Vĩnh Sinh

Chương 395: Thiên thủ thiên nhãn



"Đi nơi nào luyện hóa đây? Ta cũng không thể trở về Vũ Hóa Môn ngay lập tức được. Việc cấp bách bây giờ là tìm được một nơi an toàn để luyện hóa. Đúng rồi! Lòng đất? Trong lòng đất bình thường cũng không có ai quấy rầy ta, hơn nữa tu luyện ở sâu trong lòng đất cũng có thể che dấu nguyên khí và bảo quang, không bị người khác phát hiện rồi thừa cơ đánh giết ta."

Sau khi trấn áp được Mộc đạo nhân, đánh lui Long đạo nhân, Phương Hàn thầm tính toán trong đầu, tìm kiếm một chỗ tu luyện, nhanh chóng luyện hóa thân thể huyết khí của Mộc đạo nhân, sau đó luyện hóa bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của hắn.

Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có lòng đất là an toàn nhất.

Thế là kim đan ở trên đỉnh đầu hắn bắn ra một đạo thổ hoàng cương khí, mặt đất liền tan chảy, sau đó hắn chìm vào trong, tựa như trâu đất xuống biển, biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

Thổ hoàng cương khí của hắn trải qua Phong Hỏa Đại Kiếp, được trui rèn lại càng thêm tinh thuần. Trước kia, Thổ Hoàng cương khí chiếu xuống cũng chỉ có thể làm cho đất trong phương viên mấy trượng xung quanh tan chảy ra, nhưng mà bây giờ lại có thể khiến cho mấy mẫu xung quanh thành bùn nhão. Sau khi vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp, uy lực của thần thông lại gia tăng thêm.

Hắn muốn tìm kiếm trong lòng đất một nơi an toàn để tu luyện đạo thuật, khôi phục lại tinh lực. Sau khi đạt tới trạng thái mạnh nhất, sinh long hoạt hổ trở lại thì mới có thể an toàn trở lại Vũ Hóa Môn. Bằng không thì với tình trạng hiện tại của hắn, gặp phải một đầu sỏ muôn đời ở trạng thái tốt nhất thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Đánh chết một Mộc đạo nhân với ba thành lực lượng đã khó khăn như vậy, huống chi là một đầu sỏ muôn đời ở trạng thái tốt nhất.

Từ nay về sau, Phương Hàn cũng sẽ cẩn thận hơn khi đối mặt với đầu sỏ muôn đời.

Về phần cao thủ thứ hai Trường Sinh Bí Cảnh, tu luyện thành Bất Tử Chi Thân thì hắn cũng chỉ có thể chạy trốn thôi.

Khi Phương Hàn vừa chui vào trong lòng đất thì cách đó chừng mấy vạn dặm, ở trên một hòn đảo nhỏ giữa biển có một người toàn thân hắc bào, mặt đầy phong sương. Da thay khô héo, giống như chịu sự bào mòn của năm tháng, thời gian. Hắn nhìn ra xa xăm rồi sau đó thu ánh mắt lại.

Lão nhân này chính là người đã xem tướng số cho Phương Hàn.

Chính là Tâm Ma lão nhân, người đã đuổi hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đi giúp Phương Hàn! Ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới chưa từng có nhân vật nào như vậy, hiển nhiên người này là một tu sĩ ở ngoại vực tinh không tới đây.

"Thật là độc, thật là độc! Kẻ này quả nhiên tâm ngoan thủ lạt, ra tay quyết đoán, hơn nữa tính toán rất chu toàn. Lại có thể trực tiếp đánh chết được Mộc đạo nhân, đuổi chạy Long đạo nhân. So với Tiêu Phi kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Đáng tiếc là không gặp được người này sớm, bằng không nhất định sẽ thu người này làm truyền nhân. Người này rất thích hợp để tu luyện Đại Tâm Ma Thuật của ta, hơn nữa còn có thể luyện Đại Tâm Ma Thuật đến cảnh giới chí cao, chỉ cần sinh linh còn có tâm ma thì sẽ tồn tại mãi mãi."

Tâm Ma lão nhân nhìn thấy cảnh Phương Hàn trấn áp Mộc đạo nhân thì không nhịn được cảm thán. Giống như một lão sư rất vừa lòng với học sinh của mình, kết quả khảo hạch về phầm hạnh, tâm lý của học sinh là lý tưởng.

Đại Tâm Ma Thuật, tu luyện tới cảnh giới cao nhất thì cơ hồ là bất tử bất diệt. Chỉ cần trong hàng tỉ thế giới, quá khứ, vị lai, chỉ cần còn có sinh linh, trong nội tâm sinh linh có tâm ma thì sẽ còn tồn tại, giết thế nào cũng không chết. Loại cảnh giới này không thể nào tưởng tượng được.

Nếu như muốn tiêu diệt hắn thì trừ khi tận diệt hết toàn bộ các sinh linh trong thế gian hoặc toàn bộ đều đã thành tiên nhân, đạo tâm thuần dương, đại la vĩnh hằng thì mới có thể tiêu diệt hắn.

Tâm Ma lão nhân cũng chưa có tu luyện tới cảnh giới này.

Có điều theo ngữ khí của hắn, nếu như Phương Hàn kế thừa Đại Tâm Ma Thuật của hắn thì rất có thể tu luyện tới cảnh giới này!

Một đầu sỏ với tu vi như hắn, đạt tới trạng thái như hắn rồi mới có thể phát ra cảm thán như vậy.

"Ta tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới là vì tìm kiếm ba nghìn đại đạo. Ba ngìn đại đạo do Vĩnh Sinh Môn truyền ra, tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới trước nhất, sau đó mới truyền bá đến vô số tinh cầu ở ngoại vực tinh không. Bài danh thứ ba là Đại Nguyện Vọng Thuật hiện đang nằm trong tay của Linh Lung Tiên Tôn, ta không có cách nào lấy được. Phương Hàn thì có Đại Ngũ Hành Thuật, Đại Thiết Cát Thuật, Đại Bản Nguyên Thuật. Đáng tiếc là không bằng với Đại Luân Hồi Thuật của Hoàng Tuyền Đại Đế. Hơn nữa kẻ này cũng chưa học được toàn bộ, đối với ta không có chút hữu dụng nào. Bàn Vũ Tiên Tôn lại dám lấy Đại Bổn Nguyên Thuật nói thành thần thông do chính mình sáng tạo ra, gọi là thần thông Bàn Vũ Đại Lực, ăn cắp đại đạo."

Tâm Ma lão nhân lầu bầu: "Chân Không Âm Dương Đạo ở Vũ Hóa Môn chính là Đại Âm Dương Thuật trong ba nghìn đại đạo, sao lại không dạy cho Phương Hàn? Với thiên tư, tâm tính của hắn chẳng lẽ không được chọn làm trưởng giáo Vũ Hóa Môn? Mười hai huyền môn tam tai, cửu nạn của Thái Nhất Môn chính là Đại Tai Nạn Thuật. Ta từ trong tay Ứng Tiên Thiên chiếm được Đại Băng Diệt Thuật. Tiếp theo sẽ đoạt lấy Đại Tai Nạn Thuật. Ba nghìn đại đạo, tu luyện được càng nhiều thì đối với con đường theo đuổi Tiên Đạo càng có nhiều hỗ trợ. Đáng tiếc là từ trước đến giờ chưa có ai thấy qua Đại Vận Mệnh Thuật. Mà Đại Nhân Quả Thuật thì lại nằm trong tay Phật Môn. Ba nghìn đại đạo thì Phật Môn chiếm hết một ngàn."

Trong lúc nói chuyện, thân hình Tâm Ma lão nhân dần dần mờ ảo, biến thành thiên địa nguyên khí tinh chuẩn, tán nhập vào trong không khí, biến mất không thấy đâu nữa.

Ba nghìn đại đạo!

Phương Hàn cũng không hay biết gì về những chuyện mà Tâm Ma lão nhân cảm thán.

Hắn trốn vào trong lòng đất xuống tới độ sâu chừng bảy tám vạn trượng, đột nhiên tìm được một địa huyệt, hơn nữa trong địa huyệt còn có thiên địa nguyên khí nồng đậm tựa hồ là một nơi phong thủy bảo địa. Thế là hắn vào trong động huyệt, xuất ra Hoàng Tuyền Đồ, bố trí các loại cấm chế, pháp môn phòng ngừa khí tức tiết ra ngoài. Sau đó hắn cùng với Bát Bộ Phù Đồ chui vào trong không gian Hoàng Tuyền Đồ.

Ở dưới Hoàng Tuyền Hà, Vong Tình Thủy vốn vẫn cuồn cuộn chảy mạnh giờ đây lại xoáy tròn kịch liệt, bị một luồng lực lượng to lớn làm cho chấn động liên tục.

Luồng lực lượng này đến từ sâu trong A Tỳ Môn.

A Tỳ Khí nồng đậm dường như đang phong ấn một ma quỷ cùng hung cực ác, lúc nào cũng muốn thoát khỏi kiềm chế tiến vào thế giới trong Hoàng Tuyền Đồ. Ma quỷ này tạo nên rung động nghiêng trời lệch đất, khiến cho không gian bên trong Hoàng Tuyền Đồ trở nên điên đảo, thậm chí muốn đoạt quyền khống chế kiện tuyệt phẩm đạo khí này.

Đó chính là Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân, một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời.

Rết trăm chân mất đầu vẫn giãy dụa được, huống chi đầu sỏ muôn đời? Cho dù là chỉ còn lại một thành lực lượng cũng đủ khiến cho người ta khiếp sợ.

"A Tỳ Đại Pháp! Nại Hà Thiết Tác!"

Diêm ở sâu trong A Tỳ Môn, móng vuốt liên tục biến ảo, làm ra đủ các loại thủ ấn, pháp quyết tạo nên một luồng khí tức huyền ảo. Từ trên Nại Hà Kiều liền xuất hiện vô số xích sắt, khóa sắt, xuyên qua bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân, khóa cứng lấy người hắn.

Từng đạo A Tỳ Khí dọc theo xích sắt, xâm nhập vào trong nguyên khí của Mộc đạo nhân, đảo loạn tinh thần của hắn, khiến cho hắn không thể tự bạo được.

Uy lực khi một đầu sỏ muôn đời tự bạo có thể khiến cho phương viên ngàn dặm vuông biến thành bột mịn.

Mộc đạo nhân cũng không có phát ra chút âm thanh thống khổ nào, chỉ là huyết nhục bầy nhầy xung quanh Thiên Địa Pháp Tướng của hắn biến ảo không ngừng, hóa thành những đạo huyết quang, không ngừng bị luyện hóa, dần dần chuyển hóa thành những quang tuyến, gia trì lên Thiên Địa Pháp Tướng của hắn.

Đây là hắn đang luyện hóa huyết nhục, thân thể của chính mình để tăng cường lực lượng của Thiên Địa Pháp Tướng, hòng thoát ra ngoài.

Theo những luồng sáng càng ngày càng nồng đậm hơn, những chấn động mà hắn tạo ra càng lúc càng mãnh liệt, có xu thế như giao long sắp thoát khốn.

"Mộc đạo nhân! Đến bây giờ mà ngươi vẫn còn giãy chết sao?"

Phương Hàn yên lặng vận chuyển huyền công, bồi bổ nguyên khí, khôi phục lại một phần tinh lực. Khi thấy Mộc đạo nhân đang giãy chết thì không nhin được muốn ra. Hắn xuất ra bổn mạng kim đan của mình, trên kim đan có những luồng sáng vàng óng ánh dần xâm nhập vào bên trong những vòng huyết quang, đem những vầng sáng mà Mộc đạo nhân vất vả ngưng luyện lại cắt thành nhiều mành nhỏ. Huyết khí, nguyên khí khổng lồ tứ tán ra bốn phía, tỏa ra đạo đạo thuần dương khí nồng đậm.

Huyết nhục của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đều ẩn chứa nguyên khí thuần dương.

Bởi vì bọn họ có thể lấy nguyên khí Tiên Giới rồi tinh luyện ra thuần dương khí.

Đây là thuốc đại bổ.

Phương Hàn liền thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật, thôn phệ huyết nhục thuần dương rồi truyền lại vào trong người mình.

"Thật sảng khoái! Huyết nhục của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh có tinh khí thật nồng đậm. Hao tổn của ta đã được bù đắp đủ, lại còn có dấu hiệu muốn tăng trưởng nữa!"

Chỉ chốc lát sau, Đại Thôn Phệ Thuật của Phương Hàn đã thôn phệ sạch sẽ các đạo huyết quang xung quanh Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạ nhân, toàn bộ nguyên khí thuần dương của cơ thể hắn đều bị một nửa Bất Tử Chi Thân của Phương Hàn hấp thu hết. Thân thể Phương Hàn liền xuất hiện những vết máu đậm, huyết quang bắn ra bốn phía, có điểm giống như Huyết Dạ Vương khi mới thành hình.

Qua hồi lâu, Phương Hàn mới có thể tiêu hóa được toàn bộ tinh hoa máu huyết này, cảm giác máu huyết mà hắn phun ra đã được bù đắp lại, có điều thọ mệnh đã mất cũng không thể lấy lại được nữa. Cũng chỉ có thể sau này tìm được đan dược gia tăng thọ mệnh mà dùng vào mới có thể khôi phục lại được.

Mà Phương Hàn cũng không lo lắng nhiều lắm, cũng chỉ mất có năm trăm năm thọ mệnh thôi mà.

Hắn có tới chín ngàn năm thọ mệnh!

Hơn nữa chỉ cần tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì có thể lấy lại hết tất cả.

Băng, băng, băng!

Phương Hàn tùy ý đánh ra ba quyền, từng quyền liên hoàn đánh ra, một luồng tinh lực vô cùng vô tận trong cơ thể nổi lên, tựa hồ có sử dụng như thế nào cũng không thể dùng hết được.

Hơn nữa nguyên khí thuần dương, tinh hoa huyết nhục bị thân thể của Phương Hàn luyện hóa rồi quán thâu vào trong kim đan. Kim đan lại tỏa ra quang mang chói mắt, hào quang bắn ra bốn phía, hư ảnh bên trong tựa như muốn phá vỏ ra ngoài.

Hư ảnh này toàn thân xích lõa, cao tới trăm ngàn trượng, sau lưng rậm rạp, có tới một ngàn cánh tay, mà trên người hắn cũng được che phủ bởi một ngàn con mắt. Mỗi một con mắt đều phóng xuất ra quang mang khác nhau, có tham lam, có bình tĩnh, có hung ác, có hiền lành, có oán độc, có vui mừng...Ngàn loại tâm tình tập trung ở trên một người.

Thiên Thủ Thiên Nhãn, Thiên Địa Pháp Tướng!

Đây là hình dáng ban đầu của Thiên Địa Pháp Tướng do Phương Hàn luyện thành khi đạt tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh.

"Đây rốt cuộc là cái gì? Ta như thế nào lại sinh ra loại hình thể này, thiên thủ thiên nhãn? Thiên Địa Pháp Tướng của ta sao lại cổ quái như vậy? Có điều xem ra uy lực rất cường đại."

Hình thể Thiên Địa Pháp Tướng có liên quan chặt chẽ đến thần thông mà mình tu luyện.

Phương Hàn tu luyện thần thông quá hỗn tạp, tất cả dung hợp lại sinh ra một Thiên Địa Pháp Tướng như vậy. Có điều Thiên Thủ Thiên Nhãn, Thiên Địa Pháp Tướng này cuối cùng cũng từ trong hư vô đi ra, nhưng mà khí huyết mà Phương Hàn truyền vào dần dần yếu đi thì nó lại dần mờ đi.

Đây là dấu hiệu nguyên khí không đủ, không thể cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tướng được!