Pháp Sư Harry Truyện

Chương 459: Tiến Vào Tàng Bảo Thất



Chương 457 : Tiến Vào Tàng Bảo Thất

Hai luồng suy nghĩ khác nhau cùng lúc xuất hiện trong đầu Harry, đấu tranh với nhau, làm cho hắn không biết phải quyết định như thế nào trước lời đề nghị Hiệu trưởng Albus đưa ra.

Nhất thời Harry chỉ có thể đứng ở tại chỗ nhíu mày lại.

Hiệu trưởng Albus không có quấy rầy hắn, im lặng đứng ở một bên.

Qua đi một lát, chỉ nghe thấy Harry lên tiếng nói : " Hiệu trưởng Albus ta cảm ơn ngài đã xem trọng ta, nhưng ta cảm thấy bản thân vừa mới tốt nghiệp mà thôi bây giờ đã quyết định tương lai sau này của mình rồi thật sự có hơi sớm. Ngài có thể cho ta một thời gian để suy nghĩ thật kỹ lại mọi thứ được hay không, sau khi suy nghĩ xong ta sẽ đưa ra câu trả lời cho ngài! "

Dựa theo những lời nói này của Harry có thể thấy được hắn tuy rằng không có trực tiếp từ chối thẳng nhưng cũng đã uyển chuyện cự tuyệt lời đề nghị của Hiệu trưởng Albus.

" Được rồi! Như vậy ngươi cứ trở về suy nghĩ đi, khi nào suy nghĩ xong thì trả lời cho ta cũng không muộn! "

Nghe được lời nói của Harry thì Hiệu trưởng Albus cũng không tỏ ra vẻ thất vọng hay là gì khác, bình thản nói một tiếng.

Thật ra thì từ lúc mới đặt vấn đề muốn mời gọi Harry trở thành một Giáo sư hoặc Khách khanh cường giả chính thức của Học viện Goslim, Hiệu trưởng Albus đã lường trước được câu trả lời này của hắn rồi.

Bởi vì dựa theo những gì Hiệu trưởng Albus quan sát thấy được thì Harry là loại người ưa thích mạo hiểm, có máu phiêu lưu, không thích bị trói buộc ở một nơi một chỗ, nếu như mà muốn hắn đáp ứng yêu cầu của ông ít ra phải đợi thêm ba mươi năm nữa, cho đến lúc hắn bốn mươi, năm mươi tuổi phiêu lưu đủ rồi, nảy sinh ra ý niệm muốn tìm nơi an thân mới có khả năng thành công.

Nhưng nếu như thật sự đợi cho đến lúc đó mới đưa ra lời mời gọi Harry thì Hiệu trưởng Albus lại cho rằng khả năng thành công của Học viện bọn họ không cao là bao nhiêu, tại vì với tốc độ tu luyện hiện giờ của Harry bày ra Hiệu trưởng Albus nghĩ, nếu như cho hắn thêm thời gian ba mươi năm phát triển thì chắc chắn thành tựu của hắn nhất định không thể nào lường được.

Cho dù không thể đột phá cấp bậc Huyền Thoại, nhưng trở thành một cường giả Truyền Kỳ vô địch ở trong cùng cấp độ cũng không phải là chuyện gì khó.



Đến lúc đó bằng vào thực lực của hắn, nếu như muốn tìm một chỗ an thân nhất định là sẽ trở thành đối tượng lôi kéo của đủ loại thế lực, chứ không riêng gì một Học viện Goslim bọn họ.

Cho nên Hiệu trưởng Albus mới ở tại trước khi chuyện đó xảy ra đưa ra lời mời cho Harry, cốt ý không phải muốn hắn đồng ý ngay lập tức mà là muốn hắn biết được Học viện Goslim là nơi đầu tiên đưa ra lời mời hắn gia nhập vào, để mà nếu như Harry sau này có phải lựa chọn thì sẽ ưu tiên nghĩ đến bọn họ!

Đương nhiên những suy nghĩ sâu xa này ở trong đầu Hiệu trưởng Albus hiện tại Harry vẫn chưa biết được, sau khi nhận được cái gật đầu của ông ấy thì hắn đưa mắt tiếp tục quan sát cái ổ khóa trước mặt, lắng nghe từng âm thanh một mà nó phát ra, lặng lẽ chờ đợi giây phút linh kiện ở trong đó di chuyển xong.

Không để cho Harry phải đợi lâu, sau một khoảng thời gian ngắn ngủi nữa cuối cùng chiếc ổ khóa đó cũng đã dừng di chuyển.

" Rắc! "

Chỉ nghe một âm thanh nhỏ vang lên, tiếp theo sau đó cái ổ khóa tự động mở ra khỏi lỗ khóa trên cánh cửa.

" Cuối cùng cũng mở xong rồi! "

Hiệu trưởng Albus thấy vậy đầu tiên là đưa tay cầm lấy cái ổ khóa cất vào trong người rồi lại nhẹ nhàng đưa tay đẩy cửa phòng ra.

" Được rồi! Harry chúng ta vào thôi! "

Ông ta nhẹ nhàng nói với Harry một câu rồi bước chân vào bên trong cánh cửa.

" Vâng ạ! "

Harry thấy vậy cũng không có chần chờ cũng nhanh chóng tiến vào theo.



" Ầm! "

Khi hai người tiến vào bên trong rồi hai cánh cửa Tàng Bảo Thất tự động đóng lại một cái " ầm " to lớn.

Âm thanh này không khác gì hai mảnh sắt thép có trọng lượng hơn một tấn va vào nhau cả.

Qua đó có thể thấy tuy là nhìn từ phía bên ngoài hai cánh cửa này trông vô cùng bình thường, không có điểm gì là lạ cả, thoạt nhìn chỉ là hai cái cánh cửa thông thường mà thôi, nhưng dựa theo âm thanh vang dội khi bọn chúng đóng lại cho thấy sự thật rõ ràng không phải như thế.

Hai cái cánh cửa nhìn bề ngoài như bình thường này lại là không có bình thường một chút nào cả, bọn chúng cũng là một loại thủ đoạn được dùng để bảo vệ cho Tàng Bảo Thất khỏi những kẻ có ý đồ xấu xa, cho dù không có ổ khóa do Vĩnh Hằng Tinh Kim chế tạo ra bảo vệ đi chăng nữa thì dựa vào bọn chúng cũng có năng lực ngăn cản kẻ địch.

" Tàng Bảo Thất này đúng là nhìn bề ngoài bình thường nhưng bên trong không bình thường một chút nào cả, không biết ở bên trong đây có còn xếp đặt bất ngờ nào nữa hay không đây? "

Trong lòng Harry thầm nghĩ một tiếng, vừa nghĩ hắn vừa không nhịn được âm thầm đảo mắt nhìn quanh một vòng, muốn xem thử xem cái căn phòng bản thân vừa mới bước vào có chỗ nào đặt biệt hay không.

Kết quả vừa mới quan sát thì hắn kinh ngạc phát hiện ra, không gian bốn phía ở tại xung quanh mình không ngờ lại hoàn toàn trống trơn không có bất cứ một vật nào cả.

Nơi được gọi là Tàng Bảo Thất này không ngờ lại là một căn phòng trống!

" Hiệu trưởng Albus sao lại như vậy, đây không phải Tàng Bảo Thất của Học viện chúng ta hay sao, tại sao lại không có gì hết vậy? "



Harry không nhịn được mà mở miệng kêu lên hỏi Hiệu trưởng Albus ở trước mặt mình một tiếng.

" Harry ngươi đừng có vội, tòa nhà này thật ra chỉ là cổng vào của Tàng Bảo Thất mà thôi, Tàng Bảo Thất thật sự ở nơi khác, chút nữa ta sẽ dẫn ngươi tới! "

Hiệu trưởng Albus nhẹ nhàng nói một tiếng.

" Tàng Bảo Thất nằm ở nơi khác, nơi đây chỉ là một cái cổng vào? "

Nghe được những lời của ông ta Harry kêu lên một tiếng, theo bản năng lại lần nữa đảo mắt nhìn qua bốn phía.

Bởi vì hắn biết nếu như Hiệu trưởng Albus đã nói căn phòng này là một cái cổng vào dẫn đến Tàng Bảo Thất thì nhất định là phải có một chỗ nào đó đảm nhận vai trò chìa khóa để mở cánh cổng này ra, Harry thật sự rất muốn biết được vật đó là cái gì?

Đây cũng không phải là bởi vì Harry có ý đồ xấu gì với Tàng Bảo Thất của Học viện, tất cả chỉ là hắn đơn thuần tò mò thôi.

Chỉ có điều sau khi quan sát một lúc lâu Harry cũng không thể nhìn ra được điểm bất thường nào của bốn bức tường bốn phía cùng với trần nhà và tấm sàn đá dưới chân mình cả.

Hắn biết rằng nếu như muốn tìm ra được cái chìa khóa để mở ra cánh cổng trong căn phòng trống không này, bắt buộc phải cẩn thận dùng sức mạnh vật lý tiến đến kiểm tra bọn chúng thôi.

Nói thẳng ra thì là Harry đang muốn sử dụng tay chân của mình ghõ nện từng tấc đất trong căn phòng này, không bỏ qua một chỗ nào cả.

Có điều Harry cũng biết cái suy nghĩ đó là không thực tế một chút nào, có Hiệu trưởng Albus ở đây ông ta nhất định sẽ không cho phép hắn làm như vậy!

Bởi vì vậy Harry chỉ có thể cố gắng hết sức đè nén xúc động trong lòng mình lại, đưa mắt nhìn qua Hiệu trưởng Albus mong muốn ông ấy có thể giúp mình giải đáp vấn đề này.

Bất quá cảm nhận được ánh mắt của Harry nhìn về phía mình Hiệu trưởng Albus lại không có lên tiếng nói tiếng nào, chỉ im lặng đưa mắt nhìn về phía trước tựa hồ như đang chờ đợi cái gì đó vậy.

" Harry sắp bắt đầu rồi đó, ngươi cẩn thận dưới chân một chút, đứng cho vững, tiếp theo sẽ rung lắc lắm đó! "

Qua đi một lát đột nhiên ông ta lại lên tiếng nói với Harry một câu nói không đầu không đuôi.