Về rồi, thật là, tại sao gió tại to thế nhỉ? Trong radio nói có rất nhiều công viên đã đóng cửa, các vùng duyên hải còn tệ hơn nữa, không biết Thẩm Phương phải xoay xở ra sao đây.
Thật may, chị ấy thuận lợi đến London, trên đường đi xe lửa không bị gió thổi bay. Cảm ơn ông trời.
High Wind đại ca, thỉnh anh tuần này tem tém lại xíu nha? Em còn muốn ra ngoài đi chơi với bạn. Cảm ơn ạ.
Buổi tối vừa lừa Thẩm Phương một chút, nhưng không may đã bị bại lộ.
Thẩm Phương khi lên xe lửa đã gửi Text cho tôi: "How's your work going?"
Vì muốn chị yên tâm hơn, nên tôi nói dối là sắp kết thúc rồi, lát nữa sẽ về nhà. Thường thì ngồi trên xe lửa hay bị ngắt sóng, tôi đoán chị chắc sẽ không gọi điện cho tôi đâu.
Quả nhiên, chị chỉ rep một emoji cười. Tôi lại tiếp tục làm thí nghiệm. Lúc đó nghĩ, tôi sẽ chủ động gọi cho chị khi chị đến London, giả vờ như đang ở nhà, quá hoàn hảo.
Ai ngờ, vừa bắt tay vào làm đã quên hẳn thời gian, cho đến khi điện thoại trong túi rung lên, mở lên xem: "Wot r u doing up? Watching TV n eatin chocolage maybe x?"
Tôi nhìn thấy chữ x đó, chột dạ lập tức rep lại: "Cái đầu tiên, cái đầu tiên."
Sau đó, điện thoại gọi tới ngay lập tức: "Này, lát nữa kênh 5 CSI sẽ bắt đầu, mau chuyển đi."
Trước mặt tôi có một thứ nhìn rất giống TV, nhưng trên màn hình chỉ hiện mấy đường cong, làm sao để đổi kênh đây?.... nói vòng nói vo....
Khứu giác của Thẩm Phương rất nhanh nhạy, chị lập tức thận trọng: "Đang ở đâu đấy?"
Tôi cười hê hê, cười gượng.
"Vẫn tăng ca sao?"
Tôi vẫn cười gượng.
Thẩm Phương phát âm tiếng Trung một cách rất chuẩn: "Bó tay."
Tôi vội vàng giải thích, Thẩm Phương phẫn nộ: "Chị hung thần ác sát đến vậy sao? Chị không thấu tình hiểu ý như vậy sao? Em chăm chỉ làm việc mà em còn chột dạ cái gì?"
Tôi nói: "Em nhìn thấy chữ maybe x của chị, em sợ chị nghi ngờ em ra ngoài chơi."
Thẩm Phương thở dài, chị nói nhiều lắm, nhưng đại ý thế này: Chị không phải mẹ em, em cũng không phải chưa đẩy 18 tuổi, nếu có ra ngoài thật cũng đừng sợ hãi đến mức vậy chứ.
Tôi chỉ biết lại cười gượng. Cười được một nửa, Thẩm Phương thổi tới một câu: "Thực ra là lỗi đánh máy, chị định viết X vào sau? Nhưng lại lười sửa."
Tôi suýt ngã sóng soài khỏi chiếc ghế cao.
Maybe X? —— Maybe? X
Là do tiếng Anh của tôi kém hay là do khả năng hiểu kém? Có ai đó là giáo viên tiếng Anh không? Các bạn giúp tôi nhìn một lát, rõ ràng đây là bắt nạt người mà, đúng không?
Lần sau ai Text cho tôi mà dùng X ký tên, tôi quạu với người đó! Tôi phải đổi tên chị ấy trong danh bạ thành Ms. X mới được! Từ vị trí đầu tiên xếp xuống tận giữa! Dòng người xô bồ, không dễ gì tìm được đâu...
- --------
21-01-2007 - 12:18:41
Sáng sớm 3 giờ, đồng chí Jeff thân thương gọi điện từ Châu Mỹ đến, chủ yếu là chat!
Thượng đế yêu mến à, anh ấy không phải người Anh sao! Quên gốc! Quên cả múi giờ của quê hương luôn sao! Nhưng thôi, kệ đi, nhà anh ấy cũng đã chuyển đến Châu Mỹ, hoàn toàn phản quốc.
Chỉ khổ mỗi tôi, anh ấy uống chút rượu lên hứng lên chat với tôi một lúc. Đến khi tôi high cùng anh ấy xong, Thẩm Phương cũng không cho tôi vào phòng ngủ nữa.
Tối qua thời tiết đẹp, có chút mưa, hơi lạnh.
Ban nãy vừa mưa, như tâm trạng của Thẩm Phương vậy.
Là tui đáng thương hay tui đáng đời.
Người gọi đến cũng đâu phải tui.
Thôi vậy, tôi đáng đời, tại tôi đi ngủ không tắt máy, nhưng từ khi tôi ra nước ngoài, 24h đều không hề tắt máy, phòng trường hợp mẹ gọi đến.
Đọc bình luận, giết thời gian, hi vọng tâm trạng của Thẩm Phương sẽ ấm lên. Mưa cũng đã tạnh.
Bây giờ là sáng sớm 4 giờ 1 khắc.
Tui buồn ngủ!!!
- --------
Tôi phát hiện tính cách của tôi và mẹ thực sự rất khác nhau, mẹ tôi rất con gái, rất dịu dàng.
Nếu nói Gaydar có trong gen di truyền, vậy tôi chắc chắn là đột biến gen.
Tui buồn ngủ, tui đau bụng. Tui vẫn đang lên mạng trong phòng đọc sách.
Thôi vậy, lát nữa ngủ ở phòng Bà Cụ Non, tạm bợ một chút. Em nó không thích người khác ngủ trên giường mình. Thật ra, tôi cũng rất ghét ngủ trên giường người khác.
Ngủ tạm vậy! A long day.
I'm wrong, I'm so wrong... Câu nói của Đông Chưởng Quỹ nói thế nào ấy nhỉ.
- --------
Ố ồ ố ồ, 5 giờ rồi!
Cool.
Tôi là gấu trúc, tôi sợ ai!
Đội ơn Thẩm Phương hôm trước đã biếu cho em một hộp kem dưỡng mắt YSL! Nhất định sẽ tận tình sử dụng!
Lúc đó còn vô cùng cảm động, nghĩ Thẩm Phương chu đáo ân cần!
Ai ngờ, là đang đợi tôi ở đây....
Tôi mở nhạc, tôi hút thuốc, tôi làm phiền mọi người, đợi cho bà lão nhà hàng xóm báo cảnh sát đến bắt tôi đi mới thôi. Đúng vậy, cuộc sống về đêm thật đặc sắc!
Tôi chuẩn bị ngủ trên sofa, không phải chiếc sofa này. Tôi không đắp chăn. Tôi mở cửa sổ.
Chuẩn bị hưởng thụ thuốc bắc của Thẩm Phương, so natural!
- -------
Thật đáng tiếc, thuốc bắc của Thẩm Phương có công dụng là — chữa mất ngủ!
Biết ngay mà, chị gài tôi hết.
Thần linh ơi, tôi xuất quỷ nhập thần, chỉ cần chị ấy mở cửa ra là tôi sẽ khoẻ ngay.
Nhưng chị ấy không ra, so, tôi chỉ đành hang around.
Ban đầu tôi ngủ rất ngon rất ngon đấy chứ, rất ngon rất ngon luôn.
Bloodddddddddy Jeff!
Gửi đến Thẩm Phương một lễ chào cách mạng trân trọng nhất.
Một cuộc điện thoại, phạt đứng một giờ! 5 giờ 15.
CU!Good Day!!No!Good Morning!
22-01-2007 - 11:13:57
Những người cung bọ cạp đều là những người cuồng tự ngược, muốn được Thẩm Phương yêu thương, cho dù lên cơn sốt cũng mừng rỡ trong lòng: "Hừ hừ, thương em rồi chứ gì, tại chị nhốt em ngoài cửa phòng." Hê hê.