Vĩnh Sinh

Chương 567: Quả trứng lớn



"Các ngươi là Bồ Tát Phật môn, tại sao lại giống như ma đầu, xuất thủ cướp đoạt không có việc xấu gì không làm vậy... trông thấy thần thông của ta cường đại cho nên các ngươi muốn luyện hóa ta. Phật môn không phải chú ý tới phổ độ chúng sinh, lòng mang từ bi sao? Các ngươi tại sao lại hung ác thô bạo hơn cả Thiên ma vậy." Phương Hàn thật không ngờ rằng Bảo Căn Bồ Tát này không hề báo trước đã động thủ muốn giết chết mình, triệt để luyện hóa rồi cướp đoạt thần thông.

Trong lòng hắn cấp tốc lóe lên đủ các ý niệm, trong miệng lại giả vờ làm ra bộ dáng vô tội, liên tục rống to, thi triển ra pháp lực tự bảo vệ mình.

"Lòng từ bi, đó chính là thứ để giảng cho đám chúng sinh tầm thường mà thôi, đối phó với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đồng dạng, cảnh giới Bồ Tát cần có đồ đao, giết một người là Nhất Địa Bồ Tát, giết mười người là Nhị Địa Bồ Tát, giết trăm người là Tam Địa Bồ Tát." Sắc mặt của Bảo Căn Bồ Tát không chút dao động, ra tay không hề lưu tình: "Bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật, đồ đao càng nặng phật tích càng sâu, không không giả giả, giả giả không không, phi giả tức không, phi không phi giả. Nếu như ngươi không tu luyện Đại giải thoát thuật, Đại siêu độ thuật ta cũng sẽ không ra tay với ngươi, tự nhiên là từ bi với ngươi, thế nhưng ngươi lại mang trên người hai môn bí thuật, khiến cho ta động tâm, nếu như ta có được hai môn thần thông bí thuật này, sau khi tìm hiểu sẽ tiến thêm một bước nữa, lĩnh ngộ pháp tắc thời gian tu thành Tứ Địa Bồ Tát, địa vị đề cao vố số lần."

Thần niệm của Bảo Căn Bồ Tát lóe ra, quả thực là rất nhanh, bàn tay đầy đặn của hắn giống như một động thiên cự đại triệt để bao trùm Phương Hàn.

Động thiên của hắn là một mảnh Phật Quốc màu vàng, khắp nơi đều là màu vàng vặn vẹo, pháp tắc không gian cường đại chấn động khắp nơi, khiến cho Phương Hàn như lâm vào trong một cái cối xay thịt vậy.

Tâm thần Phương Hàn khẽ động đang muốn thi triển ra Luân Hồi Chi Bàn tạc phá không gian này, nhưng lại nghĩ tới một biện pháp tốt hơn, thế cho nên hắn cũng không thể hiện ra thực lực chân thực của mình, mà đột nhiên há miệng phun ra một tấm quy giáp bao phủ lấy toàn thân. Mặc cho động thiên của Bảo Căn Bồ Tát xoay tròn, không gian vặn vẹo cắt loạn, nát bấy, hắn giả bộ như rơi vào hoàn cảnh bị vây khốn.

Trên thực tế, với thực lực của Phương Hàn đụng phải cao thủ pháp tắc không gian quả thực là rơi vào thế yếu một chút, rất dễ bị vây khốn, đương nhiên nếu thi triển ra Luân Hồi Chi Bàn có thể phá vỡ mà ra. Nhưng mà hiện tại hắn nghĩ tới một chuyện khác, cho nên chỉ dùng Đại hộ thân thuật thủ hộ chính mình, còn lại không cần động thủ.

"Đại hộ thân thuật! Pháp môn bảo vệ mạnh nhất trong ba nghìn đại đạo. Làm sao ngươi có nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo như vậy?"

Trong động thiên truyền tới thanh âm khiếp sợ của Bảo Căn Bồ Tát.

"Các ngươi mau tiến vào trong động thiên của ta, dùng Phật Hỏa Kim Cương Minh Vương Tịch Diệt đại trận phối hợp với không gian chi lực trong động thiên của ta luyện hóa người này, cướp lấy thần thông của hắn."

Vèo vèo vèo vèo vèo.

Phương Hàn nhạy cảm phát hiện trong động thiên của Bảo Căn Bồ Tát đột nhiên xuất hiện thêm bảy cỗ lực lượng cường đại, trong không gian vặn vẹo của động thiên lại xuất hiện bảy đài sen, bảy vị Nhị Địa Bồ Tát tu luyện tới Bất Tử Chi Thân. Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái chính là cao thủ mà Bảo Căn Bồ Tát mang tới.

"Bồ Tát Ma Ha tát, Kim Cương Minh Vương, Kim Cương Minh Vương, phật nộ nghiệp hỏa, phật nộ nghiệp hỏa. Luyện hóa tà ma. Tịch diệt thiên hạ."

Bảy đại Bồ Tát này vừa bay vào trong động thiên, đồng thời dựa theo phương vị ngồi xuống bao phủ lấy Phương Hàn, sau đó trên người tỏa ra hõa diểm màu vàng, nguyên một đám đều là ba đầu sáu tay, ở mi tâm có một con mắt dọc, lúc này muốn luyện hóa Phương Hàn.

"Các ngươi, các ngươi thật sự là to gan lớn mật, biết ta là ai không? Ta là Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn tại Huyền Hoàng đại thế giới, tên là Thái Hàn Thiên. Các ngươi lại dám luyện hóa ta, Thái Nhất Môn ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu." Phương Hàn liên tục giận dữ rống lên.

"Hử? Đệ nhất môn phái của Huyền Hoàng đại thế giới, Thái Nhất Môn, Thái thượng trưởng lão?" Bảo Căn Bồ Tát rõ ràng ngẩn ra: "Ta không phải là không biết Thái Nhất Môn, địa vị Thái thượng trưởng lão cũng ngang với ta, đều là kẻ lĩnh ngộ pháp tắc không gian, tu vi của ngươi mới là Bất Tử Chi Thân, làm sao có thể trở thành Thái thượng trưởng lão? Nhưng mà nói cũng đúng, ngươi cư nhiên tu luyện nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo như vậy, lực lượng cũng gấp bảy tám lần Bất Tử Chi Thân bình thường, loại tiềm lực này cho dù Phật giới ta cũng phải trọng dụng. Hiển nhiên ngươi là một kẻ có đại khí vận. Nhưng mà hôm nay rơi vào trong tay ta, cũng sẽ không có nửa điểm cơ hội đâu. Thái Nhất Môn tính là gì? Cho dù cả Huyền Hoàng đại thế giới cũng không lọt vào trong mắt Phật môn ta. Tiếp tục luyện hóa."

Lập tức hỏa diễm càng thêm mãnh liệt quấn quanh Đại hộ thân thuật của Phương Hàn. Xèo xèo cháy lên.

"Chẳng lẽ ngươi không sợ cá chết lưới rách, ta tự bạo thân thể phá vỡ động thiên của ngươi sao?" Phương Hàn rống lên.

"Ngươi cứ việc thử xem, hừ! Ta lĩnh ngộ pháp tắc không gian đã hơn ba vạn năm, vận chuyển tinh thân vô cùng hùng hồn, bản thân ngươi tự bạo, vừa vặn tiết kiệm cho ta được công sức luyện hóa. Trực tiếp hấp thu năng lực của ngươi." Thanh âm của Bảo Căn Bồ Tát lạnh lùng truyền tới.

Phương Hàn biết đối phương nói rất đúng.

Động Thiên cảnh sở dĩ là thần thoại, là truyền kỳ bởi vì một khi động thiên bao phủ xuống, hết thảy kẻ có tu vi thấp hơn đều không có năng lực phản kháng, trừ khi giống như Phương Hàn có tuyệt phẩm đạo khí, hơn nữa có thể thúc dục được.

"Luyện hóa!"

Thanh âm của Bảo Căn Bồ Tát một lần nữa trở nên mãnh liệt, cả động thiên vặn vẹo lên, khắp nơi đều là không gian chi lực chấn động, cắt xé, một cỗ Phật hỏa chảy ra, trong đó thậm chí còn có Ma thần rống giận, tựa hồ như viễn cổ Thiên ma bị Phật Đà độ hóa, từ trong giấc ngủ thức dậy.

Phương Hàn chăm chú thủ hộ bản thân, không ngừng ngụy trang rống giận rít gào, cực kỳ phẫn nộ, tựa hồ nưh sắp không ngăn cản được nữa.

"Bảo Căn Bồ Tát, người này phi thường lợi hại, Đại hộ thân thuật thần kỳ vô cùng, thế nhưng cho dù có thể luyện hóa cũng chỉ sợ không phải một hai ngày có thể xong. Vạn nhất chuyện tình bị chậm trễ, chỉ sợ chúng ta cũng không chịu được trách nhiệm." Đột nhiên lúc này một tên Nhị Địa Bồ Tát nói.

"Cũng không có vấn đề gì, ta vẫn theo dõi gắt gao Thần Tử của Thần tộc, còn A Hoàn Long Hoàng tiểu nha đầu kia của Long tộc." Bảo Căn Bồ Tát nói; "Các ngươi ở trong động thiên của ta tiếp tục luyện hóa người này. Trấn áp không cho hắn nhúc nhích, ta sẽ tại lôi đình đi theo A Hoàn Long Hoàng, Thần Tử, xem bọn chúng tìm kiếm được những gì rồi."

Trong lôi đình cuồng bạo, Bảo Căn Bồ Tát ngồi nghiêm trên đài sen, thân thể không ngừng di chuyển qua rất nhiều không gian song song, mỗi khi có lôi đình oanh kích tới đánh lên trên thân thể hắn, hắn lại tới một không gian song song khác, khiến Lôi Đình không thể làm gì được.

Bóng dáng toàn thân phiêu hốt bất định, giống như huyễn hoặc, vận dụng pháp tắc không gian tới cực hạn, hiện ra tu vi cùng thực lực cường đại cua Bảo Căn Bồ Tát.

"Lần này thật sự là phúc duyên phúc phận, ta đã tu luyện được phúc đức, cư nhiên bắt được một Thái thượng trưởng lão thiên tài của Thái Nhất Môn. Có thể tìm được rất nhiều phương pháp tu hành trong ba nghìn đại đạo! Ba nghìn đại đạo a! Mỗi một thứ đều ẩn chứa huyền bí kinh thiên động địa, tu luyện được càng nhiều, tương lai thành tựu lại càng lớn. Phật chủ đã từng nói với ta, với tư chất của ta, tu luyện tới Tam Địa Bồ Tát, lĩnh ngộ pháp tắc không gian đã là cực hạn, trừ phi có cơ duyên trọng đại mới có thể đột phá, nếu không chỉ dừng lại tại bước này. Sau vài ngàn năm nữa sẽ tử vong. Hiện tại chính là cơ duyên trọng đại đã tới."

Bảo Căn Bồ Tát một bên qua lại như con thôi trên không trung, một bên thầm nghĩ, thập phần đắc ý, trên mặt thường trực nụ cười, đồng thời trong lúc này một viên quang cầu cũng xuất hiện trước ngực hắn, bên trong loáng thoáng xuất hiện hư ảnh của đám người A Hoàn Long Hoàng.

Đám người kia cũng qua lại như con thoi, dần dần tiến nhập vào chỗ sâu trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục.

"Lôi đình ở chỗ này càng lúc càng lơi hại, không gian cũng bắt đầu đông đặc lại, ta cũng cảm thấy dần không ngăn cản được nữa, may mà Phật chủ có ban cho ta cà sa Bản Nguyện, là một kiện thượng phẩm đạo khí." Trông thấy lôi đình trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục càng lúc càng thêm mãnh liệt, trong đó không ngờ còn xuất hiện Hư Không Lôi Phạt trong suốt của Tiên giới, chằng chịt như tơ nhện, Bảo Căn Bồ Tát cảm thán.

Cho dù với tu vi của hắn cũng rất kiêng kị, thân thể lập lòe liên tục tránh né, sau đó trên thân thể lập tức xuất hiện mọt chiếc áo cà sa. Chiếc áo cà sa này dùng lông Khổng Tước Linh kết thành, trên mặt có khản nạm các loại kỳ trân dị bảo, còn có rất nhiều Phật Đà ngồi tọa, cấu thành một bộ đồ án vạn linh hướng Phật.

Lập tức hôi quang bốn phía quanh thân thể hắn cũng giảm đi rất nhiều.

Cà sa Bản Nguyên là một kiện thượng phẩm đạo khí.

"Hử? Có biến!"

Khi Bảo Căn Bồ Tát vừa khoác tấm cà sa Bản Nguyện lên mình, viên quang cầu trên cánh tay bắt đầu biến hóa, sau đó hắn liền thấy được ở chỗ sâu trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục cư nhiên xuất hiện một quả trứng thật lớn hoàn toàn do Lôi Đình chi lực tạo thành.

Quả trứng lớn này phải lớn tới ngàn dặm, giống như một viên thiên thạch thái cổ trôi nổi trong lôi đình, vô số lôi đình bốn phía hợp thành mạng lưới dày đặc, tựa hồ như đang bảo vệ quả trứng này.

Chung quanh lưới điện có rất nhiều Lôi Đình chi lực ngưng tụ ra cự linh, tới lui tuần tra, tựa hồ như không muốn để quả trứng lớn lôi đình này bị tổn thương.

"Đó là vật gì? Cư nhiên Lôi Đình chi lực trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục lại hộ pháp cho quả trứng lớn này?" Bảo Căn Bồ Tát cả kinh nói: "Lôi đình trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này mãi mãi bất diệt, lực lượng mênh mông, không ngừng sinh sôi, người nào tiến vào trong cũng sẽ bị hủy diệt,vì sao quả trứng lớn này có thể tồn tại, còn lại được Lôi Đình chi lực bảo vệ? Chẳng lẽ là?"

Thân thể hắn xoạt một tiếng, mãnh liệt bay tới.

Giờ khắc này A Hoàn Long Hoàng, Thần Tử Thần tộc cũng đều xuất hiện trên bề mặt quả trứng lớn như thiên thạch thái cổ này.

"Nghiêu Ly Thần Tử. Ngươi lén lút đi theo ta lâu như vậy, tưởng là ta không biết sao?"

A Hoàn Long Hoàng phóng mắt nhìn tới quả trứng lớn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, thân thể dừng lại đồng thời quát lớn.

"A Hoàn Long Hoàng, xem ra ngươi đã tu luyện được một loại bí pháp gì đó, cư nhiên phát hiện ra sự hiện hữu của ta." Thần Tử đại nhân cũng đi ra từ trong lôi đình, nhìn A Hoàn Long Hoàng nói: "Chúng ta đều phát hiện ra quả trứng lớn lôi đình trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này, ta xem trước tiên không nên tranh đấu mà hãy khám pháp xem trong quả trứng lớn Lôi điện này có thứ gì, cuối cùng rồi tính tiếp, thế nào?"

"Mặt khác, Bảo Căn Bồ Tát, ngươi cũng không cần phải rình rập như vậy, xuất hiện đi." Nghiêu Ly Thần Tử phất tay áo lên, nói.

"Ngã phật từ bi, Nghiêu Ly Thần Tử, đạo thuật của ngươi quả thật cao thâm, cư nhiên lại có thể phát hiện ra được lão nạp." Bảo Căn Bồ Tát cũng bước ra, ánh mắt nhìn chằm chằm quả trứng lôi điện cự đại trước mặt