Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 270: Caster? Saber?



Heracles giương cao cung tên, bắn thẳng về phía Gilgamesh, gần như không cần thiết nhắm bắn. Mũi tên bay thẳng hướng về phía vị Vua Anh Hùng, tuy nhiên anh ta chỉ đơn giản vung thanh Merodach chém nó ra làm đôi.

Không, chính xác ra thì cú chém đó không hề chém mũi tên đó ra làm đôi. Một tia lửa nhiệt phát ra từ lưỡi kiếm đã làm điều đó trước khi bản thân thanh kiếm kịp chạm tới đầu mũi tên.

"Mặc dù bổn vương không phải Saber."

Gilgamesh nói, một luồng ma lực mạnh mẽ hất văng 2 mảnh mũi tên ra hai bên: 

"Nhưng ta vẫn có được kĩ năng dùng kiếm nhất định từ khi còn sống. Một đòn tấn công kiểu đó chẳng đời nào chạm được đến ta đâu, tạp chủng."

Đáp lại lời của Gilgamesh chỉ là một cú quật của cây cung, không gì hơn một thứ sức mạnh man rợ tới từ Heracles, vô số Bảo Khí từ lần tấn công lúc trước của Gilgamesh - cơn mưa rào Bảo Khí - vẫn còn nằm chỏng chơ dưới nền đất bị cú quật cung này của Heracles bắn văng lên thẳng về phía Gilgamesh.

Không giống với cách Gilgamesh bắn những Bảo Khí về phía Heracles, cú quật này khiến cho những Bảo Khí văng đi tứ tung, hoàn toàn không theo một quy luật nào cả. Gilgamesh nhíu mày, ánh sáng chói mắt tới từ các Bảo Khí mà anh đã bắn ra, cộng thêm lượng Ma Lực kinh khủng chứa bên trong chúng khiến cho trong thoáng chốc anh ta chẳng thể nhìn thấy được gì đằng sau chúng.

Tuy nhiên anh hoàn toàn không để tâm, một đường kiếm vung lên, một tia sáng phun ra từ thanh Merodach, tạo thành một cơn lốc giống như bao phủ trong vô số hạt bụi vàng, hất văng đi toàn bộ số Bảo Khí được Heracles quật về phía anh ta.

"Trò hề. Ngươi rốt cuộc có định chiến đấu không hay chỉ đứng đó tô lên sự ngu xuẩn của ngươi bằng những hành động vô bổ."

Gilgamesh nhạo báng Heracles, thuận tiện gạt bay thêm 2 mũi tên nữa, cả hai mũi tên này đều bị chẻ ra làm đôi bởi tia sáng rực rỡ và nóng rẫy kia, thậm chí còn không chạm nổi vào lưỡi kiếm. Heracles gật đầu:

"Ta nhìn ra rồi, một thanh kiếm có thể biến ma lực bản thân thành một tia nhiệt nóng rẫy. Một thanh kiếm tốt."

"Ngươi cũng có đôi mắt không tệ đâu, tạp chủng."

Gilgamesh vung nhẹ lưỡi kiếm xung quanh, lạnh lụng nói:

"Medorach là nguyên bản của mọi thanh kiếm tuyển chọn trên thế giới. Con bé Saber kia, thanh kiếm của nó cũng là một phiên bản được tạo ra từ nó. Nếu ngươi thậm chí còn chẳng thể qua được cửa của Merodach, thì đừng hòng nghĩ đến việc diện kiến Ea."

"Thật ư?"

Heracles cười nhạo, kế đó anh ta cúi mình, nhặt lên một cây rìu chiến hai lưỡi, với một lưỡi là một lưỡi rìu, cái kia là lưỡi búa, gật gù:

"Không tệ."

Kế đó, Heracles quay đầu ngược lại về phía Gilgamesh, dậm mạnh chân, khiến cho mặt đất lõm xuống một cái hố sâu, rồi bắn bay về phía Vua Anh Hùng - người lúc này đang làm vẻ mặt nhạo báng, nhưng bất kỳ ai nếu nhìn thấy đôi mắt anh ta sẽ có thể nói rằng anh ta đang rất tập trung.

"Oanh!!"

Liên tục 4 tiếng động trầm đục vang lên, thì ra Heracles trên đường lao lên cũng đồng thời giương cung lên, cây rìu đã được gác lại lên vai, 4 tiếng động chính là 4 lần giương cung, mỗi lần 3 mũi tên. Vị chi cả thảy 12 mũi tên bắn thẳng từ phía Heracles về Gilgamesh.

Tuy rằng những mũi tên được bắn vào thời điểm bất đồng, nhưng lực đạo và góc độ cùng khoảng cách đang từ từ giảm giữa 2 Anh Linh khiến cho những mũi tên bắn sau lại tới trước, kết hợp với nhau khiến cho từng mũi tên đều nhắm vào một điểm chí mạng trên người Gilgamesh, chặn đứng toàn bộ góc độ né tránh của anh.

"Ha ha ha, cuối cùng cũng có thứ thú vị."

Gilgamesh cười lớn, Merodach vung lên, lực đạo bắn về phía những mũi tên đi đầu khiến chúng hoàn toàn chệch hướng. Cùng lúc này xung quanh anh ta chồi ra 4 cánh cổng sáng chói giống như những cánh cổng anh ta bắn ra những Bảo Khí của mình vậy. Nhưng thứ chồi ra từ bên trong chúng không phải là thương, hay giáo, cũng như đao mà là khiên.

4 tấm khiên được tạo ra từ Gate of Babylon, và còn nhiều nữa tiếp tục phun ra, khiến cho trong nháy mắt tổng số lượng khiên chắn xung quanh anh đã là 16 cái. Những mũi tên của Heracles bắn thẳng vào chúng, phá tan hai cái đầu nhưng bị chặn lại ở cái thứ ba, hoặc vài mũi có thể phá tan được các lớp khiên, nhưng lại bị kẹt và còn chẳng chạm được tới Vua Anh Hùng.

"Vô tác dụng."

Gilgamesh mở miệng chế nhạo, cùng lúc này Heracles đã vung lưỡi rìu chém thẳng về phía anh ta. Vị Vua Anh Hùng dường như không có ý định đem khiên ra đỡ, ngược lại vung kiếm lên chặn lại.

Mặc dù cùng là Bảo Khí tới từ Gate of Babylon, nhưng lưỡi rìu này cùng với thanh Merodach vẫn có một sự khác biệt không hề nhẹ. Trong khi thanh Medorach đáng ra phải vỡ vụn trước sức mạnh của Heracles, thì nó lại chém một vết lõm sâu vào lưỡi rìu, chí ít cũng vài phân.

Heracles lập tức buông tay, nắm đấm của anh ta hướng thẳng về bụng dưới Gilgamesh mà đấm. Tuy nhiên Gilgamesh có được danh hiệu Vua Anh Hùng cũng không phải chỉ để trang trí, nắm đấm của anh ta cũng đồng dạng thẳng hướng về phía nắm đấm của Heracles tiến tới. 

Sỡ dĩ không nhằm về người của Heracles là vì đem so thân thể, Heracles có quá nhiều lợi thế, xét đến cả chiều dài cánh tay. 

"RẦM!!"

Va chạm từ cú so quyền giữa 2 Anh Linh khiến cho không khí xung quanh rúng động, một làn sóng tràn ra ngoài. Vua Anh Hùng bị dư lực từ cú va chạm bắn văng lên không, nhưng Heracles cũng lùi lại một chút.

Ngay sau đó, Heracles vung lưỡi búa thẳng về phía Gilgamesh. Một vòng sáng hiện ra trước mặt Vua Anh Hùng, hiện ra một tấm khiên đỏ tươi như máu, tràn ngập sắc thái hoang dại che chắn anh khỏi cú công kích của Heracles.

Tuy nhiên anh cũng bị dư lực từ cú đánh này đập văng đi ra ngoài 20 mét. Có điều hoàn toàn tự nhiên Gilgame tiếp đất nhẹ nhàng, toàn thân hoàn toàn không một vết xước ngoại trừ vết trầy trên miếng giáp tay.

"Chà, hai Archer mà lại đi dùng vũ khí cận chiến đánh nhau, quả thật là kì lạ."

Trần Ngọc Lâm đang quan chiến, đột nhiên nghe thấy một giọng nói phát ra từ phía xa sau lưng hắn. Hắn quay đầu lại nhìn, thì ra là Iskandar lúc này đã đậu cỗ Ngưu xa gần đó, đang quan sát cuộc chiến. 

Nhận thấy Trần Ngọc Lâm nhìn lại, Iskandar gật đầu với hắn rồi quay đầu nhìn về phía cuộc chiến giữa hai Anh Linh.

Hắn nhìn lướt qua, ngoại trừ Iskandar ra thì chẳng còn ai hết. Đương nhiên cũng có thể Assassin - Hassan Tay Nguyền đang nấp đâu đó quanh đây để ám sát hắn, Master duy nhất không được bảo vệ quanh đây.

Đương nhiên để đề phòng, Hydra cũng đang theo lệnh của Heracles hóa thành dạng linh thể bảo vệ hắn. Assassin là một trường phái tương đối yếu nhược, chỉ cần hắn cẩn thận là không có vấn đề gì.

Nói yếu nhược là so sánh với một Anh Linh bình quân. Trần Ngọc Lâm dự tính hắn của hiện tại cũng phải cần 3 cái mới đủ đánh lại một Assassin.

Chạy thoát thì không có nhiều vấn đề, điều kiện tiền đề là Assassin không kích hoạt Bảo Khí. Sức mạnh tối đa nhất của một Anh Linh được phát huy hoàn toàn khi Bảo Khí của họ được gọi tên, nếu Hassan Tay Nguyền dùng bảo khí của hắn - còn phải nhìn xem hắn có né nổi không.

Hiện tại, cả 2 Lancer đều đã bị đánh bại. Rider giả cùng Assassin thật cũng đã vong mạng... Chỉ cần chú ý tới 2 tên Caster điên cùng với Saber giả nữa thôi. Berserker giả thật sự là một vấn đề, nhưng dựa vào mối quan hệ giữa Ruler và Berserker giả, có khả năng Ruler sẽ lệnh cho Berserker tự sát, cho nên chỉ cần cố sức đẩy mạnh tiến độ chia rẽ quan hệ giữa hai người này.

Trong khi Trần Ngọc Lâm mải suy nghĩ, trận đấu giữa Heracles và Gilgamesh đã đến hồi căng thẳng. Gilgamesh mặc dù hoàn toàn tập trung nhưng vẫn không quên thốt lên những lời nhạo báng, Merodach liên tục vung lên, ma lực tuôn trào trong nó khiến cho không khí xung quanh tăng lên đến mười mấy độ.

Ánh sáng từ lưỡi kiếm tỏa ra khắp xung quanh.

Trong khi đó, Heracles hoàn toàn áp đảo với một thứ sức mạnh thần tính, hào quang thấn thánh tỏa ra xung quanh anh, xuất phát từ chiếc Đai Của Thần Chiến Tranh, tăng phúc mạnh mẽ lên các chỉ số của anh ta.

Mỗi lần va chạm với thanh Merodach, một món vũ khí mà anh đang cầm trên tay sẽ lại bị hư hỏng đi một chút, nếu chúng hoàn toàn không sử dụng được nữa anh hoặc là sẽ lấy một món khác mạnh hơn từ cái đống Bảo Khí đang nằm dưới chân, hoặc là sẽ dùng cây cung của mình đấu lại. 

Cây cung của anh ta ít nhất cũng phải là Bảo Khí cấp A.

Heracles cũng vô cùng cẩn trọng, hoàn toàn tập trung vào trận chiến. Mặc dù God Hand ban cho anh ta khả năng kháng lại bất kỳ đòn tấn công nào có cấp độ dưới B+, tuy nhiên Merodach hiển nhiên là một Bảo Khí hùng mạnh, cấp độ đòn tấn công ít nhất cũng là cấp A.

Nói cách khác nó có thể gây tổn thương được cho Heracles.

"Ha ha ha ha ha.."

Vua Anh Hùng cười lớn, thanh Merodach biến mất trên tay anh ta. Ngược lại, trên tay anh ta xuất hiện một chiếc chìa khóa vàng, Gilgamesh cười lớn:

"Tạp chủng, ngươi thật may mắn đã khơi được niềm hứng khởi của ta trong sự nhàm chán vô vị có tên Cuộc Chiến Chén Thánh này. Đã vậy, ngươi sẽ được toại nguyện, diện kiến Ea.."

Đột nhiên, anh ta ngừng nói, nhìn về đôi chân đã biến mất, dần dần tan thành bụi vàng.

"Chà, thật đáng tiếc thay..."

Từ đầu gối trở lên của Gilgamesh lúc này đã biến thành dạng linh thể. Anh ta cười nhạo nhìn về phía Heracles:

"Hôm nay ngươi may mắn đấy. Có vẻ Master của ta đã quyết định đây là thời điểm quá sớm để ta sử dụng Ea, chúng ta đành dời ngày quyết đấu lại sau vậy. Hi vọng lúc đó ngươi thỏa mãn được ta." 

Kế đó, vị Vua Anh Hùng biến về dạng linh thể, hóa thành vô số hạt bụi vàng chóe. Heracles bực bội nhìn về phía chỗ cũ lúc trước là nơi Vua Anh hùng chuẩn bị kích hoạt Bảo Khí của hắn. 

Gilgamesh nói không sai. Master của anh, Tohsaka Tokiomi đã quyết định rằng thời điểm này là quá sớm để hiển thị thực lực chân chính của Vua Anh Hùng, đặc biệt là Bảo Khí cấp độ Diệt Thế như Enuma Elish.

"Thật là mất hứng."

Heracles lắc đầu, nhìn xung quanh nhận thấy biển Bảo Khí xung quanh hết thảy đã biến mất theo Gilgamesh, kể cả cái thanh đao đồ long anh dùng để chiến đấu với Gilgamesh trước đó cũng biến thành dạng linh thể, hóa thành vô số hạt bụi vàng.

Cùng lúc này, trong một căn hầm ngầm..

"Ha ha ha ha ha ha ha.."

"Thật không thể tin được. Còn có thể có cả chuyện này xảy ra?"

Francois Prelati, cùng Francessca Prelati đang ôm bụng cười sằng sặc trước một cảnh tượng đến cả chính họ cũng chưa bao giờ mơ tới. Trong khi đó Master của Caster Gilles thì lại đang gãi đầu gãi tai không hiểu gì. Hắn hỏi:

"Có chuyện gì vậy? Tại sao Chủ Nhân lại thay đổi bộ dáng vậy?"

Vì một vài lý do, Ryuunosuke gọi Gilles là Chủ Nhân. Hắn thấy được hình mẫu lý tưởng của một con người đối với hắn trong... cái mớ hỗn độn không nhân tính của Gilles.

Trên tay hắn, kì lạ thay lúc này đã không còn có Lệnh Chú nữa. Ngược lại, Lệnh Chú đã được chuyển đổi sang cho Francessca Prelati - nữ - người vừa mới sử dụng xong 1 Lệnh Chú.

Nàng (nếu có thể gọi - bất kỳ cái gì ở trong cái thân xác đó là nàng) là một pháp sư hạng nhất, còn hơn nữa khi mà kết hợp với một Anh Linh - chính nàng trong quá khứ - trí tuệ và khả năng phân tích còn vượt quá ngưỡng kiểm soát. 

Chính bản thân nàng cũng tự nhận nếu lơ là, Francois Prelati sẽ hoàn toàn có thể "thao tác" một vài thứ và cướp đoạt lấy quyền kiểm soát Lệnh Chú từ tay nàng, đảo ngược vai trò hai thứ đó. 

Nói cách khác, đối với Lệnh Chú, Anh Linh, và những gì liên quan tới Cuộc Chiến Chén Thánh, nàng đã tìm hiểu từ rất lâu và kiến thức vô cùng sâu rộng. 3 Cuộc Chiến trước nàng đã từng cố gắng thâm nhập vào, nhưng đều bị cản lại bởi nhà Matou. 

Việc thay đổi một vài chi tiết của Cuộc Chiến đối với nàng không quá khó khăn. 

"Ồ cậu bé à?"

Francois Prelati nói, một tay ôm lấy cổ của Ryuunosuke:

"Một pháp sư nửa mùa như ngươi sẽ chẳng thể nào hiểu được sự thú vị của việc này đâu."

Trước mặt bọn họ, Caster - không, hắn đã không còn là Caster nữa, hiện tại toàn thân hắn mặc một bộ giáp sáng bóng, mái tóc dài óng ả thay thế kiểu tóc dị hợm lúc trước, đôi mắt bình thường chứ không phồng to như lúc trước.

Đặc biệt nhất, hắn ta không còn nắm lấy quyển sách phép - thứ mà hắn ta đã đưa trả lại nguyên chủ, tức là Prelati - nữa, mà đang nắm lấy một thanh kiếm.

"Ta đã thành công hoán đổi Trường Phái cho Gilles. Bây giờ, hãy gọi anh ta là Saber!"

Francois Prelati hét lớn, vỗ tay nhiệt liệt. Ryuunosuke gãi đầu hỏi, vẫn không hiểu ý nghĩa của việc đó:

"Thế tức là Chủ Nhân không còn triệu hồi đám quái vật sao biển kia được nữa à?"

"........ Quái vật sao biển?"

Francois Prelati chẹp lưỡi ngán ngẩm ngồi xuống:

"Ngươi thực sự biết cách làm mất hứng đấy nhóc! Quái vật sao biển!!! Hừm."