào cũng giành tình cảm cho cô nhưng khi gặp rồi thì tôi mới biết là vì sao

Gia Khiêm thích cô ,chắc có lẽ cô quá lương thiện .."

Lần trước ở trong nhà hoang hình như là Đoàn Khanh đã nói về vấn đề này rồi nên cô cũng không có bất ngờ cho lắm .

" Đoàn Gia Hân tại sao cô lại ở đây mà không phải là Trung Quốc, không lẻ nào cô muốn làm gì hai mẹ con tôi à .Còn chuyện lúc nãy con trai tôi đâm trúng cô có khi nào là mưu kế của cô hay không"

Giọng nói của Như Ý rất nhẹ nhàng nhưng nó cũng đủ sát thương lên trái tim của người khác...

" Không có đâu ,cô đang hiểu lầm tôi rồi .Lúc nãy tôi vừa mua mỹ phẩm xong định ra về thì thằng bé lại đâm trúng tôi .Còn việc tôi đang có mặt ở nước Mỹ này là vì sức khỏe của Bách Quân ,anh ấy đang điều trị ở đây.."

" Cô nói là thật à ,anh ta bị bệnh gì thế "

" Anh ấy không bị bệnh mà là vì cứu tôi cho nên mới như thế .Mấy tháng trước tôi bị ông Đoàn Khanh bắt đến căn nhà hoang ,ông ấy nói vì tôi mà gia đình cô mới tan nát ,chia năm xẻ bảy nên ông ấy định giết tôi bằng cách gài bom nhưng cuối cùng thì Bách Quân cứu tôi cho nên tôi mới không sao còn anh ấy thì bị thương..."

"Đáng sợ như vậy sao ,dù gì tôi và anh ta cũng đã ly hôn rồi cho nên cũng không thể trở về như trước được nữa "

" Lúc trước tôi rất hận cô vì anh ấy lúc nào cũng giành tình cảm cho cô nhưng khi gặp rồi thì tôi mới biết là vì sao

Gia Khiêm thích cô ,chắc có lẽ cô quá lương thiện .."

"Như Ý ...tôi xin lỗi ...thật sự xin lỗi cô ...mọi chuyện đi đến bước này một phần cũng là do tôi mà ra "

"Không sao đâu,chắc có lẽ duyên phận của tôi và anh ấy đến đây là hết rồi "

Bồng dưng lúc này làm cho cô nhớ lại cuộc trò chuyện của ngày hôm qua là Gia Khiêm cũng đang ở đây nhưng không biết là có nên nói hay không .

"Như Ý ! Tôi muốn nói cho cô biết là Đoàn Gia Khiêm anh ấy cũng đang ở đây ... ngày hôm qua cuộc trò chuyện của Dương Tuấn và Bách Quân tôi đã vô tình nghe thấy .."

"Ừm ,tôi cũng mặc kệ anh ta bây giờ tôi chỉ muốn lo cho con trai mình thật tốt mà thôi "

"Ờ ..nếu cô đã nói như vậy thì tôi đành nghe như vậy..."

"Cô kết bạn với tôi đi có gì chúng ta giữ liên lạc uống cà phê..."

"Ừm ,vậy cũng được dù sao thì ở đây tôi cũng không quen biết ai cả "

Và sau đó thì cả hai người kết bạn với nhau ,Gia Hân thấy Như Ý sống một cuộc sống vui vẻ cùng với con trai thì cô cũng mừng cho hai người họ .

Lúc này đây thì cô mới nhớ ra là mình đã đi quá lâu rồi cho nên lúc này cô liền rời khỏi trung tâm thương mại rồi bắt xe về khách sạn ..