"Ai có thể nói trước được chuyện tình trăm ngàn năm sau? Thái Nhất Môn chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, Vũ Hóa Môn cũng vậy, nói không chừng còn xuất hiện một vị thiên tài tuyệt thế thay thế bọn ta cũng không chừng." Xích Dung Thiên nhẹ nhàng phất tay, một ngọn núi ngoài vạn dăm bay lên, hỏa diễm lưu chuyển, ngọn núi liền biến thành một quân cờ cự đại như thiên thạch rơi xuống mặt đất, sau đó quân cờ lập lòe lóe lên như một viên bảo thạch.
"Sát chiêu? Quân cờ tốt! Hoa Thiên Đô nhìn thoáng qua một cái, trong ánh mắt lóe ra quang mang sắc bé, cũng hạ xuống một quân cờ, đúng là nhằm vào sơ hở trong thế cờ của Xích Dung Thiên: "Tuyệt thế nhân tài gì, trước thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là mây bay. Thiên tài tuyệt thế gì, nếu như uy hiếp tới địa vị của ta, cũng chỉ có một chữ, đó chính là giết!"
Xích Dung Thiên liên tục trầm trồ khen ngợi: "À mà hiện tại Thiên Đô huynh còn chưa nhận được tin tức về thế lực của Phương Hàn a, đã lâu như vậy đáng nhẽ nên có tin tức rồi mới đúng chứ!"
Hoa Thiên Đô gật gật đầu nói: "Một lát nữa chắc tin tức sẽ tới. Phương Hàn trở về vừa vặn sẽ nổi giận, trước khi muốn giết người, phải để cho hắn điên cuồng, một khi hắn điên cuồng sẽ làm trái với môn quy của Vũ Hóa Môn, lúc đó ta sẽ có cả trăm phương pháp khiến hắn bị trừng phạt!"
Hoa Thiên Đô cùng Xích Dung Thiên đánh cờ, mà một số cự đầu ở bên ngoài cũng âm thầm nghị luận.
"Tần chân nhân, ngươi nói lần này Hoa Thiên Đô cùng Xích Dung Thiên đấu cờ, ai sẽ thắng? Không bằng Cửu Đỉnh Hiên chúng ta đánh cuộc cùng Lục Đạo Minh các ngươi, thế nào?" Một đạo nhân tiên phong đạo cốt, tay cầm phất trần nói với một tráng hán bên cạnh.
Hai người này đều là nhân vật cường hoành Vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng. Một người là đại trưởng lão của Cửu Đỉnh Hiên, một người là Đà chủ của Lục Đạo Minh.
Lục Đạo Minh chuyên về thu thập tin tức từ khắp nơi, mà Cửu Đỉnh HIên lại chuyên về việc buôn bán pháp bảo, nhưng mà hai đại thương hội này cũng rất coi trọng tin tức đệ nhất Phó minh chủ Vũ Hóa Môn đánh cờ với đệ nhất Phó minh chủ Thái Nhất Môn. Đây có thể là chuyện quyết định mạnh yếu của chưởng giáo chí tôn sau này của hai đại môn phái.
Không có gì bất ngờ xảy ra... trong hai người kia sẽ là chưởng giáo chí tôn, tay cầm quyền lớn, thống lĩnh một phương thế lực Tiên đạo, có thể so với Hoàng đế trong thế tục, nhưng quyền lợi lại lớn hơn vô số lần.
"Ta xem Hoa Thiên Đô sẽ thắng, thực lực của hắn chỉ có thể dùng cụm từ thâm bất khả trắc để hình dung." Tráng hán nói.
"Xem ra không cần đánh cuộc nữa, ý kiến của chúng ta giống nhau a, sau này Hoa Thiên Đô nhất định sẽ chấp chưởng đại giáo Vũ Hóa Môn, hơn nữa hắn còn quan hệ không tồi với Thái Nhất Môn, khẳng định cũng không có lãnh đạm như Phong Bạch Vũ, đến lúc đó hai phái liên thủ, bố cục của Tiên đạo tại Huyền Hoàng đại thế giới có thể sẽ rẻ sang cục diện khác."
Trong lúc hai người nghị luận, một đạo hỏa phù xé rách không gian hạ xuống tay đại hán.
"Thiên Địa Hỏa Phù phá hư không truyền tin! Xảy ra đại sự gì rồi, Lục Đạo Minh chúng ta cư nhiên lại dùng thủ đoạn khẩn cấp để truyền tin?" Đại hán này lắp bắp kinh hãi, nắm lấy hỏa phù tín, sau đó mở ra xem, đột nhiên sắc mặt ngây dại: "Xảy ra đại sự rồi, quả nhiên là đại sự."
Cùng lúc đó có nhiều thư tín đều phá không bay tới.
Mà Hoa Thiên Đô, Xích Dung Thiên hai đại cao thủ đang đánh cờ, cũng có thư tín của Thái Nhất Môn cùng Vũ Hóa Môn truyền tới tay hai người.
Ngay sau đó trên bầu trời đột nhiên xuấ thiện một bóng người, cực kỳ cường hoành, tu vi Bất Tử Chi Thân, cư nhiên là trưởng lão Thái Nhất Môn Đường Cảnh Sơn.
"Hoa Thiên Đô, xảy ra chuyện lớn rồi! Phương Hàn đã trở lại Vũ Hóa Môn, hơn nữa cũng tu thành Bất Tử Chi Thân, đã giết sạch đệ tử mà ngươi cắm vào trong Vũ Hóa Môn rồi! Thủ đoạn khiến thiên hạ khiếp sợ. Hơn nữa ngay cả ba Phó minh chủ đầu nhập vào ngươi cũng bị bắt, một Phó minh chủ trong đó bị hắn cứng rắn giết chết, cướp đoạt thần thông rồi luyện hóa linh khí, thủ đoạn thập phần tàn nhẫn, còn hung ác hơn cả Ma đạo! Ngươi mau mau trở Vũ Hóa Môn đi!"
Đường Cảnh Sơn vừa xuât hiện liền rống to, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng.
"Gì? Tại sao lại xuất hiện cuyện như vậy. Chuyện này thật khó tin?"
"Chuyện này không sai đâu, ta cũng mới vừa nhận được tin tức thôi."
"Tin tức của Lục Đạo Minh các ngươi thật sự rất nhanh."
"Thiên hạ khiếp sợ, tuyệt đối thiên hạ khiếp sợ, đây quả thực là chuyện lớn của Vũ Hóa Môn. Phương Hàn cường thế trở về đánh cho thế lực của Hoa Thiên Đô tan rã, mà đồng thời quá trình tranh đoạt đại vị chưởng giáo của Vũ Hóa Môn lại bắt đầu dậy sóng."
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Chẳng lẽ chuyện lớn như vậy Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn không quản sao?" Hoa Thiên Đô điên cuồng hét lên, diện mục dữ tợn như lang như hổ.
"Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn là Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo xuất thủ, hắn vẫn luôn ủng hộ ngươi, nhưng hắn không thể trấn áp được Phương Hàn, ngược lại thiếu chút nữa bị Phương Hàn làm bị thương. Phương Hàn không biết dùng cách gì mà có được bốn kiện thượng phẩm đạo khí, còn khôi phục uy lực của Hoàng Tuyền Đồ, có thể thi triển ra Luân Hồi Chi Bàn mà năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế trấn áp quần ma, cho dù có cao thủ lĩnh gnooj pháp tắc không gian cũng không đối phó được hắn. Mặt khác trên người hắn có vô cùng vô tận Thuần Dương đan, tùy tiện đáp cho Thiên Hình trưởng lão một trăm triệu viên Thuần Dương đan, cùng vài viên Tiên đan Tam Nguyên Thái Ất Đan. Trợ giúp Thiên Hình trưởng lão đột phá Bất Tử Chi Thân.
Trong lúc nói chuyện Đường Cảnh Sơn cũng không dấu nổi vẻ khiếp sợ cùng đố kị: "Đáng sợ a! Thật là đáng sợ! Người này rốt cuộc đã xuất ra nanh vuốt sắc bén rồi, nhưng mà tại sao hắn lại tấn chức nhanh như vậy. Hiện tại muốn giết hắn, khó càng thêm khó."
"Tại sao có thể như vậy, điều này không thể xảy ra! Hắn sao có thể đột phá tận ba cảnh giới, đến Bất Tử Chi Thân. Hơn nữa cho dù có là Bất Tử Chi Thân ta cũng có thể bóp chết hắn, nhưng vì sao hắn lại có thể thành công khôi phục Hoàng Tuyền Đồ!" Diện mục của Hoa Thiên Đô triệt để dữ tợn, rất điên cuồng, giống như một tên đại phú hào bị lão bà mình tín nhiệm nhất cuỗm đi tất cả tài sản, hiện tại biến thành tên ăn mày vậy.
Tin tức này có thẻ coi như là sấm sét giữa trời quang, khiến đầu óc hắn chấn động.
"Còn có một ít tin tốt nữa, đó chính là Đặng Ngạo triệt để nổi giận muốn mở hội nghị Thái thượng trưởng lão, ra lệnh cho Phong Bạch Vũ trừng phạt Phương Hàn, trục xuất hắn khỏi Vũ Hóa Môn. Chuyện này mang tính trọng đại, ngươi hãy trở lại Vũ Hóa Môn đi, ở trước mặt rất nhiều Thái thượng trưởng lão thêm mắm thêm muối vào. Mặt khác Thái Nhất Môn ta cũng đã biết tin tức này, quyết định sự tình lần này sẽ hết sức ủng hộ ngươi. Thái Hoàng Thiên sư thúc tổ nói chỉ cần ngươi khiến Phương Hàn bị trục xuất khỏi Vũ Hóa Môn, chúng ta sẽ động thủ giết chết tên Phương Hàn này. Hơn nữa ngươi trở về nói cho đám Thái thượng trưởng lão kia biết, nếu như ngươi làm chưởng môn của Vũ Hóa Môn, sau này Thái Nhất Môn chúng ta sẽ để đệ tử của Vũ Hóa Môn có cơ hội tiến vào trong Vĩnh Hằng Thần Lô tu luyện."
Đường Cảnh Sơn nặng nề nói ra một câu.
"Tốt, có những lời này ta tin tưởng đám Thái thượng trưởng lão kia nhất định sẽ động tâm, suy xét chuyện này! Phương Hàn, lần này ta muốn băm ngươi ra làm vạn đoạn!"
Thân thể Hoa Thiên Đô chấn động, thượng phẩm đạo khí Đại Hoang Cổ Lô xoay tròn, triệt để biến mất tại viên tinh cầu này, bắn phá về hướng Huyền Hoàng đại thế giới.
"Lần này Hoa Thiên Đô gặp nguy hiểm rồi, Phương Hàn cư nhiên đã khôi phục Hoàng Tuyền Đồ, quá lợi hại, tin tức quan trọng thế này, ta phải mau chóng mang đi bán mới được. Nếu muộn một chút sẽ không đáng bao nhiêu đan dược a." Tráng hán của Lục Đạo Minh cũng biến mất.
"Phương Hàn quả nhiên rất lợi hại, lần này Vũ Hóa Môn có lời lớn rồi. Có một nhân vật như Phương Hàn, Bất Tử Chi Thân thậm chí có thể đẩy lùi Thái thượng trưởng lão đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, loại nhân vật này không phải Trường Sinh Bí Cảnh có thể nghĩ tới."
"Thiên Đô Minh giải tán đi thoi. Nếu như không giải tán đi theo Hoa Thiên Đô, chỉ sợ sớm muộn gì cũng bị Phương Hàn giết chết. Phương Hàn đã nói ai đi theo Hoa Thiên Đô chính là đối nghịch với hắn, chỉ có một con đường chết. Thiên Đạo Các ta cũng có chút giao tình với Phương Hàn. Nếu như chư vị cự đầu có phần hứng thú, vậy cũng nên tới Thiên Đạo Các chúng ta làm một vị luyện bảo sư, như vậy cũng có thể tránh được tai họa."
Hoa Thiên Đô vừa đi, vài cự đầu của Thiên Đạo Các vội vàng rống to.
Lập tức một số cự đầu của Thiên Đô Minh, một số chưởng môn tán tu đều chần chờ.
Đám cự đầu này nguyên bản có lòng trung thành không ra gì, chẳng qua bị Hoa Thiên Đô cưỡng chế liên hợp lại mà thôi, hiện tại Hoa Thiên Đô xảy ra chuyện, Phương Hàn đằng đằng sát khí ngay cả Thái thượng trưởng lão cũng không coi ra gì, những người này tự nhiên là sợ mất mật.
Lập tức có mấy cự đầu thét lớn: "Ta nguyện ý thoát ly Thiên Đô Minh, trở thành luyện bảo sư của Thiên Đạo Các, hi vọng Thiên Đạo Các có thể che chở cho chúng ta, không bị Phương Hàn đuổi giết."
"Ha ha ha ha!" Vài người cầm lái của Thiên Đạo Các đều vui mừng quá đỗi, đám tán tu này mỗi người đều là Vạn cổ cự đầu, hiện tại trở thành Luyện bảo sư của Thiên Đạo Các, có thể luyện chế ra đạo khí, bọn họ lại phát tài rồi.
Mời chào một vị Vạn cổ cự đầu phi thường khó khăn, phải trả một cái giá cực lớn, quả thực là khiến cho người ta nhỏ máu, thế nhưng dưới loại tình huống này đám Vạn cổ cự đầu chẳng những không cần thù lao, ngược lại sẽ tận tâm tận lực luyện chế pháp bảo.
Lập tức có rất nhiều cự đầu của Thiên Đô Minh đều thoát khỏi sự khống chế của Hoa Thiên Đô, tiến vào Thiên Đạo Các tránh né tai họa.
"Cái gì gọi là tan đàn xẻ nghé? Chính là như vậy. Ài, thế thái khó lường, tu sĩ chúng ta cũng không ngoại lệ. Chỉ mới một phút trước Thiên Đô Minh vẫn còn thanh thế long trọng, hiện tại chỉ như gió thổi mây tan."
Xích Dung Thiên trông thấy hết một màn này, đều thở dài cảm thán.
"Đám người kia vốn chỉ là một lũ ô hợp, cũng không có lực kết hợp gì, một môn phái muốn có lực kết hợp nhất định phải trải qua cùng sinh cùng tử vạn năm. Hoa Thiên Đô dựa vào đám người này để tổ hợp lại, quả thực là nằm mơ!" Đường Cảnh Sơn nói.
"Phương Hàn tên nghiệp chướng này cũng thật sự quá lợi hại, cư nhiên trở về lại mạnh mẽ như vậy, ngươi nói Vũ Hóa Môn có trục xuất hắn không? Ta xem phân nửa là không có khả năng. Phải biết rằng hiện tại hắn là cao thủ Bất Tử Chi Thân, giá trị còn lớn hơn nhiều so với Hoa Thiên Đô." Xích Dung Thiên hỏi.
"Cũng không thể nói trước được, trong Thái thượng trưởng lão đoàn vẫn còn có rất nhiều người ủng hộ Hoa Thiên Đô, dù sao Hoa Thiên Đô cũng là người mà bọn họ ủng hộ suốt mấy trăm năm, đã hiểu rõ bản tính của hắn, mà Phương Hàn chỉ đột nhiên xuất hiện vài năm nay, không có ai dám tin tưởng vào hắn. Vũ Hóa Môn sẽ không tuyệt đối tín nhiệm Phương Hàn đâu." Đường Cảnh Sơn nói: "Lần này ý đồ của Phương Hàn cũng là muốn thử một chút thái độ của Vũ Hóa Môn, nhưng mà đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn nhất định sẽ trừng phạt hắn. Nếu như không trừng phạt mà nói, nhân tâm của môn phái nhất định sẽ bị tan rã."
"Phương Hàn tên nghiệp chướng này, trong mắt lại không coi ai ra gì, nếu bị trừng phạt mà nói, rất có thể sẽ làm phản."
"Đó chính là cơ hội dành cho chúng ta." Đường Cảnh Sơn nở nụ cười: "Chúng ta có thể thừa cơ đánh giết hắn, nhưng mà đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn không phải là kẻ ngu, muốn trừng phạt như vậy, nhất định sẽ cướp Hoàng Tuyền Đồ của hắn, không để cho hắn có cơ hội mang ra ngoài đâu."
Giờ khắc này Phương Hàn đang ở trong lòng đất tìm kiếm Nhân Hoàng Bút.
Hắn còn không biết lần này mình đã gây ra bao nhiêu phong ba.
Nhưng mà với trí tuệ của hắn tự nhiên có thể suy đoán ra được.
Bản thân ở trong Vũ Hóa Môn giết chết một tên Phó chưởng môn, đại khai sát giới giết chết mấy trăm đệ tử do Hoa Thiên Đô cài vào, thậm chí khiêu chiến với Thái thượng trưởng lão, đây chính là chuyện đại nghịch bất đạo. Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn họp lại khẳng định sẽ trừng phạt mình, thậm chí còn tìm cơ hội cướp lấy Hoàng Tuyền Đồ của mình.
Nhưng mà Phương Hàn cũng không để ý đến mấy chuyện này. Cùng lắm thì hắn làm phản rời khỏi Vũ Hóa Môn. Nếu như một điểm này Vũ Hóa Môn cũng không thể tha thứ được, trợ giúp Hoa Thiên Đô mà nói, hắn cũng chả còn lưu luyến gì, dù sao cho tới bây giờ Vũ Hóa Môn cũng chưa cho hắn bất cứ chỗ tốt gì, còn xa xa so với những cống hiến mà mình bỏ ra.
Đương nhiên hắn vẫn tin tưởng Phong Bạch Vũ, thủ đoạn của người này thông thiên, ngay cả Thần tộc cũng nói hắn là nhân vật mấu chốt, chắc chắn sẽ không đơn giản buông mình.
Nhưng mà những chuyện này đều để cho bọn họ tự xử, bản thân mình đi tăng cường thực lực mới là mấu chốt.
Huyền Hoàng đại thế giới giống như Vô Cực đại thế giới, có đất đai, dòng nước, thế nhưng ở sâu trong đất ẩn chứa khoáng sản còn phong phú hơn cả Vô Cực đại thế giới, cũng không biết sâu bao nhiêu tầng nữa.
Phương Hàn cũng đã quen đường, cơ hồ trong nháy mắt liền đi tới chiến trường năm đó Nhân Hoàng Bút chiến đấu với Hận Thiên Thần Hoàng.
Nơi này là một hồ nham thạch nóng chảy hung mãnh, như thủy triều tràn đầy, nơi đây là địa phương tốt nhất để tu luyện Hỏa Hệ đạo thuật, Xích Đế Hỏa Hoàng khí của Phương Hàn tự động hấp thu hỏa diễm chi lực trong vòng ngàn dặm đều ùn ùn tiến vào, hỏa diễm nóng bỏng căn bản không tạo thành uy hiếp gì cho Phương Hàn.
Ở đây là một nơi trống trơn, không có thứ gì tồn tại được.
Phương Hàn căn bản không tìm được bất cứ tung tích gì của Nhân Hoàng Bút.
"Phương Hàn, Nhân Hoàng Bút không có ở đây, chúng ta làm sao tìm được hắn? Hắn tới vô ảnh đi vô tung trong nháy mắt có thể xuyên qua vô tận đại thế giới, chúng ta căn bản không có khả năng đuổi theo." Diêm nhìn lòng đất trống trơn, liền thở dài một tiếng.
"Đừng gấp, để ta vận dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật dò xét một chút, có lẽ phát hiện dấu vết gì lưu lại."
Phương Hàn tỉnh táo nói, hắn bế quan tu luyện sáu mươi năm trong Hoàng Tuyền Đồ, tu vi càng thêm tinh thâm, mặc dù chưa thể tham ngộ pháp tắc không gian huyền bí, trở thành thần thoại đến Động Thiên cảnh, nhưng lại có thể cảm ứng được một chút ảo diệu trong chỗ tối tăm.
Hắn cũng bắt đầu hiểu rõ Tiểu Túc Mệnh Thuật, có thể phát huy được các loại diệu dụng trong đó.
Lập tức trong nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, tâm thần Phương Hàn khẽ động khoanh chân ngồi xuống, ngón tay khẽ bấm, đạo phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật lập tức bay ra xoay tròn trên đỉnh đầu, trên mặt hiện ra vô số quang hoa lập lòe, tựa hồ như đang suy tính, thôi toán, lại dường như cảm ứng, điều tra bốn phía.
Diêm nhìn Phương Hàn hành động, cũng không giúp đỡ gì.
Tuy nó lợi hại, cũng đã khôi phục lực lượng, hiện tại lực lượng khoảng chừng ba tỷ mã lực, cũng tinh thông các loại Đạo thuật, cho dù Đại luân hồi thuật, nó cũng có thể nhận biết một hai loại trong đó, thế nhưng lại không có nửa điểm lĩnh ngộ đối với Tiểu Túc Mệnh Thuật. Cho dù Phương Hàn có truyền cho nó đoạn âm tiết liên quan tới Tiểu Túc Mệnh Thuật, nó cũng không thể tìm hiểu, cũng không biết là vì sao.
Chẳng những là nó, ngay cả rất nhiều người trong Bát Bộ Phù Đồ cũng không hiểu được Tiểu Túc Mệnh Thuật, thậm chí khi Phương Thanh Tuyết ngâm xướng đoạn âm tiết kia cũng không thể lọt vào trong đầu bọn họ.
Môn thần thông Tiểu Túc Mệnh Thuật này dường như được sáng tạo ra là vì Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết vậy. Ngoại trừ hai người này ra, bất luận kẻ nào cxung không hiểu được. Chính là một loại kỳ môn.
Loại hiện tượng này thậm chí ngay cả Phương Hàn cũng không giải thích được.
Phù văn của Tiểu Túc Mệnh Thuật hoàn toàn không bị không gian, thậm chí thời gian ăn mòn, nó xoay tròn trên hỏa nham thạch nóng chảy, thẩm thấu xuống đủ các loại địa đồ hiện ra trước mắt Phương Hàn, giống như sương mù vậy, lại giống như ánh đèn sân khấu. Tâm tinh của Phương Hàn khẽ động đột nhiên cảm thấy ở chỗ sâu trong hỏa diễm dung nham dưới lòng đất, một không gian song song vặn vẹo, có một tia pháp lực rất nhỏ ba động.
Trong dung nham dưới lòng đất có vô số nơi sâu hơn, bởi vì hỏa diễm mãi mãi không ngừng, thiêu đốt không biết qua bao nhiêu ức năm tích lũy lại, khiến cho không gian đều bị hòa tan, nơi đó cực kỳ hung hiểm, không gian cực độ vặn vẹo, thông thường những lãnh thổ thần bí này ngay cả cao thủ Bất Tử Chi Thân tiến vào trong đó cũng chỉ có một chữ, chết.
Cảm giác được một tia pháp lực rất nhỏ này ba động, Phương Hàn tung ra một trảo xuống dưới, pháp lực mênh mông tỏa ra, lập tức xâm nhập vào trong không gian vặn vẹo này, móc ra một cọng tóc trắng thật dài.
Sợi tóc trắng này dài khoảng chừng ba nghìn trượng, cực kỳ nhẵn nhụi, sáng bóng, trong suốt, bên trong ẩn chứa một cỗ lực lượng khủng bố, Phương Hàn cầm lấy một sợi tóc, hơi quấn quanh đầu ngón tay mình, cũng cảm nhận được huyết nhục của mình như bị xiết đứt ra vậy.
"Lực lượng thật khủng khiếp, đây là tóc của ai?"
Diêm cũng nhìn thấy sợi tóc này, nó kiệt lực suy nghĩ nhưng lại không có chút đầu mối nào.
"Cọng tóc này quả thực là khủng bố, người có tóc như vậy, chỉ sợ còn lợi hại hơn nhiều so với Phong Bạch Vũ, ta thậm chí còn cảm nhận được trong sợi tóc này có chứa không gian chi lực cùng thời gian chi lực cực kỳ khủng bố, thậm chí còn có thế giới chi lực nữa." Phương Hàn vuốt ve cọng tóc này, thần niệm thẩm thấu vào, liền phát hiện trong sợi tóc cư nhiên có một không gian thật lớn, cơ hồ còn lớn hơn cả không gian trong Bát Bộ Phù Đồ, hơn nữa trong không gian này cũng không phải chỉ có trống trơn, bên trong còn có sơn thủy, hoa cỏ, tựa hồ như một cái động thiên, một thế giới độc lập.
Khiến cho Phương Hàn cực kỳ rung động.
Là ai, ai mà lợi hại như vậy, ngay cả sợi tóc cũng tu luyện thành thế giới nho nhỏ.
Điều này vượt xa khỏi sức tưởng tượng của Phương Hàn, nhất là thế giới nho nhỏ trong sợi tóc này thậm chí còn có một số quang cầu, giống như nhật nguyệt liên tục vận chuyển, khuyết điểm duy nhất là trong thế giới này lại không có sinh linh.
"Cọng tóc này là tài liệu rất tốt, thậm chí ta có thể vận dụng thủ pháp luyện khí trong bí kíp Thiên Long để luyện cọng tóc này thành một kiện trung phẩm đạo khí Nghiệt Long Tiên." Phương Hàn thở dài, một lần nữa vận dụng thần niệm thăm dò thế giới trong sợi tóc. "Hử?"
Hắn đột nhiên phát hiện, trong thế giới nhỏ này cư nhiên có rất nhiều thi thể lẫn trong lớp bùn dưới mặt đất, tựa hồ như đã hòa tan một thể cùng thế giới, vừa rồi hắn cũng không phát hiện ra, hiện tại nhìn kỹ mới phát hiện ra mánh khóe trong đó.
Những thi thể trong lớp bùn đất kia, mỗi cỗ đều cao lớn, gân cốt toàn thân cư nhiên lại là chiến sĩ Thần tộc! Hơn nữa còn là cao thủ cấp bậc Thần Quân. Thậm chí Phương Hàn còn nhìn thấy cả cao thủ cấp bậc Thần Vương.
Trong một sợi tóc có một thế giới, trong thế giới nho nhỏ này có thi thể chiến sĩ Thần tộc, có thể rõ ràng nhìn ra đám chiến sĩ Thần tộc này tồn tại kí sinh trong sợi tóc này. Giống như Thiên ma kí sinh trong Bát Bộ Phù Đồ vậy.
Đám chiến sĩ Thần tộc trong sợi tóc này không ngừng cầu nguyện tăng thêm lực lượng vì chủ nhân sợi tóc.
Nhưng cọng tóc này bị một cỗ lực lượng khổng lồ chặt đứt, chiến sĩ Thần tộc trong sợi tóc toàn bộ bị chém chét, bị cỗ lực lượng này bóp chết hết thảy sinh cơ.
"Khủng bố, khủng bố, thật sự là khủng bố. Trong một sợi tóc cư nhiên có ký sinh hơn vạn chiến sĩ Thần tộc, tám Thần Quân, ba Thần vương. Như vậy một nhúm tóc có thể ký sinh bao nhiêu chiến sĩ Thần tộc? Thần Quân, Thần Vương?"
Toàn thân Diêm run rẩy, với tu vi của nó hiện tại, thấy một màn như vậy cũng nhìn không được mà trái tim lạnh lẽo, thứ khủng bố này khiến nó cảm thấy vạn phần kiêng kị.
"Quả thật là lợi hại, nhưng mà thi thể của đám chiến sĩ Thần tộc này rất có ích. Ta rất dễ dàng luyện chế thành Thần Thông quả, sau này sẽ dùng vào việc bồi dưỡng thế lực của mình."
Phương Hàn vung tay lên, sợi tóc có chứa thi thể chiến sĩ Thần tộc này đều dung nhập vào trong Thế Giới Chi Thụ, những thi thể này đều bị chuyển hóa thành thần chi lực dung nhập vào trong thân thể của mình. Mà tám thi thể Thần quân hóa thành tám viên Thần Thông quả, ba thi thể Thần vương lại hóa thành ba viên hạt giống chân thần.
"Ta dám đoán chắc cọng tóc này là do Nhân Hoàng Bút chặt đứt. Chiến sĩ Thần tộc bên trong cũng bị Nhân Hoàng Bút giết chết, tất cả linh trí trong cơ thể đám chiến sĩ Thần tộc này đều bị bóp chết, một bút đoạt sinh tử. Mà nơi cọng tóc này bị chặt đứt quả thật có khí tức của Nhân Hoàng Bút."
Phương Hàn vuốt ve chỗ đứt của sợi tóc này, hắn lập tức nhận ra trên mặt vết đứt rất sắc bén, thật sự gọn ghẽ như người cầm bút vẽ nên vậy.
Đây là khí tức đặc thù của Nhân Hoàng Bút. Bất kỳ pháp bảo nào đều có đại năng mà kẻ khác không học được.
"Có thể khẳng định Nhân Hoàng Bút đã trấn áp một thứ rất khủng bố, trong lúc chém giết đã chặt đứt một sợi tóc của đối phương. Nhưng mà may là đã để lại dấu vết cho ta, bằng vào cọng tóc này cùng khí tức của Nhân Hoàng Bút, ta có thể thi triển một số bí thuật trung tung tìm được nơi ở của bọn hắn."
Phương Hàn tự nói, sau đó hắn tìm một số thần thông lạc ấn trong Tiểu Túc Mệnh Thuật. Liền phát hiện trong ba mươi ba vô thượng thần thông của Ô Thích Thiên Thần Hoàng có một môn gọi là "Cổ Ảnh Hình Tích Pháp", căn cứ vào khí tức có thể tìm được địch nhân, đó chính là một môn thượng cổ thần thông.
"Trong ba nghìn đại đạo có một môn thần thông gọi là Đại truy tung thuật, đáng tiếc mình không có, chỉ có thể sử dụng Cổ ảnh hình tích pháp này, hi vọng có thể tìm được Nhân Hoàng Bút."
Phương Hàn thở dài một hơi, phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật xoay tròn một hồi, Cổ ảnh hình tích pháp bay ra, biến thành một bóng đen cổ xưa, bóng đen này có cái mũi rất dài, hung hăng ngửi ngửi, sau đó hình thể chấn động chui xuống mặt đất.
Cổ ảnh hình tích pháp này là dùng pháp môn bí mật cô đọng thành một bóng đen, bóng đen này không có sức chiến đấu, cũng không phải thực thẻ, nhưng rất am hiểu thuật truy tung, chính là thái cổ bí thuạt có thể xuyên qua không gian mà truy tung, tuy không lợi hại bằng Đại truy tung thuật trong ba nghìn đại đạo có thể truy tung tới vô tận đại thế giới. Thế nhưng cũng phi thường kỳ diệu, là một trong những thần thông truy tung siêu việt của Ma đạo.
"Tốt, đi theo bóng đen này chắc hẳn có thể tìm được dấu vết để lại. Tìm được Nhân Hoàng Bút, hết thảy mọi vấn đề cũng sẽ đơn giản thôi."
Phương Hàn đi theo bóng đen này, chui xuống dưới, dung nham đều tản ra, tới chỗ sâu nhất trong lòng đất.
Vô số không gian tựa hồ như "trùng động" vặn vẹo, tựa hồ như chui qua một cái "động côn trùng" cự đại, động trùng này tựa hồ như thông tới một không gian khác, mà không gian này tựa hồ như không thuộc về Huyền Hoàng đại thế giới.