Vệ Kiêu không hiểu đội trưởng đang nghĩ gì, ngơ ngác hỏi:
“Tại sao không chứa nổi?”
Cậu không phục: “Trái tim em lớn thế này cơ mà!”
Có thể chứa được đội trưởng tốt như vậy!
Lục Phong: “Là anh không chứa nổi”
Vệ Kiêu là mù mờ hơn: “Đội trưởng không chứa được cái gì?”
Thần Phong bên cạnh: “…”
Cái nhóc điên thiểu năng này!
Đầu óc Vệ Kiêu nhanh chóng nghĩ đến: “Đù!”
Thần Phong bị cậu dọa cho hết hồn: Đứa nhóc này hiểu được à?
Lục Phong lại trông có vẻ rất bình tĩnh: “Hửm?”
Vệ Kiêu ghé sát vào hắn, cười gian xảo: “Hóa ra là anh sợ được em khen à?”
Lục Phong: “…”
“Chỉ khen anh tốt hơn Nguyên Trạch gấp trăm gấp nghìn lần thôi mà, có gì mà không nghe nổi chứ”
Miệng Vệ Kiêu thì không ai bì rồi: “Theo lý thuyết thì không nên như vậy, ngày nào em cũng tâng bốc như thế, đáng ra đội trưởng phải quen rồi chứ? Không lẽ là do em nói chưa đủ sao? Vậy là do em không chuyên nghiệp rồi, để em về nghiên cứu lại, mỗi đêm trước khi đi ngủ đều phải khen…”
Lục Phong: “Vệ Kiêu”
Vệ Kiêu cong cong con mắt nhìn hắn: “Ơi?”
Lục Phong nghiêng đầu chăm chú nhìn cậu.
Vệ Kiêu tha thiết mong chờ nhìn hắn.
Lục Phong: “Ngậm miệng”
Vệ Kiêu: “OK luôn”
Không dám giấu gì, khi hai người bốn mắt nhìn nhau, tim Thần Phong như muốn nhảy ra ngoài luôn.
Anh cho là Lục Phong muốn chặn miệng thằng nhóc ngu xuẩn này!
Thế mà vẫn nhịn được…
Huấn luyện viên Thần phục rồi, phục Close về mọi mặt.
Không hổ là người đàn ông mua lại FTW năm 18 tuổi, gánh vác áp lực to lớn cho tới bây giờ.
Tàn nhẫn, thật sự tàn nhẫn!
Cơm tối xử lý khá qua loa, Thần Phong lo lắng đến vấn đề tâm lý, gọi Bạch Tài, Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc ra nói chuyện.
Trận đấu đoạt điểm tối nay không được lo sợ, L&P chắc chắn sẽ chọn FTW.
Thần Phong không chút lo lắng cho Vệ Kiêu, nhìn cách cậu ghét bỏ Nguyên Trạch như thế, chỉ sợ Nguyên Trạch càng nghiêm túc thì cậu càng vui vẻ, thắng thua không quan trọng.
Không phải tất cả mọi người đều giống cặp ma vương kia, trong đội vẫn có người bình thường.
Thần Phong nghiêm túc nói: “Chuẩn bị tâm lý cho tối nay chưa?”
Bạch Tài hoàn toàn xứng với họ Bạch, cờ trắng tung bay phấp phới: “Lành ít dữ nhiều”
Thần Phong liếc một cái: “Còn phải nói”
Thần Phong không lo lắng cho anh Cải lắm, tên này chơi với Vệ Kiêu lâu như vậy, gan cũng lớn theo, nếu không đã không theo chân được đại ma vương lâu như vậy.
Phải biết là phụ trợ lúc trước của FTW bởi vì không theo kịp Lục Phong nên cứ thi đấu xong là oà khóc, khóc đến mức Thần Phong không dám để người ta xem lại video trận đấu.
Bây giờ có Vệ Kiêu trong đội, Bạch Tài biết nỗ lực hơn, Thần Phong càng yên lòng.
Thần Phong lo lắng cho Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc
Tuy lão Việt là quán quân trong nước nhưng bản thân có rất nhiều vấn đề, nhất là về mặt tâm lý, cứ kì quặc thế nào ấy.
Người bình thường khi bị áp chế thì trở nên cẩn thận, nhút nhát, đánh không hiệu quả; tên này thì càng bị đánh thì càng hung hăng, như thiêu thân lao vào lửa, mất hết lí trí.
Trước đây Thần Phong còn thắc mắc không biết tật xấu này từ đâu ra.
Kể từ khi Vệ Kiêu để lộ thân phận Professor thì hiểu ngay lập tức —
Hoá ra Việt Văn Nhạc bị xã hội vùi dập nên phản nghịch!
Nhóc Ninh là người bình thường nhất hội này cũng có lắm thứ phải lo.
Nhóc vào đội muộn, không bị Vệ Kiêu vùi dập, là vua người mới nên thao tác và tư duy rất tốt, chỉ có tâm lý và kinh nghiệm cái kém một đoạn.
Kinh nghiệm thì có thể từ từ tích luỹ, còn về tâm lý, Thần Phong là huấn luyện viên nên có nghĩa vụ trợ giúp nhóc.
Mấy lời hôm nay của anh chủ yếu để nói cho nhóc nghe:
“Buổi tối thi đấu với Nguyên Trạch phải hết sức tập trung”
Thần Phong lắc đầu, đây không phải là nỗ lực hay không, khi Nguyên Trạch toàn lực ứng phó khủng bố đến mức nào, toàn bộ khu thi đấu Trung Quốc chưa từng được trải nghiệm.
Close rất mạnh, đáng tiếc là FTW không xứng làm đồng đội hắn, mọi người cùng lắm chỉ cảm nhận được khó khăn, và bị đánh.
Nguyên Trạch lại không như vậy, L&P dường như là đội tạo ra dành riêng cho anh, năm ngoái lão G vào đội hỗ trợ, khả năng phối hợp giữa các thành viên cực kì cao, sẽ không gây cản trở cho anh.
L&P được huấn luyện tốt, tuy năm ngoái không lấy được quán quân nhưng màn trình diễn đầy chói mắt của họ khiến khán giả trầm trồ không thôi.
Mấy lần trước đấu tập với FTW cũng chỉ là chơi đùa thôi.
Hoặc là không có Nguyên Trạch, hoặc là đội dự bị, hoặc là sử dụng tướng đang luyện.
Chỉ là Gary vì muốn đấu với Close nên không bỏ trận nào, đấu rất nghiêm túc.
Nhưng khi Gary bị Close áp chế, L&P không phát huy được một nửa năng lực bình thường, vậy mà tỉ lệ thắng vẫn là 50-50, đủ để hiểu trình độ chênh lệch thế nào.
Vì thề Thần Phong rất lo lắng, anh không sợ thua, chỉ sợ tâm lý bọn nhỏ bất ổn.
Là đồng đội cũ của Nguyên Trạch, Thần Phong có độ am hiểu nhất định với anh.
Thằng chó này kiểu gì cũng bị kích thích, L&P tối nay sẽ giống như chung kết năm ngoái.
Thần Phong an ủi họ: “Chỉ là đấu tập thôi, cố gắng hết sức là được”
Ninh Triết Hàm không biết mình phải trải qua cái gì, gật đầu: “Vâng ạ!”
Cái gì có thể nói Thần Phong đều nói cả rồi, những cái khác thì không thể giải quyết bằng một hai lời nói.
Cái gì đến sẽ đến thôi, trong đội có nhóc điên Vệ, sau này sóng gió gặp như cơm bữa.
Bọn họ trở lại bàn ăn, Vệ Kiêu đang hì hục làm gì đấy.
Thần Phong thắc mắc: “Đang làm gì vậy?”
Vệ Kiêu nghiêm túc nói: “Lấy đồ ăn cho đội trưởng”
Thần Phong: “???”
Bạch Tài nghe thấy thì khóe miệng giật giật.
Vệ Kiêu tỉ mỉ chọn một đĩa toàn cần tây, đẩy lên trước mặt Lục Phong: “Đội trưởng, ăn đi nè”
Gian nan quá, món ngon phối với cần tây, Vệ Kiêu vì để cho đội trưởng ăn thoải mái nên mới lấy nhiều như vậy.
Mọi người nhìn đĩa cần tây kia: “…”
Vệ Kiêu thả đũa xuống khoe khoang: “Haiz, chỉ có em hiểu đội trưởng thôi”
Thần Phong và Bạch Tài: “… … …”
Cậu chẳng hiểu gì hết!
Càng khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là Lục Phong nhận lấy đĩa cần tây kia: “Vất vả rồi”
Ăn thật kìa!
Vệ Kiêu: “Chuyện nhỏ, để mai em hỏi đầu biếp xem có làm cho anh một đĩa chỉ cần tây xào không”
Dù bình thường đại ma vương bình tĩnh như vậy, bàn tay cầm đĩa cũng run rẩy: “Không cần phải làm thế đâu”
Vệ Kiêu: “Không sao không sao, có thực mới vực được đạo, đội trưởng ăn no mới có thể cùng em… Quên, mới có sức thi đấu!”
Lục Phong: “…”
Thần Phong lười thông cảm cho hắn: Cứ chiều nó đi, cứ chiều chết luôn đi!
FTW ăn uống no đủ (gần như thế) đi vào hội trường.
Ổn định vị trí, nói vài câu giải thích, rồi MC tuyên bố các đội thi đấu hôm nay.
L&P đứng đầu công bố đầu tiên, khi ba kí tự FTW xuất hiện trên màn hình thì bên dưới hò hét.
Mọi người vẫn ngạc nhiên như thế.
Dù sao thì từ lúc bắt đầu tập huấn, FTW đã mang đến cho mọi người rất nhiều kinh ngạc.
Cuối cùng, chiến đội lâu năm này cũng giành lấy được cuộc sống mới, nghênh đón một trận đấu khốc liệt.
Close và Marshal từng là đồng đội kề vai sát cánh khi còn ở trong chiến đội thần thánh, đã từng là anh em chiến đấu cùng nhau, bây giờ lại trở thành đối thủ ở hai đầu hẻm núi.
Khiến khán giả hưng phấn chính là Close đã chuyển thành TOP, Nguyên Trạch bây giờ là tuyển thủ TOP số một trong giới Vinh Quang này.
Kẻ mạnh quyết đấu, chưa bắt đầu đã cảm nhận được nhiệt huyết sôi trào!
Kim Sung Hyun dưới sân khấu ôm ngực nói: “Tôi muốn xem thử lão shit muốn làm gì”
Hiểu biết của Kim Sung Hyun về Nguyên Trạch cũng không kém gì Thần Phong.
Người đàn ông trông lười nhác này khi nghiêm túc lên như thế nào anh đều đã quên.
Khi còn ở chung đội, Nguyên Trạch là người có không có tài năng thiên bẩm.
Mọi nỗ lực Nguyên Trạch dùng để bù đắp lại sự chênh lệch trong mắt người ngoài đều là thiên phú dị bẩm.
Nguyên Trạch thật ra không ghét thiên tài, thậm chí rất thích là đằng khác.
Bởi vì thiên tài đều bại dưới tay anh.
Sau khi công bố đối thủ thì MC tuyên bố: “Bởi vì tổ B có một số tình huống đặc thù nên ban tổ chức đã điều chỉnh quy tắc trận đấu tranh điểm”
Toàn trường ồ lên: Tại sao lại sửa vậy?
Tuy nói đây là lần đầu tiên sử dụng hệ thống tính điểm này nhưng mà đầu cần cứ hai ba ngày là sửa BUG một lần đâu.
MC cũng chỉ là người chuyển lời, nhanh chóng thông bá.
Lần chỉnh sửa này lớn đây.
Từ hôm nay trở đi, khi thi đấu đoạt điểm, mỗi đội chỉ được mời đội khác đấu 1 lần.
Nói cách khác, hôm nay L&P mới FTW, cho dù ngày mai họ có ở trong TOP 3 thì cũng không thể mời FTW tiếp.
Trận đấu này cũng có thể là trận đấu tập 5v5 cuối cùng trong lần tập huấn này.