Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh

Chương 43



Mẹ Phong sau khi bị tôi nói cho một trận lại nhìn cây đinh ba vừa dài vừa nhọn đang cầm trên tay ba tôi thì cả người hơi khựng lại không dám manh động nữa nhưng vẻ mặt cứ hướng về tôi vô cùng căm phẫn, ánh mắt sắc bén tựa như d.a.o như muốn băm vằm tôi ra thành trăm mảnh.

Mẹ Phong im lặng thì lại đến lượt cái Quyên hung hăng nhào đến nó đứng đối diện với tôi, nhìn tôi từ trên xuống dưới sau đó hất mặt lên tiếng

-Anh tôi chắc chắn là không sai rồi, chỉ có chị chị mê anh tôi nên dụ dỗ anh tôi đúng không hả? Rồi bị anh tôi từ chối nên cay quay ra cho người đánh anh tôi như thế?

Diệp lại được nước xen vào. Cô ta câng mặt nhìn tôi nguýt dài tỏ rõ sự ghen ghét

-Đúng thế? Nhất định là cô ve vãn chồng tôi không thành nên mới ra tay đánh chồng tôi rồi. Cô nói đi cô muốn gì mới không phá hoại gia đình tôi nữa đây hả?

Đứng nghe mẹ con họ tự huyễn mà tôi chỉ biết bật cười cho cái suy nghĩ vô cùng phi lý của chính họ. Ve vãn chồng cô ta? Tôi ve vãn thì cần chi phải ly hôn cơ chứ?

Đứng đối diện họ tôi dõng dạc lên tiếng nói thật lớn cho tất cả những người trong gia đình họ được nghe rõ

-Này gia đình các người bớt xàm lại đi, chính các người mới là người suốt ngày đeo bám làm phiền gia đình tôi đó. Cũng may là tôi đã trên 18 tuổi chứ tôi mà còn độ tuổi vị thành niên thì chồng các người vô tù mà bóc lịch rồi chứ không phải còn bình an như thế đâu.

-Ai ngồi tù còn chưa rõ đấy. Có khi chị tôi đưa anh Phong đi khám rồi giám định thương tật thì cha con chị có bán nhà cũng không chạy tội nổi đâu?

-Vậy thế thì xin mời gia đình cô đi về? Khi nào có giấy chứng nhận thương tích thì đem qua đây?

-Chị đừng tưởng chúng tôi không dám làm gì chị? Chỉ là trước khi đưa ra pháp luật gia đình tôi muốn nhân nhượng tới đây để tạo điều kiện bàn bạc và muốn đưa đến hòa giải với nhau trong êm đẹp thôi.

Hoà giải im đẹp? Tôi ngạc nhiên nhíu chặt đôi mày nhìn họ rồi hỏi lại

-Ý các người là gì?

Quyên đứng hất mặt nhìn tôi tỏ rõ sự hống hách

-Ý là chị bồi thường cho gia đình tôi 20 triệu coi như tiền thuốc thang lo cho anh tôi đi. Rồi gia đình tôi sẽ để im cho chị.?



Ba tôi nghe câu nói vô lý của nó, ông không dằn được liền cầm cây đinh ba chỉ về phía nhà họ. Giọng ba tôi tức giận quát lớn

-Cái gì đền bù tiền thuốc à?

Được để tôi sang g.i.ế.c c.h.ế.t thằng khốn đó rồi đền luôn một thể?

Ba tôi hùng hổ lao đi, tôi sợ ba không giữ bình tĩnh được sẽ gây ra họa nên liền chạy đến níu tay ba tôi lại. Còn gia đình Phong thì sợ ba tôi làm liều nên ba người họ cũng liền nhào vô quay quanh ba tôi lại, Quyên thì mạnh hơn nên giật mạnh cây đinh ba trong tay ba tôi ra rồi giục luôn ra sân, mẹ Phong cùng Diệp lau vào cấu xé ba tôi. Tôi thấy vậy nên liền đứng chắn thay cho ba mình, cũng lúc cố hết sức đưa tay ngăn cản cơn điên của họ lại. Nhưng dù cho tôi sức tôi có mạnh đến đâu thì cũng không làm lại họ, ba tôi thì đã già nên sau một lúc dằn co ông cũng hết hơi đứng thở dốc

Cả hai nhà ấu đã giữa sân, tiếng người la hét ỏm tỏi những vết chân từng người in hằn lên mặt đất cát làm bụi bay khắp nơi, Mẹ Phong cùng Diệp cứ túm lấy tóc tôi mà đánh, còn tôi thì cố vùng vẫy ra, lúc tiện chân định đạp thẳng vào người Diệp để đẩy cô ta ra nhưng tôi nhớ lại Diệp đang có thai đứa bé không có tội tôi không muốn vì chuyện người lớn lại vô tình hại luôn đứa bé nên rồi tôi không hành động được. Cuối cùng chỉ có thể cố gắng chống lại họ để mình không bị thương nhiều thôi..

Đang ẩu đả thì bất ngờ bên ngoài có tiếng xe máy chạy vào nhà tôi, tôi đưa mắt ra nhìn thấy Tuấn và bạn Tuấn đang chạy vào, chắc là Tuấn sang trả xe cho tôi, trong tức khắc cảm thấy được yên tâm phần nào nên tôi liền khàn giọng cất tiếng cầu cứu Tuấn.

-Tuấn giúp ba mình với?

Tuấn nghe và thấy sự việc Tuấn và Quân liền bỏ xe đó Quân thì chạy tới ôm Quyên lôi ra, còn Tuấn thì chạy tới can Mẹ Phong và Diệp để cho tôi thoát.

Thấy có người can ngăn , gia đình Phong còn hậm hực hơn nữa, Mẹ Phong cứ đứng đó trừng mắt thở hồng hộc rồi chửi thẳng mặt tôi

-Đấy tao đã đoán được cái loại phụ nữ lăng loàn như mày mà, vừa li dị chồng đã tòm tèm với trai rồi.

Diệp lại được thể xen miệng vào

-Đúng rồi đấy mẹ, cô ta chẳng tốt lành mà yêu anh Phong đâu. Thế nên mẹ chỉ nói mấy câu là đã bỏ về nhà rồi. Chắc là yêu anh Phong vì tiền thôi ạ?

Tôi đứng phủi áo cho ba, và xem coi ba tôi có bị thương gì không? May sau là Quyên cũng không làm trầy xước gì vào người ba tôi cả, sau đó khi nghe mẹ con họ nói như thế tôi chỉ đành cười trừ rồi thản nhiên đáp lại

-Dù sao thì ngày trước cũng chính là mẹ đi cưới con về cho con trai mẹ thì bây giờ dù con không còn là con dâu của mẹ nữa thì mẹ cũng nên nói chuyện cho tử tế vào đi ạ? Nếu con ở với anh Phong mà con lăng loàn với trai thì mẹ muốn nói sao cũng được, đằng này ….đã ly hôn rồi thì tôi có như thế nào cũng chả liên quan đến nhà các người. Bà hiểu chưa?
— QUẢNG CÁO —