Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 154: Liên Minh thi đấu đại hội:



Trần Ngọc Lâm tại trong Vạn Thú Chiến trường ngốc thêm 3 ngày về sau, rời khỏi Địa Giới.

Nơi đó đối với hắn đã không còn bất luận một cái gì để tăng lên, không phải bởi vì hắn quá giỏi, mà là cảnh giới của hắn quá thấp. 

Không có biện pháp. 

Trần Ngọc Lâm sau khi đạt được Devil Bringer quyết định nghiên cứu kĩ càng về nó, trải qua 2 ngày này thì hắn đạt được tới một cái kết luận đó là Devil bringer có sức lực lớn hơn 20% sức lực bình quân mà hắn có thể đạt tới, lại thêm vào cánh tay linh thể kia có sức mạnh lớn gấp 2.4 lần so với sức lực của tay quỷ, tương đương tăng phúc gấp gần 3 lần bình thường.

Vạn sự đều không có hoàn mỹ, thể lực cánh tay linh thể kia có thể nói là tuyệt vời, nhưng nó không có khả năng dẫn linh lực, nói cách khác trừ bỏ đi sức mạnh thân thể thì tương đương khá phế.

Cũng khó đòi hỏi gì được, dù gì còn tốt hơn lăn ra mấy cái dị năng như "Hóa thành Thây Ma, dùng 1 lần, không thể biến trở lại" hoặc siêu năng lực "Tự Sát".

Mấy món đó có thật đấy. Dị năng phân chia theo công dụng có 5 loại cấp độ: Tự mình hại mình (ví dụ như trên) - Bình thường (năng lực kiểu có thể điều khiển màu mắt..v.v) - hữu dụng (khống hỏa, khống thủy v..v) - mạnh mẽ (lực lớn vô cùng) - Cường đại.

Tay quỷ Devil Bringer ở giữa hữu dụng cùng mạnh mẽ. Về phần cường đại là những dị năng vô cùng kinh khủng, chí ít cũng ở cấp độ Phoenix trong X-men, tỉ như năng lực tác động kết cấu của vật chất ở cấp độ nguyên tử.

Trần Ngọc Lâm sau khi nghe qua thông tin này từ Hệ Thống, phản ứng đầu tiên của hắn là khoanh tay, kế đó cho cánh tay linh thể lên gãi đầu. Đây là hồi trước một cái thói quen nho nhỏ của hắn, mỗi khi nghe được thông tin gì đó khá "trọng đại", hắn sẽ khoanh tay và gật gù, hoặc gãi gãi đầu.

Hiện tại hắn có 3 cánh tay, có thể làm cùng lúc 2 việc đó. Tuyệt vời!

Dù sao hiện tại khả năng khống chế của hắn đối với cánh tay linh thể kia đã đạt được mức độ chừng 70%, hắn ước lượng khoảng đó chứ cũng không chắc. Cánh tay linh thể lực lớn vô cùng, rất khó khống chế tốt, chiến đấu thì không sao nhưng mục tiêu của hắn là sử dụng cánh tay linh thể này bên trong các sinh hoạt thường ngày.

Đối với lực khống chế cái thứ này Tu Chân giới coi trọng vô cùng. Khả năng khống chế là một thước đo trong những cái thể hiện sự am hiểu về linh lực cùng võ kỹ.

Lấy ví dụ, trong Phương Tây Ma Pháp giới có một loại vật phẩm ở trong ma pháp giới được gọi là phế phẩm, nhưng về với Tu Chân giới thì nó là của báu một dạng: Bong Bóng Thủy Tinh. Loại vật phẩm này chạm phát là vỡ, thậm chí một cơn gió nhẹ thổi qua, hít thở hắt hơi cũng đủ vỡ.

Trong trường hợp của Trần Ngọc Lâm, hắn chỉ cần hắt hơi nhẹ là đủ cái bong bóng vỡ. Còn nếu chúng ta tùy tiện điểm bất kỳ một cái nào thiên tài cấp bậc, Kim Đan trở lên, đều có thể đánh ra một cái võ kỹ khủng bố mà vẫn không làm cho loại bong bóng này vỡ.

Nghe thì vô dụng, nhưng tưởng tượng mà xem, ngươi đánh ra một chưởng, đối phương lấy một người vô tội giơ ra làm khiên thịt, chưởng của ngươi bay thẳng xuyên thấu qua người vô tội, trúng vào kẻ thủ ác đằng sau khiến hắn nổ banh xác, tràng diện uy vũ nhường nào?

Mặc dù kẻ thủ ác nổ banh xác nói thật là một cái tràng diện không sạch sẽ lắm, nhưng dù sao vẫn khá hơn hai người cùng lúc nổ banh xác. 

Luyện Hư phía trên, Trần Ngọc Lâm nghe nói mỗi một tràng chiến đấu của họ đều vô cùng nhạt nhẽo, bởi vì toàn bộ linh lực của đòn đánh không có một chút tí ti ba động nào tràn ra ngoài, sẽ không có quang cảnh một chưởng thông thiên hay một kích che phủ bầu trời, ngược lại họ chú trọng tới ẩn dấu lực lượng và nhất kích tất sát hơn là mấy thứ đó.

Không có bất kì chút nào hào nhoáng, tại trong mắt họ, một phần lực lượng bị tràn ra ngoài vừa là lãng phí, vừa là sỉ nhục.

Trần Ngọc Lâm tay quỷ hiện tại còn chưa đến mức đó, hiện tại hắn chỉ dùng cho chiến đấu được thôi, nếu như để cho hắn dùng nó để cầm bút viết thì hắn chịu.

Dù sao, sau nửa tháng vật vã trong Địa Giới, hắn mệt mỏi đến cùng cực, sau khi ra khỏi đó hiện tại hắn chỉ muốn chạy về kí túc xá, đánh một giấc ngủ thật ngon.

Trong Địa giới không có toa lét, không có giường ngủ, bể tắm. Dù sao nơi này cũng là nơi khổ tu không phải nơi chơi đùa. Càng không nói người bên trong một cái lại một cái Nguyên ANh, Kim Đan, cần gì mấy chỗ đó?

Không nói tích cốc, chính là lực tiêu hóa bọn họ lớn vô cùng, hoàn toàn có thể hấp thu 100% mấy thứ đồ ăn này.

Trần Ngọc Lâm sau khi về kí túc xá, một hơi tiến vào trong phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, kế đó hắn nhảy tót lên trên giường ngủ đánh một giấc đã đời.

Cốc..cốc cốc..

Ít ra thì dự định là thế. Này, đâu phải lỗi của hắn khi hắn vừa đặt mông xuống giường đã có ai đó gõ cửa nhỉ? 

Chắc chắn không phải bạn cùng phòng của hắn, gã đó lúc Tiêu Dao Thánh Nhân mở tiệc nửa tháng trước có tới một lần, sau đó lại đi đâu rồi. Lần này không phải là đi chơi đâu đó mà dọn đồ đi luôn, trong danh sách số phòng cũng biến thành phòng trống, từ đó hắn coi như độc chiếm luôn cái phòng.

Có lẽ là thăng cấp, nghe nói thành viên khi thăng hạng có thể lựa chọn chuyển phòng.

Trần Ngọc Lâm mở cửa, nhíu mày. Chỉ thấy trước cửa có một cái kiện hàng, đề danh tên hắn.

Trần Ngọc Lâm chẳng hiểu ra sao, tạm thời trước tiên vứt ở chỗ này cái đã, kế đó lại đi ngủ.

Sáng hôm sau, không sai, hắn ngủ một giấc là 18 tiếng đồng hồ, dù sao cũng ít nhất 3 ngày không có ngủ, hắn mới thử mở ra kiện hàng.

Trần Ngọc Lâm trí nhớ rất tốt, hắn cam đoan hắn chưa từng bao giờ đặt bất cứ kiện hàng nào cả, càng chắc chắn hơn bản thân chưa từng có nhờ cậy bất kì ai đặt hàng qua mạng, Hệ Thống lại càng không. Hắn đánh cái liên hệ cho Mộ Dung Nguyệt, nhờ nàng kiểm tra qua kiện hàng hộ.

Vạn nhất đó là bom nguyên tử cái gì, vậy thì vui vãi lều. 

Kết quả hóa ra là nàng đặt cho hắn một kiện, cũng không biết là nhân dịp gì, Trần Ngọc Lâm mặc dù trên danh nghĩa nàng nói là để về sau hắn tiến vào bên trong Tiên Học Viện có nắm chắc hơn, nhưng một mực hắn vẫn tại cảm giác đằng sau khẳng định có cái hố to, nhưng dại gì không nhận.

Bên trong đồ đạc cũng không tính nhiều, 4 cái đan bình, 3 cái xấp phù chú, mỗi xấp 10 lá, 1 cái chìa khóa kèm theo một cái thư giới thiệu.

Trần Ngọc Lâm đọc lướt qua lá thư, thở dài cười khổ. Tại thư giới thiệu bên trong ý tứ đại khái chính là tháng 11 này Liên Minh Tu Luyện giả sẽ tổ chức một cái đại hội mỗi 10 năm 1 lần thi đấu giữa dưới Lục Phẩm tu sĩ, Đại Ma Pháp Sư cấp cao và Thoát Thai cảnh tại Thần đạo hệ.

Tất cả các tổ chức đều có thể đăng ký tham gia. Những năm qua Vĩnh Hằng đảo một mực không tham gia, không chỉ có Vĩnh Hằng đảo mà rất nhiều tổ chức đều không tham gia, lần này tham gia cũng chỉ là tại ma luyện một phen.

Kì thật, tham gia đại hội này chỉ có tông môn, gia tộc tham gia mà thôi, những thế lực chuyên đào tạo thiên tài từ bé. Các tổ chức dạng như Vĩnh Hằng đảo đều là thu nhận người thực lực cao trở lên, không tham gia rất bình thường.

Trần Ngọc Lâm rút điện thoại, nhắn tin một hồi, quả nhiên Mộ Dung Nguyệt vẫn cho hắn cùng với Âu Bảo Uyên tham gia đại hội lần này. Có điều nàng cũng ra lệnh cho hắn và Âu Bảo Uyên: Bắt buộc giành vị trí đầu.

Trần Ngọc Lâm cười khổ, lại nhìn lại những vật phẩm khác.

4 cái đan bình không có đan dược, sở dĩ gọi là đan bình là vì... cái bình này vốn là đựng đan dược, lần này là đựng một loại khí thể. 

Tam Phẩm Kim Đan linh lực tinh lọc hóa. Hơn nữa khí tức này còn là phi thường tinh thuần, trong Hệ Thống cửa hàng có bán, một bình này khoảng 300 điểm Vận Mệnh.

Chuyên dụng đối với Tam Phẩm tu sĩ, có tác dụng nâng lên phẩm chất linh lực, hiện tại một khi hấp thụ, hắn có thể đạt tới vô hạn tiến gần với Song sắc linh lực, thậm chí vận khí tốt một chút, đột phá cũng không phải không thể.

Loại hàng tinh lọc hóa từ Kim Đan tu sĩ này vô cùng.. nói đắt không đắt, nhưng mà nó cũng không tới nỗi hiếm. Nếu chịu đau dứt ruột thì bỏ ra 10 viên Tinh Hạch liền có thể đổi lấy 1 bình. 

Loại hàng này là linh lực Kim Đan tu sĩ, trải qua tinh lọc thích hợp nhất cho Tam Phẩm tu sĩ hấp thu, từ đó đề thăng phẩm chất linh lực. Đây là đãi ngộ nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, chí ít tại các tông môn phẩm chất cao một tí, loại đãi ngộ này khá là thường thấy.

Tại sao không hấp thu Kim Đan linh lực tinh thuần mà phải tinh lọc, ừ thì trên cơ bản linh lực của Kim Đan đối với phàm nhân là kịch độc, tùy thuộc loại thuộc tính sẽ có từng loại bạo tác khác nhau nhưng nói chung là đều có thể gây chết người.

Kim Đan linh căn hỏa, linh lực hướng hỏa hệ thâm nhập vào thể nội Linh Hồ phía dưới tu sĩ sẽ đốt cháy huyết nhục ra tro, máu huyết cạn khô, xương cốt biến thành than cốc. Trên cơ bản là chết. Thủy hệ thì toàn thân mất nước không kiểm soát mà chết, vân vân và vân vân.

Đây là một loại nghiền ép về chất, một loại bài xích giữa cao và thấp. Thậm chí một sợi mỏng đến thế nào cũng có thể khiến phản ứng bài xích xảy ra, chỉ là diện tích bị thiêu đốt giảm đi mà thôi.