[Đây là Thẻ Triệu Hoán Thần Thoại Quái Vật Pháp thân, chỉ triệu hồi Quái Vật trong thần thoại, đồng thời mượn sức mạnh và biến đổi nó thành pháp thân của mình. Kí Chủ có muốn dùng không thì bảo?]
Quái vật pháp thân, cũng gần giống với phân thân, tức là tạo ra một phân thân là một loại yêu quái nào đó trong thần thoại ư? Nhưng mà thay vì là phân thân thì chính bản thân hắn biến luôn thành yêu quái.
Trần Ngọc Lâm nghe thấy hai chữ Kĩ Năng, vểnh tai lên hỏi:
"Thế tỉ lệ ra được bao nhiêu là "ô yêu quái", "yêu quái sai vặt", "thạch đầu yêu" mấy loại quái vật rác rưởi đó?"
Hệ Thống hừ lạnh:
[Không có. Được hệ thống gọi là quái vật tối thiểu cũng phải là cấp bậc siêu phàm thoát tục mới có thể được gọi là quái vật nhé. Đừng coi thường Hệ Thống.]
Thế ông nông dân thì là siêu phàm thoát tục à cái đê ka mờ?
Trần Ngọc Lâm cười hề hề:
"Thế thì cho ta bắt đầu triệu hoán luôn."
Hắn không thiếu vũ khí, thanh kiếm hiện tại đủ xài tới Tứ Phẩm, cũng không thiếu võ kỹ, triệu hoán thú cũng không. Nhưng nếu ra một loại quái vật tính công kích cực mạnh hoặc phụ trợ, hoặc khống chế tầm xa mạnh hắn cũng không chê đâu.
Hệ Thống:
[Trước lưu ý một chút không chốc lại giãy nảy lên, Quái Vật Pháp Thân của Kí Chủ chỉ có thể dùng mỗi lần mười phút, cooldown 20 ngày. Cảnh giới tương đương Kí Chủ.]
Trần Ngọc Lâm ngẫm nghĩ, gật đầu:
"Được thôi, mau triệu hoán cho ta."
Chỉ hi vọng ra được con nào phụ trợ hệ, hoặc khống chế hệ. Ma cà rồng hắn khá tự tin với tốc độ cùng khả năng công kích của mình.
Cooldown 20 ngày, hơi lâu một chút.
Trong giao diện Hệ Thống vang lên những tiếng tí tách, rồi rất nhanh Hệ Thống thông báo:
[XIn chúc mừng Kí Chủ rút ra được...]
Trần Ngọc Lâm im lặng theo dõi kì biến, lòng niệm..
Viên đá yêu quái, ma hòn sỏi, viên gạch thành tinh, củ cải yêu, cành cây yêu....
[Ồ, thật quái đản. Kí Chủ ăn may thật.]
Trần Ngọc Lâm suýt nhảy cẫng lên, xem ra không phải là hòn sỏi thành tinh rồi...
Kế đó, Trần Ngọc Lâm nghe thấy một tiếng động lớn, chợt hắn bị Hệ Thống truyền tống vào một khu vực núi đồi, cũng vừa vặn là buổi đêm. Hắn kinh dị nhìn vào thứ trước mặt:
Đó là một người đàn ông vô cùng khổng lồ, mấy tòa nhà chọc trời có khi cũng chỉ đến ngang thắt lưng hắn ta. Hắn có một mái tóc xù xì, ria mép quăn tít, cả hai đều có màu vàng như đồng thau vậy. Làn da hắn điểm loáng thoáng vài cái vảy rồng, cả người hắn đen thui như tro tàn. Đầu hắn mọc ra hai cái sừng rồng, đuôi hắn là đuôi rồng. Hai bàn tay hắn cũng là bàn tay rồng luôn. Nói là nửa người nửa rồng cũng không quá đáng.
Toàn thân hắn bốc lên ngọn lửa hỏa diễm rực cháy giống như núi lửa, sáng lấp lánh như thể ngọn lửa giữa đêm đen. Hai mắt hắn đen tuyền như bầu trời đêm thẳm.
Tay hắn cầm một cây đinh ba sáng chói lọi, nhọn hoắt, trông vô cùng kinh khủng.
Hắn gầm lớn:
"Kẻ nào dám can đảm mượn sức mạnh từ ta, Vritra, kẻ thống trị mọi thứ này?"
Tiếng gầm của hắn vang lên như thể hắn có thể gầm nghe thấy được từ khắp mọi nơi trên hành tinh.
[Xin Chúc Mừng, Kí Chủ đã triệu hoán thành công Vritra, kẻ thâu tóm mọi hành tinh. Hắn mạnh đến nỗi các vị thần Ấn Độ đã bị hắn đánh đến bỏ chạy.]
[Hắn ta là thống lãnh mọi ác quỷ trong quân đoàn Asura của mình. Hắn ta là một trong những tồn tại phá vỡ những thứ mà con người cho rằng đó là quy luật tự nhiên.]
[Được ban phước và nguyền rủa bởi chính cha đẻ, hắn ta không thể bị tiêu diệt bởi những vũ khí thông thường, những thứ khô, những thứ ướt, những thứ làm từ kim loại, những thứ làm từ đá, cũng không thể tiêu diệt nó vào buổi sáng cùng với buổi tối.]
[Hắn đã bị Indra đánh bại bằng một thứ vũ khí chẳng khô chẳng ướt, chẳng phải kim loại hay gỗ hay đá mà là xương của vị hiền nhân Dadhichi lúc vẫn còn vương máu. Cũng không phải vào buổi sáng hay tối mà là vào buổi hoàng hôn.]
[Trong trạng thái Quái Vật Pháp Thân, hiện tại thực lực của Kí Chủ trong cùng cảnh giới tăng lên gấp 4 lần.]
Đó còn là hắn đã sẵn là ma cà rồng Bá Tước rồi, nếu hắn là người bình thường, có khi một hơi tăng vọt lên 10 lần.
Nghĩa là bình thường hắn đã có thể đấu thân thể cùng một số hơi yếu Tam Phẩm đỉnh phong hoặc hậu kỳ rồi, dù hắn mới chỉ là sơ kỳ. Nếu sử dụng Vritra Pháp Thân, hắn có thể đánh bại Tam Phẩm đỉnh phong tu sĩ?
Trần Ngọc Lâm sảng khoái hơn hẳn. Có thực lực, cảm giác chợt an toàn hơn rất nhiều. Tuy rằng Vritra không phải hỗ trợ cũng không phải khống chế, nhưng với Vritra pháp thân, thực lực của bản thân hắn lại tăng lên một mảng lớn.
Tạm không nói sức mạnh kinh khủng, riêng cơ thể bất bại kia đã đủ mạnh rồi. Chỉ cần hắn tập trung chú ý thời điểm sử dụng Pháp thân là đủ.
Hệ Thống nhoáng một cái thả hắn về chỗ cũ. Hắn nhận ra lúc này hắn vẫn đang nhìn vào con Huyết Tướng, chứng tỏ nãy giờ còn chưa trôi qua nổi một giây. Hắn ngẩng đầu, mỉm cười nhìn xác con Huyết Tướng.
Nếu có Vritra pháp thân lúc đánh nhau với nó, hắn có thể hay không đánh bại được nó mà không cần Hắc Linh trợ giúp?
Trần Ngọc Lâm cảm thấy hoàn toàn có thể đi? Thậm chí hắn hoàn toàn có thể cùng nó solo tay bo lúc nó đang cường hóa.
Trong lúc hắn đang tự sướng, Uyên đi ra từ trong hang đá, nhíu mày nhìn vào xác con Huyết Tướng.
"Ủa, là hắn?"
Uyên kinh ngạc nói. Trần Ngọc Lâm không hiểu sao chợt cảm giác không ổn, nàng xưa nay rất ít lộ cảm giác kinh ngạc như này:
"Có chuyện gì vậy?"
Rất có thể là người quen cũng nên.
Uyên không nói gì, tay nàng chấm một giọt máu, hai mắt nàng phát sáng, kế đó nàng lầm bầm:
"Phân tích ADN không sai được. Ừm, cả dấu vân tay cũng thế. Rõ ràng là hắn."
Nàng ngẩng đầu nhìn Trần Ngọc Lâm, hỏi:
"Một năm trước còn nhớ hồi đi biển, có thằng lưu manh cố ý sàm sỡ tôi, bị tôi đá cho bạo trứng không?"
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc, hắn nhớ rõ chứ. Lần đó nàng đá cho tên kia suýt vỡ hai hòn, nhưng nào thế đã xong. Lúc đó hắn nghe chuyện bừng bừng nổi giận, suýt nữa thì cầm dao đi nói chuyện với hắn, cũng may là nàng chủ động đứng ra cản không thì hai người thể nào cũng có một tên lên bàn thờ ngồi.
Nhưng mà gã này năm ngoái(chính xác là khoảng Tết năm ngoái, cho nên là 1 năm 3 tháng) mới là người bình thường, bây giờ đã biến thành Huyết Tộc.
Tại sao có thể nhanh chóng như vậy?
Trần Ngọc Lâm mắt sắc, hai ngón tay đâm vào trong tim cái xác, kế đó hắn rút ra một vật nhỏ như cái móng tay.
Đây là một hòn đá gai góc xù xì, trong suốt hơi tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, giám định cho kết quả:
[Tinh Hạch cấp 1]
Tinh Hạch?
Đùa à? Một con Huyết Tộc thật sự đáng giá một viên Tinh hạch? Ai nghĩ như thế này chỉ có thể là bị não..
Trừ khi...
Trần Ngọc Lâm mở giao diện, mua 10 thẻ Giám Định Toàn Diện 1 điểm Vận Mệnh. Giám định của hắn mới lv7, chưa max level nên không như giám định toàn diện được.
[Tinh Hạch cấp 1.
Thuộc Tính: Huyết thuộc tính.
Mô tả: Huyết Cửu tông phát hiện tài liệu do một vị Ma Tôn lưu lại, gieo trồng Huyết Thuộc Tính hạt giống Tinh hạch vào người bình thường, họ sẽ biến thành Huyết Tộc, kế đó Huyết Tộc thông qua hấp thu tâm huyết sinh linh, thành tựu Tinh hạch- huyết thuộc tính.
]
Trần Ngọc Lâm nghe được, nghiến răng nghiến lợi.
Hắn lấy viên Tinh hạch trong túi ra, đồng dạng như vậy.
Hệ thống giám định Tinh hạch sẽ không giám định cả thuộc tính, trừ khi là giám định cao cấp như khi đạt lv max hoặc bỏ tiền ra mua.
Huyết Cửu Tông? Là tông môn nào? Chưa bao giờ nghe qua, tại sao lại có thể có kiểu nuôi dưỡng Tinh hạch tà ác như vậy?
Trừ khi là Ma Môn.
Chợt, một luồng gió thốc vào mặt hai người. Kế đó Trần Ngọc Lâm nhìn thấy Mộ Dung Nguyệt một tay xách một gã đến, nàng hỏi:
"Có chuyện gì vậy? Mấy đứa làm gì mà gã Ma tu này lại định tấn công hai đứa thế?"
Trần Ngọc Lâm nhìn về phía tên mà Mộ Dung Nguyệt đang xách trong tay, lạnh cả gáy:
[Giám định: Nguyễn Minh Gia Huy.
Thân phận: Đệ tử Huyết Cửu Tông - Ma Tu.
Cảnh giới: Ngũ Phẩm Đạp Luân nhất luân cảnh.
Trạng thái: Bất tỉnh.]
Ngũ phẩm một luân? Mạnh như vậy? Nếu hắn đánh úp, Trần Ngọc Lâm lúc này chắc chết rồi cũng nên, trừ khi hắn bật Vritra pháp thân lên trước.
Nhưng kể cả thế, cũng chỉ là không thể bị giết mà thôi. Bị phong ấn vẫn có thể, hoặc tệ hơn, trực tiếp bị bắt.