Vĩnh Sinh

Chương 622: Chiến



Phương Hàn chiếm được Thương Sinh Đại Ấn, cũng luyện hóa một số mãnh vỡ pháp tắc của Hoang Thần Vương, trong những mãnh vỡ này có thứ có thể luyện hóa, có thứ không thể luyện hóa, một chút mãnh vỡ pháp tắc thời gian, mãnh vỡ pháp tắc Tạo Vật, pháp tắc thiên vị, pháp tắc thế giới cũng chỉ có thể lưu lại trong người.

Nhưng mà như vậy cũng đồng thời có thể làm cho tuổi thọ, lực lượng tăng lên không ít.

Càng trọng yếu hơn chính là một số mãnh vỡ trí nhớ, còn một số cảm ứng cùng với Hoang Thần điện cũng rơi vào trong trí nhớ của Phương Hàn. Thế cho nên hắn lập tức biết Hoang Thần Vương nán lại tại Hoang Thần điện là vì tin tức ở chỗ sâu trong điện phủ có phong tỏa Hoang Thần Chi Thi.

Oanh long!

Phương Hàn truyền ý niệm cho Nhân Hoàng Bút, Nhân Hoàng Bút lập tức chấn động một lần nữa bao phủ lấy Phương Hàn, sau đó viết lên không trung một chữ "độn", đồng thời hung hăng na di tới chỗ sâu trong Hoang Thần điện.

Đánh rắn đánh giập đầu, bắt giặc phải bắt vua trước.

Chiếm được Hoang Thần Chi Thi, như vậy tất cả bảo vật trong Thiên Vũ Chi Khố đều thuộc về mình, căn bản không cần phải phiền toái nhiều.

"Đáng tiếc, đáng tiếc Thương Sinh Đại Ấn này đã mất đi khí linh, tạm thồi không thể phát huy được uy lực, trừ phi ta tu tới Giới Vương Cảnh có thể trợ giúp Thương Sinh Đại Ấn này khôi phục toàn bộ lực lượng." Phương Hàn nhìn thoáng qua khối Thương Sinh Đại Ấn đang trôi nổi trong Hoàng Tuyền Đồ, trong lòng lại cảm thán.

Tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố, tính tới bây giờ hắn cũng đã thu thập được rất nhiều thứ, có thể nói là có bảo bối mà rất nhiều đại cự đầu cả đời cũng không có được.

Nhưng mà Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh bị Nhân Hoàng Bút trấn áp, tới bây giờ vẫn chưa thể hàng phục được.

Thương Sinh Đại Ấn lại mất đi khí linh, cũng không biết nó đã chạy đi đâu nữa, bây giờ nó cũng không có bất cứ tác dụng gì với người có cảnh giới cùng pháp lực thấp.

Đương nhiên nếu như là người có cảnh giới cao lại có thể một lần nữa ngưng tụ thành khí linh, thậm chí có thể đem một phần hóa thân của mình biến thành khí linh, một lần nữa tạo ra một thứ cường đại cho riêng bản thân mình.

"Phương Hàn, phẩm chất của Thương Sinh Đại Ấn này phi thường đặc biệt, ta cũng không thể biết được huyền bí bên trong, hơn nữa trong đó có khắc rất nhiều trận pháp, các loại Đạo thuật lợi hại, còn có cả lạc ấn của Cực Đạo Đại Đế, cho dù mất đi khí linh thế nhưng giá trị vẫn như cũ không thể đo lường, nhưng mà vật này chính là chí bảo của Hồ tộc, ngươi có định trả lại cho Hồ tộc không?"

Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang đứng ở chung quanh Thương Sinh Đại Ấn tinh tế quan sát đến con dấu ngọc tỷ thần kỳ này, cũng rối rít tán thưởng. Trên mặt khối đại ấn này lưu động rất nhiều vằn vân, mỗi một sợ vân đều hiện ra cực đạo áo nghĩa.

Nếu như hiểu được cực đạo áo nghĩa này có thể tìm được các loại tuyệt học của Cực Đạo Đại Đế tại Vô Cực đại thế giới, còn có lạc ấn tu luyện của hắn nữa.

"Loại bảo bối này một khi đã rơi vào tay ta, tự nhiên sẽ không thể nhả ra rồi, một kiện Tuyệt phẩm đạo khí há có thể để rơi vào tay người khác? Đáng tiếc chính là cảnh giới của chúng ta quá thấp." Phương Hàn cười nói: "Đương nhiên nếu như Hồ tộc cho ta đủ chỗ tốt khiến ta động tâm, lúc đó ta sẽ suy nghĩ lại. Nhưng mà việc cấp bách nhất hiện tại chính là đi Hoang Thần điện đánh bại Hoang Thần Vương khống chế đầu mối then chốt của cả điện phủ, nghĩ biện pháp mở ra cấm chế của Hoang Thần điện, thấy được Hoang Thần Chi Thi trong truyền thuyết. Thế Giới Chi Thụ của ta có cảm ứng đặc biệt với Hoang Thần Chi Thi, có rất nhiều cơ hội để tìm được kiện bảo bối này! Lúc đó ta sẽ nắm giữ cả Thiên Vũ Chi Khố, cái gì mà Tô Tú Y, Ứng Tiên Thiên, hết thảy đều phải chết."

Sâu trong Hoang Thần điện, Hoang Thần Vương đột nhiên chấn động, toàn thân tựa hồ như muốn nứt ra, trên khóe meiengj xuất hiện một dòng máu tươi, vẻ mặt dữ tợn nói: "Đáng chết, phá hủy kế hoạch của ta, Phương Hàn, ngươi thật đáng chết, ta muốn băm thây ngươi ra làm vạn đoạn! Hoàn toàn giết chết ngươi, ta muốn lấy Thương Sinh Đại Ấn là vì dùng nó chiếm lấy quyền khống chế Thiên Vũ Chi Khố, mà ngươi lại đi cướp Thương Sinh Đại Ấn của ta, ta muốn giết ngươi."

Trên tấm gương đồng trong Hoang Thần điện hiện lên cái bóng của Nhân Hoàng Bút.

"Không xong, Hoang Thần Vương đạo hữu, đám người này đến đấy, mau bố trí trận pháp Hoang Thần điện, năm đó tiên khí Nhân Hoàng Bút uy chấn Chư Thiên, nếu như nó tới đây chúng ta cũng khó có thể ngăn nổi." Thân thể của Thao Thiết, Côn Bằng khẽ run rẫy, tựa hồ như có chút bối rối, thế nhưng sâu trong ánh mắt bọn nó lại sinh ra sát khí dày đặc, tựa hồ như tùy thời có thể đại chiến.

"Phương Hàn không ngờ lại lợi hại như vậy, tại sao hắn có thể lợi hại tới trình độ như vậy? Ta thật vất vả mới tu thành Bất Tử Chi Thân, Đại Sát Lục Thuật cũng tu luyện tới cảnh giới cực cao, thế nhưng Phương Hàn cư nhiên tu luyện đến Động Thiên Cảnh, hơn nữa còn thành công thu nạp Nhân Hoàng Bút, chẳng lẽ lần này Thiên Vũ Chi Khố cũng về tay hắn? Không đâu, ta chính là người có thiên địa đại khí vận. Lần này ta muốn giết chóc khắp thiên hạ, tung hoành tứ phương, triệt để giết chết Phương Hàn, Nhân Hoàng Bút cũng nhất định phải chết, như vậy Đại Sát Lục Thuật của ta mới có thể tăng lên cảnh giới cực cao được!"

Đầu tiên Mạnh Thiểu Bạch biến sắc, sau đó liền bình tĩnh lại, đạt tới cảnh giới vui không buồn, chỉ còn lại sát khí lạnh thấu xương.

Đại Sát Lục Thuật là một loại thần thông có công năng thần kỳ, giết người càng lợi hại, lĩnh ngộ càng thêm sâu. Giết người càng nhiều, pháp lực tích lũy càng hùng hồn.

"Phía trước chính là Hoang Thần điện, là nơi ở của Hoang Thần Vương, công phá Hoang Thần điện, phá vỡ hạch tâm trận pháp có thể tìm được Hoang Thần Chi Thi." Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang bây giờ giống như hổ như lang, lan tràn như nước thủy triều, tiến thẳng tới Hoang Thần điện, bọn họ xác định vị trí điện Hoang Thần điện, sau đó không hề khách khí xông thẳng tới.

Ở phía trước loáng thoáng xuất hiện một tòa điện phủ đen kịt, trên mặt điện phủ có điêu khắc rất nhiều Chiến thần, mỗi một vị Chiến thần đều tản mát ra khí tức cường hoành, đang luyện tập đủ loại chiêu thức. Mỗi một loại chiêu thức đều thể hiện một loại võ học rất sâu xa.

Hiện tại Hoang Thần điện đã ở trước mặt moi người.

"Khí tức của Hoang Thần Vương ở trong tòa cung điện này, chúng ta toàn lực vây công tòa điện phủ này, phá vỡ trấn pháp, đánh bại hết thảy thế lực trong đó, rất có thể Hoa Thiên Đô cũng có mặt trong tòa điện phủ này, nhất định phải giết chết hắn, tránh bị hắn chiếm tiên cơ, ta còn phải cướp lấy Đại Hoang Cổ Lô của hắn."

Phương Hàn bay theo phía sau Nhân Hoàng Bút, đã nhìn thấy tòa điện phủ được điêu khắc rất nhiều hình vẽ Chiến thần, hắn lập tức nhận ra đây chính là Hoang Thần điện, hắn cũng không nói lời nào, một lần nữa vận dụng nguyên khí của bản thân thi triển ra vài môn thần thông trong ba nghìn đại đạo như Âm Dương Ngũ Hành, hung hăng đánh tới đại môn của Hoang Thần điện.

Với thực lực bây giờ của Phương Hàn, tuy có thể tung hoành thiên hạ, thế nhưng cảnh giới Động Thiên Cảnh vẫn không đủ sử dụng trong Thiên Vũ Chi Khố, sở dĩ hắn kiêu ngạo xuất thủ là vì muốn dẫn xà xuất động, nhìn xem trong thần điện này có động tĩnh gì hay không. Mặc dù hắn biết được nhiều bí mật về Thiên Vũ Chi Khố, thế nhưng cũng không được cặn kẽ.

Một đạo lực lượng hùng vĩ chụp vào đại môn của Hoang Thần điện.

Oanh long!

Trong một sát na, rất nhiều hư ảnh Chiến thần trên Hoang Thần điện lập tức nhúc nhích đi ra, từng đạo hư ảnh cư nhiên ngưng tụ thành thực chất, sau đó không gian chung quanh Phương Hàn vặn vẹo, một chiến trường viễn cổ loáng thoáng hiện ra. Đông! Đông! Đông! Tiếng trống cực đại khiến nhiệt huyết sôi trào, tiếng binh khí, người ngựa vang xa vạn dặm, Phong Vân Long Hổ tràn ngập chiến trường, hình thể của đám Chiến thần kia đều cưỡi Long mã quơ các loại binh khí, võ đạo như hồng lưu, trùng sát về phía Phương Hàn, Nhân Hoàng Bút.

"Phương Hàn, đây là chiến trường viễn cổ ở Chiến thần thế giới, vô cùng lợi hại, đám Chiến thần cưỡi long mã kia nhìn như hư ảnh, nhưng lại là thật đấy, ngàn vạn lần phải cẩn thận, toàn lực thủ hộ, hiện tại chúng ta đã lâm vào trong một thế giới rồi đó." Phương Thanh Tuyết lập tức xuất ra Bạo Lôi Chi Thành cẩn thận từng ly từng tí mà thủ hộ.

"Chiến trường viễn cổ! Chỉ là một thế giới nho nhỏ mà thôi. Hừ! Cũng không tính là gì, năm đó trong Huyền Hoàng đại thế giới, cuộc chiến giữa Thần tộc cùng Tiên Đạo mới là hùng vĩ, chiến trường viễn cổ này căn bản không thể nào bằng được, xem ta phá cái thế giới này thế nào đi." Nhân Hoàng Bút không cho là đúng nói: "Các ngươi không cần lo lắng, hãy để ta phá cấm pháp xung quanh Hoang Thần điện này."

Trong lúc nói chuyện Nhân Hoàng Bút hung hăng viết lên không trung một chữ "Chiến".

Chữ "chiến" này vừa xuất hiện, lập tức một thế giới khổng lồ khuếch tán từ đó mà ra, Phương Hàn cũng đã thấy được rất nhiều Thần tộc từ trên thiên không buông xuống, mà trên mặt đất lại có ngàn vạn tiên nhân, Hư Tiên, Chân Tiên bay lên không trung, chém giết cùng đám Thần hoàng của Thần tộc. Trong một sát na vô số cao thủ vẫn lạc, nổ mạnh, vô số Thượng phẩm đạo khí va chạm, hủy diệt, lực lượng của Tuyệt phẩm đạo khí nhảy múa trên không trung, lực lượng phát huy tới mức tận cùng, khiến từng ngôi sao cũng nổ mạnh.

Loại chiến tranh này quả thực là siêu việt vượt quá mức tưởng tượng cực hạn của con người, một khi khuếch trương ra ngoài liền làm cho thế giới Chiến thần nổ mạnh, tất cả hình thể Chiến thần đều hóa thành hư ảo, mà Hoang Thần điện lại răng rắc rung động.

"Mở!"

Nhân Hoàng Bút một lần nữa viết ra một chữ to.

Két! Thoáng cái đại môn của Hoang Thần điện mở ra, bên trong xuất hiện không gian tĩnh mịch, còn có vài con mắt to lớn ẩn núp trong bóng đêm nhìn ra.

"Quang!"

Nhân Hoàng Bút thân kinh bách chiến không biết đã trải qua bao nhiêu nguy hiểm, kinh nghiệm rất phong phú. Đối mặt với hắc ám, hắn viết lên một chữ "quang". Tại trong hư không lập tức phát ra vạn đạo hào quang huy chiếu khắp nơi, làm Hoang Thần điện bừng sáng, không còn một chỗ âm u.

Nhưng mà lúc này trong Hoang Thần điện rất quang đãng, không có một bóng người nào.

"Ngươi cho rằng, một đầu Hoang Thần Vương nho nhỏ là có thể thoát khỏi truy tung của ta, với Đại truy tung thuật của ta, cho dù ngươi có trốn tránh đến chân trời góc bể cũng không thể thoát được."

Nhân Hoàng Bút đứng sừng sững trong Hoang Thần điện, đột nhiên phất tay viết ra hai chữ "truy" "hiển".

Một trận nổ mạnh vang lên, không gian kiên cố, vách tường thủy tinh hoàn toàn tan vỡ, chẳng những hiện ra hình thể của Hoang Thần Vương còn có cả Thao Thiết, Côn Bằng, Mạnh Thiểu Bạch, Hoa Thiên Đô, toàn bộ đều hiện ra, căn bản không thể nào trốn thoát khỏi tai mắt của Nhân Hoàng Bút.

"Mạnh Thiểu Bạch!" Phương Hàn ngược lại hơi hơi giật mình, không thể tưởng được Mạnh Thiểu Bạch cư nhiên cũng có mặt ở đây. Nhưng mà ánh mắt của Phương Hàn bắn phá mà qua đã thấy bên cạnh Mạnh Thiểu Bạch còn có một vị đại hán, một lão giả mập mạp, hai người này đều là kẻ lợi hại.

"Hai đầu thái cổ thần thú." Phong Dao Quang đã nhìn ra: "Thao Thiết, Côn Bằng!"

"Phương Hàn, thiên đường có lối ngươi ko đi, địa ngục không cử ngươi lại xông vào." Mạnh Thiểu Bạch toát ra sát khí dày đặc nói: "Nghĩa phụ, sư thúc, người này chính là Phương Hàn. Giết hắn đi!"