Vinh Quang Chúa Tể

Chương 210: 210





Brazin, Sao Paulo
Cassano đã chẳng thể nghe được tiếng hát của những người tình.

Hắn đã chết rồi, trong tay Hadey.
Kẻ phán xét đã giết hắn và giờ thì anh ta đang nằm nhoài trên giường để nghe Dendrrah, người tình tuyệt đẹp hát cho mình một ca khúc từ năm 1971 của John Lennon.
“Thử tưởng tượng thế giới không có thiên đường.

Cũng chẳng có địa ngục.

Trên đầu ta chỉ có trời xanh.

Thử tưởng tượng tất cả mọi người đều sống cho hiện tại.

Thử tưởng tượng thế giới không có quốc gia.

Chẳng có gì để giết hoặc chết vì.

Cũng chẳng có cả tôn giáo.

Thử tưởng tượng tất cả mọi người đều sống trong hòa bình."
"Một tình bằng hữu của con người.

Thử tưởng tượng tất cả mọi người cùng sẻ chia thế giới.

Bạn có thể nói tôi là một kẻ mơ mộng.

Nhưng tôi không phải là kẻ duy nhất.

Tôi hy vọng rằng một ngày bạn sẽ tham gia cùng chúng tôi.

Và thế giới sẽ trở thành như một.”
Hadey lim dim mắt, lắng nghe tiếng ca thánh thót của người phụ nữ, chất giọng của cô cũng đẹp như gương mặt, người viết nên ca khúc này đã gửi gắm mơ ước về một thế giới nơi mà mọi người sống chan hòa với nhau, không còn tôn giáo, cũng chẳng có quốc gia, không có tư hữu, chẳng chiến tranh hay giết chóc.
Và Hadey dường như trông thấy thế giới đó trong giọng hát của Dendrrah.
Người phụ nữ với mái tóc đỏ và đôi mắt xanh trong bước qua cánh cửa phòng ngủ, khi tiếng hát của cô rõ và to hơn, Hadey biết cô đã đến gần anh.
Kỵ sĩ mở mắt.

Anh nhìn thấy Dendrrah đang mặc một chiếc áo ngủ màu trắng bó sát, gần như là trong suốt, Hadey ngửi được mùi tinh dầu hoa hồng khiến anh say đến tận ruột gan từ cơ thể cô.
Kỵ sĩ đứng dậy, dục vọng của anh bừng lên khi thấy cảnh tượng đó, choáng ngợp với muôn vàn cảm xúc, anh bước đến bên cô, ôm Dendrrah, giữ cô thật chặt.
"Chạm vào em đi, Hadey."
Dendrrah nắm lấy đôi tay đang đặt lên eo mình, áp nó lên bầu ngực vung tròn:
"Em cũng là món quà của chàng, món quà của chàng, đang cần chàng."
Hadey cũng cần Dendrrah, anh muốn được cảm nhận cô như cách cô đã làm đảo lộn tâm trí của anh.
Sau khi cơn hoảng loạn cùng cực khi nghe những lời mà cô rỉ tai, từng bước, anh đã trở thành sứ giả của cô, một kẻ phán xét theo mong muốn của Dendrrah.

Hadey choáng ngợp bởi sức mạnh, những điều hay lẽ phải và các hình ảnh cô rót cho anh ta.
Sau khi thực hiện sứ mệnh, Hadey lại chìm vào trầm tư, lý trí của anh vẫn còn đó nhưng nó bị Dendrrah thao túng, vị kỵ sĩ đã được tẩy não, anh đang làm quen với những giá trị rất mới.
Khi Dendrrah có nhiều quyền năng hơn và Hadey, cũng mạnh mẽ hơn, những câu hỏi về lai lịch của Dendrrah, về thứ sức mạnh của cô ta cũng rõ ràng trong Hadey, nhưng anh ta lại coi đó là một món quà của Chúa và anh không hề hoài nghi sự mặc khải này.
Hadey gầm gừ như con sói hoang, anh gục đầu, tận hưởng mùi hương tỏa ra từ cổ Dendrrah, nó vướng vít trong đầu khiến anh mê muội:
"Em mới là món quà tuyệt vời nhất, Dendrrah."
Sự hoài nghi sẽ làm xói mòn đức tin, vậy nên Hadey đã chẳng hoài nghi chi nữa.
Anh yêu người phụ nữ này, đó là tất cả.
Vị kỵ sĩ anh hùng cảm thấy cô là một nửa của anh, chẳng một ai có thể phủ nhận điều đó.

Anh muốn chìm đắm hoàn toàn trong tình yêu với cô.

Chìm đắm trong cảm giác khao khát này.
...
Nhật Bản, Osaka
Tư lệnh của lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản, quý ngài Kido Akira đang hỏi một nhân viên tình báo: "Hắn đến quần đảo Ogasawara để quay phim tài liệu về hải âu Laysan, hắn có tách khỏi đoàn để cho chim ăn, sau đó lại trở về đoàn?"
Người nhân viên trả lời: "Vâng, thưa ngài."
"Rồi sau đó con Nim xuất hiện ở Thái Bình Dương và di chuyển đến vùng biển phía Bắc của Đại Tây Dương?"
"Vâng."
Kido Akira nói: "Con chim Laysan đó thế nào?"
— QUẢNG CÁO —
Người nhân viên sửng sốt: "Chúng cháu không biết, làm sao có thể biết được ạ? Ở đó có cả vạn cá thể chim hải âu Laysan, hơn nữa, hành động của hắn rất bình thường, rất nhiều đoàn làm phim tài liệu đều cho chim ăn."
Kido Akira: "Nối máy với Lawyer."
...
Ở White Castle, chủ tịch của The Innovators bắt liên lạc từ tư lệnh Kido Akira, anh Tuân nghe máy: "Chào Ngài, tôi có thể giúp gì được cho ngài không?"
"Yamamichi Yomaru có thể có liên quan đến sự xuất hiện của Nim."
Anh Tuân nhổm dậy liền, anh nói với vẻ rất gấp: "Ngài có thể nói rõ không?"
Kido Akira trả lời: "Chúng tôi đã theo dõi hắn rất sát, điều tra mọi hoạt động, từng hành vi và thậm chí là cử chỉ và lời nói của hắn.


Đúng là hắn quá sạch sẽ nhưng tôi vẫn luôn có niềm tin đây là tên khủng bố ở Osaka, anh tin tôi chứ?"
Anh Tuân chau mày: "Ngài cứ nói đi."
"Nơi cuối cùng mà hắn xuất hiện trước khi con Nim bị các anh phát hiện chính là Thái Bình Dương, trên quần đảo Ogasawara.

Tôi đã đọc các báo cáo công khai của The Innovators, các anh phát hiện ra nó lần đầu là ở Thái Bình Dương, sau đó, nó mới di chuyển đến Bắc Đại Tây Dương."
"Với tất cả sự tôn trọng, thưa Ngài...!"
Kido Akira nói: "Dẹp câu đó đi Lawyer, khỏi lịch sự.

Tôi biết anh nghĩ gì, đúng là có phần võ đoán nhưng anh thử suy nghĩ theo hướng này đi, hắn đã cho một con chim Laysan ăn, lỡ hắn có cách nào đó để con chim này biến thành Nim thì sao? Con quái vật đó cũng có hình dạng như chim mà?"
"Nó là một con rắn hoặc là rồng thưa ngài?"
Kido Akira kiên trì: "Nó có cánh chim."
Anh Tuân bóp trán: "Được rồi, tôi sẽ chú ý việc này.

Cảm ơn ngài, à, hắn đã về Nhật Bản rồi phải không? Sau khi trở về Nhật, hắn có biểu hiện gì bất thường không?"
"Không, hắn tiếp tục làm việc ở Studio của mình."
...
Anh Tuân cúp máy, thở dài một hơi: "Yomaru, Yomaru...!"
"Một con chim hải âu Laysan, biến thành một Nim?"
Chủ tịch của The Innovators chau mày, chuyện này quá mức vô lý.
Kido Akira dường như mù quáng vì sự căm thù với bọn khủng bố, ông điên rồ như mọi người cha mất con rồi nên mới tin vào điều này, dù anh Tuân có thể đập hết những bức tường định kiến của mình về thế giới, để cho trí tưởng tượng bay cao bay xa thì nó cũng có giới hạn thôi.
Một con chim hải âu, biến thành một Nim bất tử và bất diệt, có thể ăn sạch cả vũ trụ nếu có đủ thời gian?
Chuyện này trái hết mọi quy tắc liên quan đến chuyển đổi năng lượng, về mặt sinh vật học, cũng không có thứ đột biến gì ghê gớm thế, kể cả những cái đầu điên rồ nhất của giới truyện tranh hay phim hoạt hình cũng không sáng tạo ra thứ như vậy.
Con đường Vinh Quang diệu kỳ hết mức thì cũng đem lại sự cải tạo từ từ mà thôi.
Anh Tuân liên lạc với Thoth, kể lại mọi chuyện, quân sư trầm ngâm suy nghĩ rồi trả lời:
"Các điều kiện có thể sinh ra Nim là một bí mật, Yomaru khó có thể tiếp xúc với các bí mật này, hắn mới xuyên không gần đây thôi.

Dù cho hắn là kẻ khủng bố thật, thì người mà hắn tiếp xúc là Elena Gilbert chỉ là một cư dân tương đối bình thường ở MU Continel, không có đủ quyền lực để được biết các bí mật này."
"Đây là những thông tin thuộc về vùng cấm chứ không phải vùng mù, bởi vì nó có thể gây ra tận thế."
"Thế nhưng mà." Thoth nói: "Chúng ta có thể lưu ý tới chi tiết này, nếu khớp với thông tin từ chỗ ngài Leonidovich Hopner thì sẽ kết luận được, đến lúc đó thì phải tiêu diệt hắn bằng mọi giá."
Anh Tuân hỏi: "Anh còn cảm nhận được gì bất thường nữa không?"
"Không, ừm, nhưng dạo này tôi hay mơ."
— QUẢNG CÁO —
Event
"Mơ à?"

Anh Tuân tò mò: "Mơ cái gì?"
Thoth kể với vẻ hồ hởi: "Mơ thấy một tương lai khá đẹp, tôi chỉ nhìn thấy những vụn vỡ thôi, giấc mơ mà.

Anh cũng đừng suy nghĩ gì nhiều, không có giá trị gì đâu, tôi mơ thấy thế giới đại đồng, tất cả mọi người đều được hạnh phúc, ấm no, cái ác không còn tồn tại nữa mà bị quét sạch khỏi Địa Cầu."
Chủ tịch bật cười: "Đại đồng? Điều đó là không tưởng."
"Đừng cười tôi, tôi nói rồi mà, tôi chỉ mơ thôi."
...
Nhật Bản, Hokkaido
Yamamichi Yomaru đang đi dạo phố cùng với Satoshi.
Gã Walker này rất dị biệt so với số đông, bởi vì hắn chẳng bao giờ đeo mặt nạ, khá giống phong cách của Windown98, người ta nhận ra sự khác biệt trong đôi mắt hắn và họ ồ lên, thậm chí chụp hình Yomaru, mỗi khi như vậy hắn đều cười rất tươi và vẫy tay trước ống kính.
Ở Nhật Bản, Walker được hâm mộ và săn đón, chính Miharu đã trở thành một biểu tượng sống, khi nhân dạng của cô bị rò rỉ trong vụ khủng bố Osaka, chính phủ Nhật Bản mà đặc biệt là ngài Tổng lý Đại Thần đã cố hết sức để bảo vệ tính danh của Miharu, bởi vậy mà trong nước Nhật chỉ có những quan chức cao cấp mới biết được As00071647 thực sự là ai.
Cha và mẹ của cô gái cũng được thơm lây, dưới nhiều sự tác động, người đàn ông, cha của Miharu trở thành sếp lớn của một công ty có vốn nhà nước còn em trai ruột của cô thì luôn được bảo vệ mỗi khi đi học, gia đình nhỏ của họ luôn nhận được sự quan tâm đặc biệt của Nhật Bản, hệ số an toàn của họ rất cao.
Do vậy, với người dân Nhật thì Miharu vẫn bí ẩn lắm, Rengoku Kyojuro là Walker thường được nhìn thấy nhất trên đường phố, và ở những ngày gần đây, người thứ ba thường xuất hiện chính là Yamamichi Yomaru, một đại diện dân trí của sắc tộc Ainu.
Yamamichi Yomaru có một điểm khác hoàn toàn những người còn lại kể cả Windown98 chính là thông tin của gã ta, gã dùng tên thật chứ chẳng xài "nickname", bất cứ ai cũng có thể tìm hiểu về gã đạo diễn phim tài liệu này, và bất kỳ ai đã làm điều đó đều tỏ ra khâm phục Yomaru.
Đây là một người Nhật Bản điển hình, dân trí và có sự khiêm tốn, kể cả khi chẳng phải là một Walker thì lý lịch của gã cũng thật đồ sộ, xuất thân là một đồng bào dân tộc thiểu số, gã đã vươn lên khỏi nghịch cảnh, tu nghiệp ngành ngôn ngữ và trở thành tiến sĩ khi rất trẻ, có thể nói được mười bảy thứ tiếng.
Khi đã trở thành một Walker được trọng vọng, gã chẳng hề ngạo mạn hay khoe khoang, không đoái hoài đến các lời mời gọi của những tập đoàn kinh tế, gã chỉ làm đúng hai việc, một là từng đến Đại Việt để xin gia nhập The Innovators, hai là đến Mỹ để viện trợ, cứu hộ người dân trước thảm họa sóng thần.
Sau đó thì Yomaru vẫn duy trì cuộc sống thường nhật, gã đam mê với công việc làm phim của mình, nhiều nhà đầu tư quan tâm đến Studio của Yomaru và họ muốn rót vốn, gã cũng từ chối luôn, đạo diễn nói rằng gã không muốn các tác phẩm của mình bị sức ép của đồng tiền ảnh hưởng.
Đây là một Walker tuyệt vời và được yêu quý.
Vậy nên, dù rằng Kido Akira có muốn bắt gã bất chấp.

Vị tư lệnh cũng rất khó để làm được việc này.

Thậm chí, đến giờ khắc hiện tại, công tác theo dõi Yomaru của hệ thống tình báo Nhật Bản phát sinh những tranh cãi trong nội bộ, bởi chỉ vì vài lời của The Innovators mà họ thấy mình đang chĩa mũi dùi vào một dân Nhật ưu tú và thân thiện.
Những người đổi mới là một đồng minh đáng để tin tưởng, thế nhưng họ cũng là người và có thể sai lầm chứ?
Kido Akira đã vấp phải nhiều sự phản đối khi cố gắng duy trì việc điều tra Yamamichi Yomaru.
...
Satoshi hỏi Yamamichi Yomaru: "Bữa trước anh nói sẽ làm gà lôi cho tụi em ăn, lâu quá không thấy, em thèm."
Đạo diễn cười khà khà, hắn vẫy tay chào những người đi đường như một minh tinh: "Từ từ, đừng vội."
"Mình xong trailer rồi, khi nào anh định công chiếu phim tài liệu?"
Một bé gái chạy tới, nó ôm theo cuốn sổ, Yamamichi Yomaru ngồi xuống xoa đầu con bé rồi ký tên cho nó: "Đợt dịch chuyển sau."
Satoshi hít sâu, anh ta siết chặt tay: "Em thật mong chờ đó, mong là Ranka có thể nhìn thấy bộ phim của anh."
"Thấy chứ, thấy chứ."
...
Đại Việt, Gia Định, White Castle
— QUẢNG CÁO —
Các Walker đã tập hợp, trừ Miharu, Shaka de Virgo và Nguyễn Tiến Dũng.

Ngay cả Thoth và Anubis cũng trở về, bởi vì còn vài giờ nữa là bắt đầu xuyên không, đợt dịch chuyển lần này sẽ kéo dài đến ba mươi ngày, anh Tuân quyết định tổ chức một bữa tiệc nhẹ, không phải lẩu bò, họ ăn ngán rồi, lần này anh Tuân quyết định chơi Sashimi.
Mọi người ăn một cách lặng lẽ, họ uống rượu trắng và nói với nhau những câu chuyện nhẹ nhàng hết sức có thể.
Đợt dịch chuyển này sẽ có rất nhiều chuyện phải làm, thậm chí có một việc quyết định cả sự tồn vong của mọi sinh linh đó là kiến tạo thế giới nhỏ để trục xuất Nim, họ sẽ phải xa người đàn ông, như một bậc thầy luôn dẫn dắt họ là anh Tuân, suốt cả một tháng.

Dù rằng Thoth đã cố gắng để học hỏi anh, nhưng quân sư thấy mình vẫn còn nhiều điểm mù lắm.

Sự uyên bác và kỹ năng ngoại giao của anh Tuân là thứ khiến cho ai cũng ngưỡng mộ, Phạm Xuân Thủy đã chép đến cuốn sổ thứ mười một mà vẫn chưa hết được.
Trong nền nhạc nhẹ, khi chỉ còn ba mươi phút, Trang đột nhiên chạy tới ôm chủ tịch, anh Tuân thở dài thườn thượt, vỗ vỗ lưng đệ tử:
"Ráng, anh muốn một cái chớp mắt nữa sẽ lại nhìn thấy cái Trang, lúc đó em có một đôi mắt khác hay không cũng chẳng quan trọng, có thì anh mừng, còn không thì thôi, đừng quan trọng chuyện đó quá.

Quan trọng là em phải trở về và thật lành lặn, biết không?"
Trang gật đầu, cô sụt sịt: "Em gọi anh là Thầy được không?"
"Ừm."
"Thầy ơi." Trang ngước đầu nhìn người đàn ông: "Em sẽ về để nghe Thầy dạy em mấy tiếng lóng của giang hồ."
Anh Tuân bật cười: "Nhớ đấy."
"Còn đứa nào muốn ôm không, lại đây?"
Những người đổi mới kinh ngạc rồi người đứng dậy đầu tiên, lại chính là Shen Long, gã Walker Hoa Quốc có gương mặt con gái này chạy tới ôm chủ tịch và Trang, sau đó là Chien the Great, rồi mọi người cũng chun đầu vào với nhau, chỉ có Thoth, Anubis và Rengoku Kyojuro đứng ngoài, hai người trước thì già rồi nên ngượng, không tham gia, người sau thì là cái tên nghiêm chỉnh nhất bọn, thấy khớp.
"Chúng ta là một gia đình, ở bên đó một tháng, mọi người phải chăm sóc cho nhau, biết không, đừng để người khác bắt nạt người nhà của mình.

Hãy bảo bọc nhau, giáo dục nhau, không có anh, tụi em phải nghe lời Thoth."
Anh Tuân nói: "Nơi này luôn là nhà, anh chờ mọi người về, phải về đầy đủ nhé.

Không được thiếu một ai cả, đây là mệnh lệnh."
"Rõ!"
"Rõ!"
Chủ tịch nhìn Thoth, Anubis và Rengoku Kyojuro, anh cười: "Hai anh chị lớn rồi, nhưng cậu kia còn trẻ mà, lại đây."
Rengoku Kyojuro ngơ ngác, Thoth vỗ lưng thanh niên này, Anubis nói: "Đến đó đi, ôm chủ tịch một cái."
Thanh niên chạy tới, mọi người nhường một chỗ cho anh ta, Tuân ôm Rengoku Kyojuro, anh vỗ lưng chàng thanh niên: "Tính ra thì anh em mình ít nói chuyện với nhau, cậu nghiêm túc quá nhiều khi anh cũng chẳng biết nói gì với cậu.

Nhưng mà anh đã xem qua bộ phim Kimetsu no Yaiba, đặc biệt là tập Mugan Train để hiểu cậu."
"Rengoku Kyojuro à, cậu thực sự xứng đáng với cái tên này đấy."
Anh Tuân cười: "Hãy tiếp tục và sống ngẩng cao đầu.

Dù bạn có thể bị tàn phá bởi sự yếu đuối hay vô dụng của chính mình đến đâu, hãy khiến trái tim bạn bừng lên.

Hãy nghiến răng và nhìn thẳng về phía trước.

Ngay cả khi bạn dừng lại và cúi xuống...!"
Rengoku Kyojuro lẩm bẩm, đây là lời thoại của Viêm Trụ trong Anime, chủ tịch đã học thuộc nó:"...!thì thời gian sẽ không chờ đợi bạn hay ôm bạn và đau buồn cùng bạn đâu."
"Ừm, dừng ở đó được rồi, nói tiếp nghe xui xẻo lắm."
Anh Tuân cười: "Cố gắng nhé, Rengoku, hãy thật cố gắng.

Vung thanh gươm của cậu để bảo vệ những người khác."
Rengoku Kyojuro hét: "Vâng!"
"Ồn quá, haha"
"Hahaha".