Pháp Sư Harry Truyện

Chương 238: Căn Phòng Phía Sau Cánh Cửa .



Chương 238 : Căn Phòng Phía Sau Cánh Cửa .

Chương 238 : Căn Phòng Phía Sau Cánh Cửa .

Vào lúc Harry đưa tay lên chạm vào cánh cửa dùng sức phát lực muốn đem nó đẩy về phía trước thì hắn phát hiện ra đúng như là lời của Roser đã nói cánh cửa này tuy dày hơn ba mét nhưng lại có trọng lượng nhẹ hơn một nửa so với những cánh cửa cùng loại khác chỉ nặng khoảng bốn tấn đến năm tấn mà thôi hoàn toàn nằm trong phạm vi khả năng của Harry .

Dưới sự cố gắng của hắn theo từng âm thanh " két két két " nối nhau vang lên cánh cửa đá làm bằng Vân Thạch không ngừng bị đẩy về phía sau lờ mờ đã có thể nhìn thấy được hình bóng của một lối đi xuất hiện khung cảnh ở phía sau cánh cửa cũng từng chút từng chút một trở nên rõ ràng hơn .

Nhưng vào đúng lúc Harry sắp đẩy ra được cánh cửa đá thì điều kỳ dị lại đột nhiên xảy ra chỉ nhìn thấy lớp Vân Thạch phía ngoài của cánh cửa bỗng nhiên phát ra một ánh sáng huyền ảo .

Tia sáng huyền ảo đó lóe lên một chút rồi hóa thành một bức màn sáng bao trùm cả mặt ngoài của cánh cửa biến nó thành một cánh cửa ánh sáng ẩn trong đó là những âm thanh " lốp bốp " như tiếng sấm nổ .

Khi mà Harry vừa tiếp xúc với những tia ánh sáng thì hắn chỉ cảm thấy toàn thân mình như có dòng điện chạy qua giật mạnh lên một cái .

" Không ổn ! "

Nhìn thấy những tia sáng huyền ảo đó xuất hiện thần kinh cảnh giác trong đầu Harry nhanh chóng phát ra cảnh báo khiến cho hắn theo bản năng lập tức muốn buông tay ra lùi lại về phía sau .

" Harry ngươi không được buông tay ra ! " Chỉ có điều lúc này tiếng nói của Roser lại vang lên bên tai của Harry ngăn cản hắn làm điều đó .



" Tại sao lại ngăn cản ta vậy Roser ? " Harry nghe vậy tạm dừng động tác thối lui của mình lại giữ nguyên hai hai cánh tay ở chỗ cũ nghiêng đầu lại nhìn Roser hỏi .

" Ta ngăn ngươi là bởi vì theo suy nghĩ của ta thì tia sáng này rất có khả năng chính là một phần của thử thách mà Will Conner đã lưu lại ở đây để mà kiểm tra tư cách của những người muốn mở cánh cửa này ra nếu như mà ngươi buông tay bây giờ thì tức là ngươi đã thất bại trong việc vượt qua thử thách sẽ không có cách nào lấy được truyền thừa ! " Roser giải thích nói .

" Đây là một phần của thử thách sao ? " Harry nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng hỏi : " Nếu như vậy thì bây giờ ta phải làm sao đây ? "

" Đầu tiên ngươi đừng nên lùi lại cứ tiếp tục tiến lên để cho tia sáng đó bao trùm thân thể của bản thân đi ! " Roser nói .

" Để cho những tia sáng này bao bọc lấy bản thân ta ? Như vậy không phải rất nguy hiểm hay sao dù sao thì đối với những tia sáng này chúng ta không có một chút hiểu rõ nào cả cũng không biết gì về bản chất của nó nếu như bên trong nó có ẩn chứa khả năng công kích như vậy ta không phải đã tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm rồi hay sao ? " Harry kinh ngạc hỏi .

" Yên tâm đi ! Có ta đứng bên cạnh ngươi thì sẽ không để ngươi gặp nguy hiểm đâu nếu có chuyện gì ta sẽ lập tức phát lực kéo ngươi ra ngay lập tức cứ việc tin ở ta ! " Roser trầm giọng nói .

Harry nghe vậy nhíu mày lại hơi do dự một chút không biết có nên nghe theo lời khuyên của Roser hay là không bất quả rất nhanh hắn đã lấy lại bình tĩnh trầm giọng cất tiếng nói : " Được rồi ! Ta tin ngươi lần này sự an toàn của ta tất cả giao hết cho ngươi đó ! "

Sau khi nói xong thì hắn lại dồn sức vào hai tay của mình tiếp tục đẩy mạnh về phía trước cánh cửa đá chủ động đi tiếp xúc với ánh sáng xung quanh .

Trong chớp mắt Harry chỉ cảm thấy giống như có vô số lôi điện ùng ùng không ngừng đổ vào bên trong cơ thể của hắn bọn chúng nhanh chóng theo hệ thống thần kinh lan tỏa khắp nơi khiến cho toàn thân hắn rung lên bần bật .



Những luồng lôi điện này giống như có tri giác có thể tự động vòng qua được Ma lực trong cơ thể Harry t·ấn c·ông thẳng vào phần da thịt khiến cho Ma lực hộ thân của hắn vào lúc này trở nên vô dụng không có thể phát uy ra bất kỳ hiệu quả bảo hộ nào .

" A ! " Một cảm giác đau đớn vô cùng trực tiếp đánh sâu vào trong đầu óc của Harry khiến cho hắn không nhịn được phát ra âm thanh kêu la .

" Harry ngươi cố chịu một chút ! Ta đang phân tích những tia sáng này rất nhanh sẽ có kết quả thôi đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi làm sao để chống cự lại nó ! " Roser ở bên cạnh thấy vậy thì một bên lớn tiếng an ủi Harry một bên lại nhanh chóng dùng kỹ năng phân tích của bản thân mình cố gắng phân tích bản chất của những tia sáng đang xâm nhập vào cơ thể hắn .

Sau một lát khoảng tầm năm phút Roser cuối cùng cũng đã thành công phân tích ra được bản chất của những tia sáng đó lớn tiếng nói : " Harry theo ta phân tích thì những tia sáng này chỉ là một loại thủ đoạn để mà kiểm tra thân thể của người chạm vào mà thôi không có gì là nguy hiểm cả ngươi chỉ cần cố chịu đến lúc thông qua thử thách đến là được rồi ! "

" Lúc thông qua thử thách ? Roser lúc thông qua thử thách mà ngươi nói là lúc nào thế ? " Harry nghe vậy hỏi do bị những tia sáng có ẩn chứa lôi điện xâm nhập vào thân thể quá lâu cho nên giọng nói của hắn đã trở nên có chút khàn đi rất khó nghe .

" Việc này cụ thể ta cũng không biết nữa ! Phải xem rốt cuộc là Will Conner đã thiết lập thử thách này như thế nào có lẽ là mười phút cũng có thể là mười lăm hay hai mươi phút hoặc là lâu hơn nữa ! " Roser trả lời nói .

" Mười lăm hay hai mươi phút hoặc là lâu hơn ? Ngươi có lầm hay không ? Bảo ta chịu đựng những tia sáng mạnh bạo này lâu như vậy làm sao có thể được chứ ta sắp bị nó nướng chín rồi đây này ! " Harry nghe được lời nói của Roser thì trong lòng âm thầm hét lên nhưng mà đã đi đến bước này rồi hắn cũng không thể rút lui bỏ ngõ giữa chừng được chỉ có cách là tiếp tục kiên trì dồn sức để mà chịu đựng mà thôi .

Qua không biết bao lâu sau có lẽ là mười lăm phút cũng có thể là hai mươi phút hặc là lâu hơn khi mà sức chịu đựng của Harry đã đạt đến giới hạn cùng cực nhất không thể chịu đựng được thêm nữa thì đột nhiên tất cả tất cả những tia sáng trên bức màn sáng đang chảy vào trong thân thể của hắn lại đồng thời rút lui ra rồi biến mất không để lại một chút tăm hơi nào bức màn sáng cũng tan đi vào trong không khí .

" Cuối cùng đã xong rồi hay sao ? " Cảm nhận được áp lực vô hình trên người mình biến mất thì Harry không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một cái .



" Có vẻ như là như vậy ! " Roser lên tiếng nói một tiếng .

Nhưng mà bọn họ còn chưa kịp tỏ ra vui mừng được bao lâu thì phía trên cánh cửa lại sản sinh ra một luồng lực hút cực mạnh lôi kéo Harry vào bên trong Harry không kịp đề phòng trong chớp mắt đã bị hút vào bên trong cả Roser không kịp đề phòng cũng bị cuốn theo hắn luôn .

Một giây sau khi mà lực hút tan đi bọn họ chỉ thấy bản thân đã ở trong một không gian rộng lớn khác .

" Chúng ta đây là đang ở phía bên trong căn phòng thứ ba sao ? " Harry miễn cưỡng ổn định thân hình của mình lại một cái rồi cất tiếng hỏi .

" Nếu ta đoán không lầm thì đúng là như vậy ! " Roser mở miệng trả lời nhưng trong giọng nói của nàng cũng không có bao nhiêu sự chắc chắn bởi vì lực hút đó quá đột ngột ngay cả nàng cũng không thể biết được mình thật ra là bị hút vào bên trong hay là bị đưa đi đến một không gian nào khác .

Muốn biết được thật ra bây giờ bọn họ đang ở đâu chỉ có một cách đó là quan sát xung quanh thôi !

Nghĩ như vậy Harry cùng với Roser cùng lúc ngẩng đầu lên đưa mắt liếc nhìn tất cả mọi vật trước mắt mình .

Thông qua ánh sáng của ma tinh thạch trên trần nhà Harry và Roser chỉ thấy gian phòng trước mắt của bọn họ này có diện tích rộng khoảng năm mươi mét bên trong có đủ các vật dụng như là bàn ghế tủ quần áo giường ngủ tất cả đều đóng một lớp bụi dày phía trên có vẻ đã không được dọn dẹp rất lâu .

" Phù ! " Điều này làm cho Harry không nhịn được thở phào một hơi bởi vì thông qua cách bày biện đồ đạc ở đây hắn có thể nhận ra được đây là một cái căn phòng ngủ điều đó phù hợp với miêu tả của Hạt Vĩ Sư về dáng vẻ bên trong căn phòng thứ ba tức là bọn họ hiện tại đang ở bên trong căn phòng thứ ba chứ không phải bị đưa đi đâu khác .

Nhưng có một việc làm cho hắn kinh ngạc là những đồ vật bên trong căn phòng này không ngờ là đều lấy một màu hồng nữ tính làm chủ .

" Tại sao Will Conner lại trang trí căn phòng ngủ của mình bằng một màu nữ tính đến như vậy chẳng lẽ người đó là phụ nữ ! " Sau khi quan sát một vòng Harry không nhịn được lên tiếng nói .