Heracles vung cây cung lên, tiếp tục phát động Cửu Mệnh. Do đặc thù Cửu Mệnh không phải là một chiêu thức mà là một kĩ thuật chiến đấu liên tiếp phát động trong hơn 100 đòn đánh cho nên Heracles hoàn toàn có thể tiếp tục phát động nó kể cả sau một quãng thời gian nghỉ.
Saber vung lên lưỡi gươm, liên tục chống trả lại 3 mũi tên mà Heracles bắn vào, mỗi một mũi tên này sức mạnh đều ngang tầm, thậm chí vượt trội hơn nhiều lần so với Bảo Khí Gate of Babylon của Gilgamesh kia. Tuy nhiên khác với Gilgamesh còn không thể, hoặc không thèm sử dụng 1 cách hiệu quả nhất Bảo Khí của anh ta, Cửu Mệnh chính là một đòn có thể dùng vào mọi loại tình huống, một Bảo Khí hết sức đa dạng.
Trong nháy mắt, Saber bị bắn bay ra. Hiện tại tay trái của nàng còn chưa thể cầm vững thanh kiếm, cho nên sức mạnh đâu chỉ giảm quá nửa?
Lancer hét lớn, kế đó anh ta lao lên, 2 cây thương cầm một cách chắc chắn trên hai tay hất mạnh 2 mũi tên ra, tuy nhiên lực đạo cũng đủ khiến cánh tay anh tê rần.
Đối với một kẻ địch dùng cung, không thể nghi ngờ biện pháp tốt nhất chính là áp sát. Tuy nhiên đối với các Anh Linh dù là loại yếu nhất, nếu tin khư khư điều này không thể nghi ngờ chính là một bước đi sai lầm.
Hiển nhiên Lancer không thể mắc loại sai lầm hạ đẳng đó. Heracles, ngay khi thấy Lancer lao tới liền vung mạnh cây cung, tạo ra một luồng gió mạnh mẽ tràn đầy ma lực khiến cho đất đá bay tán loạn, giống như một cơn cuồng phong vậy.
Kế đó, trong khi một tay vung lên cây cung, một tay anh ta cầm theo mũi tên, lấy nó làm thương đâm mạnh tới phía Lancer. Lancer nhẹ nhàng lắc mình né tránh, cây thương ngắn trên tay anh gạt phắt mũi tên mà Heracles đâm về phía anh ra, trong khi đó, cây thương dài mạnh mẽ đâm thẳng về phía đầu của Heracles.
Tuy nhiên, cảnh tượng một mũi thương đâm xuyên qua đầu của vị Anh Linh kia không xảy ra.
Ngược lại, khi mũi thương đâm vào cái đầu con sư tử phủ lên đầu vị Anh Linh làm thành mũ, lập tức bộ lông con sư tử khổng lồ được vị Anh Linh choàng lên người như tấm áo choàng lóe lên, biến thành một màu sắc vàng rực rỡ, kế đó mũi thương phát ra tia lửa điện như thể bị đâm vào một tấm khiên bất khả xâm phạm, sau đó trượt ra sau đầu hắn.
Lancer thấy không ổn, lập tức nhảy lui về phía sau, hai cây thương vẫn chĩa chằm chằm vào Heracles tràn đầy vẻ cảnh giác.
"Hừm. Ta tò mò muốn biết làn da con sư tử này, một làn da không đao kiếm nào xuyên thủng, thứ được tạo ra từ ma lực, cùng với một cây thương có thể phá vỡ mọi ma lực cái nào sẽ thắng."
Heracles vuốt vuốt cái mũ trùm sư tử, trầm ngâm:
"Nhưng, không hổ là một Bảo Khí. Làn da của con sư tử này, mọi gươm đao chạm vào đều sẽ hóa thành cát bụi, vậy mà chỉ sượt qua làn da này. Đương nhiên, ta có thể chỉ dùng Cửu Mệnh để chống lại.."
Heracles lầm bầm. Nghe có vẻ như anh ta đã biết Lancer là ai, tuy nhiên cũng chẳng có gì lạ. Hét lớn tên Bảo Khí trong khi ra chiêu thức trước đó.. nói là hét lớn tên mình còn không sai lắm.
Trong khi đó, Prelati hét lên vui vẻ:
"Ra vậy, làn da của con sư tử đó, thứ sức mạnh kinh khủng cùng với dòng máu thần thánh chảy trong người anh ta, cây cung mỗi một đầu tên đều mang theo độc tố của con Long Xà Hydra, ta đã biết anh là ai rồi!"
Kì thực, chỉ riêng việc sở hữu cây cung mỗi một mũi tên đều mang theo thứ độc tố kia đã đủ để đoán xem đó là ai. Mũi tên sát anh hùng, chỉ một người có mũi tên đó.
Heracles vung mạnh cây cung của mình, thẳng tới Lancer người đang lùi lại cách chàng khoảng 10 mét, tạo nên một làn gió mang theo cát bụi sỏi đá bắn tứ tán về phía Lancer, kế đó, bàn tay anh ta đột nhiên bùng lên một lượng ma lực kinh khủng, mũi tên đang cầm trên tay anh ta chợt phủ đầy những đường vân ma thuật, rồi Heracles ném về phía Lancer mũi tên đó.
Lancer sững sờ trước hành động không ngờ đó của Heracles, tuy nhiên anh ta nhanh chóng giơ lên 2 cây thương cùng lúc chống đỡ. Đột nhiên, trong khóe mắt anh ta nhìn thấy Heracles, một tay cầm theo cây cung, một tay nắm theo mũi tên lao về phía anh.
Một Cung thủ mà lại chơi cận chiến ư?
Suy nghĩ này thoáng qua trong Lancer, tuy nhiên anh nhanh chóng vung lên cả hai ngọn thương của mình.
Mặc dù Gáe Dearg - ngọn thương mang trong mình khả năng phá vỡ ma lực không thể đâm xuyên qua làn da con sư tử Nemae, và với đó, kể cả Gáe Buidhe cũng chẳng thể nào đâm xuyên qua làn da của nó, tương đương với một thứ sức mạnh gần như bất khả xuyên thủng, nhưng anh vẫn chiến đấu.
“Can đảm lắm. Calais và Zetes cũng chẳng sánh bằng ánh mắt của ngươi.”
Heracles vung mạnh cây cung, bằng một thứ sức mạnh kinh khủng, đột nhiên một sợi đai dài, mang theo một tia thần ý đột nhiên trôi nổi xung quanh Heracles, sợi đai này trước nay chưa ai để ý vì hắn chỉ quấn quanh thắt lưng như một sợi dây lưng bình thường.
"Cửu Mệnh!"
Heracles nói với nụ cười phấn khích, cây cung vung lên, đập mạnh cây cung về phía Lancer, khiến cho anh phải dùng hết sức mới có thể chống đỡ được, mặt đất lún sâu trong khi hai cây thương của anh bị cây cung của Heracles đập trúng.
Vô số đường vân ma thuật bám vào trên cây cung của Heracles,khiến cho cây cung tràn ra một uy áp mãnh liệt, có thể sánh ngang một vài Bảo Khí hạng trung, hơn nữa, chỉ số của Heracles thật là vô song, thậm chí cả Lancer cũng bị áp đảo bởi anh ta.
Trận chiến giữa hai người kéo dài thêm tầm hai chục chiêu nữa, người này ra đòn, kẻ kia phản công, lặp đi lặp lại.
Kế đó, trong tay của Heracles xuất hiện một mũi tên, thứ đã trải dài các đường vân ma thuật do tác dụng của Cửu Mệnh, trong nháy mắt hóa thành một tia sáng, xuyên thủng qua trái tim của Lancer. Ngay sau đó, Heracles vung lên cây cung, đánh xuyên qua đầu của Lancer, biến anh ta thành vô số hạt ánh sáng, trôi nổi trong không khí.
Cùng lúc này, Saber cũng đột nhiên cảm thấy vết thương trên tay trái của mình lành lại. Không phải là ngay sau khi Lancer biến mất nó lành lại luôn, mà chỉ là tốc độ khôi phục thương thế quay trở lại như ban đầu.
Nàng ngay lập tức tiến vào trạng thái phòng thủ. Bên phía xa xa, Caster.. không, 2 Caster đã biến thành dạng Linh thể và lẻn đi mất trong khi Heracles cùng Lancer đang chiến đấu.
Đem so với 2 Caster kia, nàng chẳng biết nên lo lắng về kẻ nào hơn. Archer bí ẩn, kẻ có cả kĩ năng bắn cung cùng kĩ năng chiến đấu cận chiến ngang hàng nhau, hay là 2 Caster, những người có khả năng triệu hồi một đám quái vật vô biên vô tận.
Heracles đứng lên sau khi giải quyết xong Lancer - Diarmuid thương thủ, kế đó hắn quay sang nhìn về phía Saber, người nãy giờ vẫn đứng im nhìn 2 người quyết chiến.
Bất chợt, một tiếng bò rống vang trời cất lên, rồi ngay trước mặt Heracles xuất hiện một cỗ ngưu xa khổng lồ, được kéo bởi 2 con bò đực lực lưỡng, tràn đầy cơ bắp. Giữa hai con bò này còn có một cây cột với 1 đầu trông như cái cột phá thành vậy.
Cỗ ngưu xa của Iskandar.
Heracles không hề nao núng chút nào, chàng lập tức gồng mạnh cơ bắp, sợi đai lưng quanh mình phồng lên, tỏa ra hào quang thần khí mạnh mẽ, hai tay chàng cầm lấy sừng của con bò tót, ghì chặt nó xuống, trong khi chân anh ta thả lỏng, để mặc cho con bò tót thứ hai chạy xung quanh.
Thế rồi Heracles hất mạnh cỗ ngưu xa về phía sau, thành công tránh thoát được một đòn tấn công bất ngờ của Iskandar-Vua Chinh Phục.
"Chà, ta đã nghĩ là sẽ thành công cơ."
Iskandar nhìn về Heracles từ cỗ ngưu xa, xoa cằm nói nhẹ. Chắc chắn là việc một ngọn núi đột nhiên xuất hiện cũng đủ thu hút 99% các Anh Linh đã xuất hiện trong thành phố này.
Đương nhiên họ có đến hay không thì tùy họ.
"Cỗ ngưu xa của vua Gordius, được hiến tế cho cha ta."
Heracles đập hai nắm đấm vào nhau, nói với Iskandar:
"Cứ tưởng ta sẽ không bao giờ bị bò đá nữa cơ đấy."
"Rõ ràng là ngươi đã làm rất tốt trong việc phản công lại đòn đánh của ta."
Iskandar giơ hai tay lên, chợt cả ba người cùng lúc im lặng.
Bởi vì cả ba cùng lúc nghe thấy tiếng rậm chân vô cùng mạnh mẽ. Kế đó, một bóng hình đen thui, cao lớn, toàn thân khắc đầy các kí tự tượng hình Ai Cập, cũng như đeo theo một đống lớn đồ trang sức làm từ vàng lao tới.
Trông nó giống một con voi mamut, có đội một cái vương miện bằng vàm khổng lồ, phía trên khắc họa hình một con mắt Ai Cập. Toàn thân nó mang theo đủ thứ trang sức làm từ vàng ròng, và hiển nhiên chủ nhân nó cũng thế. Trên thân con mamut phủ 2 tấm lụa, một vắt qua thân, một treo trước mặt nó, có vẽ vô số hình con mắt.
Trên thân nó là một Anh Linh da đen thui, có vô số chữ tượng hình trên người, cũng đeo đầy đồ trang sức, mang theo hai cây vũ khí rực cháy nhìn về Iskandar.
Con voi này vừa xuất hiện, cặp ngà mạ vàng của nó liền húc một cái, đã đem cỗ ngưu xa của Vua Chinh Phục nhấc bổng lên trên cặp ngà của mình.
"ISKANDARRRRR!!!"
Anh Linh này gầm lớn, kế đó, trong tiếng leng keng của đám đồ trang sức trên người, ông ta vung mạnh hai cây rìu trên tay - thứ giống như một quả chùy, hoặc một cây đèn loại đốt đuốc cũng làm từ vàng, được gắn theo hai cái lưỡi rìu - lên trên cao, thẳng hướng Iskandar, Vua Chinh Phục bổ xuống.
"Ha ha!"
Iskandar nhìn qua Anh Linh này, ha ha cười lớn:
"Darius, chúng ta lại gặp nhau. Thật không thể tin được."
Trong một khu biệt thự nào đó...
Vua Anh Hùng Gilgamesh đang nhâm nhi thưởng thức rượu, đột nhiên anh ta dừng lại, hai mắt ánh lên một tia hiểm độc:
"Ta cảm giác có một kẻ trộm vừa lấy đi cái gì đó từ kho báu của ta!"
Cùng một lúc này, trong một căn hầm của một gia tộc ma pháp sư loại hai, đang có mười mấy vị pháp sư, loại hai có, loại ba có, thậm chí còn có vài pháp sư học đồ đang làm lễ tế triệu hoán Anh Linh.
Tuy nhiên, vị pháp sư vốn phải là Master đang băn khoăn. Ông ta đã dự tính mình sẽ triệu hồi một Anh Linh bất kỳ nào đó đến với Cuộc Chiến Chén Thánh như là một Berserker.
Nhưng thay vào đó, thứ mà ông ta nhận được là một người đàn ông hào hoa, trang nhã, mặc trên mình bộ đồ quý tộc thời xưa.
Ông ăn mặc theo phong cách của hoàng tộc, tựa như bóng tối trong màn đêm đen kịt, đối lập hoàn toàn với khuôn mặt và mái tóc xõa dài trắng muốt như nhung như lụa của mình. Ông tỏa ra một luồng khí phách áp đảo, khiến cho không gian chung quanh như bỗng dưng trở nên căng thẳng mỗi khi ông liếc nhìn.
Nhìn qua hoàn toàn chẳng giống Berserker chút nào!
"Ngươi có phải Master của ta?"
Anh Linh này nhìn chằm chằm vị pháp sư, lạnh lùng hỏi. Vị Pháp Sư chợt cảm giác giận sôi máu:
Một Anh Linh, thứ chỉ là một công cụ thấp kém, lại dám nhìn thẳng mặt ông mà hỏi. Tuy nhiên lý trí trong ông vẫn còn đó, ông dằn cơn giận xuống, mở miệng ra:
"Ọc ọc ọc ọc..."
Ông ta kinh hãi nhận ra những ngôn từ mình đang định nói bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là tiếng bọt khí nổi lên qua cổ ông, đã bị rạch một đường, máu từ đó phun ra ào ạt. Nhưng thay vì nhuộm đỏ áo ông, máu này đã lập tức bị Anh Linh kia hớp lấy khi cắm phập hàm răng vào cổ ông.
"Ngươi làm gì vậy?"
"Ngươi không phải Anh Linh à?"
Các pháp sư khác lập tức giơ vũ khí lên, chỉ để nhận ra vị Anh Linh trước mặt nổ tung, hóa thành một bầy dơi đem họ phủ kín. Lúc mà bầy dơi bay ra khỏi người họ, họ đã chỉ còn là những cái xác không hồn, khô quắt lại.
Anh Linh kia hiện ra lần nữa, lau miệng dính đầy máu tươi, lạnh lùng nhìn qua mấy cái xác khô quắt, kế đó vung tay lên, một lưỡi thương xuất hiện trên tay ông ta, lưỡi thương này nhìn qua giống như tạo thành bởi máu tươi vậy.
"Hừm, ta định xiên các ngươi với Kazikli Bey cơ! Nhưng, ta vẫn cần một chút kẻ đi sau, cho nên.. đứng lên đi, lũ ma cà rồng."
Đằng sau hắn, xác của mười mấy vị pháp sư bắt đầu run lẩy bẩy, kế đó đứng lên đột ngột giống như thể còn sống. Nhưng dựa vào ánh mắt vô hồn của họ, có thể khẳng định họ đã chết.