Cửa phòng mở ra, tên đại ca đi từng bước vào, đôi mắt *** tà nhìn Vân Hạ, tên liên tục liếm môi mình thể hiện sự
thèm muốn của mình, hắn tiến tới một bước cậu liền lùi một bước, đến khi lưng cậu chạm tường, không còn đường lui, hắn cười thỏa mãn
" Ngoan ngoãn nằm dưới thân ông đây, ông đây sẽ đối đãi với cậu thật tốt, có biết không ?"
Vân Hạ lắc đầu, nức nở van xin hắn
" Không...tôi không cần...xin hãy tha cho tôi...xin hãy thả tôi đi "
Tên đại ca đưa tay bóp mạnh lấy cầm cậu, tức giận
" Sao lại khóc rồi...tao đây không thích thấy người khóc...hôm nay cho dù mày có khóc, tao đây cũng phải
chơi mày "
Hắn thô bạo kéo tay Vân Hạ, ném cậu lên giường, áp sát lên người cậu, không ngừng ngửi mùi hương trên người cậu, thè lưỡi liếm lấy cổ trắng mềm của cậu
" Huhu...xin hãy tha cho tôi...cầu xin anh "
Tên Đại ca cười cười, tiếp tục liếm lên trên lỗ tai nhạy cảm của Vân Hạ, cậu run nhẹ, tiếng nức nở của cậu làm hắn thích thú
" Một lát nữa thôi mày sẽ thích cảm giác này cho mà xem...hahaha"
Rẹt rẹt
Áo của cậu bị hắn mạnh tay xé , cả cơ thể trắng nõn nà hiện ra trước mặt hắn, khiến hắn liên tục nuốt nước
bọt...miệng không ngừng tán dương
" Ôi...mày đúng là hàng cực phẩm đấy "
Hắn lao tới áp sát cả cơ thể cậu xuống giường, tay không ngừng sờ soạng khắp người cậu, cái cảm giác khiến cậu
cảm thấy kinh tởm, buồn nôn, cậu hét lớn tuyệt vọng
" A...không...không"
Khi tên đại ca không để ý, Vân Hạ cuối người cắn vào cằng cổ của hắn một phát thật mạnh...
" A...thả ra...thằng chó"
Tên Đại ca đẩy cậu thoát ra, hắn đưa tay sờ lên cổ mình thấy có vết máu, hắn tức giận, dán cho cậu một bạt tai thật mạnh...khiến cậu ngã ra đằng sau
Chát
" Mẹ kiếp "
Hắn nắm lấy tóc cậu giật mạnh ra phía sau, bóp chặt xương hàm cậu, như muốn nghiền nát nó...
" Nếu đã không ngoan ngoãn phục vụ tao, tao hôm nay sẽ chơi chết mày, sau đó đem mày vứt cho đám thuộc hạ xem mày còn thanh cao được tới đâu "
Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi, vết sẹo dài trên mặt hắn vì tức giận mà đỏ ửng nhìn trông rất đáng sợ
Hắn đang định bước tới đè Vân Hạ xuống giường, thì bên ngoài đã nghe tiếng kêu thất thanh của thuộc hạ hớt hải
chạy vào
" Đại ca...đại ca...không xong rồi...không xong rồi đại ca "
Bị người khác phá vỡ chuyện của mình, hắn tức giận đứng dậy, đá mạnh vào chân giường
" Mẹ kiếp...có chuyện gì...không thấy tao đang làm gì sao ? "
Tên thuộc hạ cả người đổ mồ hôi sợ sệt nhưng không quên chuyện quan trọng
" Đại ca...lô...lô hàng của mình bị cảnh sát tóm rồi... chúng ta mau nhanh chóng rời đi thôi "
Tên Đại ca nghe xong, khuôn mặt hiện lên nét sợ hãi, hắn chạy tới túm lấy cổ áo của tên thuộc hạ, miệng hét lớn
" Khốn kiếp...sao lại bị tóm...mấy lần trước đều trót lọt...lần này lại bị tóm...hay có gián điệp trong nhóm hả "
Tên thuộc hạ run rẩy, nhưng không quên nhắc hắn
" Đại ca không kịp đâu phải mau rời đi...xe đã chuẩn bị bên ngoài rồi "
Hắn tức giận, xoay người nhìn thấy Vân Hạ đang dương mắt nhìn mình, thì không khỏi tức giận đi tới kéo bóp lấy cổ cậu
" Tao ghét người nào dùng ánh mắt đó nhìn tao...mày đừng tưởng có thể thoát được...đem nó theo "
Vân Hạ cố thoát khỏi bàn tay của những tên thuộc hạ, cậu đã nghe toàn bộ cuộc trò chuyện của hắn và tên thuộc
hạ, cảnh sát đang đến đây, chỉ cần cậu kéo dài thời gian, cậu có thể sẽ được cứu